Tất Cả Đồ Đệ Đều Là Cầm Thú

Chương 6: Tân nương tử của 3 người nam nhân

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit & Beta: Ami CuteoFB_IMG_15302318986935615“Sư phụ, sư phụ…….” Lê Tử Nam nỉ non, hắn ngóng nhìn Nịnh Hinh Nhi, ngón tay vuốt ve đôi môi đỏ bị hắn hôn đến kiều diễm ướŧ áŧ. Trên vầng trán tuyết trắng của nàng lấm tấm mồ hôi tinh mịn, khóe mắt phiếm đỏ ửng, hai mắt mê quang, hô hấp dồn dập. Nàng đã là bị “Thiên tiên say tình” kí©ɧ ŧɧí©ɧ ra du͙© vọиɠ nguyên thủy trong cơ thể. Sớm trước kia hắn đã thấy nhân loại tu tiên là vì trẻ mãi không già, vic có được lực lượng cường đại và cũng vì được hưởng thụ. Vô dục vô cầu thì tu tiên cái gì? Ham muốn lúc đáu của việc tu tiên còn không phải là vì không muốn chết sao? Mục đích tu tiên của hắn chính là mãi mãi bất tử, muốn thứ gì liền có thứ đó!

“A…Các ngươi, buông ta ra…” Nịnh Hinh Nhi hô hấp dồn dập nói, ý chí đẫ bị sự khô nóng và ngứa tra tấn đến sắp hỏng mất. Từ khi sinh ra cho tới nay, nàng đều tĩnh tâm tu luyện và chưa bao giờ trải qua kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy. Hơn nữa người nàng phải đối mặt lại là đồ đệ và linh sủng nàng chưa bao giờ bố trí cảnh giác, cho dù khi bị bọn hắn phục kích thì nàng cũng chưa từng nghĩ tới chuyện công kích bọn hắn. Một bước sai là tất cả các bước đều sai. Bây giờ một chút năng lực phản kháng nàng cũng không có mà chỉ có thể tùy ý để bọn hắn xâm phạm.

“Sư phụ ngươi thật đẹp, thật nhu nhược làm ta hận không thể chà đạp ngươi đến khi ngươi khóc thút thít cầu xin.” Lê Tử Nam nhẹ nhàng nói rồi không chút do dự lột bỏ bộ pháp y Cửu tía vân giống như váy cưới trên người nàng cùng với mạt ngực đỏ thẫm bên trong và dưới sự phối hợp của Hạ Trọng Lâu cùng Ngàn Tuyết, hắn đã cởi bỏ qυầи ɭóŧ của nàng ra. Là do ý trời hay tại trùng hợp, hôm nay nàng phải thành tân nương tử của 3 người nam nhân!

Ba đôi mắt tham lam ngóng nhìn Nịnh Hinh Nhi.

Trên khuôn mặt thanh thuần tuyệt mỹ hiện lên tìиɧ ɖu͙© ửng hồng, hai tròng mắt ẩm ướt mê mang mở to, cánh mũi run rẩy hô hấp dồn dập, đôi môi kiều diễm ướŧ áŧ bị hôn đến thủy nhuận, cần cổ trắng mảnh dài cùng với hai cổ tay mảnh khảnh đều bị bộ Khóa thần hoàn có hoa văn màu vàng khóa chặt lộ ra vài phần tinh xảo. Ánh mắt của bọn hắn dọc theo xương quai xanh tinh xảo gợi cảm của nàng trượt xuống dưới. Khi nhìn đến hai luồng bánh bao trắng nõn phồng lên và hai núʍ ѵú đỏ bừng mê người giống như hoa đào nở trên núi tuyết của nàng phập phồng lên xuống câu dẫn đến bọn hắn hô hấp dồn dập và không ngừng nuốt nước bọt trong miệng.

Nàng cực lực khắc chế không rêи ɾỉ ra tiếng nhưng âm loãng vẫn cứ phát ra từ trong cổ họng làm cho tình triều của bọn hắn mênh mông. Vòng eo mềm nhuyễn đong đưa giống như lời mời. Chính giữa bắp đùi thẳng tắp, vài cọng cỏ màu đen không dấu được u cốc xinh đẹp ướŧ áŧ hồng nhuận kia.

“Chủ nhân, ta muốn ngươi.” Thiên Tuyết kêu lên. Hắn đột nhiên bổ nhào trên người nàng rồi ôm lấy thân thể của nàng và hôn cuồng loạn khắp nơi.

“Không cần! Tiểu Tuyết, không thể!” Nịnh Hinh Nhi còn đang dùng ý chí sót lại để chống đỡ với du͙© vọиɠ trong thân thể lạnh giọng quát. Phần từ xương quai xanh xuống bộ ngực sữa đã bị rải đầy những dấu vệt đỏ. Còn thân thể bởi vì hành động của Thiên Tuyết mà run rẩy càng thêm mãnh liệt.

“Ngọc giản ta đưa ngươi đã nhìn kĩ qua sao? Lĩnh ngộ như thế nào rồi?” Lê Tử Nam dò hỏi Hạ Trọng Lân đang định duỗi tay vuốt ve phần đùi của Nịnh Hinh Nhi rồi nhanh chóng lột bản thân trần như nhộng. Thân thể hắn tuy gầy và thon dài nhưng rắn chắc, côn ŧᏂịŧ màu hồng đậm giữa hai chân đã ngang nhiên đứng thẳng như hung thần ác sát hoàn toàn khác hẳn với bề ngoài có vẻ ôn nhu tuấn mỹ của hắn.

Hạ Trọng Lâu tham lam nhìn chằm chằm Nịnh Hinh Nhi,” Đều lĩnh ngộ hết!” Hắn run rẩy dùng bàn tay phải đầy mồ hôi ái muội vuốt ve phần đùi của Nịnh Hinh Nhi rồi lớn mật vòng quanh giữa hai bắp đùi nàng. Sư phụ băng thanh ngọc khiết không nhiễm chút hồng trần sắp thành cấm luyến của bọn họ. Nghĩ đến đây, côn ŧᏂịŧ đã sưng to của hắn trướng đến phát đau.

“Nguyên âm của nữ tu sĩ rất trân quý, không thải bổ là lãng phí.” Lê Tử Nam cực lực bảo trì bình tĩnh, trong đôi mắt đào hoa thổi quét gió lốc tìиɧ ɖu͙©, bờ ngực bóng lóng nhanh chóng phập phồng. “Ngươi hôn nàng trước đi, thải bỏ nước bọt của nàng, còn tử ©υиɠ thì để ta.” Hắn muốn phá màng huyết của nàng, hắn muốn đoạt nguyên âm xử nữ của nàng.

Hạ Trọng Lâu lập tức cự tuyệt:” Ta là Đại sư huynh, ta muốn thành nam nhân đầu tiên của sư phụ!” Nói xong, hắn nhanh chống xé hết xiêm y của mình để lộ ra thân hình cường tráng màu đồng cổ. Giữa bắp đùi căng chặt, trong đám lông rậm, côn ŧᏂịŧ dài màu đỏ sậm kề sát phần bụng, bên ngoài côn ŧᏂịŧ là gân xanh giống như rồng có sừng, trông rất dữ tợn khủng bố, còn qυყ đầυ thì vượt qua lỗ rốn.

Nữ tử một khi trở thành công cụ thải bổ của nam nhân thì nam nhân có thể thải bổ nàng qua ba chỗ: thứ nhất là nước bọt, nam tử sau khi nuốt nó thì có thể sinh khí sinh huyết; thứ 2 là sữa tươi, nữ tử chưa từng mang thai nhưng dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ đặc thù của nam nhân là có thể phun ra sữa tươi, sữa tươi đó dối với nam nhân mà nói chính là chất nguyên âm bổ dưỡng tinh thần; thứ 3 là tử ©υиɠ, khi nữ tử cao trào thì tử ©υиɠ sẽ tuôn mật dịch ra, nam nhân uống hoặc là dùng côn ŧᏂịŧ cương cứng hấp thu thì sẽ có chất nguyên dương bổ dưỡng tinh thần. Nam tu sĩ thải âm bổ dương đối với nữ tu sĩ không chỉ có ba loại mà còn có thể thải bổ linh lực của nữ tu sĩ.

Chuyện bọn hắn cần làm lúc này là thải âm bổ dương, thải linh lực Hóa Thần Kỳ đại viên mãn của Nịnh Hinh Nhi để tu vi của nàng lùi lại nhanh chóng. Linh lực của một tu sĩ Hoa Thần Kỳ đại viên mãn cuồn cuộn như biển rộng thì há có thể để một tên tu sĩ Kim Đan thải bổ được. Huống hồ Nịnh Hinh Nhi còn là thân thể nguyên âm, nam tu sĩ thỉa bổ đầu tiên làm nàng không tốt có thể sẽ có thể nổ banh xác mà chết. Mặt khác, một tu sĩ sắp tiếp thu thiên lôi độ kiếp cho dù tạm thời bị pháp trận vây bắt thì tu sĩ Kim Đan Kỳ cũng chưa chắc có thể áp chế được. Vì luyến tiếc lạng phí nguyên am của Nịnh Hinh Nhi mà Lê Tử Nam không thể không bắt tay với sư huynh đệ cùng nhau khống chế Nịnh Hinh Nhi và chia sẻ nàng.

“Ngươi xác đinh là lực tự chủ và nhẫn nại của ngươi tốt hơn ta sao? Sư phụ vãn còn là xử nử, ngươi xác định ngươi sẽ không làm tổn thương nàng sao?” Lê Tử Nam lạnh lùng hỏi. Hạ Trọng Lâu khó chịu nhìn Lé Tử Nam. Mẹ nó, tuy rằng không phục nhưng xác thực là côn ŧᏂịŧ của Lê Tử Nam dài hơn so với hắn một chút. Nhưng hắn cũng không có bại, nam cắn của hắn thô hơn Lê Tử Nam mà!