Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Quyển 5 - Chương 133-2: Căn cứ Huyết Hồn 2

Edit: Mavis Clay

Bên trong Long Điện, vẻ mặt Trạch Nhiên phức tạp, Vân Phong vỗ vai hắn, “Chuyện này ngươi có thể không cần lộ diện nữa, ban đầu cũng là giúp ta nên mới như thế, suy cho cùng tai vạ hôm nay của Ly Ly tộc, chính bọn họ cũng có liên quan, Ly Ly tộc rồi sẽ không thống trị được lâu.”

Trạch Nhiên buồn buồn đáp lại, Vân Phong khẽ thở dài, để hắn ở tầng hai, còn mình lại tiến tới tầng năm, vừa vào tầng năm, từng hơi thở rồng nhạy bén từ bốn phương tám hướng liền bắn tới, Vân Phong đã sớm chuẩn bị tinh thần, dù sao ở đây vẫn chưa không ít con rồng thứ thiệt.

“Vân Phong!” Gần như toàn bộ rồng đang dò xét đều bật thốt tên của nàng.

Ngao Kim lắc mình tiến tới, “Tất cả lùi về sau cho lão tử!” Vân Phong thấy tộc nhân yên lặng lùi về sau nửa bước, cực kỳ tôn trọng lời nói của hắn, nàng không khỏi nhíu mày, mặc dù tộc nhân Long tộc vốn rất tôn sùng Sắc Kim đại thúc, nhưng ngày trước vẫn còn vài âm thanh phản đối, sao bây giờ lại ngoan ngoãn như vậy? Ngay cả Khải trưởng lão và Tiểu Linh cũng không lên tiếng?

Vân Phong quét một lượt những người Long tộc, ánh mắt của họ hình như cũng hơi thay đổi, không giống như ngày trước nữa, nàng giật nhẹ khóe miệng, xem ra Sắc Kim đại thúc quản giáo bọn họ rất thành công.

“Ly Ly đại loạn, Kỳ Thôn và Triều Linh đã bắt đầu tiến công, đây là thời cơ tốt nhất để Long tộc xuất hiện.”

Ngao Kim nghe vậy chợt thở phào, “Nha đầu, cám ơn ngươi làm nhiều như vậy vì Long tộc.”

Vân Phong bật cười, “Ta cũng không muốn bọn họ bị giam ở đây mãi, may mà đã tới ngày có thể đi ra.”

Ngao Kim cười ha hả, xoay người đối mặt với tộc nhân còn lại, “Tất cả các ngươi nghe kỹ cho lão tử. Sau khi ra ngoài ai cũng không đi được đi lung tung cho lão tử, toàn bộ ngoan ngoãn thành thật chờ ở ngoài cho lão tử.”

“Vâng! Thiếu Chủ!” Toàn bộ Long tộc trả lời hết sức cung kính, không hề có bất kỳ âm thanh bất mãn nào xuất hiện, Vân Phong thấy Tiểu Linh trong đám người, ánh mắt hai người chạm nhau, Tiểu Linh như muốn nói gì đó cuối cùng quay ngoắt mặt đi. Nhớ lại đủ loại hành động kɧıêυ ҡɧí©ɧ trước đây của Tiểu Linh, hôm nay lại thấy nàng an phận như thế, thật đúng là kỳ lạ. Nhưng mà tộc nhân Long tộc xem nàng thế nào nàng chẳng đế ý, có thể an tĩnh một chút đừng gây phiền phức cho nàng là tốt rồi, bây giờ có thể thả đám rồng này ra ngoài, nàng cũng thở nhẹ một hơi.

“Nha đầu, có thể chưa?”

Vân Phong gật đầu, Ngao Kim hít sâu một hơi, đâm rách ngón tay của mình, dòng máu vàng tí tách chảy ra, hai tay Ngao Kim đan lại vỗ mạnh vào không trung. Một Truyền Tống Trận màu vàng xuất hiện trước mặt mọi người.

“Nhảy cho lão tử!” Ngao Kim ra lệnh, tộc nhân Long tộc lập tức phi thân lên, từng người một ra sức nhảy vào Truyền Tống Trận màu vàng.

Tinh Thần Lực Vân Phong nhanh chóng thấm vào Truyền Tống Trận của Ngao Kim, dẫn những Long tộc này rời khỏi Long Điện, từng tộc nhân rời đi, tầng năm Long Điện vắng dần, cuối cùng chỉ còn lại Tiểu Linh và Khải trưởng lão, Khải trưởng lão nhìn Vân Phong một lúc lâu, rồi tung người nhảy vào Truyền Tống Trận mà không nói lời nào, Tiểu Linh đi tới, vẻ mặt bối rối, Ngao Kim hung tợn trừng mắt nhìn nàng, “Nhảy mau!”

Tiểu Linh thốt lên, “Vân Phong, coi như ngươi lợi hại.” Sau đó thì tung người nhảy vào Truyền Tống Trận, Vân Phong nghe mà chả hiểu gì cả, hai tay Ngao Kim thả lỏng, cười lớn với Vân Phong, “Nha đầu, đừng quan tâm.”

Vân Phong gật đầu, đương nhiên nàng sẽ không quan tâm, nàng vốn đâu hiểu ý Tiểu Linh, “Chúng ta ra ngoài thôi.” Vân Phong nhắm mắt, đưa Ngao Kim ra ngoài Long Điện cùng mình, vừa ra ngoài đã thấy có một đám Long tộc đứng chụm vào nhau, đúng như Ngao Kim nói, không đi đâu một bước.

Không khỏi… quá nghe lời, trong lòng Vân Phong không khỏi cảm thán, rốt cuộc Sắc Kim đại thúc đã dùng cách gì?

Long tộc không lạ gì nơi mình vừa đi ra, có rất nhiều tộc nhân ngạc nhiên, ở đây là Vô Tận Hải? “Thiếu Chủ, ngài nói chỗ nương thân chính là chỗ này sao?” Khải trưởng lão nói, Ngao Kim không trả lời mà lắc mình đứng trước người tộc mình, ra sức rống to.

“Tất cả nghe kỹ cho lão tử. Trước hết Long tộc sẽ sống ở Vô Tận Hải, sau đó tất cả thả hết hơi thở rồng ra ngoài cho lão tử. Hãy để cho tất cả hải tộc ở đây biết, Long tộc đã trở lại.”

“Vâng!” Long tộc đồng thanh, từng hơi thở rồng trong người xông ra, phủ kín khắp không gian.

“Tất cả theo ta!” Ngao Kim tung người nhảy lên, hóa thành một vệt vàng xông thẳng về phía trước, người Long tộc lập tức theo sau, mang theo hơi thở rồng nồng nặc kinh khủng, hơn một trăm người Long tộc theo sau Ngao Kim tiến thẳng về phía Vương Thành Ly Ly tộc.

Vân Phong chậm rãi theo sau cười khanh khách, Vương Ly Ly tộc thông minh chút còn được… Không thì… tự ông ta chịu lấy.

Vương Thành Ly Ly tộc đã sớm loạn lạc, Kỳ Thôn và Triều Linh tấn công hai phía đã khiến toàn bộ cao thủ vương thất Ly Ly tộc phải chia ra, cao thủ ở lại Vương Thành chỉ còn lại chừng năm người, khi hơn trăm Long tộc đến, năm cường giả này ngoại trừ chấn động thì không biết làm gì khác. DienanLqĐ

“Vương! Vương!” Mấy cao thủ vội vã tới khiến Ly Ly Vương ý thức được chắc chắn đã xảy ra chuyện gì nghiêm trọng, “Các vị sao thế, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì?”

“Long tộc… người Long tộc tới rồi.”

“Ngươi nói cái gì?” Ly Ly Vương nghẹn họng nhìn trân trối, người Long tộc sao lại tới Vô Tận Hải, bọn họ tới Vô Tận Hải làm gì? Ly Ly Vương lập tức lắc mình ra ngoài, mấy cường giả theo sát ở sau, sắc mặt vô cùng khó coi. Người Long tộc tới đây rốt cuộc để làm gì, lại còn tụ tập nhiều Long tộc tới vậy? Mấy cường giả vừa nghĩ tới cảnh tưởng đó, không khỏi rợn tóc gáy. Có tới biết bao nhiêu con rồng!

“Đây… đây là…” Ly Ly Vương còn chưa ra khỏi cửa thành thì đã cảm nhận được hơi thở rồng nồng nặc bên ngoài. Phóng tầm mắt nhìn tới, cũng phải có trên trăm con. Đồng tử ông ta co rụt lại, nhiều rồng như vậy tới đây là để làm gì?

Ly Ly Vương trải tầm mắt, thấy được nam nhân tóc vàng mắt vàng dẫn đầu, trái tim thắt lại. Đó chẳng lẽ là… Kim Long Long tộc?

“Người Long tộc tới đây để làm gì?” Ly Ly Vương chấn kinh lẫn khϊếp sợ, nhưng vẫn bình tĩnh hỏi lại.

Ngao Kim nheo mắt, tiếng rồng gầm từ miệng vang ra, “Hôm nay lão tử tới đây để đòi mảnh đất đầy, Ly Ly tộc.”

Mấy cao thủ sau lưng Ly Ly Vương tái mặt lùi lại một bước, Long tộc muốn tới Vô Tận Hải định cư? Ly Ly Vương nhìn hơn một trăm con rồng trước mắt, đầu đau buốt. Ly Ly tộc vốn không phải đối thủ Long tộc, huống hồ còn có Kim Long ở đây, lại có hơn một trăm con rồng. Chưa kể tới hiện giờ trong tộc có nội loạn, cho dù có là trạng thái thường ngày, cũng không thể đỡ được công kích cường thế của Long tộc.

Đạo lý của thế giới ma thú – kẻ nào mạnh hơn thì sống. Từ một chủng tộc không có lãnh thổ, chỉ cần ngươi có thực lực là có thể chiếm đoạt. Ma thú không quan tâm thứ gì khác, chỉ quan tâm sức mạnh. Sức mạnh đại diện cho tất cả. Ly Ly Vương đau thắt trong lòng, cuối cùng ông ta đã hiểu, ngày tháng Ly Ly tộc xưng bá ở Bắc Hải Vực, e rằng vào hôm nay đã tới hồi chấm dứt.

Ly Ly tộc nội loạn đã chấn động khắp Bắc Hải Vực, không lâu nữa cũng lan tới các nơi khác của Vô Tận Hải, ba khu vực biển khác khi biết Ly Ly tộc xảy ra biến cố, đều vô cùng cảm thấy kinh ngạc, tuy nói Bắc Hải hay xảy ra chuyện tiêu cực, nhưng Ly Ly tộc chính là bá giả Bắc Hải. Vậy mà trong thời gian ngắn đã rời đài, thật khiến người ta không thể tin nổi. Hơn nữa khiến người đời ngạc nhiên hơn là Long tộc lại xuất hiện Bắc Hải Vực, không cần nhiều lời, Long tộc nghiễm nhiên trở thành tân bá giả của Bắc Hải Vực.

Tin này xôn xao loan truyền khắp Vô Tận Hải, đông đảo các hải tộc đều cảm thấy thật khó tin. Sao Long tộc lại trở lại Vô Tận Hải? Long tộc trở lại chẳng lẽ chứng tỏ sắp có một đợt cải cách mới? Tương lai Long tộc tính làm gì Vô Tận Hải? Nhất là mấy hải tộc xưng bá ở các vùng biển khác, cực kỳ nhạy cảm với Long tộc, Long tộc có thể nhớp nhoáng cướp lấy vị trí vương bá ở Bắc Hải Vực, có khi nào cũng sẽ ra tay với ba vùng biển lớn còn lại không?

Ba vùng biển lớn còn lại không khỏi lo lắng suốt cả mấy ngày, nhưng Long tộc lại không hề như họ nghĩ, sau khi dẹp yên Bắc Hải Vực thì không làm gì nữa, cũng không biểu hiện bất cứ hứng thú gì với vùng biển khác, điều này khiến ba vùng biển lớn còn lại không khỏi thả lỏng trái tim treo cao.

Mavis_LeQuyDon

Bắc Hải Vực thay đổi lớn, Ly Ly tộc chịu nhiều tổn thương nhất, những người còn sống thực lực đều không cao, cường giả cao thủ ba phe trong lúc nội loạn đã nghĩ lại, ngay cả Ly Ly Vương cũng thế. Ly Ly Vương không muốn giao lãnh thổ ra, bộ dạng liều mạng cứng đầu, Long tộc cũng không khách khí, đây chính là quy tắc của ma thú.

Ly Ly tộc tổn thương nguyên khí nặng nề khó mà quật khởi lại được, Long tộc hoàn toàn chiếm được lãnh thổ Ly Ly tộc, mà Kỳ Thôn và Triều Linh tộc cũng chẳng chiếm được chút lợi thế nào. Long tộc ba đạo cường hãn hơn Ly Ly tộc, hai tộc vốn đã sợ Long tộc sẵn, càng không dám nhiều lời, sau khi Ly Ly tộc rơi đài thì lặng lẽ lui về lãnh thổ của mình, an phận thủ thường sống qua ngày.

Bắc Hải Vực trải qua thời gian ngắn đại loạn lại trở về yên bình, mặc dù Long tộc chỉ có hơn trăm người, nhưng từng người đều có thực lực cường hãn, mặc dù số lượng ít ỏi, nhưng hải tộc không hề có ý xâm phạm, nhất là Kỳ Thôn và Triều Linh tộc, rất thức thời.

Sau khi Long tộc đoạt được lãnh thổ, Ngao Kim rõ ràng cảm thấy Vô Tận Hải không hổ là địa bàn sinh sống trước đây của Long tộc, ở đây không hề có cảm giác lạ lẫm, mọi người rất tự nhiên tiếp nhận nơi này, giống như vốn là như thế rồi vậy. Lãnh thổ của Ly Ly tộc vốn rộng lớn màu mỡ, có rất nhiều tài nguyên, trợ giúp rất lớn cho Long tộc sinh sống và phát triển. Long tộc ở đây sẽ chào đón một đợt đổi mới, tộc quần lần nữa lớn mạnh.

Ngao Kim thân là Thiếu Chủ Long tộc đương nhiên có rất nhiều việc cần phải hoàn thành, Vân Phong cũng không muốn làm phiền hắn, chỉ sống ở tiểu viện trước đây của mình, Trạch Nhiên theo cạnh. Ly Ly tộc bị diệt suy cho cùng hắn vẫn cảm thấy áy náy, Vân Phong chỉ có thể thở dài nói hắn quá chính trực.

Về phần mảnh bản đồ, Vân Phong đã lục soát trên người thủ lĩnh ba phe nhưng không có gì, Ly Ly Vương cũng thế, Ngao Kim cũng có chú ý giúp nàng, sau khi Ly Ly tộc bị diệt, căn cứ những gì Trạch Nhiên tìm hiểu trước đó, Ly Ly Vương thực sự có nắm giữ một mảnh vụn bản đồ, có điều rất có khả năng ông ta đã giao mảnh bản đồ này cho người mình tin tưởng nhất bảo quản, mà người đó không biết sau lần náo động này đã tới phương nào rồi.

Tin tức về mảnh bản đồ trước mắt bị đứt đoạn, Vân Phong chỉ có thể thở dài, nếu như hữu duyên rồi nàng sẽ gặp lại, nếu như không thể… mù quáng tìm tiếp chỉ tổ lãng phí thời gian.

Chuyện mảnh bản đồ kết thúc, Vân Phong còn một chuyện khác quan trọng hơn, đó chính là linh hồn của người Huyết Hồn vừa bắt được.

Lấy chiếc bình nhốt linh hồn người Huyết Hồn ra, Vân Phong giải trừ Tinh Thần Lực phong miệng bình, một làn khói mờ vùng vẫy muốn chui ra khỏi bình, nàng chộp lấy nó, nắm thật chặt, linh hồn phát ra tiếng cười chói tai, “Khà khà! Ngươi không làm gì được ta đâu! Ta không sợ ngươi đâu, Vân Phong!”

“Vậy sao?” Vân Phong nhướn mày, nhìn linh hồn đang giương nanh múa vuốt trong lòng bàn tay mình.

Linh hồn cười to, “Ta biết ngươi muốn moi tin từ ta, nhưng ngươi bắt ta cũng vô dụng thôi. Ha ha ha ha!”

Vân Phong khẽ cau mày, đưa linh hồn nhét lại vào trong bình, trong bình vẫn vọng ra tiếng cười nhạo đầy châm chọc. “Ngươi không có cách ép ta, ta thật muốn xem thử ngươi làm thế nào hành hạ ta! Ha ha ha ha!”

Vân Phong cười thầm, muốn hành hạ hắn thực ra rất đơn giản. Lật bàn tay lại, ngọc bội đen khi đó đã hút hắn tới mức chỉ còn lại linh hồn xuất hiện, lại thả linh hồn mờ nhạt kia ra lại, linh hồn mới đầu nhìn thấy ngọc bội hơi rụt rè, sau đó cười lên, “Ta đâu có sợ thứ này nữa.”

Vân Phong cười nhạt không nói, nắm ngọc bội trong tay, không bao lâu, một ánh sáng nhạt từ ngọc bội chậm rãi hiện ra, linh hồn vừa thấy ánh sáng nhạt này liền co rúm, nổi điên muốn trốn vào trong bình. Nhưng Vân Phong đã chộp nó lại, đặt nó lên vệt sáng của ngọc bội.

“Xèo xèo xèo!” Tiếng thiêu đốt vang lên, từng làn khói trắng từ linh hồn bốc lên, giống như đang lật miếng thịt nướng.

“Aaaaaa!” Linh hồn kêu gào thảm thiết, vùng vẫy giãy giụa trong tay Vân Phong, “Buông ta ra! Buông ta ra!”

Khinh thường nhìn đám khói bốc lên, Vân Phong lạnh lùng nâng khóe môi, ai bảo ngọc bội này chỉ có thể hấp thụ Ám Nguyên Tố, ở đây còn có Quang Nguyên Tố do Khúc Lam Y để lại nữa nha.

“Xèo xèo xèo!” Tiếng thiêu đốt không ngừng vang lên, khói trắng liên tục bốc ra từ linh hồn, nó điên cuồng giãy giụa, sau đó thì không còn sức để phản kháng nữa, thoi thóp run rẩy, tiếng gào thét cũng trở nên khản đặc, “Tại sao… ở đây lại có Quang Nguyên Tố?”

Vân Phong nhướn mày, “Bây giờ có thể trả lời vấn đề của ta chưa?” EditbyMavis

Linh hồn nhìn lướt qua Vân Phong, không dám nói chữ không, Vân Phong hài lòng nhếch môi, “Căn cứ Huyết Hồn dưới Vô Tận Hải nằm ở đâu?”

Linh hồn khẽ run, “Ta không biết.”

“Không biết?” Mắt Vân Phong hơi lóe lên, nhanh chóng đưa linh hồn tiếp xúc với ngọc bội lần nữa, một tiếng thét vang lên, “Ta nói ta nói!”

Bàn tay buông ra, linh hồn mờ nhạt càng suy yếu thêm. “Căn cứ Huyết Hồn nằm ở Tây Hải Vực.”

Tây Hải Vực? Ở tít Tây Hải Vực sao? “Vị trí cụ thể?”

“Trong một dãy núi bí mật ở Tây Hải Vực, tên của dãy núi đó là Thâm Uyên.”

“Thật giả thế nào, đợi ta tới Tây Hải rồi sẽ biết, nếu như ngươi dám nói láo…”

Linh hồn run lên bần bật, nó có mấy lá gan cũng không dám nói láo nàng, linh hồn nó có thể chịu được thêm mấy lần tra tấn nữa chứ?

“Dưới Vô Tận Hải chỉ có một căn cứ thôi sao?”

“Chỉ có một cái duy nhất, không còn cái nào khác.”

Vân Phong im lặng vài giây, nắm chặt linh hồn trong tay hơn, “Bên trong căn cứ Vô Tận Hải có gì?”

Linh hồn quái dị nhìn nàng, từ từ nói, “Trước khi ta rời đi, hình như căn cứ đang nhốt một nhân vật rất quan trọng, được cấp cao Huyết Hồn trông giữ… sau khi ta rời khỏi thì không biết.”

“Nhân vật quan trọng kia là ai?” Tay Vân Phong siết chặt, linh hồn gần với ngọc bội đen hơn, linh hồn giãy giụa kịch liệt muốn cách xa ngọc bội ra, cao giọng hô lên, “Ta không biết… Ta chỉ thấy một ít cấp cao trên đó, cấp trên hình như có đề cập tới một… chữ Vân.”

Chữ Vân! Chẳng lẽ là tổ tiên? Máu cả người liền sôi sục lên, Vân Phong hận không thể lập tức chạy ngay tới Tây Hải Vực, xông vào Thâm Uyên nơi căn cứ Huyết Hồn đang ở đó, linh hồn của tổ tiên đang bị nhốt ở đây. Hít một hơi thật sâu, Vân Phong đè nén cảm xúc của mình xuống, không ngừng nhắc bản thân phải tính táo, không được hành sự lỗ mãng, cho dù muốn cứu tổ tiên cũng phải chuẩn bị cho tốt, một lần phải thành công.

“Nói cho rõ, bên trong căn cứ có bao nhiêu cường giả Tôn Thần?” Mắt Vân Phong sáng quắc lên đầy hung dữ, linh hồn bị nàng bùng nổ cảm xúc như vậy, chợt cảm thấy sợ hãi, “Trước khi ta đi, cường giả Tôn Thần tổng cộng có mười người… Cường giả Tôn Thần cấp năm có một người.”

Mặt nàng tối sầm, nàng biết sẽ có cường giả Tôn Thần trấn giữ, mười tên cường giả Tôn Thần, trong đó còn có Tôn Thần cấp năm. Xem ra Huyết Hồn rất coi trọng căn cứ dưới Vô Tận Hải này, nếu không sẽ không để nhiều Tôn Thần ở đây như vậy, còn có cấp năm… Vân Phong suy tư, thực lực mình hiện giờ đang tới ngưỡng đột phá, nếu như mình tới Tôn Thần cấp bốn, hơn nữa có bốn ma thú khế ước trợ giúp, đối mặt với Tôn Thần cấp năm miễn cưỡng có thể đánh ngang tay.

Với những cường giả Tôn Thần còn lại, Trạch Nhiên và Mộc Thương Hải có thể giúp mình một chút, với thực lực của hai người họ, có thể cản lại được tầm năm tên, còn lại bốn Tôn Thần… Vân Phong cau mày, xem ra đành phải mượn vài con rồng của Sắc Kim đại thúc dùng chút rồi.

“Ngươi còn bỏ sót gì nữa không?” Vân Phong hỏi.

Linh hồn lắc đầu nguầy nguậy, “Không bỏ sót gì hết.”

Vân Phong lạnh lùng nhìn nó, cuối cùng đưa linh hồn trở lại bình rồi phong kín, thu lại ngọc bội đen, sau đó tự ngẫm hành trình kế tiếp của mình. Chuyện ở Bắc Hải Vực cơ bản đã xong, sau này Long tộc phát triển thế nào không cần chú ý nữa, về phần mảnh bản đồ… Nếu như có tin tức thì cứ chú ý, sau đó phải chạy tới Tây Hải Vực, tìm dãy núi Thâm Uyên. Vân Phong siết chặt nắm tay, phá hủy căn cứ Vô Tận Hải của Huyết Hồn, cứu tổ tiên về.

Đôi mắt sáng rực lên, máu trong người như đang gào thét hô hào.

diendanLQĐ

Hít một hơi thật sâu, hai mắt Vân Phong sáng ngời, trước khi tới Tây Hải Vực, nàng cần đột phá thực lực đã. Nàng ở Tôn Thần cấp ba đã khá lâu rồi, tất cả điều kiện chuẩn bị lên Tôn Thần cấp bốn đã xong, bây giờ, nàng cần chỗ để tiến hành.

“Tôn Thần cấp bốn…” Vân Phong nhìn lòng bàn tay từ từ mở ra, đôi mắt sáng lên đầy kiên định, nàng muốn đột phá Tôn Thần cấp bốn càng sớm càng tốt, sau đó… lao thẳng tới Tây Hải Vực.