Tuyển Tập Yêu Không Lối Thoát

Quyển 2 - Chương 4

“Đừng mà, a a a!”

Khuôn mặt nhỏ của Văn Văn méo mó vì đau đớn, kêu rên thảm thiết.

Máu tươi không ngừng chảy ra từ bướm nhỏ!

Lục Trạch nhìn thấy phía dưới của Văn Văn chảy máu, trong lòng không khỏi cảm thấy đau nhói nhưng cảm giác sung sướиɠ cực độ này khiến anh không thể nào ngừng lại được.

Dù sao cũng chỉ chảy chút máu mà thôi, trong người có nhiều máu như thế, chắc sẽ không sao đâu. Nghĩ vậy, Lục Trạch cũng cảm thấy yên lòng để tiếp tục cᏂị©Ꮒ Văn Văn.

Lúc này Văn Văn đã bị cᏂị©Ꮒ tới mức suy yếu, không còn chút sức lực, ý thức dần mơ màng và cảm giác đau đớn phía dưới cũng dần biến mất!

“Ư a!” Sau khi phát ra tiếng rêи ɾỉ cuối cùng, Văn Văn cũng không chịu đựng được nữa, cô ngất xỉu ngay lập tức!

Lục Trạch thấy Văn Văn đã ngất xỉu, không khỏi cảm thấy lo sợ, sau khi đâm vào rút ra vài cái, cuối cùng anh cũng bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong!

Đây là lần đầu tiên anh bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong cơ thể của phụ nữ!

Sau đó, Lục Trạch nhanh chóng rút dươиɠ ѵậŧ ra, anh lay Văn Văn đã ngất xỉu trên giường, anh nôn nóng nói: “Vợ ơi, vợ bé nhỏ ơi, em làm sao vậy?”

Đây là lần đầu tiên một người đàn ông trưởng thành như anh thấy cảnh này nên không kịp trở tay, thế nên sau khi phủ chăn kín người Văn Văn thì anh lập tức chạy ra ngoài cầu cứu!

Mọi người trong thôn thường thấy chuyện này, thím Trương vội chạy đến giúp đỡ: “Lục Trạch à, có phải là cháu dùng sức quá không? Lần đầu tiên của con gái không thể dùng sức, phải dịu dàng một chút!”

Vừa dứt câu, anh lập tức nhận phải sự chế nhạo của người bên cạnh, tất cả mọi người nhìn Lục Trạch với ánh mắt không có ý tốt.

Lục Trạch bị nhìn thế này thì có chút ngại ngùng nhưng vừa nghĩ tới bé vợ của mình vẫn còn ở trong nhà, anh lập tức kéo thím Trương vào nhà mình.

Nhìn thấy Văn Văn suy yếu nằm trên giường, trong mắt thím Trương dâng lên sự đau lòng, bà và cô là phụ nữ nên bà biết rõ Văn Văn đau tới cỡ nào, thế là bà đẩy Lục Trạch ra ngoài:

“Cháu ra ngoài trước đã, thím ở lại xem vợ cháu thế nào, sau đó sẽ băng bó vết thương cho vợ cháu!”

Lục Trạch nói: “Thím Trương…”

Thím Trương nói: “Ây da, thím và vợ cháu phụ nữ, chẳng lẽ cháu sợ thím nhìn vợ cháu à? Cho dù bây giờ thím không nhìn thì sau này vợ cháu sinh con, khi cháu tìm thím đỡ đẻ cho vợ cháu thì thím cũng phải nhìn thôi.”

Bà đã nói thế này rồi, Lục Trạch cũng không ngăn cản nữa, mặc cho thím Trương băng bó cho Văn Văn ở trong nhà!

Nhìn thấy phía dưới của Văn Văn chảy máu không ngừng, thím Trương đau lòng nhét vài miếng vải bông cho cô, dùng vải bông cầm máu, sau khi máu đã ngưng chảy thì bà mới bắt đầu băng bó vết thương.

Sau khi bước ra, thím Trương nghiêm túc nhìn Lục Trạch: “Lục Trạch, thím cảnh cáo cháu, sau này cháu không thể làm bậy như vậy nữa, nếu muốn làm chuyện đó nữa, ít nhất cháu phải đợi tới mười ngày sau!”

“Thím nói gì, mười ngày ư?” Lục Trạch vừa ăn mặn, vừa trải nghiệm cảm giác sung sướиɠ của chuyện nam nữ, thế mà bây giờ anh phải đợi tới mười ngày nữa!

Thím Trương lườm anh một cái: “Ai bảo cháu thô bạo vậy chứ? Cháu muốn làm thì cũng được thôi nhưng đó là nếu cháu không sợ vợ mình chết, vậy cháu cứ làm, nhà cháu bỏ ba mươi nghìn tệ để mua con bé, gần như cũng là tất cả số tiền mà cháu tích góp được, đúng chứ?”

Bà nói không sai.

Quả thật là gần như tất cả số tiền mà Lục Trạch tích góp được, nếu Văn Văn chết rồi, bảo anh mua thêm một cô vợ nữa thì anh cũng không đủ tiền để mua!

Lục Trạch khẽ gật đầu: “Vâng, cháu đồng ý với thím, thím Trương, mười ngày tiếp theo cháu sẽ không chạm vào cô ấy.”

Lúc này thím Trương mới vừa lòng gật lòng: “Vậy là tốt, chuyện này không thể quá nóng vội, dục tốc bất đạt. Còn nữa, cháu mua được cô vợ xinh đẹp như thế, chẳng lẽ cháu sợ những ngày sau này không có ngày vui à?”