Chương 2: Viola sterwan
Máu.....máu....mọi thứ toàn là máu!! Mùi tanh nồng đậm sộc thẳng vào khứu giác của cô.- Cha..._cô cất giọng yếu ớt nhìn vào thân ảnh người đàn ông đang nằm dưới đất kia, trên cổ cha cô máu tươi không ngớt trào ra.- Lại đây Viola.....
Giọng nói có lực hấp dẫn trí mạng vang lên, một cánh tay giơ về phía cô mời gọi....
Trong phút chốc cô như bị thôi miên bởi giọng nói, bởi đôi mắt xanh sâu thẳm của người con trai có mái tóc bạch kim kia, bước chân vô thức tiến lại gần hắn.
- Hãy hôn ta!_ hắn ra lệnh.
Cô như bị mất đi ý thức, kiễng chân hôn lên môi hắn một cái thật nhẹ.
Dẫu chỉ là một cái chạm nhẹ lại khiến hắn điên cuồng, một tay luồn từ tóc giữ gáy cô, một tay nâng cằm và hắn hôn trụ cái miệng đỏ bừng của cô, môi lưỡi hoà quyện, hắn tham lam hút mật ngọt từ cái miệng nhỏ bé.
- Ưʍ...m ưʍ.
Bàn tay bé nhỏ vô vọng đập vào ngực hắn nhưng chỉ khiến hắn càng điên cuồng, càng tàn sát bừa bãi trong khoang miệng của cô...đến khi một mùi tanh theo xúc cảm đầu lưỡi cảm nhận được, hắn cắn cô...như trừng phạt hành động phản kháng từ cô.
- Khôn..nggggg!
Viola choàng tỉnh sau giấc mơ, giấc mơ này đã theo cô từ ba năm trước khi cô chứng kiến cha mình bị gϊếŧ chết. Đáng hổ thẹn là trong giấc mơ cô lại có thể hôn hắn....cuồng nhiệt như vậy! Cô điên rồi, thật có lỗi với cha của cô.
- Cha à, con nhất định sẽ trả thù cho cha_ cô kiên định.
"Cộc..cộc" tiếng gõ cửa vang lên kéo tâm trí Viola về với thực tại.
- Vào đi!
"Cạch" sau khi nhận được sự đồng ý của người trong phòng cô hầu gái mở cửa tiến vào phòng, liếc nhìn người đang ngồi trên giường cũng đủ khiến cho cô người hầu ngây ngất. Cô gái ở trên giường rất xinh đẹp, sống mũi cao, đôi môi đỏ hồng gợi cảm, mái tóc đen mềm mượt như thác nước đổ xuống giường khiến người ta chỉ muốn chạm tay vào mà vuốt ve...nhưng đẹp nhất trên gương mặt cô chính là đôi mắt màu tím trong veo như thạch anh. Sẽ không ai có thể cưỡng lại cái nhìn từ đôi mắt ấy! Nghe nói cô gái ấy thừa hưởng đôi mắt này từ người mẹ quá cố. Liếc nhìn đến làn da trắng hồng kia cô hầu gái chậc lưỡi gen tị "Nếu mình có làn da như thế từ hồi dậy thì thì tốt quá".
- Có chuyện gì sao?
Nhận thấy cô hầu gái đứng ở cửa mà không chịu lên tiếng, đôi mắt lại dán chặt dưới sàn nhà, Viola dời giường tiến vào nhà vệ sinh.
- A...tiểu thư! Cậu Lion dặn 20p nữa cô đến phòng họp có việc.
- Được rồi, cô ra ngoài trước đi!
Nụ cười nhẹ nhàng nhìn về phía cô hầu khiến cho ai đó ngượng ngùng mà đỏ mặt, lí nhí nói "vâng" rồi đóng cửa phòng lại. Thật là! Cho dù là con gái nhưng cô hầu gái cũng không kiềm lòng được mà xao xuyến, nhất là trước một cô gái đẹp như Viola.
Nhìn mình trong gương, sau giấc mơ "đáng xấu hổ" đó đã khiến cả người Viola bị bao phủ bởi một tầng mồ hôi, vài sợi tóc bết vào cổ khiến cô khó chịu, tầm mắt dịch chuyển tới đôi môi...bất giác cô nhớ lại nụ hôn cuồng nhiệt trong giấc mơ...
"Mình thật đáng xấu hổ" tại sao lại có thể nhớ đến chứ?? Vốc nước từ bàn tay áp lên mặt cho tỉnh táo, xua tan mọi hình ảnh trong giấc mơ cô khôi phục vẻ mặt kiên định:
- Sẽ có ngày...
***************************************
Kể từ lúc cha cô chết, Lion đưa cô về huấn luyện cô thành một thợ săn Ma-cà-rồng, ngày ngày luyện tập với súng, phóng dao,..v.v với một hi vọng sẽ có ngày tận tay gϊếŧ chết tên hung thủ đã sát hại cha cô.
- Bắt đầu từ giờ phút này...em phải nghe theo lệnh tôi!
Lời nói của Lion vọng về như một nhát dao đâm vào tim cô, nó đã là sợi dây bó buộc cô vào người con trai này.
- Nghe lời tôi, tôi sẽ giúp em trả thù
Lòng căm hận, ý chí muốn trả thù cho cha đã khiến cô từ bỏ tất cả để đi theo người con trai có tên là Lion này, cô biết anh ta là người duy nhất có khả năng tiêu diệt được Ma-cà-rồng, hơn nữa đây từng là học trò của cha cô...cho nên, cho dù bị sử dụng như một công cụ cô phải nghe theo người này.
Thay một bộ váy đơn giản Viola bước về phía căn phòng mà ngoài cửa có ghi "phòng họp", hít môt hơi thật sâu cô đẩy cửa bước vào, trong phòng có khoảng 10 người đang ngồi xung quanh cái bàn hình chữ U, trên mặt mỗi người là một cái laptop.
- Nhanh vào chỗ ngồi đi_ Lion liếc mắt nhìn cô, trong giọng nói lạnh lùng...phải nói rằng lúc nào cũng như vậy, giọng lạnh lẽo khiến người khác nghe cũng phải lo sợ.
Nhận thấy cô đã vào vị trí Lion tiếp lời:
- Mật thám của chúng ta hôm qua đã gửi một số hình ảnh về người đứng đầu Ma-cà-rồng được biết đến với cái tên Louis Miller II, hình ành sẽ gửi vào máy tính của mỗi người.
Louis Miller II? Đây là người đã gϊếŧ cha cô, là người xuất hiện trong giấc mộng của cô sao? Nhìn chăm chú vào bức hình trên máy tính cô không khỏi ngạc nhiên, phải nói là mọi người trong phòng cũng không tin vào mắt mình, người đứng đầu loài Ma-cà-rồng là một người con trai đẹp như tranh vẽ này hay sao?
Nói một cách tóm gọn, đó là một vẻ đẹp đến mức quá đáng cho phép, từng đường nét trên khuôn mặt hài hòa, thanh tú nhưng không mất đi vẻ nam tính. Mái tóc bạch kim cao quý sáng lấp lánh, đôi mắt màu xanh dương sâu thăm thẳm đang lơ đãng nhìn vào một điểm nào đấy khiến cho người trong bức hình quyến rũ chết người. Đôi môi mỏng rất thích hợp cho việc "hôn môi" đường cong mang vẻ đẹp hút hồn, dáng người cao ráo, làn da của hắn cũng rất đẹp, tóm gọn lại là "trắng không tỳ vết" làn da đó làm cho những cô gái trong phòng cũng phải bật thốt trong đầu những câu gen tị cho dù họ cũng trắng lắm rồi. Bộ y phục hoàng gia màu đen rất hợp với hắn, làm tôn lên khí chất vượt trội, bí ẩn nhưng cũng không kém phần nguy hiểm. Người ta thường nói, "sắc đẹp là vũ khí lợi hại nhất để hạ gục ai đó". Đúng vậy...hắn ta rất nguy hiểm, ánh mắt Viola lóe lên tia lạnh lùng....hắn..là kẻ thù của cô.
- Lion, nếu chúng ta gϊếŧ được hắn thì đồng nghĩa với việc sẽ chấm dứt việc gϊếŧ chóc này phải không?_ một cô gái có vẻ ngoài cá tính nhìn Lion lên tiếng.
- Đúng vậy! nhưng gϊếŧ được hắn không phải là điều dễ dàng, chúng ta cần phải đề ra những kế hoạch tuyệt vời_ ánh mắt Lion lóe lên tia giảo hoạt.
- Theo như tôi được biết tên này là Ma-cà-rồng thuần chủng, cho dù là những vũ khí bằng bạc cũng sẽ rất khó gϊếŧ chết hắn._một chàng trai có vóc dáng vạm vỡ đưa ra thông tin
- Hắn sẽ chết nếu như đâm vào tim!
.....
Mọi người liên tục đưa ra những ý kiến của mình rồi tranh luận gay gắt, chỉ riêng cô vẫn ngồi như người mất hồn. Tâm trí cô đang phiêu dạt nhớ về cái chết của cha cô, không nghe người ta nói gì nữa, đôi mắt thạch anh nhìn chằm chằm vào người con trai trong bức hình, bàn tay nắm chặt một góc váy....cô phải mạnh mẽ hơn nữa.
hết