Xuyên Qua Nhận Thầu Một Cửa Sổ Ở Nhà Ăn

Chương 40

Beta: Rya

“Ăn không vô cũng đừng miễn cưỡng, nhìn thật đáng thương.”

“Đừng thương xót cô ấy, cô ấy có thể ăn cơm phần ngon như vậy thì có gì đáng thương, không phải chúng ta càng đáng thương hơn sao?”

“Bạn không hiểu, có một kiểu đáng thương gọi là nhìn mà ăn không được, còn có một kiểu đáng thương gọi là ăn nhưng ăn không vô.”

“Chà chà chà, thật đáng thương.”

“Các bạn mới đáng thương, tôi ăn không hết có thể chừa lại buổi tối tiếp tục ăn.” Du Du nhìn thấy bình luận hừ nhẹ một tiếng, trong lòng chỉ hận mình không mọc thêm mấy cái dạ dày.

Mỗi phần cơm cũng được cô ấy ăn gần một nửa, hiện tại cô ấy quả thật cực kỳ no, cũng không dám miễn cưỡng bản thân, chỉ có thể tạm thời đặt đũa xuống ăn chậm lại trước.

“Ăn xong tổng kết lần này tìm nhà ăn, cá nhân tôi bày tỏ dù là từ sắc hương vị cũng có thể cho 99 điểm. Điểm trừ duy nhất chính là vì sao không bán ở trường chúng tôi.”

Du Du nói xong không nhịn được có chút kích động: “Cùng là trường đại học, tại sao trường chúng ta không có cơm phần ngon như vậy, quả nhiên ban đầu tôi chọn trường vẫn chưa đủ thận trọng, nếu không tôi có thể ăn cơm ngon mỗi ngày rồi, ngẫm lại đã cảm thấy hạnh phúc”

“Tôi không muốn vạch trần cậu đâu, cậu đang chọn trường học à, rõ ràng là chọn nhà ăn.”

‘Tôi cũng muốn nói, cùng là trường đại học, tại sao nhà ăn trường chúng ta khó ăn như vậy?”

“Đã hiểu, em trai tôi đang học cấp hai, tôi sẽ thúc giục nó thi đại học, mục tiêu là đại học H.”

“Tôi không có em trai em gái thì làm sao bây giờ, giờ bảo cha mẹ tôi sinh một đứa thì có kịp không?”

“Dựa vào người không bằng dựa vào mình, Du Du, cậu hỏi thử giúp tôi xem trường bọn họ còn thiếu bảo vệ không, tôi là sinh viên tốt nghiệp thuộc khoá này đây.”

“Ông bác hơn bốn mươi tuổi làm bảo vệ, cậu hơn hai mươi tuổi đã làm rồi, bỏ hai mươi năm đi đường vòng, giỏi đấy.”

“Không phải đã mở ra con đường rồi sao, cũng hỏi thăm giúp tôi trường bọn họ còn thiếu bác bảo vệ không, tôi cảm thấy ông nội tôi có thể đi.”

“Ai nói bảo vệ nhất định phải là ông bác, tôi đi ứng tuyển thay con chó nhà tôi, không cần lương, không cần thức ăn cho chó, chỉ cần lo cơm cho tôi là được.”

“Tôi tôi tôi, tôi có thể làm bảo vệ, để tôi làm.”

“Mấy cậu không được đâu, Du Du cậu hỏi giúp tớ nhà ăn bọn họ có cần dì múc cơm không, tôi có thể đến gần hơn những chức vụ khác, dì múc cơm đánh thẳng vào trong nhà ăn, còn không phải muốn ăn thế nào thì ăn thế ấy sao.”

“Các bạn đừng nghịch nữa.” Du Du nhìn thấy bình luận đều bị đám fan ngốc này chọc tức cười.

Các fan dồn dập tỏ vẻ không có quậy, dù sao vừa có thể giải quyết vấn đề công việc, còn có thể ăn ngon, chẳng phải là một công đôi việc sao.

Có điều lại nói, việc làm trong trường đại học kỳ thực rất tốt, không phải nói muốn vào là có thể vào.

“Nếu các bạn muốn tới thì tự đi ứng tuyển đi, tôi đi lấy hộp đóng gói cơm nước.” Du Du nói xong để điện thoại ở lại trên bàn, như vậy có thể ngăn người khác cho rằng nơi này không có ai ăn.

Chờ khi cô ấy lấy hộp về đóng gói, đề tài livestream lại quay về mỹ thực, dồn dập ngỏ ý bảo cô ấy gửi phần cơm còn thừa qua cho mình nếm thử.

“Tôi phải dơ cỡ nào mới gửi cơm thừa của mình cho người khác chứ.” Du Du nhìn thấy yêu cầu của bọn họ, dở khóc dở cười nói.”

“Không sao, tôi không ngại.”

“Không thể nào, tôi để ý.” Du Du nói xong cất cơm đã đóng gói vào trong túi lại bổ sung một câu, “Hơn nữa tôi cũng chưa ăn đủ, sao nỡ gửi cho các bạn.”

Đây cũng là lời nói thật lòng, nếu không phải dạ dày không đủ to, cô ấy tuyệt đối sẽ ăn hết sạch bốn phần cơm phần cực kỳ ngon này ngay tại chỗ.

“Được rồi, hôm nay livestream đến đây thôi, nếu như các cậu thực sự muốn ăn có thể tự tới đại học H nếm thử, có điều nhắc nhở một chút, nhà ăn số một không thu tiền mặt, vì thế phải mượn thẻ ăn cơm mới có thể ăn được nha, vậy đi, lần sau chúng ta livestream gặp, bye bye.”

Trước khi rời khỏi trường học, cô trả lại thẻ ăn đã mượn trước đó, cũng bày tỏ sự ngưỡng mộ với đối phương.

Người cô ấy mượn thẻ ăn cơm chính là bạn hồi cấp ba của cô ấy, hồi cấp ba quan hệ của hai người khá tốt, có điều sau khi học đại học cũng bởi vì trường học khác nhau mà dần dần xa lạ, không nghĩ tới liên hệ lần nữa lại bởi vì mượn thẻ ăn cơm.

“Không có chi, lần sau cậu muốn ăn cứ tới.” Nghe thấy nhà ăn trường mình được khen ngợi, cô ấy cảm thấy rất có mặt mũi.

Du Du cười gật đầu sau đó nói: “Có rảnh cũng chào mừng cậu tới trường học của chúng tớ chơi, tuy rằng nhà ăn trường chúng tớ không ngon bằng nhà ăn trường cậu nhưng phố ăn vặt bên ngoài khá ngon.”

“Được, có thời gian tớ sẽ đi tìm cậu chơi.”

Du Du xem như là một streamer nhỏ, số lượng fan ổn định, sau khi livestream truyền ra ngoài, bởi vì tiêu đề kèm theo mấy chữ then chốt “Nhà ăn đại học”, dẫn tới không ít fan mới.

“Thế mà lại quay trường cũ của tôi, lại nhìn tiêu đề còn là khen ngợi nhà ăn số một, lúc đó tôi sợ ngây người, vốn cho rằng khen ngon là đang nói móc, xem xong video chỉ muốn hỏi trường học, tại sao trước khi tôi tốt nghiệp không có cơm phần ngon như vậy?”

“Ha ha ha, lầu trên là đàn anh hay là đàn chị thế, sinh viên của đại học H bày tỏ, nhà ăn số một vẫn ăn không ngon, chỉ là học kỳ này mọc ra một ô cửa mỹ vị mà thôi.”

“Oa, ô cửa số bảy nổi tiếng đến mức có người quay video kìa, có thịt bò xào thì là ngày hôm nay nhỉ, sao tôi không nhìn thấy ở nhà ăn?”

Tiêu đề video treo chữ “đại học H”, bởi vậy hấp dẫn được không ít sinh viên đại học H đã tốt nghiệp hoặc đang học cũng rất bình thường, dù sao dù cho bạn không chú ý, số liệu cũng sẽ đẩy nội dung liên quan cho ban.

Chỉ trong chốc lát, khu bình luận đã có không ít sinh viên đại học H trả lời.

Trong ký ức của sinh viên đã tốt nghiệp, nhà ăn số một vẫn là nhà ăn dở nhất, cho nên nhìn thấy có người khen nó đầu tiên là cảm thấy kỳ dị, xem xong video lập tức cảm thấy khó chịu. Luôn có ảo giác rằng sau khi bọn họ tốt nghiệp trường học luôn âm thầm trở nên tốt hơn, nếu không tại sao lúc bọn họ ở trường học không có cơm phần ngon như vậy.

Mà bọn sinh viên đang học cũng rất vui sướиɠ, khen ngợi đồ ăn ở ô cửa số bảy ngon cỡ nào ở khu bình luận, còn có người ác độc chia sẻ hình ảnh.

Rất nhiều người vốn xem xong video đã thèm, lướt khu bình luận, lại bị những hình ảnh mỹ thực như cá kho, giò heo hầm đậu tương, thịt xào ớt, thịt thái sợi sốt vị cá, canh cá viên,… tấn công dữ dội, dồn dập cảm thán bọn họ thật ác độc.

Đối với việc này, sinh viên đại học H bày tỏ bọn họ còn có thể ác độc hơn.

“Thất Thất không chỉ nấu ăn ngon, hơn nữa cách một khoảng thời gian sẽ làm món mới, ví dụ như thịt bò xào trong video chính là món mới chị ấy làm ngày hôm nay, ăn thơm cay ngon miệng, thịt mềm thơm lừng, thực sự là ngon đến mức không có đối thủ, đáng tiếc mọi người đều không ăn được cơm phần thơm như vậy.”

“Có ai cùng trường với tên nhóc này không, tôi bỏ ra mười đồng, đánh tên này giúp tôi một trận, quả thực quá muốn ăn đòn mà”

“Tôi thêm năm đồng, tiện tay búng trán cậu ta giúp tôi nhé.”

“Tôi bỏ ra một đồng, đánh lòng bàn tay một cái giúp tôi là được.”

“Tôi bỏ ra năm đồng, nhiều tiền như vậy đá mông cậu ta một cái cũng không quá đáng nhỉ?”

Vốn dĩ cư dân mạng cũng chỉ đùa giỡn, kết quả trò cười đến rồi, người trong cuộc tự nổi lên nói còn ai thêm tiền hay không, gom đủ năm mươi sẽ tự nhận đơn, đúng rồi, năm đồng búng trán quá ít không nhận.

Mắt thấy khu bình luận chuyển thẳng đề tài chỉ cần có tiền, tôi có thể tự mình đánh mình, các cư dân mạng đều bị chọc cười.

“Ai có thể không nói một tiếng lợi hại chứ?”

“Ha ha ha ha rất tốt, không có gian thương kiếm lời chênh lệch giá, còn có thể bảo đảm tuyệt đối sẽ không đánh sai người.”

Buổi tối hôm đó, có người chia sẻ livestream của Du Du lên diễn đàn đại học H, lập tức dẫn tới nhiều sự quan tâm hơn.

“Thất Thất chị xem cái này, ô cửa nhà chị nổi tiếng rồi.”

Triệu Nguyệt nhìn thấy video, rảnh rỗi không có chuyện gì làm cô ấy cố ý đợi sau khi Lâm Sở Trì tan làm thì chia sẻ với cô.

“Cái gì?” Lâm Sở Trì nghi hoặc nhận điện thoại di động của cô, vừa đi ra ngoài vừa xem.

Dù sao cô cũng là người cầm giải vô địch nấu ăn thế giới, chỉ là có khiêm tốn đi nữa cũng không thể nói không biết mình có tay nghề tốt. Bởi vậy lúc nhìn thấy Du Du trong video thể hiện sự kinh diễm với cơm phần cũng không có quá nhiều cảm giác, trái lại cảm thấy bình luận trong video càng thú vị hơn.

Triệu Nguyệt rõ ràng đã xem nhiều lần, lúc này còn tiếp tục xem chung với cô lần thứ hai, vừa xem vừa nói: “Chị xem những bình luận phía trước còn nói nhà ăn có thể ngon chỗ nào, kết quả chờ khi thấy cơm phần chị làm, còn không phải đều mất mặt cảm thán thật là thơm sao.”

“Còn có bình luận phía sau của bọn họ nói muốn đến trường chúng ta ứng tuyển, quả thực cười chết em.”

Lâm Sở Trì cũng nhìn thấy những nội dung bình luận đó, khóe môi hơi cong lên.

Chờ xem xong video, các cô cũng đã đến chỗ cũ cho mèo ăn. Triệu Nguyệt thu hồi điện thoại di động của mình sau đó mở miệng: “Phỏng vấn một chút, bây giờ chị có cảm tưởng gì?”

“Chị phải có cảm tưởng gì à?” Lâm Sở Trì vừa cho đám mèo ăn vừa hỏi ngược lại.

Trưa hôm nay lại có một trận mưa nhỏ, cũng may gần đấy có không ít ổ cho mèo sinh viên tự làm, đám mèo cũng không bị gió thổi mưa xối. Có điều dù vậy, lông trên người chúng nó trông vẫn không có xù xù như lúc trời nắng, trên mũi, trên mặt hơi dơ.

“Chị cũng quá lạnh nhạt, không hổ là người làm chuyện lớn.” Triệu Nguyệt thấy cô không hề hưng phấn, lúc này duỗi ngón tay cái ra.

“Sao chị thành người làm chuyện lớn rồi.”

Lâm Sở Trì bị cô ấy chọc cười, đồng thời lấy ra khăn ướt từ trong túi lau khuôn mặt bẩn của đám mèo.

Mèo ở trong tay cô cũng rất ngoan, dù cho đang ăn đồ ăn bị vuốt ve đυ.ng chạm cũng không phản kháng, thậm chí còn chủ động ngẩng đầu.

Thực sự là một bé đáng yêu.

Lâm Sở Trì lau sạch mũi mèo, cảm thấy động vật nhỏ quả nhiên có thể làm người ta sung sướиɠ.

“Ăn cơm là chuyện lớn của đời người, người có thể nấu ra món ngon như chị còn không phải chính là người làm chuyện lớn sao?” Triệu Nguyệt nói xong ở ngồi xổm xuống bên cạnh cô, cầm khăn giấy ướt lau giúp.

Đương nhiên, cô ấy chỉ dám chạm những con mèo có tính cách vô cùng dịu ngoan, còn như Xấu Xa, hoặc là những con mèo bảo vệ thức ăn canh chừng cô ấy cũng không dám tùy tiện chạm vào.

Cho mèo ăn xong, lau cho đám mèo sạch sẽ, Lâm Sở Trì vẫn lấy ra cá khô, thịt khô cho chúng nó ăn.

Lúc đám mèo đang ăn ngon lành, Triệu Nguyệt đã chuẩn bị từ sớm cười móc ra bình của mình.

“Em rửa tay chưa?” Lâm Sở Trì thấy cô ấy vừa nãy vuốt mèo giờ lại ăn đồ ăn vặt, quay đầu nhắc nhở một câu.

“Em dùng khăn ướt khử trùng lau tay rồi.”

Triệu Nguyệt nói xong tiếp tục gặm thịt khô, nhìn còn ăn ngon hơn đám mèo.

Nói thật, thịt khô bỏ thêm gia vị trong tay cô ấy quả thật thơm hơn ngon hơn thịt khô nguyên vị, không bao lâu đã hấp dẫn sự chú ý của đám mèo.

Chúng nó đã ăn hết thịt khô được chia, bình trong tay Triệu Nguyệt vẫn còn cả bình, đáng giận nhất là cô ấy còn cố ý ăn phát ra tiếng rất lớn.

“Em biết rõ Xấu Xa thù dai còn chọc giận nó.” Lâm Sở Trì thấy cô ấy cố ý khiến mèo thèm, giọng điệu lộ ra bất đắc dĩ.

Triệu Nguyệt lộ vẻ mặt vô tội nói: “Em chỉ ăn thịt khô của em mà thôi, đâu có chọc giận nó.”

Cô ấy cũng chỉ ỷ vào Lâm Sở Trì ở đây, đám mèo không dám cướp của cô ấy, nếu như đổi thành một mình cô ấy ở đây, sớm đã đóng chặt bình nhanh chân chạy biến.

Đáng tiếc, cô ấy đánh giá sai một chuyện, đám mèo không dám cướp của cô ấy, không có nghĩa là người cũng không dám cướp của cô ấy.

“Triệu Nguyệt Nguyệt giỏi thật đó, lại trốn chúng tớ ăn mảnh.”

Một hai ngày trước bạn cùng phòng ngửi thấy mùi cực kỳ thơm ở ký túc xá, hỏi là ai đang ăn đồ ăn lại không có ai trả lời, chỉ có thể sống chết mặc bay, hiện tại coi như để cô ấy bắt tại trận rồi.

“Khặc.”

Triệu Nguyệt nhìn thấy mấy người bạn cùng phòng, suýt chút nữa bị thịt khô trong miệng làm sặc, ho khan hai tiếng mới hỏi tại sao các cô ấy ở đây.

“Chúng tớ cũng không phải người vô lương tâm như cậu, chỉ biết ăn một mình thôi.”

“Đúng vậy, chúng tớ không thấy cậu, đi ra ngoài ăn xiên nướng còn nhớ mang cho cậu, cậu thì sao?”

Các cô ấy nghĩ Triệu Nguyệt gần đây thích đi cho mèo ăn, còn cố ý vòng tới bên này về ký túc xá, nghĩ nếu như nửa đường gặp được cô ấy là tốt nhất, đỡ phải để lâu không giòn nữa.

Triệu Nguyệt bị các cô ấy dạy bảo mà chột dạ, đặc biệt là lúc thấy các cô ấy mang đồ chiên về cho mình thật, vội nhịn đau hai tay dâng thịt khô.

“Vậy còn tạm được.”

Bạn cùng phòng không khách sáo lấy bình đi, chia ra cho mỗi người ăn.

Triệu Nguyệt che ngực âm thầm đau lòng, biết một khi đưa thịt khô nhất định sẽ một đi không trở lại, vẫn không nhịn được nhắc nhở: “Tớ cất giữ rất lâu cũng không nỡ ăn, các cậu ăn tiết kiệm chút.” Dù sao cô ấy ngại làm phiền Lâm Sở Trì, cũng chỉ thỉnh thoảng thừa dịp lúc cô làm thịt khô cho đám mèo mới có thể ăn ké một ít.

Bạn cùng phòng nghe vậy, cùng nhau liếc mắt nhìn cô ấy một cái.

“Đưa đồ chiên cho tớ đi, lát nữa nguội ăn không ngon.” Triệu Nguyệt nghĩ không thịt có khô có đồ chiên cũng được, vươn tay nói.

“Không nói thiếu chút nữa tớ quên mất.” Bạn cùng phòng cầm đồ chiên nói xong lại không đưa bọc cho cô ấy, mà nhiệt tình đưa cho Lâm Sở Trì, “Thất Thất, đồ chiên của quán này cũng không tệ lắm, chị mau nếm thử.”

“Thất Thất mau ăn, không cần khách sáo với bọn họ.” Triệu Nguyệt giành nhận thay cô, mở bọc ra đóng mời ăn.

“Ai cho cậu ăn, không nghe thấy là mời Thất Thất ăn à.” Nói thì nói như vậy, ngược lại cũng không có ai thật sự ngăn cản cô ấy.

Đồ chiên có mặn có chay, đồ mặn chính là cá chiên, thịt sườn sụn, xiên cánh gà, xiên thịt bò, xiên thịt gà, đồ chay thì là ngó sen, khoai tây miếng, đậu rang, bắp, đậu phụ khô, mỗi loại đều có vài xiên, có thể là các cô ấy vốn định trở về tiếp tục ăn.

Các cô ấy chọn đồ chiên của quán này quả thật cũng không tệ lắm, chiên rất giòn, gia vị ngọt cay, toàn thể rất thơm.

Lâm Sở Trì được Triệu Nguyệt mời, lau khô tay sau đó tùy tiện cầm xiên cá chiên.

“Meo~”

Trước đó đám mèo mới bị Triệu Nguyệt dùng thịt khô kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hiện tại lại ngửi thấy mùi đồ chiên, toàn bộ đều náo động.

Món ăn có gia vị nặng như vậy Lâm Sở Trì cũng không dám cho chúng nó ăn, lại lấy ra thịt khô từ trong bình chia một ít cho chúng nó sau đó đề nghị chuyển sang nơi khác ăn.

Triệu Nguyệt cắn cánh gà gật đầu đồng ý, nâng hộp đi qua một nơi gần đấy với cô tìm chỗ ngồi xuống ăn, mấy người bạn cùng phòng cũng đi theo, vừa một tục gặm thịt khô vừa khen ngợi: “Thất Thất, thịt bò khô chị làm cũng quá ngon.”

“Cái miệng kiểu gì vậy, cậu nếm thử cẩn thận xem, đó là thịt bò khô à?”

Nghe Triệu Nguyệt nói, người nọ cẩn thận thưởng thức mùi vị trong miệng, không chắc chắn nói: “Chẳng lẽ là thịt heo khô?”

Mắt thấy Triệu Nguyệt còn muốn thừa nước đυ.c thả câu, các cô ấy bèn hỏi thẳng Lâm Sở Trì.

Lâm Sở Trì: “Là thịt ức gà khô.”

“Thịt ức gà không phải vừa khô vừa tơi à, sao có thể làm thành thịt khô ngon như vậy?”

“Đúng vậy, bình thường lúc ăn gà vị trí em ghét ăn nhất chính là thịt ức gà.”

“Không nói không biết, em không nếm ra được là dùng thịt ức gà làm thịt khô đấy.”

Nhìn thấy bạn cùng phòng hiện vẻ mặt kinh ngạc, Triệu Nguyệt cười nói: “Đúng thế, cũng không xem thử là ai làm, có thể không ăn ngon sao?”

“Vì vậy đây chính là lý do cậu ăn một mình?”

Bị bạn cùng phòng đáp trả một câu chết chóc, Triệu Nguyệt quay đầu về phía Lâm Sở Trì nói sang chuyện khác: “Cánh gà này cũng không tệ lắm, Thất Thất chị cũng ăn đi.”

Đương lúc nói chuyện các cô ấy đã tìm được chỗ ngồi xuống, Lâm Sở Trì nể tình nhận lấy.

Có thể thấy rõ cánh gà là đồ đông lạnh, có điều quán nhỏ như này bảo bọn họ dùng cánh gà tươi cũng không quá thực tế, tỉ lệ nêm gia vị còn phải cải tiến, có điều ướp vẫn tương đối ngon miệng, cánh gà chiên ngập dầu, đồ gia vị hơi ngọt, tổng thể ăn vẫn được.

Có lẽ là do bệnh nghề nghiệp, Lâm Sở Trì ăn cánh gà đồng thời trong đầu đã tự động nảy lên những chỗ cần cải thiện.

Triệu Nguyệt không biết trong lòng cô đang suy nghĩ gì, ăn xong cánh gà lại nhanh chóng giải quyết mấy xiên thịt bò, một xiên đậu phụ khô.

Không thể không nói, đậu phụ khô chiên rất ngon, ăn vừa thơm vừa thanh, còn mang theo mùi thơm đặc trưng của đậu phụ.

Lúc Triệu Nguyệt mới vừa ăn còn rất vui mừng, khi ăn xong không nhịn được nói: “Mùi vị cũng ổn, chỉ là hơi dầu, cảm thấy vẫn là Thất Thất nướng ngon hơn.”

“Thất Thất, chị có cân nhắc tới đổi sang bán đồ nướng không?” Nghe cô ấy nhắc tới đồ nướng, mấy cô bạn cùng phòng cũng hơi thèm.

Lâm Sở Trì cười lắc đầu: “Tạm thời không nghĩ tới.”

Nghe vậy, các cô ấy có hơi thất vọng, có điều rất nhanh giọng điệu không khỏi trở nên hưng phấn vì video livestream của Du Du. Cũng khó trách các cô ấy hưng phấn, dù sao ngẫm lại nhiều dân cư mạng ngưỡng mộ nhà ăn ở trường bọn họ như vậy, ai có thể không vui.

Có điều trò chuyện một hồi, Triệu Nguyệt bỗng nhiên nghĩ đến một khía cạnh khác: “Không đúng, streamer này hẳn không phải sinh viên trường chúng ta nhỉ?”

“Không phải cậu đang phí lời à, nếu như ở trường chúng ta cô ấy đâu cần phải nói ngưỡng mộ trong video.”

Triệu Nguyệt ngồi thẳng người nói: “Ý của tớ là, cô ấy chạy tới trường chúng ta quay video, có thể dẫn tới nhiều người tới không?”

“Không thể nào, sinh viên trường chúng ta xếp hàng cũng đã đông muốn chết, hơn nữa người ngoài còn có thể ăn cơm của trường chúng ta à?”

“Thất Thất, có thể đừng để người ngoài trường đến ăn không?”

Lâm Sở Trì còn chưa nói, Triệu Nguyệt đã mở miệng nói trước: “Thất Thất ở trong phòng bếp bận rộn nấu ăn, sao có thể biết người đến mua cơm có phải là người trường chúng ta không, hơn nữa nếu như người ta quẹt thẻ, cũng không thể không bán cơm.”

“Có lý, xem ra trọng điểm vẫn ở trên thẻ ăn cơm, chỉ cần không ai tùy tiện cho mượn thẻ, những người bên ngoài kia muốn ăn cũng chỉ có thể hy vọng.”

Nghĩ như vậy, các cô ấy hơi yên tâm một chút, cảm thấy sẽ không có quá nhiều người tùy tiện cho mượn thẻ cơm.

“Muốn uống đường phèn lê tuyết không?”

Sau khi Lâm Sở Trì ăn mấy xiên thịt khô thì cảm thấy hơi ngán, lấy ra bình giữ nhiệt từ trong túi mình hỏi.

“Muốn ạ.”

Trên bình giữ nhiệt chỉ có một cái ly, Triệu Nguyệt bọn họ gật đầu, nhanh chóng chạy qua siêu thị gần đó mua ly dùng một lần về.

“Thất Thất, túi của chị đựng được nhiều đồ thật, hôm nào em cũng phải mua một cái.” Triệu Nguyệt thấy cô bỏ cơm mèo, thịt khô vào trong túi vải thì thôi, vậy mà vẫn có thể móc ra cái bình giữ nhiệt to như vậy, cảm thấy rất hữu ích.

Gần đây thời tiết thay đổi, Lâm Sở Trì cảm thấy cuống họng hơi khô mới cố ý mang bình giữ nhiệt đựng chè lê tuyết, lúc rảnh uống một ít sẽ thoải mái hơn rất nhiều.

Triệu Nguyệt bọn họ ăn đồ chiên, thịt khô vốn đã khô, thêm vào mới vừa rồi còn nói chuyện lâu như vậy, sớm đã miệng khô lưỡi khô, hiện tại uống một ly đường phèn lê tuyết trong veo, chỉ cảm thấy vô cùng thoải mái.

Vốn dĩ đồ chiên còn dư lại cũng không ai muốn ăn, lúc này cuống họng thoải mái các cô ấy lại cảm thấy mình có thể thêm, với ý nghĩ không lãng phí liền giải quyết hết toàn bộ.

“Đúng rồi, vừa nãy khi chúng em trở về từ phố ăn vặt gặp một chuyện rất mắc cười.” Ăn một hồi, bỗng nhiên có một cô bạn cùng phòng nhớ ra một chuyện.

Thấy cô ấy còn chưa nói đã không nhịn được cười lên, Lâm Sở Trì tò mò chờ đợi.

“Trước đó trong video, không phải có rất nhiều người nói muốn tới trường chúng ta ứng làm canh cổng hoặc là bảo vệ à?”

Triệu Nguyệt nghe vậy liên hệ với video, suy đoán nói: “Lẽ nào thật sự có người làm thật, cũng không thể đâu nhỉ?”

“Không phải, nghe tớ nói.” Cô ấy vẫy tay ra hiệu Triệu Nguyệt đừng nói chen vào sau đó nói tiếp, “Là có mấy thằng con trai rất nhàm chán, chạy đến nói với bác bảo vệ, nói có rất nhiều người đều muốn cướp công việc của ông ấy. Chị không biết đâu, bác bảo vệ vốn không tin, nhưng nhìn thấy bọn họ lời thề son sắt, còn lấy bình luận trong video làm chứng cứ cho ông ấy xem, bác bảo vệ nổi giận, nói thẳng người tuổi trẻ bây giờ không có tiền đồ, lại muốn cướp công việc của ông ấy.”

Một người bạn cùng phòng nghĩ đến hình ảnh lúc đó cũng cười lên, nói bổ sung: “Có tên quỷ thiếu đức còn chia sẻ bình luận hơn ‘bốn mươi tuổi làm bảo vệ, tôi hơn hai mươi tuổi, bớt đi hai mươi năm đi đường vòng’ cho bác bảo vệ nghe, nói tới nổi khiến ông ấy sững sờ.”

“Cười chết mất, những người này thật là tẻ nhạt, sự kiện đồ hộp hồi trước đã bắt nạt người già, giờ lại đùa giỡn người ta, hơi quá đáng rồi đó.” Triệu Nguyệt không ngừng mắc cười.

“Cậu khoan hãy nói, bọn họ trêu bác bảo vệ xong sau đó lại bảo đảm với người ta, chỉ nhận ông ấy là bảo vệ trường, khiến bác bảo vệ rất vui, hận không thể nhận mấy thằng đó làm cháu trai ngay tại chỗ.”

Lâm Sở Trì chờ các cô ấy nói xong mới ngạc nhiên nói: “Sự kiện đồ hộp gì?”

“Thất Thất, chị không biết sao, thì hồi trước không phải chị làm tương ớt à, mọi người vì có bình đựng tương ớt đều đi siêu thị mua đồ hộp, có điều có mấy người không muốn ăn đồ hộp nên mời người ta ăn khắp nơi, khiến bác bảo vệ, dì ký túc xá vốn đang rất vui vẻ ăn tới ngán, có lẽ trong thời gian ngắn cũng không muốn nhìn thấy đồ hộp.”

Lâm Sở Trì quả thật đến bây giờ mới biết việc này, ngẫm lại vì mình làm tương ớt dẫn đến chuyện như vậy, vừa buồn cười đồng thời lại cảm thấy hơi có lỗi.

Lúc rảnh rỗi nói chuyện phiếm với người khác thực ra rất thả lỏng tâm tình, các cô ngồi ở đây ăn uống tâm sự, chờ khi tan ra, trên mặt đều nở nụ cười.

“Thất Thất tạm biệt, ngày mai gặp, ngày mai em còn muốn ăn thịt bò xào chị làm.”

“Ngày mai gặp.” Lâm Sở Trì vẫy tay đáp lại một câu, cười xoay người về nhà.

Một hướng khác, Triệu Nguyệt vừa nãy không quan tâm, hiện tại phát hiện thịt khô của mình chỉ còn bình rỗng, lập tức đùa giỡn với bọn họ.

Các cô ấy cười cả đoạn đường, đuổi theo đánh nhau trở lại ký túc xá, gió đêm thổi tới nhuốm hơi thở thanh xuân trên người các cô ấy.