Hệ Thống Tà Đạo

Chương 6: Lại đi vu sơn ngắm xuân cảnh

Đến gần sáng, Hương từ trong trạng thái tu luyện tỉnh dậy. Nhìn sang bên cạnh thấy Hưng đang ngủ say, nàng không khỏi dừng ánh mắt trên mặt hắn một chút. Cháu nàng vừa giống mẹ vừa giống cha hắn, khá là anh tuấn, điển trai. Tuy hắn so với mẫu người trong mơ của nàng còn kém, nhưng mà hắn vẫn chinh phục được trái tim nàng.

Từ lúc mẹ Hưng gửi hắn cho nàng nuôi, Hương đã thấy hắn thật thà đáng yêu. Về sau, hắn nhờ lao động mỗi ngày mà thân thể trở nên cường tráng, nàng càng có thêm ý định “nếm thử” hắn một chút, nhưng nghĩ lại thì thấy chuyện này quá trái đạo đức, nàng không dám làm.

Đến ngày hôm qua, hắn cuối cùng lộ ra bản chất thật, đè nàng xuống, bất chấp tấm thân không còn là xử nữ của nàng mà ăn sạch nàng. Hương vốn đã mến hắn, nay lại bị lời nói cùng hành động nhiệt tình của hắn lung lay, sức phản kháng của nàng liền tuột xuống mức không.

Nghĩ đến đây, Hương nhịn không được, cúi đầu xuống, vén tóc lên hôn môi hắn. Đôi môi đỏ mọng đầy quyến rũ của nàng khẽ nhấm, mυ'ŧ môi mỏng của hắn, cho nàng cảm giác ấm áp. Trong bất giác, xuân tính trỗi dậy bên trong Hương, nàng vừa hôn lén vừa thò tay vào quần hắn, chọc ghẹo cái vật độc ác mới hôm qua chơi nàng đến sướиɠ kia.

Không được bao lâu, thần thương dựng lên, căng cứng như cột trời, gân xanh nổi rõ, theo nhịp tim của hắn khẽ giật giật. Hương cầm côn th*t nóng hổi trong tay mà tim đập thình thịch, tưởng tượng lại cảm giác bị thứ này chọc vào trong cơ thể mà giữa hai chân bắt đầu thấy nóng lên.

Lòng bàn tay nàng khẽ xoa vuốt đầu rùa, cảm nhận phần rìa nổi cộm, trong lòng thật mong muốn lại được cái vòng rìa thô ráp này đào móc bên trong âm đ*o của mình. Bất giác, tay kia của Hương đã từ lúc nào không hay đưa vào trong qυầи ɭóŧ của mình, chà xát cửa động đào nguyên.

Hương thấp người xuống, nằm vào một cái tư thế quái đản, miệng thì hôn hắn, một tay thì sục dương v*t hắn, tay còn lại thì thủ da^ʍ tự thỏa mãn. Hai ngón tay dần dần tiến vào bên trong, đến một lúc, Hương bắt đầu mạnh tay thọc móc, dí vào chỗ nhạy cảm, tưởng tượng đang bị hắn đ^t lên mây xanh. Có điều, cảm giác không hoàn toàn đạt tới mức độ đó được.

Hương say sưa hôn hắn, trong cổ họng phát ra tiếng rêи ɾỉ “ư ư” đầy da^ʍ mị. Nàng liếʍ môi hắn, khẽ thì thầm lời nói tục tĩu, khiến hắn trong lúc ngủ hít vào hơi thở nóng hổi của nàng.

“Ô... ô... Hưng... Thϊếp... sắp ra...” Hương thở gấp, đè ép tiếng rêи ɾỉ, tay sục dương v*t của hắn nhanh hơn, còn tay kia thì tăng cường độ thọc móc, phát ra âm thanh bình bịch dâʍ đãиɠ.

Lúc nàng chuẩn bị lên mây thì Hưng đột nhiên mở mắt, nắm lấy cổ tay nàng, đè nàng xuống hôn tới tấp, Hương giật mình muốn hét lên nhưng hét không được, bị môi hắn khóa miệng. Mà lúc này nàng đâu còn nghĩ tới gì khác nữa, hung hăng đáp lại, mυ'ŧ môi liếʍ lưỡi hắn. Tay trái nàng vuốt ve khuôn mặt của hắn, tay phải tự cởϊ qυầи lót mình ra.

Hưng lúc nãy bị tay Hương sục đến phiêu phiêu dục tiên, nhưng mà hắn không muốn xuất vào không khí, nên cứng rắn đè nàng ra, cầm dương v*t đâm vào trong lỗ thịt trơn ướt. Hương vốn chỉ dùng ngón tay sướиɠ tạm thời, bấy giờ được thần thương chân chính chọc vào, kɧoáı ©ảʍ ngập lên đến não, mở miệng hét a lên một tiếng thật lớn, thật da^ʍ.

Hưng gác chân trái nàng lên vai, sau đó đè người xuống, khiến Hương dang háng thật rộng.

“Hưng, đừng làm kiểu này, xấu hổ chết!” Hương vội vàng muốn hắn đổi tư thế. Nàng tuy lúc nãy thủ da^ʍ không hề biết ngượng, nhưng trực tiếp bị hắn mở rộng hai chân ra như thế này thì nàng có chút chịu không nổi. Hương bản chất cũng không phải da^ʍ nữ gặp nam nhân nào cũng ướt.

“Muộn rồi Hương.” Hưng thở hổn hển nói: “Ta muốn chơi chết nàng!”

Vừa nói xong, hắn di chuyển eo hông, kéo đẩy thật nhanh và thật mạnh, dập cho toàn thân Hương run rẩy trong kɧoáı ©ảʍ. Hai tay Hương siết chặt tấm trải giường, hai vυ' tuy vẫn còn nằm dưới hai lớp áo nhưng vẫn nảy tưng lên, chứng to kích cỡ cùng độ căng tròn siêu phàm.

Trước mắt Hương bấy giờ là một mảng màu hồng, từng đợt sóng khoái lạc tìиɧ ɖu͙© liên tục đánh vào bờ, khiến cho nàng mất hết tự chủ, không còn biết mình đang ở dưới đất hay trên mây nữa.

Đến lúc cao trào, Hương bắt lấy cổ Hưng, hổn hển nói vào tai hắn: “L^n thϊếp sướиɠ không? Rất chật kín phải không? Không có bị lỏng lẻo phải không?”

Máu huyết Hưng sôi hết cả lên, dương v*t càng căng lên, mạnh mẽ đâm thọc vào lỗ thịt trơn ướt ấm áp của Hương, khó khăn gật đầu đáp: “Sướиɠ! Sướиɠ muốn chết ta luôn!”

Hương sắp lêи đỉиɦ, thân dưới run lên, lại gấp gáp dùng câu từ lẳиɠ ɭơ hỏi hắn: “Chàng thích đ^t l^n thϊếp không? Có thích mỗi ngày đều chơi l^n thϊếp không?”

“Thích! Rất thích!” Hưng sắp xỉu tới nơi. Trong 50 năm cuộc đời của hắn ở Địa Cầu, hắn ngoài nghe nữ đồng nghiệp hỏi kết quả nghiên cứu ra, chưa từng nghe nữ nhân nào hỏi hắn mấy thứ như vậy. Kết quả làm cho óc hắn cảm thấy như muốn nổ tung, suýt tẩu hỏa nhập ma.

Hương a lên một tiếng, toàn thân co giật, trong lỗ thịt phóng xuất ra d*m thủy màu hơi đ-c, tràn ra ngoài nhiễu lên tấm trải giường. Ra xong, nàng xụi lơ nằm xuống, không còn một chút sức lực nào, để mặc cho Hưng tiếp tục cầm hai chân nàng đưa ra hai bên, dương v*t cứng ngắc đâm thọc bên trong huyệt động. Mãi đến khí hắn chịu không nổi nữa, bắn hết ra thì mới tha cho nàng.

Hương sau hai lần liên tục tiếp nhận tinh hoa dâʍ ɖị©ɧ, bên trong không còn chỗ chứa nữa, đợt thứ ba này đều tràn ra ngoài, nhưng cảm giác này lại làm nàng thấy vô cùng thỏa mãn.

Hưng hoàn toàn gục ngã trên người Hương, úp mặt vào khe ngực, ngửi lấy mùi hương dễ chịu của hai vυ' to tròn và thơm tho. Trong thời gian ngắn như vậy mà hắn phải làm đến ba nháy, thân thể chỉ mới là Pháp Đồ tầng ba cũng có chút chịu không nổi rồi. Hắn vừa rút dương v*t ra khỏi âm đ*o của Hương thì nó liền mềm oặt xuống, không còn sức sống nữa.

Ôm tình lang trẻ tuổi vào trong ngực, Hương khẽ thì thầm: “Nếu chàng thích nhiều đến vậy... mỗi ngày thϊếp để chàng chơi đến không cứng nổi nữa thì thôi!”

Tinh thần Hưng lại một lần nữa xuân khí ầm ầm, nhưng cái kia thì quả thật không lên nổi nữa, đã làm việc quá sức rồi. Hắn vốn đang ngủ say, nhưng bị màn thủ da^ʍ của Hương đánh thức, sau đó chịu không nổi mà chơi nàng suốt cả tiếng đồng hồ, bây giờ đã rất kiệt sức.

Nhưng hắn vẫn gượng dậy, tươi cười trả lời nàng: “Hương của ta quả nhiên là số một!” Sau đó nghĩ nghĩ lại, thấy hơi lạ, không khỏi hỏi: “Nhưng không phải nàng nói 2 ngày tiếp theo không được nữa sao? Sao tự nhiên lại nổi hứng thủ da^ʍ? Có còn ê ẩm không?”

Hương thích thú ôm hắn thật chặt, thẹn thùng nói: “Người ta chỉ là chọc tức chàng, thực ra... thực ra người ta thích cái thứ xấu xa kia của chàng muốn chết.” Nói xong xoay mặt đi, không dám nhìn hắn. Động tác nũng nịu đáng yêu, phong tình vạn chủng, khiến Hưng ngây ngẩn nhìn nàng.

Lúc này Hưng mới sực nhớ, cao thủ Pháp Vương như Hương làm sao bị ê ẩm 2 ngày được? Nàng chỉ cần vận pháp lực là 30 giây sau bất cứ loại đau nhức phổ thông nào cũng sẽ bị triệt tiêu. Pháp Đồ cỏn con như hắn mới cần 1, 2 ngày hồi phục sức lực bị kiệt quệ.

Hưng phì cười, đè Hương hôn thật nhiều rồi nằm xuống giường bên cạnh nàng.

“Tương lai chàng định làm thế nào?” Lim dim nằm trong lòng Hưng, Hương hỏi.

“Ý nàng là sao?” Hưng hỏi lại.

“Mẹ chàng biết được, sẽ không bỏ qua cho thϊếp.” Hương lo lắng nói.

“Đến lúc đó, cứ để ta đứng ra giải thích, đây là trách nhiệm của ta.” Hưng đáp.

“Nếu không thành công...” Hương ngập ngừng. “Chàng có bỏ rơi thϊếp không?”

Hưng cười tự tin. “Không bao giờ! Nàng có bị đuổi đi, ta cũng tìm cách theo nàng đến cùng!” Câu này hắn nói mà không có thấy buồn nôn, vì hắn thật sự có ý định nhận trách nhiệm với Hương. Hắn từ thế giới khác xuyên qua, thèm muốn cơ thể gợi cảm của nàng nên mới mượn tình huống mà đè nàng ra làm thỏa thích. Vì vậy mà hắn không thể cứ gặp chút khó khăn liền phủi nàng qua một bên để chạy thoát thân.

Hương cười hì hì, hôn hắn mấy cái, lên tiếng dẫn dụ: “Chúng ta cùng tắm đi!”

Hưng lập tức bế nàng lên, mang vào nhà tắm, cởi hết đồ nàng ra rồi cả hai cùng ve vãn liếc mắt đưa tình trong lúc tắm rửa. Lúc hai người xong xuôi thì mặt trời đã treo cao.