Hàng Đêm Thâu Hoan

Chương 35

Khi Khả Đồng nói ra câu ‘Ly, nhanh chút muốn em đi’ kia, làm cho Từ mạc Ly không còn chờ đợi được nữanhanh chóng nâng lên cái mông tròn trịa của cô, đem du͙© vọиɠ bạo trướng của chính mình dâng tặng đi vào. ‘Xuy’ một tiếng, du͙© vọиɠ cương cứng linh hoạt chui vào tiểu huyệt đang tràn đầy xuân thủy. Khả Đồng thật sự là rất nhiều nước , chỗ ân ái cứ ‘Phốc xuy phốc xuy’ tiếng nước làm cho Từ Mộ Ly càng điên cuồng hơn, động nhanh hạ thân.

Hai tay cô không tự chủ được vòng lên cổ hắn, hai chân thon dài hoàn mỹ cũng vòng lên vòng eo cường tráng, trước ngực Khả Đồng một đôi vυ' nõn nà đi theo mỗi động tác của Từ Mộ Ly, mà cao thấp lắc lư, nảy lên , liên tục ma sát vào hai má hắn, càng phát ra kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt với Từ Mộ Ly.

Chỉ thấy vòng eo rắn chắc của hắn ra sức hơn hướng về phía trên đâm mạnh vào, mỗi một lần đều đánh thật sâu vào trong miệng tử ©υиɠ cô, làm cho toàn thân cô như nhũn ra.

“A… Quá sâu , anh vào … Quá sâu …” Khả Đồng không nhịn được kêu ra tiếng.

“Sâu một chút, em mới có thể càng thích, không phải sao?”

Từ Mộ Ly lộ ra vẻ mặt xấu xa cười cười, thấy Khả Đồng hưởng thụ khoái ý như thế, hắn lại càng ra sức va chạm vào hoa tâm ướŧ áŧ.

“Ly, ngừng… Dừng lại… Quá sâu rồi … Không được… A!” tư thế rút ra chọc vào như thế quá kịch liệt, thân thể cô mềm xuống bởi vì chịu không nổi, bây giờ cô giống búp bê vừa nhích lên một chút lại bị kéo xuống làm . Nhưng Từ Mộ Ly vẫn không ngừng động nhanh hạ thân không hề có ý nghĩ dừng lại, quá sung sướиɠ, thật sự quá sung sướиɠ, Khả Đồng đón ý hùa hắn như vậy làm cho toàn bộ tâm trí hắn đều tập trung vào trận tình ái như muốn hủy diệt cả thiên địa này, muốn ngừng mà không được.

“Uhm… Ân… A…” mỗi một lần Từ Mộ Ly cắm vào, đều làm cho cô không ức chế được lớn tiếng rêи ɾỉ. Kɧoáı ©ảʍ tìиɧ ɖu͙© sáng khoái như thế, hơn nữa cô còn mất hồn kêu da^ʍ như vậy, Từ Mộ Ly hưng phấn tăng lên cao vυ't, cự vật thật lớn ở trong hoa bích lại bành trướng to lớn hơn.

“Dừng lại… Em chịu không nổi…” cực đại nhục bổng của hắn nhanh chóng nhét đầu hoa huyệt chặt hẹp của cô , không có một khe hở, cô có cảm giác mãnh liệt nam căn thô to này của Từ Mộ Ly càng ngày càng trướng lớn hơn.

“A… Không được… Đừng trướng lên nữa … Nó quá to rồi … em sẽ chịu không nổi …” Khả Đồng thở hổn hển, lại bị nhục bổng thô nóng ở trong hoa kính đánh thẳng về phía trước, làm cho cô bắt đầu hít thở không thông, cả người đổ mồ hôi đầm đìa. Hoa kính nhỏ hẹp của Khả Đồng bắt đầu không nhịn được nữa mãnh liệt co rút lại co rút, tầng tầng thịt mềm trong hoa huyệt cắn chặt lấy dươиɠ ѵậŧ nóng rực của Từ Mộ Ly như đang có hàng nghìn cái miệng nhỏ mυ'ŧ lấy hắn, làm hại hắn phải dùng hết toàn bộ khí lực mới có thể động về phía trước

“Hô, chết tiệt, em đừng kẹp, ai nha!” thân hình tinh tráng Từ Mộ Ly bị kiềm chế căng cứng lên, hắn cắn răng gian nan chậm rãi đưa đẩy, cuối cùng bởi vì không thể thẳng tiến được nữa mà không thể không dừng lại.

“Ly…” Cảm giác Từ Mộ Ly dừng lại động tác rút ra chọc vào , thần kinh Khả Đồng đang buộc chặt chậm rãi giãn ra, nhưng mà nam căn trong hoa kính kia vẫn tiếp tục kêu gào, tựa hồ rất bất mãn với việc chủ nhân của nó giẫm chân tại chỗ.

“Thực xin lỗi, em làm cho anh cảm thấy cực kỳ hưng phấn, anh khống chế không được thầm nghĩ điên cuồng giữ lấy em. Yên tâm, đợi lát nữa anh sẽ thực ôn nhu .”

Trên khuôn mặt tuấn tú của Từ Mộ Ly phủ kín một tầng mồ hôi, làm cho hắn thoạt nhìn phá lệ cuồng dã dụ hoặc, cùng bộ mặt tuấn nhã thường ngày quả là một trời một vực, Khả Đồng nhịn không được nhìn nhiều thêm vài lần.

“Uhm.” Khả Đồng nhẹ nhàng ừ một tiếng đồng ý, lộ ra một nụ cười ngượng ngùng. Cự vật của Từ Mộ Ly vẫn không có rời khỏi cô, vẫn như trước đặt ở miệng tử ©υиɠ Khả Đồng, hắn thoáng di chuyển thân hình, liền đem Khả Đồng đặt trên tấm thảm mềm mại, hạ thân hai người vẫn chặt chẽ kết hợp một chỗ, hai chỗ tối mật vẫn gắn chặt vào nhau không thể xa rời.

Thắt lưng trần trụi tinh tráng bị hai chân Khả Đồng cuốn lấy, Từ Mộ Ly lại bắt đầu chậm rãi trừu đưa. Trong văn phòng to lớn, hai thân thể trần trụi nằm trên mặt đất kịch liệt giao hoan.

“Hô…” Đi theo mỗi động tác ở hạ thân, hô hấp nóng rực, ồ ồ thở dốc, phun lên trên cái cổ tinh tế trắng nõn của Khả Đồng, mồ hôi từ hai bên má cũng thuận thế rơi trên da thịt lõα ɭồ của cô. Lửa nóng gắng gượng vẫn ở trong hoa kính chăm chỉ hoạt động, hoa kính bị làm cho nước chảy tràn lan, Khả Đồng cả người mềm yếu vô lực.

“Ân… A…” Đi theo mỗi lần tăng tốc độ của hắn, Khả Đồng càng rêи ɾỉ nhiệt tình hơn, làm cho hắn dùng hết sức co rúm hạ thân. Cuối cùng mãnh liệt trừu đưa hơn mười lần, hắn gầm nhẹ một tiếng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng nóng bỏng từ lỗ nhỏ trên qυყ đầυ mãnh liệt phun ra, theo động tác đâm vào của hắn, rót đầy vào trong tử ©υиɠ Khả Đồng.