【1. 】
Quý Nguyên vẫn đang liên tục gửi tin nhắn cho tôi.
「 Cậu không an ủi tôi mà còn nói thế, có còn xem tôi là anh em tốt hay không đấy? 」
Tôi cố nén giận: 「 Chẳng phải cậu đã có bạn gái rồi hay sao? 」
Anh ta đáp: 「 Việc có bạn gái và có người mình thích thì có gì mâu thuẫn à? 」
「 Lúc chưa quen bạn gái thì tôi đã thích Phương Tĩnh rồi. 」
「 Cô ấy là bạn cùng bàn của tôi khi tôi học cao trung, tôi yêu thầm cô ấy đã tám năm. 」
「 Hôm qua tôi đã chuẩn bị 9999 đóa hoa hồng cho cô ấy, nhưng cô ấy vẫn từ chối tôi. 」
「 Hay là tôi nên trực tiếp tặng cho cô ấy một chiếc siêu xe, thử lại lần nữa? 」
Tôi nhìn những dòng chữ cứ liên tục hiện lên trên màn hình mà lồ ng ngực khó chịu gần như nghẹt thở.
Hôm qua là lễ tình nhân, tôi gợi ý Quý Nguyên mua hoa hồng tặng tôi.
Anh ta vừa chơi game vừa dùng giọng điệu lạnh nhạt trách móc tôi.
"Lễ tình nhân tặng hoa hồng đều là chiêu trò PR của những người bán quà đưa ra. Hà Thư, anh tưởng rằng em không giống như những cô gái khác."
Một câu đó đã làm tôi tức muốn ch.ết, đứng dậy bỏ đi.
Nửa đêm về đến nhà, đột nhiên Quý Nguyên ôm lấy tôi mà khóc.
"Em yêu, lễ tình nhân mà em cũng không ở bên anh, chẳng lẽ em không còn yêu anh nữa."
Trước giờ Quý Nguyên luôn thích sĩ diện, ngoài người mẹ đã mất của anh ta thì tôi hầu như chưa từng thấy anh ta khóc.
Tôi bị dọa giật cả mình, liền vội vàng an ủi, "Có một dự án quan trọng, nên Boss tạm thời phải gọi em tăng ca."
"Hôm nay cũng do anh không đúng, anh không nên lạnh nhạt với em."
Nói rồi anh ta lấy ra một đóa hoa hồng, nhẹ nhàng đặt vào tay tôi.
Lúc đó tôi còn tự trách một hồi lâu, làm sao cũng không ngờ được người khiến cho anh ta tổn thương và buồn bã căn bản không phải tôi.
Ngay cả bó hoa ngày đó anh ta tặng cho tôi, cũng là do Phương Tĩnh không cần.
Nếu như không phải ngày trước trời xui đất khiến nick phụ của tôi có add Quý Nguyên, thì tôi có lẽ sẽ như thế này, luôn luôn bị anh ta xem như kẻ ngốc mà đùa bỡn nhỉ?
May mắn thay Quý Nguyên hoàn toàn không hề hay biết người bạn trên mạng đã trò chuyện cùng anh ta ba bốn tháng qua chính là tôi.
Có lẽ do tỏ tình bị từ chối, lúc đó lại không tìm được đối tượng để tâm sự nên mới mang toàn bộ bí mật trút ra hết với tôi.
Khi tôi bình tĩnh trở lại, Quý Nguyên lại gửi đến một tin nhắn.
【2.】
Nói rằng Phương Tĩnh hẹn anh ta tối nay ra ngoài ăn tối.
Nghĩ ngợi một lúc tôi đáp: 「 Nếu như Phương Tĩnh thực sự đáp ứng ở bên cậu thì bạn gái của cậu phải làm sao? 」
Anh ta lập tức gửi vài tin nhắn bằng giọng nói sang,
「 Cô ta ấy hả, xuất thân nghèo khó nhưng lòng tự trọng lại cao, không thể dùng tiền đuổi đi như những cô gái khác. 」
「 Đến lúc đó tôi chỉ cần lạnh nhạt thờ ơ với cô ta để cô ta lo được lo mất, tự cảm thấy không thể chịu đựng được nữa sẽ đề nghị chia tay thôi. 」
Trong giọng điệu của anh ta xen lẫn sự khinh miệt và kiêu ngạo, nghe xong tôi giận sôi gan.
Cũng giật mình toát mồ hôi lạnh.
Nếu như tôi thật sự không biết gì, bị anh ta lừa dối tình cảm thành công, cuối cùng khi chia tay tôi lại nghĩ rằng vấn đề nằm ở bản thân mình.
Vào thời điểm đó có một khoảnh khắc tôi muốn cùng Quý Nguyên ngả bài rồi chia tay, nhưng đột nhiên tôi lại không muốn bỏ qua cho anh ta dễ dàng như vậy.
「 Các cậu hẹn nhau ở nhà hàng của khách sạn nào? 」
Sau khi biết được địa chỉ khách sạn, tôi tán gẫu với anh ta thêm vài câu rồi bước ra khỏi phòng.
Vừa lúc thấy Quý Nguyên cầm điện thoại, nụ cười trên khóe môi vẫn chưa thu lại.
Anh ta rất tự nhiên cầm áo lông đi tới khoác lên vai tôi: "Cục cưng, sao em mặc ít thế?"
Bộ dạng hiền lành và nuông chiều này của anh ta hoàn toàn khác với người tôi trò chuyện bên nick phụ vừa nãy.
"Em yêu, tối nay anh phải ra ngoài một chuyến, em không cần đợi anh."
"Anh trai anh hôm nay từ nước ngoài trở về, ba anh một hai bắt anh phải sang tổ chức tiệc tẩy trần cho anh ấy."
Tôi chỉ cảm thấy anh ta toàn nói nhảm, "Anh có anh trai sao? Chẳng phải mẹ anh chỉ sinh một mình anh sao?"
Sắc mặt Quý Nguyên đột nhiên thay đổi, anh ta cầm lấy áo khoác rồi hướng cửa mà đi: "Là con trai vợ cũ của bố anh."
Tôi nhìn bóng lưng của anh mà trong lòng không ngừng cười lạnh.
Nhưng mà sau đó tôi vẫn âm thầm theo đuôi anh ta ra ngoài.
Lúc đến khách sạn, tôi tình cờ nhìn thấy Phương Tĩnh đang dìu Quý Nguyên say xỉn về phòng nghỉ.
"Phương Tĩnh, anh thật sự rất thích em."
"Vậy bạn gái của anh thì sao?"
"Cô ta làm sao xứng để so sánh với em?"
Phương Tĩnh tựa hồ cười cười, xem như khen thưởng mà hôn một cái lên mặt anh ta.
Chỉ thấy Quý Nguyên sững sờ một chút, sau khi phản ứng lại liền gắt gao ôm lấy eo rồi cúi người hôn xuống môi cô ta.
Âm thanh môi lưỡi triền miên ám muội vang lên trên hành lang yên tĩnh càng thêm rõ ràng.
Dù đã chuẩn bị tinh thần để tận mắt chứng kiến
cảnh tượng này, nhưng nói không buồn cũng là nói dối.
Tay tôi run run cầm điện thoại lên quay lại một màn này.
Trong đoạn video Quý Nguyên có vẻ không đợi thêm được nữa, sau khi Phương Tĩnh ưm lên một tiếng liền trực tiếp kéo cô ta vào nhà vệ sinh nam.
....
Tôi chống lại cơn buồn nôn, sau khi ghi lại cảnh đó tôi liền dùng điện thoại bắt đầu gọi cho Quý Nguyên.
Không ai nhấc máy, tôi lại tiếp tục gọi.
Có lẽ cảm thấy phiền vì tiếng chuông nên Quý Nguyên nghe điện thoại, một giọng nói không vui truyền đến:
"Có chuyện gì thế? Anh đang cùng anh trai trò chuyện, nếu không có việc gì thì cúp máy đây."
Nói xong anh ta dứt khoát cúp máy.
Ngay lúc đó có người đi ngang qua tôi, như thể đang định vào nhà vệ sinh.
Tôi tốt bụng lên tiếng nhắc nhở, "Cái đó..."
Người đàn ông đó quay lại.
Dưới ánh sáng chập chờn tôi thấy được một gương mặt siêu cấp lạnh lùng.
"Quý Trầm?"
Đồng thời động tĩnh trong nhà vệ sinh cũng đột ngột dừng lại.