Nhìn thấy linh khí phát ra từ phù cứu mạng, hắn ta giãy giụa ngẩng đầu, vẻ mặt ác độc nhìn Tô Li:
"Ngươi biết sư phụ ta là ai không?"
“Ông ấy sẽ lập tức đến cứu ta. Bây giờ ngươi buông ta ra, ta có thể xin sư phụ tha mạng cho ngươi. Bằng không…
“Sư phụ ngươi là…” Tô Li dùng thần thức mở Thiên Đạo chi thư trong thức hải để trả lời: “Diệu Đan phong nội môn chưởng sự - Lương Thiên Trọng?”
Vừa dứt lời, Lương Thiên Trọng với vẻ mặt uy nghiêm đã xuất hiện trước mặt ba người.
“Sư phụ! Sư phụ cuối cùng cũng đến rồi!” Tề Vũ nhìn thấy Lương Thiên Trọng, cả người kích động, giãy giụa kêu lên: “Sư phụ mau cứu đệ tử, yêu nữ này muốn gϊếŧ ta!”
Lương Thiên Trọng nhìn đệ tử đang quỳ rạp trên mặt đất, lại liếc mắt nhìn Tô Li đang đứng bên cạnh, vung tay áo, Kim Đan uy áp ập đến chỗ nàng:
“Kẻ nào dám ở Thuận Càn Tông bắt nạt đệ tử của ta!”
Tô Li chỉ cảm thấy một trận gió nhẹ thoảng qua, không hề chịu ảnh hưởng gì.
Nàng nhìn dòng chữ hiện lên trên Thiên Đạo chi thư, không biết nên bày ra biểu cảm gì:
[Tên Lương Thiên Trọng này có biết Tề Vũ bắt cá ba bốn tay, lừa rất nhiều tình cảm của nữ tu sĩ không nhỉ?]
Giọng nói đến từ trên trời giáng xuống?
Lương Thiên Trọng đã sớm quen với việc giọng nói đến từ trên trời giáng xuống xuất quỷ nhập thần, chỉ không ngờ lần này lại hóng hớt đến tận đầu đệ tử mình.
Có điều chỉ là chút chuyện phong lưu nam nữ, kẻ muốn cho người muốn nhận.
Có thể lừa được nhiều người như vậy, cũng là bản lĩnh của đệ tử ông ta.
Hiện tại quan trọng nhất, vẫn là cứu Tề Vũ.
Ông ta nhìn Tô Li không hề chịu ảnh hưởng bởi uy áp Kim Đan, vẻ mặt trở nên nghiêm túc:
Xem ra trên người kẻ này có pháp bảo phòng hộ.
Tuy nhiên... Dù pháp bảo có mạnh, thì nàng cũng chỉ là luyện khí kỳ mà thôi, chỉ cần ông ta muốn, là có thể nghiền chết nàng bất cứ lúc nào.
Tô Li không thèm để ý ông ta nghĩ gì, nàng chớp chớp mắt, tóm tắt hành vi của Tề Vũ vừa rồi:
“Ngươi biết đồ đệ của ngươi gieo dắt hồn đinh vào người ái mộ hắn không?”
“Đây xem như thương tổn đồng môn đúng không?”
Lương Thiên Trọng liếc mắt nhìn Bạch Tử Vân đang sợ hãi đứng ngây người ở một bên, cảm nhận tu vi luyện khí tầng ba của Tô Li, trong mắt hiện lên một tia khinh thường.
Ông ta vẫy vẫy ống tay áo, trên mặt tỏ vẻ không cho là đúng:
“Loại chuyện này, chỉ là bọn họ kẻ muốn cho người muốn nhận, ngươi tình ta nguyện thôi.”
“Làm sư phụ, ta sao có thể lấy thân phận ép bọn họ thay đổi ý nghĩ của chính mình?”
“Niệm tình ở ngươi có nguyên nhân mới gây sự, ta có thể tha cho ngươi một mặt.” Lương Thiên Trọng nhìn Tô Li một cái, cảm nhận được trên người nàng không có bất kỳ thần thức ấn ký nào của tông môn thế gia, như suy tư gì mà nhếch môi:
Vừa hay phu nhân của ông ta gần đây đang muốn một kiện pháp khí có thể phòng ngự Kim Đan công kích.
Trong tay ông ta có linh khí hội tụ: “Chỉ cần bây giờ ngươi giao pháp bảo hộ thân ra đây, ta sẽ tạm tha ngươi một mạng, nếu không……”
Tô Li nghe câu trả lời của Lương Thiên Trọng, nhìn dòng chữ xanh lục như ngọc trên Thiên Đạo chi thư, suy tư gật đầu:
[Hóa ra ở Tu Tiên giới, loại chuyện này ngươi tình ta nguyện là được.]
[Vậy xem ra Lương Thiên Trọng biết phu nhân của ông ta có cùng Tề Vũ lén lút qua lại, vẫn sẽ không để ý.]
[Dù sao hai người bọn họ cũng là ngươi tình ta nguyện.]