“Dương, hình như có người phía sau bình phong.”
Khả Đồng có vẻ cẩn thận, còn Tử Dương một khi đã tiến vào trạng thái hưng phấn, căn bản không để ý tới chuyện gì xung quanh nữa. Tử Dương nhéo nhéo cặρ √υ' đầy đặn của cô, tiếng nói khàn khàn vô cùng gợi cảm:
“Bảo bối, em nghĩ nhiều quá rồi, lúc làʍ t̠ìиɦ phải chuyên tâm một chút.”
Khả Đồng vội vàng cầm lấy chăn che khuất thân thể lõα ɭồ, khẩn trương nói:
“Em không lừa anh, là thật đó, anh nhìn đi có bóng người mà.”
“Ai ở nơi đó nhìn lén?”
Sau đó Tử Dương cũng nhìn đến phía sau bình phong, nhưng mà hắn vừa bắt đầu bước vào cao trào nên hạ thân vẫn tiếp tục đong đưa, mạnh mẽ cắm vào sâu trong hoa tâm cô.
Thần Phong biết bọn họ đã phát hiện sự tồn tại của mình, đành phải ngoan ngoãn đi ra, mặt hồng lên ngượng ngùng nói:
“Là mình, mình không phải cố ý , chỉ là tới mượn mũ. Cửa phòng cậu không khóa cho nên, mình liền…”
Thần Phong chuẩn bị tinh thần chờ Tử Dương mắng một trân, nào biết hắn không hề có ý trách mắng. Tử Dương không thèm để ý chuyên phòng the tư mật bị Thần Phong rình coi, hào phóng nói:
“A, không có gì, cậu đến bên kia ngăn tủ đi lấy mũ đi. Cứ tự nhiên! Bảo bối, chúng ta tiếp tục đi.”
Tử Dương cư nhiên làm Thần Phong mặt, tiếp tục trình diễn đông cung đồ sống động, chuyện này quả thực làm cho Khả Đồng cảm thấy xấu hổ đến tột đỉnh.
“Không được, có người ở đây, Dương, anh mau dừng lại đi!”
Khả Đồng một bên kéo chăn che giấu thân thể, một bên có ý đồ muốn làm cho Tử Dương rời khỏi cơ thể cô.
“Anh sắp bắn, bây giờ muốn ngừng cũng không nhịn xuống được.”
Tử Dương ôm chặt vòng eo mảnh khảnh của Khả Đồng, tăng nhanh tốc độ rong ruổi. Lửa nóng cương cứng, cuồng mãnh rút ra chọc vào hoa kính Khả Đồng, âm thanh của bụng va chạm vào mông cô phát ra tiếng “ bành , bạch”. Làm cho người ta huyết mạch sôi trào, du͙© vọиɠ của Thần Phong thiếu chút nữa trực tiếp bắn ra.
Khả Đồng xấu hổ mặt đỏ bừng, đem mặt chôn xuống gối, liều mạng nhịn xuống tiếng kêu dâʍ đãиɠ,thở dốc liên tục, nhưng ở chỗ sâu tử ©υиɠ bị Tử Dương va chạm mãnh liệt , cô khống chế không được phát ra rêи ɾỉ làm người ta mặt đỏ tới mang tai:
“A… A…”
Sau cùng mạnh mẽ đâm vào mấy cái, Tử Dương ở chỗ sâu trong cơ thể cô tận tình phóng ra luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng, cả người mềm nhũn ngã xuống nằm phía trên tấm lưng xinh đẹp của Khả Đồng. Khả Đồng suyễn khí cảm thụ mạch đập từ cự long Tử Dương, một cỗ lại một cỗ nóng bỏng tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở trong cơ thể mênh mông mãnh liệt bắn nhanh, chảy qua Hoa hành chậm rãi chảy xuống của huyệt. Liên tục làʍ t̠ìиɦ hai lần, Khả Đồng đã mỏi mệt không chiệu nổi. Hạ thân dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ ấm áp trắng mịn, mặc kệ một mảnh hỗn độn không chịu nổi, cô cũng không nghĩ được gì nhiều như thế, ngã xuống giường liền chìm vào giấc ngủ.