Niệm Vô Song

Chương 34: Thiên Hạ Vô Song - Tg/Thập Tứ Lang 34

Đại tăng lữ thản nhiên nói: "Không ai biết, ta cũng không biết, nhưng được nếm mùi vị của nó, ngoại trừ ta, trừ Lệ Triêu Ương, chưa có ai khác sống sót, các ngươi an tâm hưởng thụ đi, ta sẽ cầu phúc cho sáu người các ngươi."

Dứt lời chắp tay trước ngực, lặng lẽ hành lễ.

Lúc này Chiến Quỷ mới phát giác bao tay đen trên tay trái của gã chẳng biết lúc nào gỡ xuống, mu bàn tay và cánh tay đều đỏ sậm một mảnh. Gã đang muốn há miệng cuồng hô, sau một khắc băng tuyết phủ đỉnh đầu, gã vĩnh viễn bị đông cứng trong băng, không thể xoay người.

Đại tăng lữ nhắm mắt chắp tay, mặc niệm khấn văn.

Không biết qua bao lâu, hắn mới chậm rãi mở mắt ra, nhìn sáu chiến quỷ bị đông cứng trong băng, thở phào một hơi, đột nhiên không biết nghĩ tới cái gì, ai u một tiếng, chạy đến trên băng nhìn, quả nhiên thấy Đàm Âm bị đông cứng trong băng.

Cái này không chết cũng phải chết, đại tăng lữ ngồi xổm xuống cách băng sờ sờ mặt nàng, mỹ nhân đáng thương, lúc chết mặt đầy máu, cũng không biết có phải bị hủy dung hay không.

"Xin lỗi." Hắn thấp giọng nói: "Không thể cứu được ngươi, mấy ngày nữa trở lại giúp ngươi liệm thi cốt, an tâm trở về cố hương."

Trước ngực nàng có một cái chong chóng năm màu đã bị đứt ra, đó là cái lúc trước hắn đã tặng cho nàng. Tiểu cô nương xinh đẹp bao nhiêu, cứ như vậy trời xui đất khiến chết đi. Đại tăng lữ vỗ vỗ bụi trên người đầy thương tâm, đứng dậy rời đi.

*

Đàm Âm chậm rãi mở mắt ra, toàn thân trên dưới chỉ có một cảm giác: Lạnh như băng.

Nàng thử động đậy nhưng thân thể lại giống như bị đông cứng, không thể động đậy. Sau lưng cùng trên đầu đau nhức làm cho nàng sinh lòng cảnh giác, thân thể này chỉ sợ là bị thương trí mạng, đùi trái từ đầu gối trở xuống càng mất đi tri giác, không biết có phải là đã bị gãy hay không.

Nàng không thể để thân thể này chết đi.

Nàng hé miệng, nhẹ nhàng thổi một hơi, hàn băng đang đông cứng trên thân thể lập tức vỡ vụn ra như bột phấn, nàng gian nan ngồi dậy, hai tay như gãy xương, ngón tay không ngừng vẩy vẩy. Xương trán nàng tựa hồ cũng nát vụn, máu tươi nhuộm đỏ thị giới, không thấy rõ cảnh tượng xung quanh, chỉ loáng thoáng cảm giác cực kỳ lạnh, có thể chạm tay vào tất cả đều là băng.

Băng... Nàng bỗng nhiên giật mình, khó khăn dùng tay áo lau đi vết máu trước mắt, nhìn xung quanh.