Trong một tòa tiểu lâu kín kẽ ở Hỏa Giới thực quán.
"Hai ngày này, có rất nhiều thế lực ở Hộ Dương thành đến thăm La Hà huynh đúng không?" Thương Thiên Viêm và La Phong ngồi đối diện nhau, Sách Xế ở một bên phụ trách phục vụ, cung kính bưng rượu đưa thức ăn, người làm Ma La Tát chỉ có thể chờ bên ngoài tiểu lâu.
La Phong cảm thán: "Không ít thế lực tới động phủ viếng thăm. Ta đến Mộng Hoa lâu, cũng đều có các thế lực chờ ở đó. Cho nên ta mới trốn ở Hỏa Giới thực quán này, thực quán tuy nhỏ, nhưng được cái yên tĩnh!"
"Ha ha, khi ngươi ép Huyết Mãng hội cúi đầu bồi thường, ngươi đã là một trong những người cao cấp nhất Hộ Dương thành rồi." Thương Thiên Viêm cười nói: "Không biết bao nhiêu Vĩnh Hằng Chân Thần hâm mộ ngươi, những Vĩnh Hằng Chân Thần bình thường như chúng ta, sức ảnh hưởng không thể nào so sánh với La Hà huynh."
Giữa các Vĩnh Hằng Chân Thần có sự chênh lệch cực lớn.
Thần thể mạnh yếu, binh khí bí bảo khôi giáp chênh lệch, bí pháp khác nhau, quy luật cảnh giới khác nhau, huyết mạch thiên phú khác nhau, ý chí khác nhau. . . Đủ các nhân tố đều khiến sự chênh lệch trở nên vô cùng lớn.
"Nếu như ta đoán không nhầm, bên phía phủ thành chủ đã đánh giá ngươi ở cấp Giáp rồi." Thương Thiên Viêm nói.
"Cấp Giáp?" La Phong tò mò.
"Một Vĩnh Hằng Chân Thần mà một nhóm Hộ Dương quân đoàn cũng không làm gì được chính là cấp Giáp. Đến cấp bậc này, phủ thành chủ sẽ không tùy tiện động thủ." Thương Thiên Viêm nói.
La Phong suy nghĩ nói: "Một nhóm Hộ Dương quân đoàn do một Vĩnh Hằng Chân Thần đứng đầu thống lĩnh, mười mấy ngàn Hư Không Chân Thần, mười mấy triệu Chân Thần tinh nhuệ cùng điều khiển Cơ Giới bí bảo của quân đoàn, sức mạnh của quân đoàn hợp nhất lại, uy lực bùng ra đã có uy năng của cảnh giới Hỗn Độn rồi."
"Dựa vào thực lực của La Hà huynh, cho dù không thể chính diện đối kháng, cũng có thể lựa cơm gắp mắm, khiến một nhóm Hộ Dương quân đoàn không thể làm gì được nhỉ?" Thương Thiên Viêm cười nói: "Ngươi không cần binh khí bí bảo, một tay moi ra Chân Thần Chi Tâm của Lai Ma phó hội trưởng. Ai cũng có thể nhìn ra, một khi ngươi toàn lực bùng nổ, dù có chút chênh lệch với một nhóm Hộ Dương quân đoàn, nhưng cũng có thể dựa vào các loại bí pháp để chống cự."
La Phong cười, không nói nhiều.
Hộ Dương quân đoàn đánh chính diện rất mạnh sao? Các Vĩnh Hằng Chân Thần, Hư Không Chân Thần, cộng tất cả các Chân Thần lại, bàn về lượng thần lực lượng, bàn về độ tinh khiết của thần lực, mọi thứ đều không bằng mình! Nhưng mà món Cơ Giới bí bảo của quân đoàn lại mạnh hơn Thí Ngô Vũ Dực của mình một chút.
Kết cục của việc lấy cứng chọi cứng không phải mình hao tổn cực nhiều, mà là nhóm Hộ Dương quân đoàn kia tiêu hao đến cùng cực!
"Nhìn nụ cười này của ngươi đã biết ngươi không quá để ý một nhóm Hộ Dương quân đoàn rồi." Thương Thiên Viêm nâng ly: "Vì thế, chúng ta phải uống một ly."
"Uống." La Phong cười uống rượu.
"Nhưng mà La Hà huynh, ngươi tuyệt đối đừng vì vậy xem thường phủ thành chủ. Hộ Dương thập đại quân đoàn, Hộ Dương vệ. . . chỉ là lực lượng chấn nhϊếp bề ngoài thôi." Thương Thiên Viêm nói: "Tòa thành lớn trải qua vô tận năm tháng xây dựng và luyện chế này mới là một trong những chỗ dựa thật sự của họ. Bị dồn đến đường cùng, chỉ sợ cũng sẽ có Hỗn Độn Chúa Tể, thậm chí là Thần Vương phá không đi tới!"
"Ta không ngu xuẩn đến mức đi trêu chọc phủ thành chủ." La Phong cũng biết việc này.
"Dĩ nhiên toàn bộ Cửu Khương Hỗn Độn châu là đất phong của Cửu Khương hầu, Cửu Khương hầu có thân phận gì chứ? Không phải chuyện lớn tày trời, ông ta sẽ không tới Hộ Dương thành đâu." Thương Thiên Viêm nói: "Cho nên chỉ cần không kɧıêυ ҡɧí©ɧ đến địa vị thống trị của phủ thành chủ thì không cần lo sẽ chọc tới Hỗn Độn Chúa Tể. Nhưng ngươi phải nhớ một chuyện. . ."
Biểu cảm của Thương Thiên Viêm trở nên nghiêm túc hơn rất nhiều.
"Thương huynh, mời nói." La Phong nói.
"Tuyệt đối đừng có xen vào mâu thuẫn giữa Thực quốc và Ngu quốc." Thương Thiên Viêm thấp giọng nói: "Đây là vòng xoáy kinh khủng nhất Hộ Dương thành, nếu bị cuốn vào, dù thân thể của ngươi mạnh hơn nữa cũng có thể bị nghiền thành mảnh vụn."
"Mâu thuẫn giữa Thực quốc và Ngu quốc sao?" La Phong tò mò.
"Từ khi lập quốc tới nay, Thực quốc luôn bành trướng, xâm chiếm chung quanh, nước họ lại ở ngay bên cạnh Ngu quốc chúng ta, tự nhiên có nhiều mâu thuẫn." Thương Thiên Viêm nói: "Hộ Dương thành là thành trì lớn ở biên giới, mâu thuẫn ngầm chưa từng dứt. Ví dụ như tòa ka Tán Vân thương hội, đó chính là thương hội của Thực quốc."
La Phong gật đầu nói: "Hôm qua hội trưởng Tán Vân thương hội có đến động phủ bái phỏng ta, nhưng ta không để ý đến hắn."
Cũng bởi vì đối phương đến từ Thực quốc nên La Phong không muốn kết giao quá sâu.
"Không để ý là đúng rồi." Thương Thiên Viêm nói: "Dù sao cũng là thành trì lớn ở biên giới, buôn bán bình thường, Ngu quốc không có lý do để cấm. Tán Vân thương hội ngoài mặt rất quy củ, nhưng Thực quốc lại âm thầm phái một nhóm Vĩnh Hằng Chân Thần vào thành."
"Chỉ cần Thực quốc muốn, bất cứ lúc nào cũng có thể phái những cường giả mạnh hơn tới." Thương Thiên Viêm nói: "Đây cũng là mối họa lớn nhất của Hộ Dương thành."
"Tới ngày hai đại Thần Quốc đánh nhau, nơi này bị đánh thành bột vụn cũng rất bình thường."
Thương Thiên Viêm than thở, bưng rượu lên ly.