Vô Hạn Sinh Tồn

Chương 9: Học Viện Mỹ Thuật 1

Editor: Helen

-------

Nhìn qua nhìn lại số dư ngân hàng một lúc, niềm vui cũng đã vơi bớt, Vân Lạc rốt cuộc khôi phục bình tĩnh —— xem không đủ có thể về nhà xem tiếp, trước mắt còn đang trong thời gian thuê bao đêm, lãng phí thì thật đáng xấu hổ.

Cô lập tức lấy sức, đem tất cả bài đăng cố định trên top, bài đăng xoá nạn mù chữ, bài đăng tinh hoa đều đọc hết.

Chỉ là thời gian bao đêm là từ 8 giờ tối đến 8 giờ sáng hôm sau, hiện tại đồng hồ báo đã qua 12 tiếng.

Ỷ vào việc ngày mai không có tiết, Vân Lạc một lần nữa đăng nhập trò chơi, tính toán chơi tiếp một ván.

Mắt nhắm mặt mở, cô liền trở lại căn phòng ngỏ ngăn nắp.

Hệ thống nhắc nhở, bạn tốt trong trò chơi gửi tới một tin nhắn mới

Vân Lạc nhìn lướt qua nội dung, thâm tâm cô càng hy vọng cùng Tư Đồ hợp tác vui vẻ.

Hệ thống nhắc nhở, 【 Trò chơi Vô Hạn Cầu Sinh chia thành 3 độ khó khác nhau bao gồm đơn giản, bình thường, khó khăn, mời lựa chọn. (chú ý: Vì là hình thức phó bản nhiều người, mỗi phó bản sẽ có từ 3-8 người chơi, hệ thống ghép hoàn toàn ngẫu nhiên) 】

Phó bản đơn giản đã khiến người chơi hộc máu, độ khó bình thường với khó khăn sẽ như thế nào đây?

Mang theo một chút tò mò, Vân Lạc ngón trỏ nhẹ chọn mức khó khăn【 bình thường 】. Trong lòng nghĩ, hôm nay đã kiếm được hơn một vạn tệ, đã vượt qua mục tiêu, hoàn thành nhiệm vụ. Nên dù ở mức khó khắn 【 bình thường 】có thất bại cũng không sao, coi như là giải trí một chút.

Giây tiếp theo, bên tai cô vang lên âm thanh như đang nỉ non, “Sophia khao khát được yên tĩnh.”

Đồng thời bạch quang chợt lóe, Vân Lạc từ trong phòng biến mất.

****

Lúc khôi phục tinh thần, Vân Lạc phát hiện chính mình đang đứng trong học viện Mỹ Thuật. Trừ cô ra, bên cạnh còn có 3 nam 2 nữ.

Chỉ là trong năm người, người thấp nhất cũng đã là cấp 4 còn lại 4 người đều là cấp 5.

Một người chơi cấp 1 như Vân Lạc đứng trong đám người chơi, như là kẻ ngốc đi nhầm vào khi vực nguy hiểm.

Đúng lúc này, ba hàng chữ to đỏ như máu hiện lên trước mặt người chơi, 【 Vì sao họ luôn nói chuyện! Chịu không nổi! Tôi muốn điên rồi…… A, thế giới cuối cùng cũng yên tĩnh. 】

【 Điều kiện qua màn: Vượt qua ba ngày hai đêm tại học viện Mỹ Thuật. 】

【 Trò chơi chính thức bắt đầu. 】

Người có cấp bậc 4 là một cô gái có nick name là “Cười Xem Hồng Trần” dẫn đầu mở miệng oán giận, “Gì thế này? Một người chơi mới cũng dám tiến vào phó bản có độ khó bình thường? Nơi này chính là rất nguy hiểm!” Giọng cô gái cao vυ't, truyền ra thật xa trong học viện Mỹ Thuật.

Cô gái bên cạnh cũng nhăn mày nghĩ trong đầu độ khó của Vô Hạn Cầu Sinh so với những trò chơi khác rất khác nhau, cũng có khả năng người mới vào nhầm. Chỉ là vừa mới vào phó bản, không muốn đắc tội đồng đội, nên đành ngậm miệng không nói gì.

Vân Lạc thì lại nghĩ, cấp bậc của cô là thấp nhất không sai, những mà người tên “Cười Xem Hồng Trần” kia cũng không khá hơn chỗ nào mà? Là vị trí thứ hai từ dưới lên, rốt cuộc lấy dũng khí từ đâu ra để oán trách? Bốn người còn lại đều cấp 5 thì một câu cũng chưa nói.

Nhưng không đợi cô phản bác, thì thấy cái bóng của Cười Xem Hồng Trần đột nhiên đứng lên hóa thành một đôi tay véo vào cổ chủ nhân.

Giá trị sinh mệnh -40, cái bóng khôi phục như ban đầu.

Cười Xem Hồng Trần trừng lớn đôi mắt, không dám tin mà quay đầu lại nhìn, trong mắt hiện lên một tia hoảng loạn.

Người chơi còn lại đều lâm vào trầm mặc. Trước khi tiến vào phó bản đã nghe hệ thống nhắc nhở BOSS Sophia khao khát yên tĩnh, nhưng định nghĩa yên tĩnh đã vượt khỏi dự đoán của mọi người—— tại phó bản này, nói chuyện thế mà bị cấm.

Không có cách nào nói chuyện với nhau, người chơi phải làm cách nào để giao lưu với nhau? Chẳng lẽ phải chơi độc lập, không thể liên thủ?

Nghĩ đến đây, sắc mặt vài người trở nên rất kém, biểu tình không tự giác mà trở nên nghiêm trọng.

Mọi người, chỉ có mỗi Vân Lạc vẫn đứng ở đó. Dù sao cấp của cô là thấp nhất, không có ai muốn liên thủ cùng; một mình tiến vào phó bản, bản thân cũng không tổ đội để mang theo đồng đội; mục đích tiến vào phó bản chỉ vì ngắm cảnh, không nghĩ quá nhiều, bởi vậy mặc kệ BOSS tính toán làm gì, cô đều không sao cả.

“Nói chuyện nhỏ nhẹ thì sao?” Nữ sinh tên “Nửa Đường Chủ Nghĩa” cố tình đè thấp giọng nói, dùng âm thanh cực nhẹ tiến hành thử.

Chỉ là lời nói mới vừa dứt, bóng của cô ấy liền hóa thành một đôi tay, gắt gao che lại miệng nữ sinh. Đồng thời, giá trị sinh mệnh -20.

Không thể thực hiện được. Nửa Đường Chủ Nghĩa cảm thất vọng.

Lúc này, người chơi nam tên “Long Âm” đứng tại chỗ nhảy mạnh hai cái. Bởi vì là sàn gỗ, người chơi nhảy mạnh trên sàn nhà sẽ tạo ra tiếng vang rất lớn.

Cái bóng lại một lần nữa biến thành một đôi tay. Chỉ là lúc này, bàn tay hung hăng đánh vào sau ót của Long Âm. Giá trị sinh mệnh -30, ngay sau đó bàn tay lại biến thành cái bóng.

Ngay lập tức, mọi người tâm lạnh đi một nửa —— không phải không thể nói chuyện, mà là không thể phát ra bất kì âm thanh gì. Tạo ra âm thanh càng vang dội, giá trị sinh mệnh bị khấu trừ càng nhiều.

Vân Lạc nhìn một lúc, thầm ngưỡng mộ không hổ là người chơi cấp 5, tố chất rõ ràng cao hơn đám người Huyết Chi Ảnh rất nhiều. Vì kiểm tra xem giới hạn của yên tĩnh là đến đâu, họ lập tức tiến hành các loại thử nghiệm.

Chỉ là phó bản có độ khó bình thường cũng không phải ăn chay. Khác với những màn chơi trước có nhiều thông tin lẫn lộn, màn chơi lần này gần như trực tiếp đem quy tắc trò chơi chỉ rõ —— không được phát ra tiếng vang. Làm được hay không thì là việc của người chơi. Dù sao nếu làm không được thì giá trị sinh mệnh sẽ bị trừ, chỉ đơn giản như vậy thôi.

Bây giờ phải làm sao? Mọi người đều lẳng lặng suy nghĩ.

Ánh mắt một người hơi lóe, bước đi rất nhanh, đi thẳng đến quầy cách đó không xa tiến hành tìm kiếm.

Vân Lạc nhướng mày, nhanh như vậy liền nghĩ đến dùng giấy bút để giao lưu, phản ứng thực nhanh nhẹn làm sao. Cô đã sớm nghĩ đến, chỉ là không có đối tượng để giao lưu, cho nên tỏ vẻ không biết, đứng tại chỗ không nhúc nhích.

Rất nhanh, người chơi nam có nick name Mạc Xuyên đã tìm được bút đánh dấu.

Những người chơi khác nhịn không được tới gần, muốn cùng tìm kiếm.

Vân Lạc tính toán, nếu không thì dứt khoát tự mình hành động? Không có phương tiện giao lưu, vậy không cần giao lưu, toàn bộ hành trình đều tự mình chơi.

Nghĩ xong, Mạc Xuyên chậm rãi xoay người.

Vân Lạc ngẩng đầu, trong lúc vô tình liếc mắt một cái. Lập tức, cả người hóa đá.

Hai đầu mày dùng bút đánh dấu màu đên nối liền với nhau; trên đôi mắt vẽ hai hình tròn như mang lên kính mắt; phía trên môi vẽ thêm vài nét bút giống như là mọc đầy râu. Tổng thể mà nói đem lại hiệu quả thị giác rất mãnh liệt, khá có lực sát thương!

Vân Lạc nhịn không được tự hỏi một vấn đề, hình tượng nhân vật của hệ thống rõ ràng sáng sủa, đẹp trai anh tuấn, người này như thế nào chỉ dùng vài nét bút mà phá hoại hình tượng thành như thế này?

“Phụt.” Sự việc xảy ra quá bất ngờ, Cười Xem Hồng Trần nhịn không được cười ra tiếng, đến lúc cười xong mới chợt nhận ra, cuống quít che miệng lại.

Chính là không còn kịp rồi.

Cái bóng không chút khách khí công kích, giá trị sinh mệnh không ngừng rơi xuống.

Nhưng mà, người bị tập kích không ngừng không chỉ có mỗi Cười Xem Hồng Trần. Vài người chơi khác cũng vô tình mà tạo ra âm thanh, giá trị sinh mệnh giảm xuống.

Long Âm cũng là người bị hại, nhất thời giận dữ. Anh ta tìm kiếm trong chốc lát, cũng tìm được một cái bút đánh dấu, bắt đầu trang điểm đánh trả.

Mạc Xuyên tròng mắt vừa chuyển, lại nghĩ đến biện pháp mới. Anh ta lập tức cầm lấy một cái bình, ném về phía đám người.

Ngay khi bị công kích người chơi sẽ phòng ngự theo bản năng. Cười Xem Hồng Trần thấy bình gần ngay trước mắt, không kịp nghĩ nhiều, không chút do dự mà hất nó đi.

“Lạch cạch.” Bình lăn vài vòng trên mặt đất, phát ra tiếng vang thanh thúy.

Cái bóng phía sau Cười Xem Hồng Trần lại lần nữa đứng lên, tiến hành công kích.

Cười Xem Hồng Trần ảo não không thôi, người chơi cùng màn không thể tấn công lẫn nhau, cô bị Mạc Xuyên công kích căn bản sẽ không có việc gì. Cô phản ứng lại mới bị trừ giá trị sinh mệnh.

Càng làm cho cô tức giận chính là, cái bóng phía sau kẻ kɧıêυ ҡɧí©ɧ Mạc Xuyên là không hề có động tĩnh gì.

Cười Xem Hồng Trần vô cùng tức giận, tùy tay cầm lấy một quyển sách thật dày, hung hăng ném về phía Mạc Xuyên.

Ai ngờ Mạc Xuyên đột nhiên né sang bên cạnh, quyển sách rơi thật mạnh xuống mặt đất.

Cái bóng phía sau Cười Xem Hồng lại muốn véo cổ, lại muốn chụp cái ót cô, thật sự vô cùng bận rộn.

Cười Xem Hồng Trần, “……”

Vì sao người bị thương luôn là co?

Ở bên cạnh, Long Âm đã hoàn thành hóa trang. Chấm đen được vẽ ngay giữa lông mày, trên mũi vẽ mắt kính, phía trên môi là chòm râu rậm rạp, phía dưới môi còn có một nắm râu.

Nửa Đường Chủ Nghĩa đang hoá trang, trong lúc vô tình nhìn thoáng qua, lập tức không nhịn được cười “Ha ha ha ha ha ha”.

Mạc Xuyên sửa sang lại lớp hóa trang, đang muốn phát động một cuộc tấn công mới, kết quả lại đối mặt với Long Âm, hai người không khỏi phát ra tiếng “Phụt” rất nhỏ.

Cười Xem Hồng Trần phấn chấn tinh thần muốn đấu lại, kết quả xem xong hóa trang của ba người trực tiếp “Phốc ha ha ha ha ha”, cuối cùng không chịu nổi nữa mà ngồi xổm đem mặt vùi xuống.

Cười Xem Hồng Trần nghĩ thầm, cô có khả năng gặp phải thử thách lớn nhất từ trước tới nay.

Đứng ở một bên, Vân Lạc đang nhìn bốn người chơi liên tiếp ra chiêu, biểu tình vô cùng lạnh nhạt. Cô nghĩ, có lẽ không cần BOSS phó bản ra tay, bốn người này có thể tự tàn sát lẫn nhau, đem đồng đội đùa chết.

Ngay lập tức trong đầu hiện ra một câu, “Bệnh nhân thần kinh có nhiều ý tưởng, thanh niên 2B có nhiều niềm vui”

“Một đám thiểu năng trí tuệ!” Cũng giống như cô toàn bộ quá trình đều khoanh tay đứng nhìn sắc mặt người chơi tên “Cuồng Đạo” này ngày càng lạnh, thậm chí không tiếc mắng ra tiếng để biểu đạt bất mãn của bản thân.

Cùng lúc đó, Cười Xem Hồng Trần ở trong đó ra hiệu tạm dừng, yêu cầu ngừng chiến.

Nhưng mà ba người khác căn bản không để ý, bổ trang thì bổ trang, làm ngáo ộp thì làm ngáo ộp, bộ mặt biểu tình tương đôií quỷ dị.

Cười Xem Hồng Trần ôm bụng, lại lần nữa vùi đầu xuống. Đồng thời liều mạng khắc chế, không cho mình cười ra tiếng.

Cuồng Đao không thể nhịn được nữa, trực tiếp kéo Long Âm đi.

Long Âm liều chết giãy giụa. Anh ta cảm thấy nếu tiếp tục chiến đấu, mình sẽ lag người cười đến cuối cùng!

Cuồng Đao tát một cái vào sau ót của đồng đội, ý bảo anh ta mau tỉnh táo lại. Sau khi tiến vào phó bản mấy người này đang làm gì vậy? So với người mới đứng bên cạnh còn không bằng.

Ăn một cái đánh vào sau ót, Long Âm biết đông đội đang tức giận, cuối cùng cũng dừng lại, tùy ý để đồng đội kéo đi.

Vân Lạc không nhịn được mà lắc đầu thở dài, toàn là bệnh tâm thần, phó bản độ khó bình thường quả nhiên thực đáng sợ. Thời gian có hạn, cô không có tâm tư để xem trò khôi hài này, vì thế tùy tiện rời đi.

Tổng cộng có sáu người chơi cùng vào phó bản, bây giờ 3 người đã rời đi.

Nửa Đường Chủ Nghĩa lấy lại bình tĩnh hít sâu một hơi. Thật lâu sau, cô cũng nhận ra mình đang làm chuyện ngu xuẩn gì, nháy mắt cứng đờ. Cô thậm chí cảm thấy vừa rồi chắc là bị đồ vật dơ bẩn xung quanh ảnh hưởng mới làm ra hành động như vậy.

Lấy lại lý trí Nửa Đường Chủ Nghĩa bất chấp mọi thứ vội vàng rời khỏi nơi hạ thấp trí thông minh này ngay lập tức

Mạc Xuyên nỗ lực bình phục hơi thở, trong ánh mắt toát ra vẻ không hài lòng.

Cuồng Đao, Vân Lạc không hề gia nhập trò khôi hài, chính vì vậy giá trị sinh mệnh vẫn còn nguyên.

Anh ta, Long Âm, Nửa Đường Chủ Nghĩa, Cười Xem Hồng Trần bốn người, trước sau cười rất nhiều lần giá trị sinh mệnh đã có sự giảm bớt những không giống nhau.

Ở trong bốn người, giá trị sinh mệnh của anh ta còn lại không tồi còn có hơn bốn trăm điểm giá trị sinh mệnh. Thảm hơn một chút thì giống như Cười Xem Hồng Trần, chỉ còn lại không đến hai trăm điểm giá trị sinh mệnh.

Nhưng mà những điều này so với mong muốn của anh ta còn kém xa, vốn dĩ Mạc Xuyên tính toán trực tiếp loại trừ một vài người. Mà hiện thực lại là, một người không loại được.

Không hổ là phó bản có độ khó bình thường, người chơi dám tiến vào đều có kinh nghiệm. Mạc Xuyên than nhẹ trong lòng sau đó rời đi thẳng.

Chờ đến khi xung quanh đều yên tĩnh, Cười Xem Hồng Trần mới dám lặng lẽ ngẩng đầu lên. Sống rồi, cô không khỏi nhẹ nhàng mà thở ra một hơi.