Khách sạn Rodilante.
Trong một phòng nghỉ loại nhỏ, một chuyên viên trang điểm đang chuẩn bị trang điểm nền cho Lâm Chi Kiều.
Cửa sổ không đóng, một cơn gió nhẹ thổi bay một sợi tóc gãy, sợi tóc hơi xoăn cọ vào làn da nơi khóe mắt, gây nên cảm giác ngứa ngáy.
Lâm Chi Kiều nheo mắt lại, giơ tay gạt đi sợi tóc kia.
Chuyên viên trang điểm giống như bị giật mình, rụt cổ né sang một bên.
Lâm Chi Kiều nhìn cô ấy với vẻ kỳ quái: “Sao thế?”
Chuyên viên trang điểm vội vàng lắc đầu nói: “Không có gì không có gì.”
Khi Lâm Chi Kiều quay mặt đi, chuyên viên trang điểm trẻ tuổi mới thở phào nhẹ nhõm trong lòng.
Trong khoảnh khắc vừa rồi, cô ấy cứ nghĩ Lâm Chi Kiều muốn ra tay, cho nên mới khiến cô ấy sợ hãi.
Chuyên viên trang điểm có ý nghĩ như vậy, thật ra cũng không kỳ quái.
Suy cho cùng, Lâm Chi Kiều đã ra mắt ngần ấy năm, chưa nói tới việc có bao nhiêu tác phẩm, nhưng scandal lại chất hàng đống ra bên ngoài.
Cái gì mà giở thói ngôi sao ở phim trường, chửi rủa bạn diễn, cố ý làm khó dễ nhân viên công tác...
Lên mạng tra một cái là ra một đống lớn, một trăm tin không chọn ra được một tin tốt nào.
Theo lời của anti-fan, Lâm Chi Kiều chỉ là một nghệ sĩ không có chút danh tiếng gì, mấy tin tức với số lượng không nhiều lắm được chú ý cũng chỉ có mấy “điểm đen” không đếm hết ở trên người cậu.
Chuyên viên trang điểm vẫn còn sợ hãi, động tác càng ngày càng cẩn thận, sợ mình làm gì đó khiến người này không hài lòng, rồi bị giận chó đánh mèo trị tội.
Lâm Chi Kiều nhắm mắt lại, đột nhiên lên tiếng: “À đúng rồi.”
Tay chuyên viên trang điểm run lên, quả trứng đánh nền cũng theo đó mà chuyển động, mái tóc đen màu hạt dẻ của chàng trai trẻ đã nhuốm một chút màu trắng chói mắt.
“Tôi xin lỗi tôi xin lỗi! Tôi lập tức lau cho cậu ngay!”
Chuyên viên trang điểm hoảng hốt không chịu được, sau đó nhìn thấy chàng trai mở to mắt, đôi môi nhợt nhạt đóng mở nói: “Không sao đâu, chút chuyện nhỏ này không cần xin lỗi.”
Chuyên viên trang điểm sửng sốt.
“Cô là người mới sao? Trước kia chưa từng trang điểm cho ai một mình sao?” Lâm Chi Kiều thuận miệng hỏi.
Chuyên viên trang điểm gật đầu, khuôn mặt ngây ngô có chút lo lắng.
Lâm Chi Kiều mỉm cười với cô ấy một cái, khóe miệng hiện ra lúm đồng tiền lúc ẩn lúc hiện: “Vừa mới bắt đầu đều sẽ như vậy, chỉ cần luyện thêm vài lần nữa là được, đừng căng thẳng quá.”
Chàng trai mỉm cười dịu dàng, đôi mắt hạnh hơi cong, đôi đồng tử màu hổ phách của cậu được ánh đèn trên cao chiếu vào nên hơi lóe sáng, làm người khác có cảm giác êm dịu như tắm mình trong gió xuân.
Chuyên viên trang điểm hơi giật mình, nỗi lòng vẫn luôn căng chặt nháy mắt liền thả lỏng lại.
... Lâm Chi Kiều có vẻ không đáng sợ như lời đồn.
Tin tức trong giới giải trí quả nhiên không thể tin cậy được, hoàn toàn không thể phân biệt được là thật hay giả.
Chuyên viên trang điểm nói thầm ở trong lòng.
Nếu không tự mình tiếp xúc, có lẽ cô ấy đã thực sự tin những lời nói phiến diện của những tài khoản marketing đó.
[Tích —— Đạt được 30 điểm giá trị hảo cảm từ Trần Tiểu Lâm! Đã tự động chuyển hóa thành năng lượng cho hộp mù!]
Ánh mắt Lâm Chi Kiều sáng lên, nhìn về phía giao diện hệ thống ở trong đầu.
Tích cóp nhiều ngày như vậy, năng lượng của ‘Hộp mù ăn dưa’ đã tăng lên rất nhiều.
[Ký chỉ, thành bại đều quyết định tại đây!]
Giọng nói ở trong đầu nói: [Có thể thắng trận đầu tiên và kiếm được hũ vàng đầu tiên hay không đều phụ thuộc vào ngày hôm nay!]
[Không sai!] Lâm Chi Kiều hồi hộp xoa tay: [Thần Tài phù hộ Phật Tổ phù hộ Quan m Bồ Tát phù hộ! Xin hãy cho tôi mở ra dưa to kiếm chút tiền đi!]
Cậu mặc niệm ở trong lòng ——
Tiền tới tiền tới! Tiền từ bốn phương tám hướng tới!
Giọng nói trong đầu, đến từ hệ thống ‘Ăn dưa phất nhanh’ số 888.
Hệ thống 888 đã trói định Lâm Chi Kiều vào ba ngày trước, kèm theo kỹ năng ban đầu ‘Hộp mù ăn dưa’, chỉ cần cậu không ngừng mở hộp mù và ăn dưa, Lâm Chi Kiều có thể nhận được phần thưởng tiền tài hậu hĩnh!
Vừa có thể ăn dưa vừa có thể kiếm tiền, trên đời lại có chuyện tốt như vậy!
Thứ duy nhất không được hoàn mỹ là khả năng phục hồi năng lượng của hộp mù rất chậm, mà chỉ có một cách để tăng tốc độ phục hồi năng lượng ——
Xoát giá trị hảo cảm của người khác.
Giá trị hảo cảm có thể được chuyển đổi thành năng lượng hộp mù.
Dưa khác nhau yêu cầu lượng năng lượng hộp mù khác nhau, dưa nhỏ tiêu thụ ít năng lượng hơn và cũng có ít phần thưởng hơn.
Dưa lớn sẽ tiêu tốn rất nhiều năng lượng, nhưng tương đương với đó là phần thưởng cũng sẽ hậu hĩnh hơn.
Trước khi mở hộp mù, Lâm Chi Kiều cũng không biết dưa trong hộp là dưa to hay nhỏ, cho nên chơi vô cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ!
Lâm Chi Kiều kìm nén sự phấn khích trong lòng, đột nhiên nhớ lại những gì vừa nói được một nửa.
“Gần đây tôi có bị dị ứng.” Cậu nói với chuyên viên trang điểm: “Đánh nền mỏng một chút nhé.”
“À, được!” Chuyên viên trang điểm nói: “Thầy Lâm, da của cậu mịn thật, hơn nữa còn rất trắng, đánh nền mỏng một chút cũng không có vấn đề gì, tôi đã xem qua lớp trang điểm trước đây của cậu rồi, đánh nền dày quá ngược lại sẽ...”
Cô ấy đột nhiên im lặng, cẩn thận ngước mắt lên nhìn vẻ mặt của Lâm Chi Kiều, trong lòng vẫn cảm thấy có chút không chắc chắn.
Nhưng lại thấy đôi môi nhợt nhạt của chàng trai hơi nhếch lên, giọng điệu nhẹ nhàng: "Ừm, được, tôi hiểu rồi."
“Không cần phải gọi tôi là thầy Lâm đâu, chúng ta chắc cũng không hơn kém tuổi nhau là mấy, cô gọi tôi là Chi Kiều hay là Tiểu Lâm đều được.” Lâm Chi Kiều nói xong lại bổ sung: “Nhưng không được gọi là Tiểu Kiều, Đại Kiều cũng không được.”
Chuyên viên trang điểm bỗng nổi hứng trêu chọc, can đảm nói: “Được, Tiểu Kiều.”
Lâm Chi Kiều trừng mắt nhìn cô ấy một cái, nhưng đôi mắt hạnh tròn và sáng ngời của cậu thậm chí còn không có chút lực uy hϊếp nào, trông vẫn rất dịu dàng và vô hại.
Cậu bĩu môi, tức giận lầu bầu: “Bỏ đi, tùy cô vậy.”
Chuyên viên trang điểm bị cậu trừng đến mức hô hấp cứng lại.
Nhưng không phải là do bị dọa.
Quá đáng yêu!
Trên thế giới sao lại có chàng trai đáng yêu như vậy chứ!
Cô ấy điên cuồng hét lên trong lòng, còn không quên tận dụng mọi thứ để mắng chửi mấy tài khoản marketing vài câu.
Tài khoản marketing chó má đổi trắng thay đen!
Ai đó nhanh chóng xích đám chó má đó lại đi!!!
888: [Giá trị hảo cảm của Trần Tiểu Lâm +50! Ký chủ quá đỉnh!]
Năng lượng của hộp mù đã gần đầy rồi.