Sắc mặt của Kiều An Hảo trở nên có hơi khó coi, nhìn y tá không lên tiếng.
Y tá hít sâu một hơi, nói tiếp: "Là anh Lục ôm cô tới bệnh viện, bác sĩ kiểm tra cho cô, cô đã có thai hai tháng, nhưng anh ấy ký tên, để bác sĩ làm phẫu thuật lấy thai."
Trong mắt Kiều An Hảo tức giận: "Rốt cuộc cô có mục đích gì? Tôi đã hỏi bệnh viện, rõ ràng tôi chưa từng làm phẫu thuật đó !"
"Tôi không có mục đích gì, tôi cũng không lừa cô, chỉ là lương tâm tôi bất an, cô không tìm được thông tin chính xác trong bệnh viện, đó là bởi vì trợ lý của anh ấy đã liên lạc lên cấp trên của bệnh viện, khóa hồ sơ lại, hơn nữa đêm đó anh ta còn cho phí im miệng bác sĩ và y tá phẫu thuật đêm đó, bác sĩ là 20 vạn, y tá là 10 vạn." Y tá kia vừa nói, rồi tìm lấy điện thoại di động của mình ra ngoài, sau đó nhập web ngân hàng, tìm một ghi chép chuyển khoản cho Kiều An Hảo xem: "Đây là lần đầu tiên trong đời tôi làm chuyện như vậy, tôi cũng muốn cầm tiền, rồi giấu kín chuyện này trong bụng, nhưng gần đây thường xuyên tôi thấy ác mộng, tôi thật sự rất áy náy, chuyện đêm đó tôi cũng làm đồng lõa, lúc cô bất tỉnh thần không biết quỷ không, lấy con của cô ra."
Kiều An Hảo nhìn chằm chằm tên trợ lý Lục Cẩn Niên trên màn hình điện thoại của y tá, tức giận trong mắt đã biến thành kinh ngạc.
"Cho nên tôi không dám gửi tin gì cho cô, là bởi vì tôi không dám, tôi biết cô nhận được chắc chắn sẽ đến bệnh viện, cho nên tôi đã sớm chờ ở cửa bệnh viện."
"Nếu cô không tin lời của tôi, cô có thể đến bệnh viện khác kiểm tra, bây giờ cô mới phẫu thuật chưa tới môt tháng, tử ©υиɠ cũng chưa hoàn toàn khôi phục, chỉ cần cô làm, có thể biết hết sự thật."
"Còn nữa, hôm nay là ngày cô đến bệnh viện chúng tôi kiểm tra lại, nhưng mà anh Lục sợ cô có thể nhận ra điều gì, chưa chắc sẽ đưa cô đi kiểm tra, cho nên đúng lúc cô có thể đổi bệnh viện khác kiểm tra thử, dù sao sức khỏe của cô, cũng có thể kiểm tra thử, xem tôi có nói thật không."
"Lẽ ra tôi nên nói toàn bộ cho cô, cũng xem như đổi lại sự bình thản, cuối cùng tôi muốn nói một lần nữa, thật sự rất xin lỗi."
Chẳng qua y tá là nhìn chằm chằm cửa sổ xe phía trước, Kiều An Hảo vốn không có bất kỳ phản ứng nào, khẽ thở dài một hơi, rồi đẩy cửa xe ra, xuống xe, rời đi.
Y tá rẽ vào đầu đường trước mặt, đi ra rất xa, rồi tay kia mới lấy ra cái máy nghe, sau đó bấm điện thoại di động gọi, y tá giơ lên, đặt ở bên tai mình, mở miệng nói: "Bà Hứa, việc bà nhờ tôi làm tôi cũng đã hoàn thành, lúc nãy bà cũng nghe rõ ràng mọi thứ, bây giờ có phải bà cũng nên thực hiện lời hứa của mình?"
Qua khoảng nửa tiếng, trong điện thoại truyền đến giọng Hàn Như Sơ lạnh lùng: "Trong tài khoản, một trăm vạn, tôi đã gửi cho cô, chẳng qua cô cũng nên nhớ chuyện cô đã đồng ý với tôi, lập tức nghỉ việc ở bệnh viện, rời khỏi Bắc Kinh."
Cúp điện thoại, khóe môi Hàn Như Sơ cong lên một nụ cười lạnh.
Bây giờ con trai bà ta đã tỉnh lại, giấc mộng đẹp mấy tháng nay của Lục Cẩn Niên cũng có thể chấm dứt, trừ khi con trai bà ta không muốn Kiều An Hảo, nếu không Lục Cẩn Niên đừng mơ tưởng có thể cướp đi Kiều An Hảo từ trong tay con trai bà ta!