Trên thế giới này có nhiều Omega như vậy, tình yêu của OO cũng chỉ chiếm một phần nhỏ mà thôi, thế nên chuyện sao có thể trùng hợp rớt trên đầu cô vậy?
Hơn nữa, Kỷ Vân Sơ luôn cảm thấy Giang Chi Lạc thích Chu Hòa.
Nếu Giang Chi Lạc thật sự không thích Chu Hòa thì tại sao lúc cô ta theo đuổi như vậy, em không dứt khoát từ chối luôn đi?
Kỷ Vân Sơ chỉ có thể nghĩ ra một lý do, đó là, Giang Chi Lạc cũng có tình cảm với Chu Hòa, nhưng em vẫn bận tâm chuyện đính hôn của Chu Hòa với cô, em không muốn bản thân mình làm một kẻ chen chân vào hôn nhân của người khá.
Chắc chắn Chu Hòa đã nói xấu bản thân cô trước mặt Giang Chi Lạc rất nhiều, đồng thời còn hứa hẹn với em là sẽ giải quyết hôn ước, nhưng Giang Ch Lạc không chịu.
Em chỉ chấp nhận khi Chu Hòa đã thật sự hủy hôn với cô.
Chỉ là sau khi Kỷ Vân Sơ nhận ra chuyện này, cô lại cảm thấy mình không ghét Giang Chi Lạc đến vậy.
Giang Chi Lạc không biết rằng người phụ nữ ngồi đối diện đã đội một cái nồi bự chà bá lên đầu mình như vậy.
Em thấp thỏm rót một chén trà cho Kỷ Vân Sơ.
Giang Chi Lạc biết Kỷ Vân Sơ không thích mình, em cũng cố tình không giải thích rõ ràng chuyện của mình với Chu Hòa.
Trước khi Chu Hòa và Kỷ Vân Sơ chính thức thông báo hủy hôn, Giang Chi Lạc phải giả vờ rằng bản thân mình thích Chu Hòa, để cô ta đội cái nồi nɠɵạı ŧìиɧ này mãn kiếp .
Bởi em sợ Kỷ Vân Sơ sẽ mềm lòng.
Giang Chi Lạc biết hôm nay nhà họ Chu đã đến nhà họ Kỷ, có lẽ là để bàn chuyện hủyhôn.
Hôm nay em không ngừng chờ đợi cả buổi sáng, cuối cùng cũng chờ đợi tin tức, nghe nói lúc về sắc mặt ai nấy của nhà họ Chu đều trông rất khó coi.
Giang Chi Lạc suýt chút nữa nhảy dựng lên vì vui sướиɠ!
Tối hôm qua Kỷ Vân Sơ gọi mình ra gặp mặt, em còn nghĩ rằng chuyện này có biến gì đó, thế là thao thức lo lắng nguyên đêm luôn.
Bây giờ khi biết Kỷ Vân Sơ sắp hủy hôn với Chu Hòa, tinh thần của Giang Chi Lạc lại bắt đầu vào trạng thái hưng phấn, mặc dù cả đêm không ngủ nhưng năng lượng vẫn rất dồi dào.
Vì buổi hẹn gặp này, em đã ở nhà thử quần áo hơn 1 giờ.
Vừa rồi lúc thấy được người mà mình thầm thương trộm nhớ đứng ở cửa, tay Giang Chi Lạc run rẩy đến mức suýt nữa làm đổ bình trà. Nhưng may là em cuối cùng cũng ổn định được cánh tay run rẩy kia.
Chỉ là khi Kỷ Vân Sơ nhìn mình, ánh mắt sâu thẳm và đầy ẩn ý đó khiến em có chút hoảng sợ.
Chẳng lẽ Kỷ Vân Sơ đã nhận ra tất cả những điều này là do em thiết kế?
Giang Chi Lạc suy nghĩ hồi lâu, nhưng cuối cùng cũng không nghĩ ra kết quả, em chỉ có thể mỉm cười nhìn Kỷ Vân Sơ, còn thản nhiên vẫy tay gọi đối phương đến ngồi xuống.
Sau khi Kỷ Vân Sơ ngồi xuống, Giang Chi Lạc lại bắt đầu thấp thỏm rót một tách trà cho cô.
Em rất tự tin vào kỹ năng pha trà của mình, lúc đặt tách trà trước mặt Kỷ Vân Sơ, đôi mắt em không che dấu mà mang theo chút mong đợi.
Em hy vọng cô thích nó.
Kỷ Vân Sơ cũng không gạt bỏ lòng tốt của em, cô cầm tách trà từ từ nếm thử.
"Không tệ."
Cô hơi cúi đầu, giọng bình tĩnh nói.
Ánh mắt Giang Chi Lạc sáng lên, giống như một chó con được khen ngợi, nếu sau lưng em mà có một cái đuôi, phỏng chừng lúc này đã phẩy phẩy như điên rồi.
"Chị thích là tốt rồi." Em mím môi dè dặt, nhưng trong giọng nói vẫn lộ ra chút vui mừng.
Kỷ Vân Sơ trầm tư.
Cô đặt tách trà xuống, chuẩn bị đi thẳng vào vấn đề: "Cô Giang, lần này tôi hẹn cô ra đây là có chuyện muốn nhờ."
Giang Chi Lạc nghe rõ sự nghiêm túc trong giọng điệu của cô, thế là em nhanh chóng đè nén sự hưng phấn trong lòng, nín thở, nhìn Kỷ Vân Sơ với vẻ mặt nghiêm túc.
"Chị nói đi."
Kỷ Vân Sơ không vòng vo, giọng bình tĩnh nói thẳng: "Tôi sắp phân hoá lần hai thành Alpha."
Giang Chi Lạc mở to hai mắt nhìn chằm chằm cô, khuôn mặt đầy kinh ngạc bối rối.
Em sững sờ nhìn Kỷ Vân Sơ một lúc lâu rồi mới lắp bắp nói: "Hả, phân hoá lần hai?!"
Đương nhiên Giang Chi Lạc biết chuyện này có nghĩa là gì, chỉ là cô không ngờ cái chuyện có xác suất nhỏ vậy lại xảy ra với Kỷ Vân Sơ!
Chị ấy sắp được phân hoá lần nữa, thay đổi từ Omega thành Alpha!
Điều này có nghĩa là gì? Điều đó có nghĩa là việc theo đuổi Kỷ Vân Sơ của em có thể suôn sẻ hơn!
Nhà họ Kỷ có thể không đồng ý để hai Omega ở bên nhau, nhưng nếu Kỷ Vân Sơ phân hoá thành alpha, thì vấn đề thuộc tính sẽ không còn là vấn đề lớn ngăn cách giữa giữa hai người họ nữa!
Sau một hồi ngơ ngác ngỡ ngàng, lòng em lại dâng trào một cảm xúc mừng như điên..
Sau khi yêu Kỷ Vân Sơ, đã không biết bao lần em hối hận vì mình không phân hoá thành alpha, thậm chí chuyện này còn trở thành nỗi ám ảnh trong lòng Giang Chi Lạc.
Sở dĩ tại sao em biết được chuyệ phân hoá lần hai là bởi vì em đã từng hy vọng rằng loại chuyện có xác suất rất thấp này sẽ xảy ra với mình!
Nhưng không ngờ rằng, chuyện này lại xảy đến với Kỷ Ván Sơ.
Sau khi Kỷ Vân Sơ nói xong, cô tiếp tục cẩn thận quan sát phản ứng của Giang Chi Lạc.
Người kia trông có vẻ rất vui mừng.
Đôi mắt hoa đào thậm chí còn đang phát hồng, hốc mắt ngập nước, nhìn cô với ánh mắt ẩn ý đưa tình.
Ẩn ý đưa tình
Kỷ Vân Sơ phát hiện bản thân lại sử dùng những từ ngữ kỳ lạ để diễn tả ánh mắt của Giang Chi Lạc lúc này.
Chỉ là còn chưa kịp suy nghĩ, người bên kia đã mở miệng nói: "Phân hoá lần hai.... Cũng là một chuyện tốt."
Giọng nói của em còn lộ ra sự run rẩy khác thường.
"Nhưng làm sao để em có thể giúp chị đây?"