Chú đầu bếp Tiểu Mã lăn qua lộn lại mà nhìn thông báo vài lần, cắn răng một cái, dậm chân, rốt cuộc hạ quyết tâm, tự mình chạy đi nông thôn đón cha mẹ.
Cha mẹ vốn không muốn đi, nhưng Tiểu Mã đã nói một câu: “Vạn nhất thật sự xảy ra chuyện, mọi người yên tâm con ở một mình hay sao?”
Cha mẹ vừa nghe thì giật mình, bọn họ xác thật không yên tâm con trai a: “Nếu không còn về đây ở đi, đừng trở về thành phố.”
Tiểu Mã nói: “Sân nhà chúng ta chỉ cao 1 mét thôi, phòng ở thì quá cũ quá rách nát, tang thi mà tới thật, có thể chống đỡ nổi sao? Hơn nữa, nhà chúng ta có nhiều lương thực như vậy, còn có một đám gà vịt, thật loạn lên, không đưa tới tang thi cũng có thể đưa kẻ xấu tới, đến lúc đó phải làm sao bây giờ?”
Đây xác thật cũng là một vấn đề.
Một thôn làng già trẻ lớn bé, thanh niên trai tráng đều đi làm trong thành phố, nếu thật g·ặp n·ạn, muốn tìm người hỗ trợ đều không biết tìm ai.
Vì thế cuối cùng vẫn là đóng gói hành lý, bao lớn bao nhỏ, cùng con trai vào thành phố đi, y như đang chuyển nhà, bọn họ hận không thể mang theo cả củi gỗ nhóm lửa đi luôn.
Cũng may Tiểu Mã lái chiếc xe tải nhỏ tới, bằng không đều mang không được.
Có rất nhiều người giống Tiểu Mã đón cha mẹ người thân tới thành phố ở chung, đồng thời cũng có không ít người cảm thấy nhân khẩu trong thành phố quá dày đặc, lo lắng trong thành mất khống chế, vì thế trước tiên chạy nạn ra khỏi thành phố.
Vĩnh Thành cả trong lẫn ngoài đều chuẩn bị nghênh đón tang thi tới.
Mà Chính phủ Vĩnh Thành nếu đã làm, đơn giản hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, trực tiếp lấy lý do “Màn trời là thật”, động viên toàn thành phố cùng chuẩn bị.
Những chiếc xe tuyên truyền đi từ phố lớn ngõ nhỏ, nói cho dân chúng biết nên c·ách l·y như thế nào, công tác chuẩn bị ra sao.
“Phải bảo đảm cửa sổ kiên cố, không dễ dàng bị tang thi công phá, ở trong phòng c·ách l·y chuẩn bị đủ đồ ăn nước uống từ 1 đến 3 ngày. Một khi phát hiện bên ngoài phòng có nguy hiểm, không cần dễ dàng mở cửa, tại chỗ chờ đợi cứu viện.”
“Bảo đảm sạc đủ pin cho di động, tốt nhất bên người nên chuẩn bị một hai loại v·ũ kh·í.”
“Ngàn vạn không cần lớn tiếng kêu to, bất luận lúc nào cũng phải bảo trì bình tĩnh cùng an tĩnh.”
“Lấy tổ dân phố làm giới tuyến, tiểu khu vì đơn vị, các hộ gia đình tham gia group chat, mọi người trong đàn đúng giờ điểm danh, hội báo tình huống, chủ nhóm phải kịp thời đem tập hợp tin tức đăng báo.”
Cùng với xe tuyên truyền chạy khắp đường phố, nhân viên công tác ở tổ dân phố cũng tới cửa.
Bọn họ tới cửa xem xét hoàn cảnh cư trú của người dân có phù hợp yêu cầu c·ách l·y hay không, sau đó phát cho từng hộ gia đình mỗi người một lá cờ màu vàng, cũng chỉ đạo an toàn cho mọi người làm theo.
“Một khi phát hiện người nhà biến thành tang thi, hoặc là phát hiện nhà hàng xóm xuất hiện tang thi, không cần hành động thiếu suy nghĩ, trước tiên xin giúp đỡ trong nhóm group hoặc là gọi điện thoại xin cứu viện, và nhớ treo lá cờ màu vàng lên trên cửa sổ treo, sau đó an tĩnh chờ đợi cứu viện đến.”
“Vì phòng ngừa phát sinh phiền toái không cần thiết, bắt đầu từ 9 giờ sáng ngày mai, khu vực này sẽ cắt điện, mọi người muốn chuẩn bị sẵn sàng trước thời gian đó.”
“Mọi người trong nhà phải ước định trước, hoặc là dùng di động liên hệ nhau, không thể làm được mỗi người một cái di động, vậy thì ước định một ám hiệu, một khi người trong phòng không trả lời, cũng không có đáp lại bằng ám hiệu, ngàn vạn không thể mở cửa.”
“Nếu ngoài cửa có người lớn tiếng gõ cửa, hoặc là tới xin giúp đỡ, cũng không cần dễ dàng mở cửa, bởi vì chúng ta không có cách nào xác định ngoài cửa rốt cuộc có cái gì, cũng không xác định được người xin giúp đỡ có bị cắn hay không.”
“Nếu phát hiện người bên cạnh bị cắn, không cần chần chờ, đem người trói lại, nhốt lại trước. Đây chính là chịu trách nhiệm đối với sinh mệnh của mình và người thân.”
Tiêu Mẫn đi theo các bà chị lớn tuổi trong tổ công tác từ chung cư ra tới, đi vào trung tâm giải trí ở lầu một ngồi xuống nghỉ ngơi.