Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Quyển 6 - Chương 88: Đến chậm một bước?

Edit: Mavis Clay

Tinh Thạch Thú không ngừng đào bới vào sâu bên dưới, tránh đi các loại quặng mỏ hấp dẫn nó, lao thẳng một đường xuống dưới. Vân Phong và Khúc Lam Y theo ở sau, không ngừng đi vào trong, mà ở nơi cách họ rất xa cũng có một nhóm người đang đi dọc theo con đường phía sau mà tiến tới.

“Lão đại! Có gì đó không đúng. Có phải con đường này đang ngày càng đi sâu vào lòng đất không?” Những người theo con đường ở đằng sau cảm thấy có gì đó không đúng, nam nhân cầm đầu nhíu mày, “Dọc đường gặp được rất nhiều quặng mỏ, chứng tỏ con đường này thật sự là mở ra để tìm kiếm quặng mỏ, có điều con đường này… thực sự xâm nhập hơi sâu, nhưng mà cũng có thể là nối thẳng tới quặng mỏ cực phẩm.” Nam nhân cầm đầu tràn đầy nôn nóng sợ bị quặng mỏ cực phẩm bị chiếm, chưa tìm ra được quặng mỏ cực phẩm, hắn tuyệt đối sẽ không cứ thế mà rời đi.

“Đi xuống, mặc kệ con đường này dẫn tới đâu cũng phải đi xuống.” Nam nhân cầm đầu gầm lên, người phía sau không nói gì nữa, cũng im lặng đi theo, người dẫn đầu đã nói thế thì họ còn có thể nói được gì, đành phải đi tiếp thôi.

Tinh Thạch Thú đang đi giữa chừng đột nhiên dừng lại, cơ thể bóng loáng tốc độ lao tới trước Vân Phong, ngẩng đầu chớp mắt vài cái với nàng, ngoan ngoãn nhảy lên bàn tay xòe ra của nàng, lười biếng đánh ngáp. Vân Phong nói, “Đã đào thông trước mặt rồi sao?”

Tinh Thạch Thú gật đầu, cuộn tròn trong lòng bàn tay nàng lười biếng ngáp, tỏ vẻ nó đang rất mệt mỏi, Vân Phong cười, đưa tay vuốt ve đầu nó, nhìn con đường tĩnh mịch trước mặt, dao động lôi nguyên tố dường như đã gần hơn rồi, nếu là Tinh Thạch Thú không đào tiếp được, xem ra là có không gian khác.

Thu hồi Tinh Thạch Thú lại vào không gian, Vân Phong và Khúc Lam Y tiếp tục tiến về phía trước, càng vào sâu bên trong càng cảm nhận được có nguyên tố đang dao động mơ hồ, hai người không khỏi nở nụ cười, “Ta cảm nhận được dao động của lôi nguyên tố, mặc dù rất yếu nhưng càng ngày càng rõ ràng, Tiểu Phong Phong thì sao?”

Vân Phong gật đầu, “Đúng vậy, thực sự có lôi nguyên tố đang dao động, Lam Y, chàng nhìn kìa.”

Bước chân hai người dừng lại, lúc này hai người không biết đang ở cách mặt đất bao nhiêu thước, đường hầm trước mắt đã tới cuối, đập vào mắt là bức tường xám xịt khổng lồ, lôi nguyên tố đang chậm rãi tỏa ra từ sau bức tường kia, Vân Phong tiến lên trước, bàn tay chậm rãi miết lên bức tường, thăm dò tình huống bên kia, không ngờ, Tinh Thần Lực đang muốn xuyên qua bức tường lại bị một nguồn sức mạnh ngang ngược bắn bật trở về.

“Sao rồi?” Khúc Lam Y thấy Vân Phong dời tay khỏi bức tường, dường như là bị sức mạnh nào đó bắn ngược về, không khỏi lên tiếng hỏi.

Vân Phong nhíu mày, sau đó nhếch môi, “Không cho phép nhìn?”

“Vách tường này cự tuyệt nàng?” Khúc Lam Y nhíu mày, bàn tay cũng muốn đặt lên vách tường nhưng bị Vân Phong cản lại, “E rằng không phải vách tường này từ chối ta, mà rất có thể là cội nguồn lôi hệ ở bên trong.”

“Nếu không phá được vách tường này thì chúng ta cũng không thể nào lấy được cội nguồn lôi hệ.” Khúc Lam Y nhíu mày, Vân Phong trầm tư một lát, đúng là thế, hiện giờ quan trọng nhất là phải phá vỡ được bức tường này rồi mới có những hành động tiếp theo được.

“Nếu đã từ chối, vậy ta chỉ có thể dùng biện pháp mạnh.” Vân Phong nói nhỏ, ánh mắt nhìn lên vách tường trước mặt, nếu dùng sức mạnh của mình, mạnh mẽ phá hủy nơi này vẫn được, chỉ là… nếu mạnh mẽ phá nơi này sẽ tạo ra động tính tương đối lớn, ánh mắt nàng tối đi, cho dù có động tĩnh cũng chưa chắc lớn lắm, dù sao nơi này cũng đã cách mặt đất xa lắm rồi.

“Tính mạnh vẽ phá vỡ?” Khúc Lam Y nhìn Vân Phong, nàng gật đầu, “Bây giờ chỉ có thể làm như thế thôi.”

“Vậy thì tốt, ta tới giúp nàng.” Khúc Lam Y nói, Vân Phong cười tươi tắn, hai người đang tính ngưng tụ sức mặt thì đột nhiên biến sắc.

“Thật sự có người theo sau chúng ta?” Khúc Lam Y trầm giọng nói, Vân Phong cũng có chút nghi hoặc, thực sự có hơi thở đang tiến về phía bọn họ, nhưng rõ ràng thực lực của nhóm người này kém hơn rất nhiều cấp bậc, nếu ngay từ đầu những người này đi theo nàng, nàng không thể nào không phát hiện ra được.

“Cảm giác bị theo dõi lúc trước của ta không phải là những người này.” Vân Phong nói, sau đó suy tư, “Hơn phân nửa là người đào quặng mỏ trên Tinh Thái bình nguyên, đào được tới đây… đυ.ng trúng cửa động chúng ta đã che giấu.”

“Nơi này vắng vẻ như thế, sao bọn họ có thể tìm được nơi này?” Khúc Lam Y nhíu mày, Vân Phong lắc đầu, “Ta cũng không rõ lắm, có lẽ là tình cờ, những người này đoán nơi này có thứ tốt gì đó nên mới lớn mật tiến vào như thế, chặn lại là tốt rồi.”

Vân Phong vung tay lên, một tia sáng lục xuất hiện ở bên cạnh, Hoa tỷ xinh đẹp quyến rũ uốn éo vài cái, cánh tay mở ra tính ôm lấy Vân Phong, nàng nhanh tay lẹ mắt lách mình tránh né.

“Có phải tiểu Vân Phong không thích tỷ tỷ không? Sao lại lạnh nhạt như thế?” Vẻ mặt Hoa tỷ uất ức, đôi mắt xanh lục sáng lấp lánh, trông cực kỳ mê hoặc dụ người, Vân Phong lúng túng giật nhẹ khóe miệng, rốt cuộc nàng có điểm nào hấp dẫn tỷ ấy tới mức không thể không ôm mình thế?

“Hoa tỷ, chặn những người ở sau lại đi.” Vân Phong lời ít ý nhiều, muốn nhanh chóng đá Hoa tỷ đi, Hoa tỷ nhíu mày, vươn ngón tay gạt lọn tóc xoăn màu lục trên vai ra, “Đám người kia làm hỏng chuyện của tiểu Vân Phong? Chỉ chặn lại thôi à? Không để ta làm chút gì đó sao?”

Vân Phong lắc đầu, “Không cần, bọn họ cũng không thực sự quấy nhiễu tới ta, chỉ cần cản bọn họ là được rồi.”

Hoa tỷ cong môi, “Thôi vậy, nếu tiểu Vân Phong đã nói vậy rồi thì ta đành phải làm theo thôi.” Hoa tỷ uốn éo người tiến về phía trước, nhìn Vân Phong nở nụ cười cực kỳ quyến rũ, “Tiểu Vân Phong, tỷ tỷ nhất định sẽ chặn lại những người đó, yên tâm đi.”

Vân Phong lúng túng giật nhẹ khóe miệng, Hoa tỷ cười duyên dáng xoay người rời đi, sau khi bóng dáng của Hoa tỷ biến mất, Khúc Lam Y cau mày, “Trong năm ma thú khế ước của nàng, đây là con có tính tình quái đản cũng như kỳ dị nhất, nếu không phải biết được giới tính của ta, ta tuyệt đối sẽ đánh nhau với nó một trận trước.”

Vân Phong bất đắc dĩ, giới tính này của Hoa tỷ… là lưỡng tính, tính tình Hoa tỷ đều như thế, đối với mình luôn có cảm giác cố ý thân thiết.

“Hoa tỷ sẽ ngăn lại những người đó,phải phá được bức tường này, tốt nhất là phải thành công trong một lần, lặp lại nhiều lần có thể sẽ khiến khu vực này bị ảnh hưởng.”

“Ta hiểu.” Khúc Lam Y nhíu mày, Vân Phong hít sâu một hơi, đồng tử sâu trong con ngươi hơi co rụt lại, toàn bộ thế giới trước mắt thay đổi thành trạng thái khác, bức tường trước mặt cũng thế, năng lượng hỗn tạp và sắc thái nguyên tố không ngừng lấp lánh trước mắt Vân Phong, tất cả đều gần như trong suốt, ngước nhìn vách tường chắn trước mặt, Vân Phong nhếch môi, bất luận thứ gì trên thế gian đều có nhước điểm, vách trường trước mặt cũng không ngoại lệ.

“đại ca, đường hầm này như sâu không thấy đáy vậy…” Một nhóm người vẫn đang không ngừng đi sâu vào trong, càng đi càng không thấy điểm cuối, nam nhân cầm đầu âm trầm đi vào trong, cho dù là ai cũng không thể khiến hắn quay lại được, đã đi tới đây rồi sao có thể dễ dàng quay đầu?

“Đại ca, sao ta cứ có cảm giác có gì đó không đúng…”

“Cái gì không đúng? Đi vào trong cho ta! Ai cũng không được phép dị nghị, nếu không đừng trách ta không khách khí.” Nam nhân cầm đầu gầm nhẹ, mấy người ở sau lưng lập im bặt, liếc nhìn nhau, đáy lòng đều lo lắng, nhưng lại không thể làm gì, chỉ có thể cứ thế đâm đầu đuổi theo.

“Xoạt!”

“Tiếng gì thế?” Vốn đám người đang sợ lập tức hô lên, hoảng sợ nhìn vách tường xung quanh, nơi này nơi này đã không còn bất kỳ quặng mỏ nào, ngoại trừ không gian yên tĩnh là tiếng hô hấp của mấy người bọn họ, nhưng vừa rồi hình như có gì đó lướt qua vách tường này.

“Xoạt!”

“Cái gì đang ở đó?” Có người thét lên kinh hãi, mọi người lập tức luống cuống, nam nhân cầm đầu tối sầm mặt, nghe tiếng mấy người đằng sau hoảng hốt hô hào không khỏi quát khẽ, “Tất cả câm miệng!”

“Nhưng đại ca… thật sự có thứ gì đó… ở đây.”

“Đúng thế đại ca! Ta có nhìn thấy! Một bóng đen!”

Nam nhân cầm đầu đột nhiên xoay người, gương mặt phủ đầy mây đen, “Bóng đen cái gì? Mở mồm ra nói nhăng cuội! Người nào còn nói nhảm nữa thì đừng trách lão tử không khách khí với hắn.” Gân xanh trên cánh tay nổi lên, bàn tay siết chặt lại, nam nhân cầm đầu tỏ ra dáng vẻ đó làm mấy người còn lại lập tức ngậm chặt miệng.

Nam nhân cầm đầu lạnh lùng quét mắt một vòng, xoay người tính tiếp tục tiến lên, đột nhiên trước mặt xuất hiện một vách tường dày cộm, phong kín con đường phía trước.

“Là ai?” Nam nhân cầm đầu lập tức lớn tiếng gầm lên, nện mạnh một quyền lên vách tường, vách tường vẫn không chút dịch chuyển, vô cùng nặng nề.

“Đại ca, bây giờ nên làm gì?”

Nam nhân cầm đầu tối mặt nhìn bức tường dày trước mặt, “Phá vỡ bức tường này! Ngay lập tức! Ngay lập tức!”

“Vâng! Vâng!” Mấy người gật đầu tiến lên, dùng hết cách để phá bức tường trước mặt, nhưng tốn đống công sức vẫn không khiến vách tường xê dịch nổi. Thổ Thuẫn của ma thú cấp bậc Tôn Thần làm sao có thể dễ dàng bị phá chỉ bằng đám người này được?

Hoa tỷ ân mình trong không gian, nhìn đám người bên dưới liều mạng muốn phá vỡ vách tường, cười khinh thường, “Cấp bậc bủn xỉn này mà cũng theo sau Vân Phong được? Bọn chúng dám làm hỏng chuyện tốt của Vân Phong, thực đúng là cả gan.” Hoa tỷ cười quyến rũ, “Đã vậy thì các ngươi sẽ là niềm vui của tỷ tỷ ta.”

Vân Phong và Khúc Lam Y hội tụ lại năng lượng, cố gắng tranh thủ trong một lần đập vỡ vách tường trước mặt, hai người đều sử dụng sức mạnh tinh thần thuần túy, lòng bàn tay tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, đây là hai cơ thể có Tinh Thần Lực cường đại như nhau, hai linh hồn cường hãn như nhau.

“Lam Y, ta đánh trước, chàng tiếp nối ngay sau đó.” Vân Phong nói, bàn tay nắm chặt, sức mạnh ngưng tụ lại trong lòng bàn tay, chỉ chờ thời khắc bùng nổ.

“Hiểu rồi.” Khúc Lam Y gật đầu, lòng bàn tay tập trung sức mạnh, chỉ chờ theo sát sau Vân Phong.

Hít sâu một hơi, Vân Phong vung cánh tay lên, lòng bàn tay đột nhiên mở ra, ánh sáng nhạt hội tụ trong bàn tay lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được tụ lại, trở thành một chùm sáng đánh thẳng lên một chỗ nào đó trên vách tường.

“Ngay lúc này.” Vân Phong gầm nhẹ, Khúc Lam Y tiếp nối ngay sau đó, hai sức mạnh một trước một sau đánh lên cùng một vụ trí, Vân Phong thấy rõ sức mạnh của mình gần như bị đánh bật lại. Mà sức mạnh của Khúc Lam Y thì đánh thẳng vào trung tâm.

“Ầm!” Tiếng kêu ầm vang từ lòng đất chấn động ra, sức mạnh tinh thần của Vân Phong bị bật lại phân tán tới các hướng.

“Ầm!” Như một tòa núi lửa bộc phát, cả Tinh Thái bình nguyên chấn động.

“Đã xảy ra chuyện gì?” Tât cả người trên Tinh Thái bình nguyên cảm nhận được chấn động lập tức giật mình, không rõ chuyện gì đang xảy ra.

“Động đất?” Trên mặt đất, những người trông chừng cửa động biến đổi sắc mặt, mà hai nam nhân nằm trên mặt đất tới giờ vẫn chưa bò dậy càng thêm kinh ngạc, cả Tinh Thái bình nguyên đều đang chấn động, lòng đất rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì, có phải cũng có liên quan tới cái động này không? Hai người đưa mắt nhìn nhau, quáng thạch cực phẩm mà bọn họ nhìn thấy trước đó là của ai?

“Đại ca! Các ngươi có sao không?” Mấy người canh giữ ở cửa động hô vang lên, nhưng những người kia đã đi sâu vào lòng đất cơ bản không nghe thấy được, mà chính bọn họ cũng đang bị giam cầm.

“Rắc rắc!” Vô số đá vụn rơi xuống, những người đang ở trong đường hầm lúc này biến sắc, suy nghĩ đầu tiên là chỗ này sắp sụp rồi. Vì thế liền xoay người bỏ chạy, nhưng một bức tường đã khác vào lúc này đã chặn kín hoàn toàn đường lui.

“Thả chúng ta ra ngoài! Thả chúng ta ra ngoài.” Không ngừng có tiếng vang vọng trong đường hầm, đất đá cũng không ngừng rơi xuống, những người này đã không còn cuồng nhiệt như lúc mới vào đây nữa, chỉ còn lại nỗi sợ với tử vong.

Đợt công kích lần thứ nhất của Vân Phong và Khúc Lam Y tuy vẫn không thể phá vỡ vách tường những vẫn có chút hiệu quả, vách tường đã xuất hiện vết nứt ở vị trí hai người tấn công, hai người thấy thế liền vui mừng. Chỉ cần một kích nữa là có thể đánh vỡ được bức tường trước mặt này.

“Lam Y, chuẩn bị nào!” Vân Phong gầm lên, hai người nhanh chóng lại ngưng tụ sức mạnh, bắt đầu phát động đợt tấn công thứ hai. Lần này, bức tường yếu ớt sẽ chia năm xẻ bảy.

“Rầm rầm rầm rầm!” Mặt đất chấn động mãnh liệt hơn, lần này trên mặt đất Tinh Thái bình nguyên cũng xuất hiện vết nứt. Mọi người trên Tinh Thái bình nguyên chấn động. Bình nguyên chưa bao giờ xảy ra tình huống rung chuyển như thế này, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Có nhân vật lớn nào xuống tay sao?” Một người to lớn trên Tinh Thái bình nguyên sắc mặt âm trầm, lập tức có người tới bẩm báo, “Đương gia, động tĩnh này hình như là sinh ra từ dưới lòng đất.”

“Lòng đất?” Người to lớn hếch ngọn mày, đôi mắt mở to, lòng đất sẽ xảy ra cái gì? Chẳng lẽ có núi lửa ngầm hoạt động ở trong? Hay là… trong lòng đất còn ẩn chứa thứ gì khác?

“Rầm rầm rầm!” Chấn động liên tục phát ra, hơn nữa còn ngày càng mạnh. Người cao lớn đen mặt, “Lập tức thông bao mọi người rời khỏi hố quặng mỏ.”

Trong thoáng chốc, Tinh Thái bình nguyên đang vững vàng bị chấn động bất thình lình đánh loạn, mọi người liều mạng chạy ra khỏi hố quặng mỏ, chỉ sợ chậm một bước là sẽ bị chôn sống dưới đất. Mọi người đứng trên mặt đất, lòng bàn chân không ngừng cảm thấy mặt đất đang rung động, mọi người kinh ngạc, khủng hoảng. Dưới nền đất rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sao lại khiến cả mặt đất chấn động như thế? Sẽ không phải là có một con quái thú chui từ dưới đất lên đấy chứ?

“Thả chúng ta ra ngoài! A a a a a a a!” Dưới đất, ngoại trừ chấn động còn có những tiếng kêu gào thét tuyệt vọng, mấy người bị tường đá chặn hai đầu, nửa người đã bị chôn trong đá vụn. Cho dù như thế vẫn không quên tiếp tục phá tường đá, bản năng ham sống trỗi dậy.

“Chết rồi! chúng ta sẽ chết ở đây.” Tiếng tuyệt vọng vang lên rồi im bặt, theo đó là chấn động rồi hoàn toàn chôn vùi.

“Đại ca, đại ca!” Người canh giữ ở ngoài điên cuồng gào lên, nhưng lại không dám tiến vào trong cửa động nửa bước, mặt đất chấn động vô cùng mạnh, chỉ cần bọn họ sơ ý là sẽ bị mai táng bên dưới mảnh đất này.

“Ầm!” Tiếng vang dữ dội kèm theo chấn động mãnh liệt, một người bị lọt vào trong hang, sau đó hòn đá đổ sụp phá hỏng cửa hang.

Những người còn lại thấy thế, hai chân như nhũn ra, không nghĩ tới người bạn vừa rơi xuống còn có đại ca vẫn chưa ra ngoài nữa, từng người một quay đầu chạy đi, mà hai nam nhân bị đánh dưới đất không đứng dậy nổi nữa, cố gắng chật vật lùi về sau, đôi mắt hoảng sợ nhìn cửa động bị chôn vui, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Dưới nền đất, đòn tấn công thứ hai Vân Phong và Khúc Lam Y không còn bị đánh bật lại nữa mà trúng ngay giữa tâm. Vết nứt vốn có sẵn trên vết rách dần lan rộng ra, không còn sức kháng cự nữa.

“Ầm!” Bức tường chia năm xẻ bảy, nổ tung trước mắt Vân Phong. Hai người vội vàng tránh né, sau khi bụi mù rối tung mù mịt ngưng lại, mọi thứ dần tan ra, những gì đằng sau bức tường hiện ra.

Lôi nguyên tố không có bức tường cản trở lan ra khắp nơi, Vân Phong cảm nhận được rất rõ, trước mặt vẫn còn là sương mù nhưng trong lòng mừng rỡ. Không tồi, cội nguồn lôi hệ quả nhiên ở đây.

Bụi mù trước mắt tiêu tán, khi sự rõ ràng trở lại tầm mắt, không chỉ có lôi nguyên tố, sau bức tường còn có một bóng người khác nữa. Vân Phong và Khúc Lam Y thấy thế chấn kinh, người đó là ai?

Bóng dáng kia chậm rãi xoay lại, Vân Phong nhìn ngũ quan trên mặt, đôi mắt trợn to, “…Là ngươi?”

Bóng dáng kia cười khẽ, ánh mắt phiếm ý lạnh, “Đáng tiếc quá, Vân Phong, ngươi tới chậm một bước rồi.”