Công Ngọc Hàn Tuyết nghe Vu Nhã Thiên Trúc nói, kinh ngạc nhìn hắn :"Ý của ngươi là băng nữ là không còn tồn tại, độc này cũng không giải được?"
Vu Nhã Thiên Trúc chẳng biết tại sao nhìn Công Ngọc Hàn Tuyết, hắn giống như cảm thấy được nếu nói cho nàng không thể giải độc, nàng sẽ thống khổ tuyệt vọng.
Công Ngọc Hàn Tuyết nhìn hắn tựa hồ có chút mỏi mệt nhắm hai mắt lại, thật sâu nhìn Vu Nhã Thiên Trúc, liền nhẹ nhàng đứng dậy, cẩn thận ra ngoài.
Nàng cũng không biết lúc nàng xoay người rời đi, Vu Nhã Thiên Trúc liền mở mắt, đôi mắt hiện lên phức tạp quang mang.
Hoàng thư phòng
Công Ngọc Hàn Tuyết sau khi trở về , liền chui vào trong thư phòng, hai ngày nay vẫn ở trong này, nàng sẽ không bỏ cuộc, cho dù là không có khả năng, nàng cũng muốn thử một lần.
Công Ngọc Hàn Tuyết đang đọc một số cuốn sách liên quan đến băng tộc ,chính là ghi chép lại rất ít.
"Thùng thùng" đột nhiên ngoài cửa truyền đến tiếng đập cửa, Công Ngọc Hàn Tuyết liền đem sách buông xuống , nhìn ra bên ngoài, bầu trời đã tối đen, không nghĩ nhanh như vậy, nàng đã ở trong đây hai ngày, suy tư một lúc, liền đứng dậy đi ra ngoài.
"Chủ tử" Lang Nhị nhìn đến Công Ngọc Hàn Tuyết đi ra, liền cung kính lên tiếng.
"Ân, có chuyện gì xảy ra sao?" Công Ngọc Hàn Tuyết nhìn Lang Nhị vẻ mặt trầm trọng , có lẽ không phải là chuyện gì tốt .
"Chủ tử, ngự y nói Nguyệt Nô hắn kiên trì không nổi nữa." Lang Nhị lạnh nhạt mở miệng .
Công Ngọc Hàn Tuyết híp mắt ,suy nghĩ một hồi, nói "Nguyệt nô là ai?"
Lang Nhị trong lòng than nhỏ,chủ tử của nàng tựa hồ cái gì cũng đều quên, mở miệng giải thích :"Chủ tử, Nguyệt Nô là người của đại hoàng nữ , cũng là ngươi nhốt hắn".
Công Ngọc Hàn Tuyết nhíu mày , cảm thấy có chút mỏi mệt, nói "Đi thôi, đi xem hắn ." Tiếp nhận khối thân thể này, thì những việc này nàng cũng phải giải quyết, nàng cũng không phải người thích trốn tránh , chỉ trừ khi đối mặt với người kia .
"Đây là cung lao sao?" Công Ngọc Hàn Tuyết một bên đi xuống bậc thang , một bên hỏi Lang Nhị .
"Hồi chủ tử, đó là cung lao, đi tiếp là chỗ nhốt nam nhân " Lang Nhị theo sát Công Ngọc Hàn Tuyết , mở miệng nói.
Nhìn trước mắt xa hoa lao ngục, nơi này là nơi nhốt này mỹ nam ?
"Chủ tử tới rồi" Lang Nhị mở miệng nói.
"Ân" Công Ngọc Hàn Tuyết gật đầu, nàng đang suy nghĩ gặp được bọn họ thì sẽ làm gì , từ khi xuyên qua đến bây giờ,nàng gặp thật nhiều tình huống khó xử .
"Nữ đế vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế" Bọn thị vệ vừa nhìn thấy Công Ngọc Hàn Tuyết , lập tức sợ hãi quỳ rạp xuống đất, còn có người phát run.
Công Ngọc Hàn Tuyết có chút dở khóc dở cười, nàng có khủng bố như vậy sao? Bất quá như vậy cũng tốt, bọn họ sẽ không ở sau lưng nàng làm cái gì bất lợi.
"Mở ra "
" Vâng."
Cửa từ từ mở ra , dù Công Ngọc Hàn Tuyết đã chuẩn bị tâm lý , vẫn bị kinh sợ, nhà tù này được kiến tạo thực hoa lệ, các loại hình cụ được để khắp nơi ,xung quanh năm sáu cái phòng giam, có nam tử bị treo trên không trung, trên người máu tươi đầm đìa, quần áo rách nát, có nam tử suy yếu nằm trên đất, tổng cộng mười người tất cả.
"Nơi này là nơi để ta nhốt mỹ nam sao ?" Bọn họ bị ngược đãi nên không thấy rõ bộ dáng, toàn thân da tróc thịt bong, nàng có chút nhìn không được.
"Đúng vậy, chủ tử." Nghe Công Ngọc Hàn Tuyết nói, Lang Nhị cảm thấy trong lòng run lên, nàng cho tới bây giờ chưa thấy qua chủ tử uy nghiêm như vậy.
"Nơi này là ngươi phụ trách ?" Công Ngọc Hàn Tuyết nhìn cái kia thị vệ, thản nhiên hỏi.
"Hồi... Hồi nữ đế... Là, phải..là nô tài phụ trách " .
Công Ngọc Hàn Tuyết nhíu mày , đạm mạc liếc một cái, mở miệng nói "Đưa bọn họ xuống đây đi, thỉnh ngự y đến nhìn bọn hắn một chút. "
Công Ngọc Hàn Tuyết nói xong, thị vệ kia choáng váng, không thể tin được những gì chính mình vừa nghe.
Công Ngọc Hàn Tuyết đột nhiên lại lạnh lùng nói "Ta không nói lần thứ hai ."
"Vâng vâng , đúng vậy " Hắn vội vàng bò dậy ,đi mở cửa gọi ngự y.
" Loảng xoảng , loảng xoảng ." Cửa đều mở ra,những nam tử bị treo trên không trung cũng đều được thả xuống dưới.
"Chủ tử, ngài cứ như vậy thả bọn họ , cho trị liệu sao?" Lang Nhị buồn bực, nàng thực không rõ, hiện giờ chủ tử muốn làm gì.
__________
Truyện được edit bởi Thanh Hoa Team, vui lòng không mang đi nơi khác nếu không được cho phép .