Gái Khôn Không Bao Giờ Sợ Ế

Chương 8

Chương 8: Bí mật thứ 5
Bạn tin tưởng và vin vào một sự thật khiến mình không đủ khả năng để tiếp thu cái mới.

---- Pema Chodront ----

Mỗi phụ nữ đều có một câu chuyện về cuộc đời họ. Câu chuyện của bạn chính là tiểu sử cá nhân, được ghi nhớ từ khi bạn sinh ra tới tận giây phút này. Nó là tổng hợp những chuyện thời thơ ấu, gia đình, nơi bạn đi học và quan trọng nhất là những nguyên do có thể giải thích con người hiện tại của bạn. Nó cũng là tập hợp những điều bạn tin tưởng.

Chúng ta đều cần xác định rằng, những câu chuyện đó đều dựa trên quá khứ và thường phá vỡ mối quan hệ của ta, tất nhiên là cả sức hút của ta nữa. Hãy cùng tôi xem xét vấn đề này nhé.

Khi một người đàn ông hỏi chút chuyện về bạn, bạn sẽ thuật lại tiểu sử của mình. Thường thì câu chuyện sẽ bao gồm tuổi tác, dân tộc, học thức, tư tưởng chính trị, tôn giáo hay đức tin. Câu chuyện sẽ có cả những khuyết điểm và vô số cách để bạn tự đính mác cho mình, giống như “Em không xinh/ cao/ mảnh mai/ thú vị/ trẻ” hay “Đàn ông không thấy em hấp dẫn”, “Em là một phụ nữ mạnh mẽ, độc lập” hay “Em rất nhạy cảm.” Dưới đây có thể là những câu chuyện như thế:

√ Em không biết yêu.

√ Em không giỏi nấu ăn.

√ Em quá e thẹn.

√ Em không giỏi quản lý tiền bạc.

√ Em nói nhiều.

√ Em không hấp dẫn.

√ Em hay xấu hổ.

√ Em lười.

√ Em quá già.

√ Em quá trẻ.

Nếu bạn lôi câu chuyện đó vào thời khắc này, sẽ có vài chuyện xảy ra. Đầu tiên, bạn đã đầu độc hiện tại bằng chính quá khứ. Điều đó làm hỏng giây phút tươi đẹp và giới hạn khả năng của bạn, và – đúng rồi đó, chính khả năng cuốn hút của bạn. Thứ hai, bạn có thể kể lể về một chuyện sai sự thật. Ví dụ, hồi lớp 7, giáo viên của bạn có lẽ cũng nói: “Jen, em cao quá. Em xuống phía dưới ngồi để các bạn không bị khuất nhé.” Ở tuổi mười ba, bạn hoàn toàn có thể có thân hình cao lớn so với các bạn đồng trang lứa. Tuy nhiên, khi trưởng hành, bạn không thế nữa. Và thậm chí, nếu bạn cao như một người trưởng thành, hãy để câu chuyện chiều cao của bạn đối diện với điều đầu tiên và trước nhất là bạn khích lệ mọi người (nhất là đàn ông) tập trung vào những gì bạn tập trung và bỏ qua những thiếu sót nào đó.

Thứ ba là, bạn mắc kẹt trong những câu chuyện tự dự báo về chính bản thân mình, vì bạn tin câu chuyện đó và phủ nhận tất cả những thông tin không ủng hộ bạn.

Điều này tương tự cách bạn dùng tấm vải che mắt, chỉ thu thập những bằng chứng đúng với câu chuyện của mình và hoàn toàn bỏ qua những thứ được đề nghị. Ví dụ, nếu bạn đã từng có chuyện với những gã đàn ông lừa gạt, bạn chắc chắn sẽ sử dụng bộ lọc hiệu quả để chứng minh điều đó. Trong khi đang xem một chương trình truyền hình, bạn có thể nhận ra cách người đàn ông lừa gạt phụ nữ và tự nhắc nhở bản thân: “Mình biết, tất cả họ đều như thế.” Không cần hiểu nhiều, bạn đã hoàn toàn từ bỏ những người đàn ông xứng đáng vì họ không có thông tin phù hợp với sự dự đoán của bạn.

Tương tự như vậy, nếu bạn mơ tưởng đến chuyện một người đàn ông tự nhận ra sự hấp dẫn của bạn, bạn sẽ lỡ mất thời cơ để tự mình tạo nên những điều lãng mạn huyền diệu hoặc khích lệ sự thể hiện thú vị từ đàn ông. Khi giao lưu bạn bè, bạn có thể gặp một anh chàng, hoàn toàn không nhận ra anh ta có hứng thú với bạn vì bạn tự đóng khung mình trong câu chuyện “Em không hấp dẫn.” Chúng ta hãy cùng xem tại sao những câu chuyện đó lại làm tổn hại sự hấp dẫn của chúng ta.

TỪ 10 PHẦN HOÀN HẢO ĐẾN CƠN ÁC MỘNG HOÀN HẢO

Ronnie 42 tuổi và đang độc thân, nóng tính, có thân hình của một vận động viên, làn da rám nắng và đôi mắt sâu thẳm. Một tối tha thẩn ở NYC, anh gặp Sheila, cô gái da màu tuyệt vời, với đôi mắt đen và một thân hình đẹp chết người – có thể coi là 10 phần hoàn hảo. Sheila và Ronnie lập tức phải lòng nhau. Họ cùng khiêu vũ và cảm thấy sự hấp dẫn không thể cưỡng được từ phía kia. Sau khoảng 10 phút vui vẻ, tán tỉnh, Ronnie liếc nhìn đồng hồ và nhận thấy đã quá muộn. Anh phải về Brooklyn để đưa chó đi dạo.

Tuy thất vọng nhưng Ronnie đã nói với Sheila rằng anh sẽ rất vui nếu được gặp cô lần nữa. Anh đã rất hứng khởi bởi cô cũng sống ở Brooklyn và sẵn sàng đưa chó đi dạo ban đêm cùng anh. Ronnie như lên mây. Cô gái xinh đẹp anh vừa gặp sẽ đưa chó đi dạo cùng anh!

Sau khi chỉnh trang lại trang phục, Ronnie và Sheila gọi taxi. Ronnie đang lâng lâng, “cô ấy thật tuyệt vời”, “ngọt ngào, sống gần mình, và yêu chó.” Anh đã độc thân một thời gian và rất hào hứng trước khả năng có một chuyện tình mới. Điều sắp xảy ra mới thật đáng kinh ngạc.

Trên chuyến xe tới khu nhà Ronnie, Sheila bắt đầu kể câu chuyện của cô. Từ chuyện rắc rối thở nhỏ, tới cả danh sách những bạn trai cũ xấu tính, cô kể chuyện rất có hệ thống, tới từng chi tiết vụn vặt của những chuyện quá khứ, với hy vọng tạo ra sự kết nối lập tức với anh. Giữa chừng những câu chuyện kinh khủng ấy, cô còn cố xoáy vào việc mình thiếu hấp dẫn ra sao cũng như khẩn khoản xin ý kiến của Ronnie về vẻ ngoài của cô ấy.

Từ trạng thái quá phấn khích với cô gái hoàn hảo 10/10 đang về nhà cùng mình, Ronnie dần chuyển sang lầm bầm xem làm cách nào để tránh xa cô gái này ngay lập tức. Anh không thể tin được một cô gái xinh đẹp nhường ấy ngay lập tức lại trở nên chán ngắt như thế. Mọi chuyện tồi tệ hơn. Ngay khi họ tới căn hộ của Ronnie, Sheila bóng gió về chuyện quan hệ. Ronnie cảm thấy không ổn. Anh đã quá chán ngán vì câu chuyện của cô ấy và lịch sự mời cô ra về.

“Thật không tin nổi”, Ronnie nói, “cô gái tuyệt vời chỉ trong mấy phút đã trở thành nỗi thất vọng lớn nhất tôi từng biết. Tôi không hề có cảm giác gì khi gặp cô ấy lần sau, vì những thứ kinh khủng cô ấy đã nói ra.”

Điều rút ra ở đây là gì? Hãy giải phóng sự hấp dẫn của bạn bằng cách loại bỏ những câu chuyện kia đi. Kể cả tiểu sử (bạn trai cũ, chồng cũ, thời niên thiếu) cũng như những chuyện tự hạn chế mình. (Bạn biết đấy – những chuyện khiến bạn không hấp dẫn, không đủ tốt, và nhiều nữa).

Nếu bạn là người có thói quen kể chuyện, hãy học cách bỏ nó và chú ý tới những gì đang xảy ra quanh bạn. Hãy nói về đồ ăn, cách bài trí, âm nhạc, những người bạn chung, phim ảnh hay những sự kiện đang diễn ra. Chia sẻ những thứ bạn thấy hứng thú. Hãy để đàn ông thấy con người hiện tại của bạn, không phải là chuyện bạn trong quá khứ ra sao. Khi bạn chọn cách nói về quá khứ, hãy kể về nó với sự cẩn trọng. Đừng biến mình thành nạn nhân hay thuật lại chi tiết những bi kịch như thể nó có ý nghĩa nào đó (vì nó vốn không có). Cần nhận thức rằng, mỗi kinh nghiệm bạn có trong hiện tại đều phục vụ cho sự thay đổi về tâm hồn và tính cách của riêng bạn. Quá khứ đã ra đi. Đã chết. Đã kết thúc. Và cuộc sống của bạn là hiện tại này. Một khi loại bỏ những câu chuyện của mình, và để bản thân đơn giản như nó vốn có, bạn lập tức sôi nổi, cởi mở và đi cùng nó bây giờ là sự “hấp dẫn không cưỡng nổi.”

Một điểm quan trọng nữa: bỏ qua những câu chuyện của bạn không có nghĩa là bỏ qua quá khứ. Hãy chú ý khi bạn nói về nó. Đừng phàn nàn, ta thán hay tự làm khổ mình. Hãy bộc lộ con người tự do, thoát khỏi bi kịch và những lời quy kết ấy.

Hành động thách thách sự hấp dẫn

Câu chuyện của bạn là gì? Hãy lập danh sách các ý tưởng, lòng tin, và lý thuyết mà bạn có qua thời gian và tới khi đọc hết chương này, bạn đã tin là nó đúng.

Giờ ta cùng nhìn lại. Bạn có hay nói về chiều cao của mình không? Có câu chuyện nào tương tự như của Sheila không? Bạn có chứa chất những việc bạn cho là khó khăn để phô diễn cách mình vượt qua những thời điểm đó với mong muốn tạo ra sự thân mật hay sự thán phục của người đàn ông? Bạn sẽ chân thành và tự tin tới mức nào? Nếu không có những câu chuyện đó, liệu có dễ dàng hơn không để khiến người đàn ông thực sự muốn có bạn?