Chương 16: Huyết rắn
Tõm…tôi dường như đang đắm chìm vào cõi vô cực…có cảm xúc mà không thể diễn tả…bóng dáng 1 đôi dường như họ đang rất yêu nhau đang ôm nhau dưới nước…họ đã chết nhưng vẫn ôm chặt lấy nhau…_Hương…Hương…( tôi bật dậy thở hổn hển)
Tôi: Mẹ…mẹ ơi (tôi ôm mẹ và khóc lớn) mẹ ơi con sợ (tôi co do lại)
_Sao vậy con không sao rồi có thể con mêt nên mới bị ngã xuống đó thôi…
Tùng: Do em hoảng thôi không sao đâu đừng khóc anh sốt ruột lắm
Huy: Đúng đấy có gì đâu sao hnay yếu đuối vậy…
_Nơi đó có ai sống không vậy
Tùng: Ý em là nơi nào …
_Là nơi em ngã xuống nơi đó có người đang sống đúng k?
_Làm gì có ai đó là khu du lịch vãn cảnh mà nơi đó từ niên đại 1000 năm trước rồi …đừng nghĩ gì nhiều…
_Em cứ có cảm giác nơi đó có người đang sống vậy…và còn như là đang gọi em vậy …
Huy: Có thể đói quá mà nghĩ linh tinh đấy ( anh tôi trêu) đi thôi có ngã xuống nước thôi mà như mất trí ( Mẹ xoa đầu tôi)
Mẹ: Chúng ta xuống ăn thôi con ,ăn mới có sức chứ …
_Vâng ( tôi ôm đầu vào trong tolet đi tắm tôi cứ nghĩ đến cảnh thấy 1 đôi nam nữ chết dưới hồ) chắc mình ảo giác thôi…tất cả là ảo giác …phải quên nó đi mới được…đi xuống dưới sảnh ăn tôi cứ suy nghĩ mãi vẩn vơ…
Tùng: Em nghĩ gì vậy
_Anh mai anh lại đưa em tới đó nhé
_Sao vậy sao lại muốn đến nữa
_Em còn chưa kịp ngắm mà đang ngắm thì rơi xuống hồ còn gì???
Mẹ: Nơi đó thật đẹp người ở đó có lẽ giàu có lắm…kiến trúc xây rất đẹp…và có vẻ yêu hoa nên nơi đó hoa mới rơi quanh năm đẹp đến vậy..
Tùng: Kì lạ là hoa của nơi đó rơi quanh năm vậy mà đến đêm gió bay hết k biết bay đi đâu,chắc bay xuống mặt hồ rồi đến ban ngày lại rơi phủ kín lối…
Huy: Này liệu nơi đấy có ma không
Mẹ: Đừng nói linh tinh ,1 nơi đẹp như vậy thì người sống ở đó tâm hồn có lẽ rất đẹp,nghe câu hoa cứ rơi người cứ đợi như để nói đến nơi đó đang chờ chủ nhân quay lại vậy
Huy: Mẹ nói gì con nổi da gà rồi đây này
Tùng: Cháu cũng vậy ( tôi cười nhạt) …anh đưa mẹ đi thăm nơi bố mẹ quen nhau …còn tôi và Tùng đi bộ dưới quảng trường …
Tôi: Nơi này đẹp quá nhỉ
_Uk rất đẹp à Hương này khi nào về em cứ đi học bt đi còn vc mẹ em anh sẽ nhờ bác sỹ lo
_Tại sao anh tốt vs em vậy
_Vì anh thích em ( tôi lặng yên thở dài đi qua Tùng)…vừa đi vừa nghĩ
_Hà ơi ( tôi quay lại thấy 3 cô gái đang vẫy tôi ngẩn ngơ kí ức này mình thấy ở đâu đó rồi …3 cô gái chạy qua tôi hoá ra cô gái tên Hà đứng phía sau)…tôi lặng người choáng váng…
Tùng: Sao vậy em vẫn hoảng sao
_Không có ,không có …từ khi tới đây em cứ có cảm giác như đến đây rồi
_Làm gì có chuyện đó hâm lắm nghĩ ít thôi ( Tùng xoa đầu tôi)…về phòng đến đêm ngủ tôi cứ mơ thấy 1 cô gái bước vào cửa chùa và đang xuống tóc…tôi thấy 1 chàng trai chạy tới nhưng không kịp…cô gái đã quay đi trc mặt anh ta…
Mẹ: Hương…Này sao cứ khóc vậy ( tôi ngồi dậy )
_Con kb mẹ ạ con mơ thấy hai người lạ nhưng lại buồn lắm họ chia tay rồi ( tôi gào lên )
_Đi du lịch mà cứ vậy là sao mai có ra ngoại ô vs mẹ dc k
_Mai con đến chỗ kia rồi …nhất định con phải quay lại…( tôi chùm chăn )…đến hôm sau anh đưa mẹ đi ngoại ô còn tôi và Tùng lại tới nơi đó vừa đến cổng tôi thấy nhói tim…
Tùng: Có chụp ảnh không để anh chụp cho em
_Vâng vậy anh chụp cho em vài tấm ( đứng trên cầu mn đang chụp ảnh đột nhiên sấm chớp)…
Tùng: Mau vào kia trú đi …( vào 1 căn phòng đồ đạc xếp nguyên vẹn đây như phòng của con gái đồ đạc mọi thứ đều màu hồng)…tôi sờ lên chiếc bàn đột nhiên hình ảnh 1 cô gái đang nấu canh và nhặt rau vui vẻ…chợt cô gái đó quay lại nhìn tôi rồi nói :” Đến rồi à”…tôi buông thõng tay đơ người…
Tùng: Tạnh rồi đi thôi ( đi qua nơi gọi là Nam Phủ,Đông Phủ,Bắc Phủ hình ảnh cứ mơ ảo cô gái đó học bài rồi cười nói)…
_Chúng ta về thôi ( vừa ra cổng Tùng vừa bước qua cánh cổng gió đóng sầm lại)…tôi quay lại thấy k còn ai …
Tùng: Chờ anh đi gọi quản lý ( tôi đập cửa )
_mau lên anh ( tôi quay lại trời sầm tối xuống)…tôi thấy hoa bay hết đi …cảm giác sợ sệt cùng nơi rộng lớn…tôi sợ run lên…) anh ơi anh Tùng xong chưa (mưa xuống tôi ướt hết kính bỏ kính ra lau tôi chợt thấy 1 người đàn ông trong bộ áo choàng đen anh ta đứng lặng yên trên cây cầu) ai vậy …anh gì ơi cửa đang bị kẹt bạn tôi đang đi gọi quản lý rồi chờ chút …( tôi đeo kính lên thấy anh ta rõ hơn)…
Khải: Em đến rồi
_Anh là ai??? ( tôi đến gần hơn người đó bắt lấy cánh hoa)…
_Nỗi đau ngày nào ta sẽ giữ ở đây giờ thấy em ta có thể ra đi thanh thản rồi …
_Khoan đã anh là ai …???( người đó sờ lên má tôi rơi nc mắt màu đỏ rồi sấm loé lên tôi k thấy anh ta nữa)…tôi thấy tim rất đau rồi gục xuống
cửa mở ra tôi với tay ôm tim…
Tùng: Sao thế em
_Em muốn về nhà đi khỏi đây nơi đây không dc bình thường có ma…
_Em hâm quá rồi ( Tôi ỉu xìu trên vai Tùng) để anh cõng em…về khách sạn Tùng pha trà rồi đứng sấy tóc cho tôi…
_Em làm dc rồi …nơi đó có lẽ có mấy cửa chắc ai trêu em thôi nhỉ
_Đúng vậy rốt cuộc là có chuyện gì ai đã trêu em vậy …
_Em đi ngủ đây tối chúng ta nc tiếp nhé ( tôi hoảng loạn đi vào giường nằm)…cứ suy nghĩ về những điều kì lạ từ khi tới đó…tôi đánh liều dậy thay đồ…và đi bộ tới đó …nhất định phải xem lại xem mình bị ảo giác hay thế nào…tôi đến chân đồi có 1 cụ ông khá lớn tuổi đang quét hoa chỉ chừa lại đung 1 góc không quét dưới cái cây hoa to nhất…
Cụ: Ai vậy sao đến giờ này…
_Cụ ơi cháu đến hỏi vài điều cụ có biết chủ của thủ phủ này tên gì k ạ có dc ghi chép lại gì k ạ
_Ngàn năm trôi qua rồi sao ta có thể biết được…k ai dám đến đây buổi tối đâu về đi
_Cụ ơi cháu chỉ muốn vào 1 chút thôi tại vì mỗi lần tới đây cháu có cảm giác rất lạ…
_Cảm giác gì vậy…
_Cháu cũng k rõ nhưng như có người gọi vậy…( ông cụ rơi chiếc chổi đang cầm)
_Cháu tên gì
_Tên Hương ạ
_Bao nhiêu tuổi rồi
_Cháu 20 ạ ( ông cụ run run )
_Về ngay đi trước khi quá muộn
_Cụ …cụ nói vậy là sao ạ cháu không hiểu ạ …
_Ta nói về ngay ( cụ quát lên)
_Cụ cháu toàn mơ thấy những điều kì lạ kể từ sau khi cháu đặt chân tới đây…xin cụ hãy nói cho cháu biết điều gì đang xảy ra dc k ạ ( Cụ chỉ chỗ hoa rơi mà cụ k quét)
_Nhà ta bao đời nay đời con cháu dù rất giàu có nhưng vẫn phải tới đây để quét dọn,đời xa xưa dường như làm đầy tớ cho chủ nhân nơi này… chỗ kia chính là nơi mà đời xa xưa dặn k dc quét bởi vì có quét hoa vẫn rơi ngập gốc cây đó…ta được kể lại rằng chủ nhân nơi này đã yêu 1 cô gái và cô gái đó đã chết dưới gốc cây đó ( ông cụ vừa nói tôi đau tim nhói dến ngã quỵ) kìa cháu…cháu k sao chứ …
_Cháu thấy đau đến nghẹt thở…
_Để ta gọi xe chờ chút …( cụ chạy đi tôi ôm tim tiến tới chỗ gốc cây đầy hoa rơi đó)…tôi nhắm mắt…( Tôi đang ngồi hoa rơi đầy thân thể tôi …chợt có bàn tay vuốt lên tóc tôi…tôi mở mắt thấy người đàn ông hồi chiều đứng trên cầu mái tóc rũ xuống khuôn mặt u buồn còn tôi k thể động đậy được)…
_Anh thương em những chiếc hôn vụng dại,anh thương em thương em thương tình yêu này…anh thương em anh giữ lại đây ( người đàn ông giữ tay tôi lên tim anh ta đôt nhiên nước mắt tôi rơi …dưới gốc cây này tôi cảm thấy đau đớn như xé tâm can …( Ông cụ chạy tới thấy Hương ngồi khóc 1 mình dưới gốc cây)
Cụ: Có lẽ đã đến lúc rồi… ( Cụ tiến tới ) cháu gái có sao k?
_Cháu…cháu thấy đau lòng…mỗi khi thấy người đó cháu thấy đau lòng…rất đau
_Người đó là ai
_1 người đàn ông mặc bộ đồ đen anh ta cứ đến rồi biến mất trong cánh hoa nhẹ như cơn gió…
_Đi theo ta ( cụ đỡ tôi dậy và lấy khoá mở cánh cổng ra)…vào bên trong đi qua cây cầu đến trước 1 mặt hồ ông cụ nói tôi chạm chân xuống mặt nước…tôi chạm chân đột nhiên mặt hồ mở cửa ra 1 căn phòng…tôi sợ lùi lại
_Đây là đâu vậy ạ
_Cháu theo ta ( cụ đi xuống tôi nhìn căn phòng rất đơn sơ đột nhiên hình ảnh 1 cô gái ôm cổ chàng trai…tôi nhận ra người đàn ông đó là người khi nãy khóc trc mặt tôi họ rất vui vẻ trao nhau nụ hôn bên ánh nắng)…đột nhiên bức rèm tuột xuống 1 bức vẽ 1 người con gái rất giống tôi…tôi bỏ kính ra thì có lẽ sẽ như hai chị em vậy…
_Cụ ơi đây là ai vậy…
_Ta cũng không biết nhưng ta có nhiệm vụ bảo vệ nó cho đến khi nào thấy 1 người giống thì đưa đến gặp…khi nãy cháu bỏ kính ra ta mới thấy…rất giống …( ra tới hồ tắm rất lớn nước sôi sùng sục đột nhiên cụ ông đẩy ùm tôi xuống …tôi hét lên nhưng k bị bỏng hay nóng và tôi lại nhìn thấy họ…1 đôi nam nữ đang ôm nhau dưới nước và người đàn ông đó chính là người đàn ông khi nãy)…tất cả điều này sẽ là giấc mơ…1 giấc mơ …tôi bơi lên bờ đột nhiên thấy 1 mái tóc rất dài tôi đang đặt tay lên…tôi ngẩng lên nhìn 1 phụ nữ không mặc gì vẻ mặt ghê sợ trên khuôn mặt có nhiều vết chém và mái tóc dài…tôi hét lên…
_Ôi mẹ ơi ( tôi bơi quay lại bám vào thuyền trèo lên thuyền đã thấy bà ta ngồi trên thuyền) mẹ ơi cứu con ( tôi hét lên bà ta mồm chảy máu gương măt biến dạng)
_Mày dám quấy rối giấc ngủ của người ta yêu…mày muôn lần đáng chết ( bà ta vươn tay bóp cổ tôi dìm cổ xuống nước)…
Cụ: Xin bà hãy tha cho cô gái này cô gái này có lẽ là kiếp sau của cô gái trong bức vẽ ( bà ta nhấc tôi lên nhìn…tôi sặc sụa) …không thể nào…k thể ( bà ta rơi nc mắt màu đỏ)…bên kia cầu cánh hoa vẫn rơi …tiếng người nói vọng sang…
Khải: Đúng vậy cô ấy chính là hậu kiếp của Hà ngươi buông đi
_Khải em xin lỗi đã khiến anh tỉnh…
_Người đánh thức linh hồn ta kp em mà là cô gái kia…ta ngay khi thấy cô gái đó đã rất đau lòng…trái tim ta như bị bóp nghẹn lần nữa…ta đã thả tự do cho em rồi tại sao em vẫn ở đây đến cả ngàn năm qua
Cô gái:Dù a có nhốt em ngàn năm nữa em vẫn muốn ở bên anh …
_Thả cô gái đó ra đi đến lúc ta phải đi rồi
_Không anh đưng đi ,anh đừng đi mà
_Ta đã chết chỉ là linh hồn còn vướng bận để chờ nhìn ngày người ta yêu tái sinh ,giờ ta có thê đi dc rồi
_Không anh cô ta đã quay lại rồi đây anh hãy ở lại đây đi…
_Định mệnh của mỗi kiếp mỗi số phận,cô gái hãy giư vững số phận,k dc chết hiểu không?
Tôi: Anh là thần thánh phương nào vậy ( Khải cười)
_Có người sẽ giúp được mẹ cô đấy nhưng người đó kp ta,Hoa Đán ( bà cô) ta giao cô gái này cho ngươi hãy bảo vệ cô ấy đến hơi thở cuối cùng vì số phận cô gái này sẽ còn khắc nghiệt hơn Hà…ngươi có thể giúp ta k
Hoa Đán: Em k muốn xa anh đâu Khải ,em yêu anh …
_Ta xin lỗi và cám ơn em đã bảo vệ ta và Hà có thể ôm nhau trọn vẹn dưới hồ suốt ngàn năm qua…ta xl vì đã k trân trọng em nhưng trái tim ta chỉ có 1 người và đã đến lúc ta tự giải thoát cho chính mình rồi …
_Không anh đừng mà…( bà cô khóc lớn)…
_Hãy giúp ta giúp đứa trẻ đó vượt qua số kiếp,ta biết em làm được…bọn chúng sẽ sớm truy tìm hãy giúp ta ( bà cô lắc đầu) …
_Cô gái hãy nhớ cô là hậu kiếp của người ta yêu vì vậy ta muốn cô giữ mạng sống bạch xà ( 1 con rắn lớn xuất hiện tôi sốc ngất xỉu)…
Bạch Xà: Chủ nhân căn dặn
_Hoàng Tử của Tộc Xà bao giờ đăng cơ…
_Đã đăng cơ Thái Tử vào 5 ngày trước rồi ạ …
_Tuyệt đối không được để hai người họ gặp nhau…nhất định …
Bạch Xà: Chủ nhân người đi sao
_Uk ta muốn ra đi mà k vướng bận gì nữa từ nay cô gái đó sẽ là chủ nhân của ngươi…
_Tiểu nhân nghe lệnh cung tiễn người…
Hoa Đán: Anh bỏ em lại thật sao
_Hãy giúp đứa trẻ đó là như đã giúp ta rồi ,cám ơn em…( Cánh hoa rơi nhẹ Khải vụt lên thuyền sờ má Hương rồi biến mất trong cơn gió hoa)…Tôi mở mắt và k nhớ chuyện gì hết …kì lạ mình quên điều gì nhỉ ( mở cửa phòng buổi sáng paris thật đẹp)
Mẹ: Hôm qua ngủ sớm vậy con mẹ gọi cửa mãi đấy
_Chắc mệt nên con ngủ say quá đó mẹ ạ ,à mẹ đi thăm được nhiều nơi chưa…
_Đi dc hết rồi mai chúng ta về dc rồi
_Vâng ( tôi quay lại thấy hai người pnu ngồi ở góc phòng tại sao mẹ k thấy họ)
Hoa Đán: Này con nhỏ này có vẻ ngu ngu nhỉ
Bạch Xà: Chủ nhân mới nên tôi chưa có ý kiến
Tôi đơ người đi ra lại gàn họ thò mặt 6 mắt nhìn nhau…
Mẹ: Con làm gì mà cứ nhìn vào ghế vậy
_Mẹ có thấy gì k ạ
_Thấy gì là gì mau thay đồ chúng ta chuẩn bị đi thôi con nhanh lên…
_Mẹ có người ở đây mà ( Mẹ ném chiếc khăn vào tôi)
_Con hâm nặng rồi đó nha Hương ( mẹ cười đóng cửa phòng tôi quay lại k thấy họ đâu)…vào phòng thấy họ đang gọt táo ăn…
_Này này…các người là ai sao lại vào đây
Hoa Đán: Bố náo nào nếu kp vì anh ấy nhờ ta thèm vào để ý đến ngươi…
Bạch Xà: Tiểu chủ ăn táo đi ( Bạch xà đưa tao tôi lùi lại)
_Các người nếu k nói tôi sẽ báo cảnh sát…
Hoa Đán: Báo đi ai cấm
_K lẽ các người là ma
Hoa Đán: Ma sao mà ăn táo được ( tiếng cửa đập kêu lớn)
Tùng: Hương mẹ em ngất rồi mau lên ( tôi quay đi chạy vội ra ngoài)
_Mẹ vừa ổn mà anh sao lại…
_Mẹ yếu lắm rồi nhưng cứ cố hqua đi máu mũi chảy nhiều lắm anh cư lo chúng ta lập tức trở về Việt Nam thôi
_Dạ vâng…đi thôi anh…
Hoa Đán: Này có cần đi k
Bạch Xà: K đi thì cô ở lại tôi đi
_Ấy đi cùng chứ sao lại bỏ nhau lại…này này ăn xong đi chứ bỏ phí thế…
(N): Ở Tộc Xà mẹ của Thái Tử đi đi lại lại lo lắng…
_Thưa phu nhân cô gái đã chết rồi thưa phu nhân…
_Phải sao đây các hoàng tử đều có con nối dõi chỉ duy nhất nó tại sao có cái tính trái ngược vậy…ngươi đâu đưa Mẫu Đơn tới đây cho ta ( 1 cô gái xinh đẹp nho nhã)
_Con chào phu nhân…
_Lại đây con trời xinh đẹp như hoa vậy ta nhìn con say mê đây này…Mẫu Đơn này con biết tình hình của Điện Hạ ( Vua) gần đây rất yếu nên có lẽ sẽ xuống ngôi để cho các con ông ý mong muốn con đàn cháu đống nhưng Thái Tử tính tình khác thường rất khó tính…liệu con có thể giúp ta sinh con cho Thái Tử không
Mẫu Đơn: Từ khi sinh ra con còn chưa dc nhìn thấy Thái Tử bao giờ…con k tự tin lắm đâu ạ
_Ta trông cậy ở con tài sắc vẹn toàn có gì đâu Thái Tử gặp con sẽ thích thôi…mau đến chô Thái Tử chiếm lấy trái tim người đi…đi đi con ( cô gái đi theo đám người hầu đến cung Thái Tử…tiếng đàn reo rắc ai oán …nỗi buồn mênh mang vô định…)
Cung nữ: Đến rồi thưa tiểu chủ ( Cũng nữ lui Mẫu Đơn cứ theo tiếng đàn lên đến trên tầng lầu cao nhất hoa bay ngập phủ thái tử Mẫu đơn dẫm lên những cánh hoa nhẹ nhàng rồi lặng người khi nhìn thấy 1 người đàn ông trong bộ đồ ngủ choàng áo đỏ đang ngồi gẩy đàn )…cô gái lặng người buông thõng tay khi thấy người đàn ông đó…mái tóc hung đỏ bay nhẹ trong gió…trời dần trở lạnh trăm hoa rơi rụng như sương …chàng đang nhìn xa xăm tầm mắt thu hết cả ánh chiều,tự nhủ lòng k nhớ nhưng lại chẳng thể nào quên…Mẫu Đơn bước tới …
_Em được phu nhân cử tới để hầu hạ người…( Người đó ngừng gẩy đàn)…con chim bay qua đột nhiên chết rơi bộp xuống chân Mẫu Đơn…dường như cô ấy biết đang đứng gần ai…nhưng tình cảm trong ánh mắt cô gái ngay lần đầu thấy Thái Tử đã làm tan nỗi sợ hãi mà sắp phải đón nhận…
Người làm chạy về báo với phu nhân…
_Phu Nhân cấp báo Mẫu Đơn đã ….
_Đã làm sao
_Đã được đưa vào chính điện ân sủng rồi ạ
_Thật sao vậy tốt quá rồi ngươi kiểm tra kĩ chưa
_Dạ rồi ạ không sai được ạ Thái Tử có vẻ thích mẫu đơn rồi ạ…
_Ta vẫn chưa tin lắm phải chờ thêm…
Thư kí: Phu nhân tiểu nhân đã nhẩm tính dường như ngôi sao của Thái Tử đã xuất hiện bóng đen
_Cái gì sao bây giờ ngươi mới nói…
_Vì tiểu nhân chưa chắc chắn nên chưa dám nói gì hết ạ …nhưng giờ tiểu nhân chắc chắn tộc Xà chúng ta có huyết rắn là đấng cao quý 1000 năm trước trong tộc có 1 huyết rắn nhưng được sinh ra bởi con người
_Cái này ta có biết khi đó ta còn nhỏ đã được nghe qua,thật ra ngày trước khi các phu nhân như ta mang thai sợ con mình bị hại nên đã gửi trứng thông qua người khác…có lẽ bà ta đã dc gửi gắm để sinh ra huyết rắn thế nhưng con rắn đó k sống ở Tộc Xà mà sống ở thế giới con người …
_Đúng vậy ông ta tự sát khi yêu 1 cô gái loài người và…
_Và gì cứ nói…
_Và tiểu nhân nghĩ niệm tình dành cho huyết rắn sẽ vẫn còn
_Nói Láo ngươi có biết đang nói gì không???
_Trước khi chết ông ta đã nói yêu cô gái đó mãi ngàn năm lời nguyền đó sẽ khiến cô gái đó tái sinh …
_Thì có liên quan gì …k lẽ…ý ngươi là
_Đúng vậy Huyết Rắn sẽ vướng phải niệm tình thưa phu nhân …
_Không phải con trai ta là huyết rắn chính quy không giống như ông ta…
_Người sai rồi Huyết Rắn ngoài Thái Tử ra thì không còn ai khác qua cả ngàn năm giờ mới có Thái Tử là huyết rắn…vậy thì nếu ông ta đã nguyền để cô ta tái sinh thì thứ tình yêu đó liệu có tiếp diễn …
Cung nữ: Báo cáo phu nhân xác của Mẫu Đơn được vứt trước cửa cung …( Phu nhân lảo đảo)
Phu Nhân: Dường như Huyết Rắn sinh ra đã là giống k có tình cảm,vô cảm đến nghẹt thở đến ta sinh ra nó còn chưa bh dc động vào nó…ta phải làm sao đây…mau truy tìm hậu kiếp của cô gái đó…gϊếŧ ngay khi xuất hiện…bất kì kẻ nào ngáng chân con ta đều phải chết…tiếp tục tuyển tú nữ đưa vào Phủ Thái Tử …
_Vâng thưa phu nhân
Tôi cùng anh đưa mẹ tới viện
Bác sỹ: Sẽ k qua dc đêm nay đâu mau vào nói với bệnh nhân lần cuối đi
Tôi: Không…mẹ ơi không ( tôi chạy vào ôm bụng mẹ) mẹ ơi con k thể không có mẹ được,mẹ đừng bỏ con…mẹ còn nhớ mẹ nói làm bánh cho con mà…mẹ …
Mẹ: Số phận rồi con phải mạnh mẽ lên,Tùng là chàng trai tốt phải biết trân trọng nha con …
_Không con không yêu k lấy ai hết mẹ ơi đừng bỏ con …( bên ngoài cửa Hoa Đán và Bạch Xà đứng …Hoa Đán khóc ướt hết áo Bạch xà)
Hoa Đán: Như xem phim hàn ý phải sao đây
Bạch Xà: Có thôi đi không
_Cái lúc cháy lửa thế mà cấm ngta khóc mà dc ư đồ máu nạnh ( bạch xà nhắm mắt)
_Để bà ta chết đi đã
_Cái gì ???
Mẹ vuốt má tôi rồi buông thõng tay…
Huy: Mẹ ơi …mẹ ( tôi gào lên)
_Mẹ ơi …mẹ …( bác sỹ vào kiểm tra rồi kéo khăn trắng lên mặt mẹ)…không mẹ tôi đang ngủ mà …( Tùng giữ tay tôi)
Tùng: Mẹ em mất rồi em bình tĩnh lại đi…
_Tại sao mẹ lại mất mới nãy mẹ vừa cười vs con cơ mà…( Bạch xà bước vào )
Bạch Xà: Tôi sẽ cứu mẹ cô ( chỉ Hương thấy Bạch xà)
_Thật không ?
_Với điều kiện dù là chủ nhân nhưng cô phải nghe lời tôi và tôi chỉ giúp mẹ cô kéo dài tuổi thọ mà thôi…
_Tôi nghe hết xin đừng lừa dối tôi …( Hương sắp ngất)…Bach Xà nhả viên mật trong miệng ra rồi đưa lên mũi mẹ Hương…thấy bàn tay động đậy
Huy: Chuyện gì vậy …mẹ…mau gọi bác sỹ…( tôi quay lại thấy mẹ đang dơ tay gọi )…quay đi quay lại k thấy Bạch xà đâu nữa…
(N): Bạch xà và Hoa Đán trở về phủ sinh tử…bọn họ nhìn nơi đây rồi nhìn mặt hồ
Hoa Đán: Anh em đi bảo vệ hậu kiếp của Hà đây em sẽ làm thật tốt…anh phải nhớ tới em nhé…
Bạch Xà: Đi thôi chủ nhân giờ chắc đã hạnh phúc ở kiếp sau rồi …
_Hy vọng là vậy…
Tôi ôm eo mẹ và ôm chặt mẹ trên máy bay…
Mẹ: Tại sao bác sỹ nói bệnh của mẹ k phát triển nữa lại còn tốt lên
_Có lẽ sang đây mẹ hợp đất đấy
Tùng: Bác cô tẩm bổ nhé
Mẹ: Cám ơn cháu nhờ cháu cả đấy…
_Có gì đâu cô …cô khoẻ là vui rồi…
2 năm sau…2 năm trôi qua tôi vẫn vừa học vừa làm và Tùng vẫn là bạn trai tôi…sau ngày đó người cứu mẹ tôi đêm đó k thấy xuất hiện nhưng tôi cứ có cảm giác người đó gần quanh tôi vậy…
Hoa Đán: thì chả đi theo đây còn gì chán chết ngày nào cũng ăn gà ( Quán Hương Làm) này Bạch Xà sao ngươi cứ ngủ suốt thế…
Bạch xà: Để ý đấy k dc lơ là chủ nhân đã nói thì chắc chắn cô ấy sẽ nguy hiểm
_Dc rồi câu này nói 2 năm nay rồi ngán rồi nhá …này tên đó lại đến kìa ( Tùng đứng bên ngoài cửa đón Hương)…
Tùng: Hương này hnay về nhà anh chơi nhé nay vẫn sớm mà…
_Vâng vậy cũng dc hay về nhà em
_Thoii về nhà anh đi nhà em k tiện lắm
_Vâng cũng dc
Hoa Đán: Tau phải đi xịt lốp xe thằng kia ( Nói là làm bà phi ra xịt)
Tùng: Ơ lốp vừa căng mà …đen thật
Bạch Xà: Cô làm gì vậy
Hoa Đán: K thích thằng sở khanh này…
_Đây là vc tự nhiên cứ theo tự nhiên mà làm con người sống 60 năm chứ mấy …cô đừng trái quy luật
_Ta đâu làm trái chỉ là k thích
_Giờ ta đã biết chủ nhân sao k thích cô vì cô lắm mồm nên mới nhốt chứ k gϊếŧ
_Này này…nói thế dc ư ta theo đuổi anh ý từ khi đi học đấy k ít đâu ( Hoa Đán buồn cúi đầu)…chết cha họ đi đâu rồi
_Đi taxi lâu rồi đi thôi…
Tôi đến nhà Tùng …rót rươu cùng bánh ăn nhẹ bên hiên…
Tùng: Hương này anh yêu em dc 2 năm rồi,2 năm a tôn trọng em và chưa bh áp đặt gì cả nhưng em nên dành 1 chút thời gian cho anh dc k? em cứ sáng học tối làm về thi a lại qua nhà em nc vs anh em chút rồi về …em thì bận học…
_Em vậy sao em xl em sẽ chú ý hơn ( Tùng nắm tay tôi)
_Anh muốn chúng ta thêm 1 bước được không ( Hoa Đán và Bạch xà ngồi ngay trên nóc nhà)
Hoa Đán: Thằng củ chuối nói ngọt thế…ý nó là gì nhỉ ( Bạch Xà thở dài)…
Bạch Xà: Là muốn đi xa hơn đấy chỉ cần Hương kết hôn xem như nguy hiểm đã qua…
Tôi rụt tay lại ngại ngùng…
_Em nghĩ có lẽ chúng ta nên hiểu thêm về nhau …em hơi cổ hủ trong chuyện này nên ( Tôi thấy hoa mắt lảo đảo) hình như em thấy hơi chóng mặt ( Hương ngất trên tay Tùng)…
Tùng: Anh chỉ muốn em k bướng bỉnh nữa thôi mà ( Tùng nhếch mồm bế Hương vào trong phòng)…
Hoa Đán: Thằng này chơi bẩn ( Bạch xà giữ tay)
_Cái gì đến sẽ đến chúng ta k thể thay đổi
_Đổi con khỉ nthe là nó định hại vc của cô là bảo vệ còn ta cũng vậy…ta k cho nó động vào nó chưa đủ tuổi ( nÓi là đi mất)
_Dạo này còn biết dùng tiếng nóng cơ đấy ( Bạch xà cười nhẹ)… vào trong Hoa Đán biến thành 1 người giống hệt Hương …rồi bế Hương đặt xuống gậm giường)…Hoa Đán nằm sẵn trên giường…Tùng đi ra vồ lấy Hương…Hoa Đán giả mở mắt
Hoa Đán: Anh đó ạ
_Anh đây em ,anh yêu em Hương ạ rất yêu em
_Em cũng vậy ,anh uống ly rượu đi rồi chúng mình nói chuyện ( Hoa đán đưa cho Tùng ly rươu 10p sau)…
Tùng: Lê lê lê à lê à lế à lê …( Nhẩy nhót như bị điên trên bàn)…
Bạch Xà: Hương đâu rồi
Hoa Đán: Gậm giường …này xem này tên này múa đẹp phết …( cầm điện thoại quay)
_Cô hết trò à bao giờ anh ta tỉnh
_Cái tội cho thuốc vào ly à mất dậy,cho nó vài viên cây hoa của Khải trồng tôi luôn mang theo …nhẩy đi càng nhẩy càng sung( Tùng tụt quần ra) ấy thế thì sung quá ( Bach Xà vỗ trán Hoa Đán)..
_Lui ra ( Đặt Hương lại lên giường)
_Đang vui mà …
_Hắn nhẩy mất sức rồi tự gục chúng ta ngủ thôi …
Hôm sau Tùng dậy trước rồi k nhớ đêm qua bị sao anh ta định xé áo Hương thì người k còn sức…thấy Hương cọ quậy Tùng giả vờ nhắm mắt ôm… Tôi tỉnh dậy thấy Tùng đang ôm mình …tôi bật dậy vội vàng…
Tôi: Đêm qua có chuyện gì vậy
_Em hỏi lạ vậy nam nữ yêu nhau chuyện gì đến sẽ đến thôi mà
_K đung đó kp tính cách của em
_Chúng ta kết hôn đi chuyện đã lỡ rồi mà em ( tôi buông thõng tay đơ người)
(N): Đám người do thư kí tộc xà đã đến
Thư kí: Hai năm rồi cuói cùng cũng đánh hơi thấy… các người mau đi tìm cô gái có 1 cái bớt ở thân thể k cụ thể là ở đâu …cái bớt đó có hình con rắn màu đỏ …treo thưởng cao cho cả con người…ai có thông tin lập tức bẩm báo…bắt sống nó trước đã khoảng 20-25 tuổi bắt đầu đi…
_Vâng …
Về nhà mẹ tôi ngồi ở cửa
Mẹ: Đêm qua k về
_Con ở nhà anh Tùng
_Mày hư hỏng vậy sao con
_Mẹ con kb tại sao nữa con có cảm giác con k yêu anh Tùng …
_Mau chóng kết hôn đi nó gọi cho mẹ rồi nói muốn cưới
_Nhưng con k muốn mẹ ơi con k muốn…
_Đến nước này nó cưới cho là may rồi do ai ???do bản thân con
_Mẹ anh còn chưa cưới mà
_Đó là vc của nó con lo vc của con đi …( tôi ngồi co ro khóc trong phòng)…mình k yêu anh ấy mình thật sự không yêu …( anh trai mở cửa phòng)
Huy: Mọi vc sắp sếp rồi cuối tuần này T nó muốn tổ chức sớm càng tốt ,là số phận rồi k thể tránh dc …giờ vc yêu hay k yêu không quan trọng…qtrong lấy người yêu mình là dc rồi em ạ …Tùng là chàng trai tốt
_Anh em thật sự k muốn có cách nào k
_Chẳng có cách nào cả cpi đi …
(N): Ở Tộc rắn hnay là lễ đăng cơ của Thái Tử phu nhân hoan hỉ từ sáng sớm…ngồi trên chính điện…chờ con trai bước vào cứ nhìn mãi cả các hoàng tử cứ nhìn ra cửa nhưng bất chợt cánh hoa rơi phủ đầy ngai vàng…Thái Tử từ trên hạ mình xuống ghế ngồi cười nhẹ
Phu Nhân: Con không thực hiện nghi thức hay sao con…
Thái Tử: Mang cha ta ra chém đầu làm gương
Phu Nhân: Con sao con lại vậy
_Thân làm vua Tộc Xà vì muốn dc nghỉ ngơi mà lại từ bỏ ngai vàng k xứng đáng …
Phu Nhân: Chẳng phải đó là cha con sao nếu k nhường sao con có thể làm vua được
_Ta không có cha ? Gϊếŧ…
Linh: Rõ
Vua cũ: Đúng là Huyết Rắn máu lạnh vô tình ,ta kp là huyết rắn cao quý như con nhưng ta thật sự sống đủ rồi!
Phu Nhân: Nghĩ lại đi con dân chúng sẽ lầm than nếu con gϊếŧ cha đẻ của mình…
Vua: Gϊếŧ ( Họ mang vua cũ ra chém đầu ngay ngoài điện)… các hoàng tử có ai có ý kiến gì k ( ai nấy sợ vã mồ hôi cúi đầu hô)
_Điện Hạ tộc xà mãi mãi thiên an…
Linh: Điện Hạ con người đã cống nạp 1 cô gái dâng lên tộc xà để tỏ lòng thành kính…
Phu Nhan: Vậy vc này để ta lo ,để ta lo ( nhanh miệng ấp úng)…
Tôi đi chụp ảnh cưới và mọi thứ mà vẫn k vui vẻ gì…Tùng ôm eo tôi …tôi vẫn gượng gạo…
Tùng: Hôn má anh cái nào ( Đang chụp ảnh tôi cười nhạt hôn má Tùng)…
Hoa Đán: Trông nhỏ Hương như bị táo ý nhỉ mặt khó coi quá
_Chỉ cần lấy ck là xong việc rồi sẽ an toàn …
Đến ngày cưới người trang điểm makeup cho tôi vén tóc thấy ở gáy tôi có hình bớt đỏ
_Ô ở gáy có hình cái bớt đỏ như con rắn đỏ ý
_Vâng có từ bé ạ nhìn như con rắn
_Uk may là nhỏ xíu …xong rồi xinh lắm ( rồi chị ta vội vã ra ngoài)…ngồi trong phòng
Tiên: Mày vui không sao thấy mày buồn vậy…
_Tao vui mà ( cười nhạt)
_Chắc sắp tới rồi tao ra ngoài đứng đây ai lại em gái chú rể đến đây bh không???
_uk đi đi ( Mẹ vào đeo cho tôi 1 cái dây)
Mẹ: Nhà ngta giàu có cỡ nào cũng sẽ kp là rào cản để con mặc cảm con hiểu chứ ( mẹ tưởng tôi mặc cảm) …
_Vâng con hiểu mẹ ạ
_Cũng may lấy ck gần nên mẹ k cần lo lắng gì nữa ( Tôi ôm mẹ đột nhiên có tiếng đạp cửa mở ra 1 con rắn đèn xì to lớn đang khè khè vào mẹ tôi ngất tại chỗ con rắn quấn tôi vào đuôi)
_Này bỏ tao ra cứu tôi vói ( mọi người bên ngoài bỏ chạy vì rắn bò đến quá nhiều )…
Bạch xà: Không ổn rồi
Hoa Đán : gì thế đang ngủ ngon
_Tiểu chủ có chuyện rồi
Con rắn đen biến thành người rồi vạch gáy tôi ra xem
_Đúng cô ta rồi ( hắn bóp cổ tôi)…
_Buông ra các ngươi là tà đạo ở đâu ( tiếng quát lên)
Bạch xà: Buông ra ( tên đó quay ra nhìn )
_Xem ai đây …Bạch xà
_Gọi tao là chị đi tao hơn mày ối tuổi đấy ( khổ lúc này còn bàn luận tuổi tác)…Bạch xà biến thành con rắn trắng
Tôi: Họ rốt cuộc là ai đây
Hoa Đán: Này cấm ngất ,ngất k chạy dc đâu ( Bạch xà lao vào cắn tên bóp cổ tôi khiến hắn buông và biến thành rắn đen họ cắn nhau)
Bach xà: Đi đi tôi sẽ tìm hai người sau
Hoa Đán dắt tay tôi…
_Cô là ai sao tôi phải theo cô
_Chết đến nơi rồi đi nhanh lên ( Hoa Đán kéo tay tôi đột nhiên tôi nhận ra nơi đứng là Phủ Sinh tử)
_Tại sao lại ở đây …
_Nghe cho kĩ này giờ chúng ta sẽ đến tộc xà nếu không chúng sẽ truy đuổi cô đến cùng
_Rốt cuộc là sao tôi k hiểu
_Bạch xà nói nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất giờ phải đến tộc xà lánh nạn
_Tôi k đi đau còn mẹ
_Nếu k đi me cô sẽ chết họ sẽ gϊếŧ hết rốt cuộc thì sao lại bị lộ thân phận cơ chứ
_Tôi k biết cô là ai
_Ta cứu mẹ cô đấy ,à k bạch xà cứu đi thôi kể sau ( Hoa đán kéo tay tôi nhẩy ùm xuống hồ…vòng xoáy của hồ cư cuôn tôi vào )…đến khi tôi vùng vẫy bám tay dc vào bờ…tôi ngoi lên…me ơi đây là đâu ( Xung quanh là hình các loài rắn bằng đá dc dựng cao như núi)…tôi bò lên nghe tiếng vắt áo
Hoa Đán: Đùa chứ mồm dính toàn rêu đây này…
_Đây là đâu vậy
_Tộc xà
_Tôi phải về đây…( tôi đứng dậy thấy 4 xung quanh là núi)…
_Nếu cô k muốn mẹ mình chết vì mình thì tôi đưa về,nếu k vì anh ấy nhờ tôi thì tôi mặc xác cô ( Sau đó Hoa Đán dựng lều còn tôi ngồi lặng yên nghe Hoa Đán nói về mọi việc rằng tôi là hậu Kiếp )…
_Vậy ý cô là tôi là Hậu Kiếp của cô gái ý sẽ nguy hiểm cho Huyết Rắn tôi hoang mang quá …
Bạch xà cắn mạnh nhát chí mạng rồi vụt chạy tên thư kí tóm lấy mẹ Hương
Thư Kí: Đưa tao đến chỗ nó nếu k tao gϊếŧ chết bà ta…
Mẹ: Dù kb điều gì nhưng cô áo trắng hãy giúp con của tôi,tôi đằng nào cũng chết tôi k sợ ( Bạch Xà rơi nc mắt gật)
Thư kí: Con bé đó mày giấu đi đâu ( Hắn bóp mạnh hơn rồi biến thành đầu rắn cắn bập vào cổ mẹ Hương)…
Bạch Xà: Thằng khốn ( Lao vào tóm lấy xác mẹ Hương rồi biên mất)…
Tôi đang ngồi nghe Hoa Đán kể thì đột nhiên thấy Bạch Xà đi tới trên tay bế mẹ tôi
_Này cô đó kp là …( tôi run run Bạch xà đặt mẹ xuống đất) mẹ ơi…con này…sao mẹ …
Bạch Xà: Tôi đã nói cô cẩn thận rồi mà tại sao k lấy quách thằng ý cho xong đi
_Mẹ ơi ( tôi ôm mẹ cổ mẹ có vết cắn) mẹ ơi…mẹ đừng doạ con …mẹ ( toi gào lên trên ngọn đồi Hoa Đán xoa lưng tôi)
Hoa Đán: Mẹ đi rồi đừng buồn nữa
_Ai …ai rốt cuộc tại sao các người lại bc vào cuộc đời tôi…tại sao …mẹ ơi
Bạch Xà: Nếu cô k theo ý tôi thì người kế tiêp sẽ là anh trai cô…hãy ở lại đây trc khi quá muộn … Chôn mẹ xong tôi cứ nằm bên mộ
Hoa Đán: Đây là tộc xà có sao không?
_Nơi này Khải đã phong ấn ngày trc ông ta hay tới đây 1 mình mỗi khi nhớ Hà…nhưng kb còn hiệu lực không ( Đán phụt nước)
_Nói thế mà dc ư …
_Ở đây thì cô ta chỉ cần uống cái này sẽ k bị phát hiện ,nào giờ có uống hay k
_Hãy cứu anh tôi với…toii kb hậu kiếp hay gì tại sao lại là tôi…tại sao ( tôi khóc lăn lộn trên nền đất)…1 tháng trôi qua nơi đây là 1 ngọn đồi…
Bạch Xà: Tôi vẫn bảo vệ anh cô,anh ta đi khắp nơi tìm hai người …
Đán: Giờ chúng ta cứ đóng đô ở đây sao đồ ăn không có sao có thể sống đuoc
_Vậy thì làm đi nhanh lên
Đán: Làm gì
Bạch: Bán hoa ( Đán lấy tay che người)
_Này tôi vẫn zin đấy toii chỉ yêu 1 người
Bạch: Cô nghĩ đi đâu vậy chỉ nghĩ thế là nhanh ( toii cười) bao lâu rồi hnay mới thấy cô cười …mọi chuyện là số phận…số phận của cô đã được an bài có muốn cũng k thể thay đổi…( tôi cúi đầu) nào trồng hoa đi còn đi bán nào…
Đán: K nói sớm trồng thì đơn giản…
Tôi nhìn bầu trời nơi đây 1 nơi xa lạ 1 thế giới khác …nếu k chấp nhận nó thì nơi đâu mới có thể chấp nhận tôi đây
(N): Phu nhan đập tay xuống bàn
_Lũ ăn hại có 1 con bé mà tìm mãi k xong trước ngày rằm nhất định phải tìm thấy nó …
_Dạ vâng vì có bạch xà bảo vệ nó
_Bach xà …khá khen cho nó dám chống lại bổn cung…
Tôi hằng ngày trồng hoa và nhìn xuống hồ thấy Bạch xà đi theo anh tôi….
Đán: Này thôi nhé ta công lực có hạn
_Hoa Đán người gϊếŧ mẹ tôi là ai
_Kẻ đó là người trong cung thấy bạch xà nói vậy …
_Vậy nếu bạch xà k gϊếŧ dc kẻ đó thì ai gϊếŧ dc
_Đức vua …mà vua thì là người cô cần tránh đó là cốt lõi …xong nhé …nhanh mang Hoa xuống núi bán…xuống chân núi nơi đây không khác gì chỗ tôi sống chỉ tiếc nơi đây giàu có và tráng lệ hơn rất nhiều…
Hoa Đán: Đẹp phải không toàn quàn áo đẹp
_Ý tôi là thành phố này hiện đại quá k như tôi nghĩ
_Vậy nghĩ như nào như mấy cái trang trại cổ à ( đán cười ) Hoa tươi đây mua đi chị em ơi mua cho thơm nhà,mua tặng người thương nào…(tôi đi sau rao như Đán)…chợt thấy bên đường 1 đám người lao vào đánh 1 người họ cư khè khè vẫn phong cách loài rắn…đánh 1 cách dã man…tôi chạy sang can…
_Này sao các người lại đánh anh ta vậy
_Nó xấu xí quá xấu hổ chứ sao
_Chỉ vì xấu xí mà đánh người điên hết rồi à
_Mày ở khu nào sao nhìn lạ thế ( tôi áp úng)
_Tôi cho các anh hoa tặng bạn gái hoa đẹp lắm các anh tha cho anh ta nhé
_Thằng này ngày nào chả ăn đòn em bênh nó làm gì cho thiệt thân…nhà nó mới tới đây mà nó trông thật xấu xí ..
_Hoa đây tôi đổi lấy anh ta nhé ( tôi đỡ anh ta dậy )
Linh: Đức vua chuẩn bị đi qua mau tránh đương ( Tôi vội cúi đầu tim đập nhanh hơn)…1 đoàn xe đen đi qua…
Dân: Đức vua ơi oan uổng quá chồng tôi vô tội vậy mà bị hại …đưc vua ơi xin soi xét ( xe đi qua Lính đẩy người phụ nữ đang mang thai sang 1 bên)…Đức Vua hoá ra là tên cặn bã vậy sao…tôi đứng dậy thấy người vừa cứu vẫn đứng cạnh…
_Nhà cậu ở đâu …chảy máu rồi này…đi theo mình ( k kịp để nói)…ra bên bờ sông tôi xé áo lau vết trên mặt…mặt anh ta sần sùi như kiểu dị dạng rất ghê…
_Cám ơn tôi tự làm được
_K có gương để mình lau cho …cậu bao nhiêu tuổi…
_Tôi xấu xí quá nên k nhận ra được tuổi phải không?
_Đâu có tôi đâu có chê cậu xấu…
_Nhà tôi ở kia cậu có thể giúp tôi 1 việc nữa được không
_Việc gì vậy ( đi theo cậu ta đến nhà 1 người pnu nằm liệt trên giường)
_Mẹ ơi con về rồi mẹ nói muốn ăn canh dưa mà con nhờ bạn gái con nấu cho mẹ ăn nhé
Tôi: Này nói gì thế tôi bạn gái khi nào…
Mẹ: Con về rồi à có cả bạn gái nữa hay sao…( thấy bác cười tươi)
_Mẹ nghĩ con k có sao con bảo có mà
_Vậy là trước khi mẹ chết có thể thấy con kết hôn là dc rồi
_Dạ mẹ…( tôi ú ớ) em giúp anh nhé ( tôi gât)
Tôi: Anh cứ để em làm cho anh ( tôi giả bộ như thật)
_Anh cám ơn … ( đén khi ăn cơm tôi gắp cho bác)
Bác: Cháu k chê con bác sao
_À không…k đâu ạ …anh ấy đẹp mà ( cười nhạt)
_Vậy là bác mừng rồi
Tôi: Thôi chết rồi em về đây hẹn ngày mai nhé ( tôi chạy tên đó vọng theo)
_Em tên gì
_Tên Hương nhé mai gặp lại…
Chạy về đến chân đồi Đán đi lại gào lên
_Này có biết ngta đi tìm mấy vòng rồi k
_Xin lỗi em bị lạc mà
_Tiền hnay đâu
_Cái này…em…có chút vc nên em đã dùng chỗ hoa đó đổi rồi
_Cái gì đổi cái gì mới được ( xoay người tôi)
_Em nợ mai nhé mai em bán bù …
(N): Huy tức tối khi thấy có người cứ đi sau
Huy: Cô là ai
_Hỏi làm gì vô lẽ
_Ơ hay nhỉ cô có bị bệnh không
_Thử biết ngay( vật Huy ngã lăn ra)
_Này…cô điên à…
Tôi nhìn qua mặt nước cứ cười rồi xoa xoa tay…
_Ở đây lạnh quá ( Đán đang đan len)chị đan cho ai vậy
_Còn ai nữa cho em và Xà điên mỗi người 1 cái khăn
_Em cũng muốn đan tặng dc k
_K cân đau chị kén lắm kp muốn tặng là tặng
_Em đâu có tặng chị ( nói tỉnh bơ)…tôi ngồi đan cả đêm đến lúc ngủ đi thì thôi…
Hôm sau xuống chân núi bán hết chỗ hoa đó tôi chạy tới nhà bạn kia …mở cửa vào thấy bác gái đang lết lết trên giường tôi quàng vào cổ bác chiếc khăn
_Ô cháu đến khi nào vậy
_Cháu tới tặng bác chiếc khăn …cháu nấu ăn xong bác chỉ dùng thôi nhé
_Quý hoá quá
_Thằng Phan đi kb đến bao giờ bảo ra bán mấy con cá câu dc cũng k xong,cháu đừng chê nó nhé
_Cháu k có gì đau ạ cháu về đây ạ cũng muộn rồi …( ra chợ thấy Phan đang bán cá) này…bán hết chưa
_Anh chưa ( nhìn mặt anh ta sần sùi nên có lẽ họ sơ tôi cũng sợ)
_Vậy để em bán cùng cho…
_Anh thấy em vừa nhìn măt anh rồi giật mình
_Không có a nghĩ xa quá rồi …cá đi mua cá đi nao ( ngồi 1 lúc hết chỗ cá) em về đây
_Em ở đâu
_Trên núi ạ…em về đây ( tôi đứng dậy đi về Đán lại gào lên) em bán dc mà tiền đây
_Lại la cà đi nào về thôi…
(N): Phu nhân tung tích con bé ý đã tìm ra có ngươi nói gặp 1 con bé trên phố ở gáy có bớt đỏ …
_Được chính tay ta sẽ bắt nó…đi nào …
Tôi và Đán ăn cơm…Đán ăn no xong ngủ lăn quay …tôi đắp chăn cho rồi lại ngồi đan…chợt có tiếng gọi…
_Hương ơi ( tiếng này của Phan tôi chạy ra)
_Trời sao anh đến giờ này
_Tôi có hái dc ít quả mang đến cho em ( tôi cười rồi đi ra ngồi ăn quả)
_Ngọt quá giống quả roi ở quê em vậy
_Quê em ở đâu
_Kp ở đây đâu em nói giữ kín nhé xa lắm
_Uk vậy em kp là rắn đúng k
_Đúng vậy em kp tộc xà …suỵt… mà anh rắn gì vậy
_Chỉ là rắn nước xấu xí thôi nên hay bị coi thường…
_Chờ chút hồi tối có quả này cũng ngon em đi lấy đã may có anh làm bạn k buồn chết mất ( tôi đi ra chợt có tiếng xoẹt)…tên rắn đen đứng trc mặt tôi
_Lần này chạy đằng trời…( tôi quay đi chạy 1 mạch kéo tay phan)
_Nguy hiểm phải sao đây
Phu Nhân: Bắt lấy nó ( tôi quá gấp nên kéo Phan nhẩy xuống hồ …vòng xoáy cuốn lấy tôi )…bám vào thành hồ ….tôi đã trở lại phủ sinh tử…
_Phan…anh ở đâu có sao k ạ ( Phan nổi lên thở)
Phan: Chuyện gì vậy???( tôi trèo lên bờ thở)
_Họ đang truy đuổi tôi…
_Tại sao vậy
_Chỉ vì tôi là Hậu Kiếp của người đã khiến Huyết Rắn 1000 năm trước chết…chúng ta nhanh chạy thôi ( tôi kéo tay Phan lên đến cầu tên rắn đen vụt xuất hiện cùng phu nhân)…
Rắn Đen: Hôm nay mày nhất định phải chết
Tôi: Phan nhẩy xuống hồ và đi đi
Phan: Còn cô thì sao
_Tôi k sống dc đâu nhưng k muốn liên luỵ đến anh 1 người bạn tốt,anh còn mẹ già mà đi đi …tôi sẽ ra đó xin hãy tha cho người này…( tôi vừa bước đi vừa nắm chặt tay sợ hãi)…
Phu nhân: Gϊếŧ chết nó đi…
_Hoá ra nơi đây là Phủ sinh tử trong truyền thuyết ( tôi quay lại thấy Phan đi hẳn sang bên cầu) rất đẹp …khá đẹp đấy…( Dòng nước đột nhiên dâng lên làm 1 vách ngăn khiến Rắn đen k thể nào đến gần tôi) nó có chút ảm đạm của mùa đông chút thơ mộng của mùa hè …chút nồng nàn của mùa xuân…và chút ngọt ngào của mùa Thu ( tôi thấy anh ta quay lại càng đến gần tôi khuôn mặt anh ta càng bong lớp da đó ra )từng cánh hoa rơi lạnh lẽo kiếp trước vì sao nàng lại buông tay để hôm nay biển lòng ta mênh mang còn cố tỏ vẻ k đau k buồn…ngươi muốn ta sẽ nói như vậy phải không ( tôi buông thõng tay)…
Phu Nhân: Tất cả đó là…đo là… Điện Hạ ( bọn họ quỳ xuống run lẩy bẩy)
_Ông là…là…( ông ta dc 1 con rắn 7 màu đi tới choàng áo)
Thanh Xà: Tiểu nhân đến chậm trễ …( quỳ xuống)…
Vua: Cuộc đời bừng tỉnh như 1 giấc mộng…phải chăng chủ nhân nơi này có quá nhiều oán hận từ kiếp trước …
Thanh Xà: Ông ta cũng là huyết rắn thưa điện hạ…
_Ta biết vượt qua sinh kiếp nào khó băng tình kiếp và nàng….ta là Phạm Khang va muốn xem cái thứ tình kiếp mà nàng mang tới đó là gì…( ông ta mái tóc đỏ bay nhẹ trong gió)…dường như số mệnh vẫn k thể nào trái lại…tôi vẫn sẽ phải gặp người đàn ông mà tôi cần gặp…dù là kiếp nào lúc này cũng mong tôi chỉ như những cánh hoa kia tan nhẹ trong nước….
_
– [ ]
---------