Bạn Trai Của Bạn Cùng Phòng

Chương 4.2

Giang Kỳ đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, sắc mặt tối sầm: “Trong khoảng thời gian tôi không có ở đây, em đã ngủ với người khác sao?”

Thiếu nữ vẫn không trả lời mà chỉ nheo mắt, má đỏ bừng, tận hưởng sự phục vụ của anh.

Giang Kỳ cắn vào thịt vυ'.

"Ninh Tiếu, trả lời!"

“Ưm… Chậm chút… Đút nhanh quá em chịu không nổi.”

Những ngón tay của thiếu niên liên tục ra vào trong huyệt da^ʍ của cô.

Như thể đang cố tình trả thù cô vì cô không trả lời vậy, lần nào cho vào anh cũng dừng sức rất mạnh.

Ninh Tiếu bị anh cắn đau đến mở to đôi mắt ngấn nước long lanh: “Học trưởng, bây giờ anh đang nɠɵạı ŧìиɧ đó, không, nói đúng ra thì em không được xem là tiểu tam, chúng ta cùng lắm là bạn tình, anh không cảm thấy mình quản quá nhiều sao?”

Tiểu huyệt của Ninh Tiếu bị ngón tay cắm vào ngứa ngáy đến mức cô chỉ muốn côn ŧᏂịŧ to lớn của anh đi vào để giảm ngứa, nhưng anh lại cố tính muốn xé to chuyện này lên.

Cô ngủ với người khác hay ngủ với bạn trai của bạn cùng phòng?

Nhưng vậy thì sao chứ?

Cô không có nghĩa vụ phải báo cáo với anh.

Lời nói của thiếu nữ khiến Giang Kỳ lập tức hiểu ra - anh đã đoán đúng rồi.

Giang Kỳ tức giận đến mắt đỏ bừng, anh thu tay lại, nhìn chằm chằm vào đôi má đỏ hồng của thiếu nữ: “Em thật sự đã ngủ với người khác sao?!”

Ninh Tiếu có chút tiếc nuối, xem ra hôm nay không làm nổi nữa rồi, chỉ là không biết phải tìm ai để giải ngứa đây.

Đang lúc cô đang vô cùng tiếc nuối thì bất ngờ bị thiếu niên xoay người lại, ép vào cửa, bộ ngực trắng nõn mềm mại bị chèn ép đến biến dạng, tiểu huyệt lại lập tức chảy một dòng dâʍ ɖị©ɧ nóng ấm.

Một sự khao khát mãnh liệt trỗi dậy từ tận sâu trong đáy lòng cô.

Cô thực sự muốn được làʍ t̠ìиɦ.

"Giang… Giang Kỳ, cho vào đi, em ngứa quá." Ninh Tiếu nhẹ giọng năn nỉ.

Giây tiếp theo, qυყ đầυ nóng bỏng áp vào trên tiểu huyệt của cô, tiểu huyệt của Ninh Tiếu vì nóng mà co rút lại, qυყ đầυ to lớn cọ xát lên xuống dọc theo khe thịt.

Đột nhiên bên trong âʍ ɦộ có cảm giác như bị vô số con kiến

cắn, ngứa ngáy không thôi.

Dâʍ ɖị©ɧ róc rách không ngừng tuôn ra khỏi khe khiến gậy thịt to lớn màu đen tím ánh lên bóng bẩy mượt mà.

Qυყ đầυ to lớn nóng rực thỉnh thoảng lại đẩy cửa âʍ ɦộ ra, sau đó xuyên qua hoa môi và đâm về phía trước âm đế.

Ninh Tiếu bị ngứa đến mức nước mắt đảo quanh ở hốc mắt.

Giang Kỳ vỗ nhẹ vào cặp mông trắng nõn mềm mại của thiếu nữ.

Đột nhiên, mông cô gợn sóng: "Điếm da^ʍ, da^ʍ thuỷ sắp rơi xuống đất rồi kìa."

Vì cái đánh thật mạnh này mà tiểu huyệt của cô lại co thắt lại.

Ninh Tiếu quay đầu lại, đôi môi đỏ mọng hơi hé ra, dùng ánh mắt mê người nhìn Giang Kỳ.

Người sau lập tức hiểu ý của cô, cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng thanh tú của cô, đầu lưỡi của thiếu niên đẩy vào răng thiếu nữ, câu lấy chiếc lưỡi thơm tho của thiếu nữ vào trong miệng mình.

Nghĩ đến chuyện cô đã ngủ với người khác trong thời gian anh không có ở trường nên Giang Kỳ không khỏi có chút thô lỗ với cô.

Gần như muốn nuốt chửng đôi môi đỏ mọng của thiếu nữ vào trong bụng.

Toàn thân Ninh Tiếu gần như xụi lơ, cô trượt tay xuống, nắm lấy dươиɠ ѵậŧ to lớn nóng hổi cương cứng, muốn nhét nó vào trong âʍ ɦộ của mình.

Bàn tay yếu ớt không xương của cô cầm ở cán gậy, Giang Kỳ cảm thấy côn ŧᏂịŧ của mình cương đến phát đau.

Nhưng nghĩ đến việc cô thực sự dám ăn dươиɠ ѵậŧ của người khác, anh không muốn cô đạt được mong muốn nhanh chóng như vậy.

Thiếu niên lùi mông lại, đôi bàn tay nhỏ nhắn yếu ớt của cô gái lập tức buộc phải buông côn ŧᏂịŧ lớn mà cô khao khát nhất ra.

Côn ŧᏂịŧ lớn giương nanh múa vuốt trong không khí, còn lắc mạnh hai lần nữa.

Ninh Tiểu gấp đến độ hai mắt đỏ hoe: "Chồng à, cầu xin anh làm em được không, đã lâu rồi anh không làʍ t̠ìиɦ với em, em muốn… Á.”

Dáng vẻ dâʍ đãиɠ cùng chữ “chồng” kia của thiếu nữ khiến thiếu niên mất hết lý trí.

Cô còn chưa kịp nói xong thì đã cầm côn ŧᏂịŧ to lớn nhắm ngay hoa huyệt không ngừng tiết ra da^ʍ thuỷ của mình, đẩy hông một cái, không chút do dự cắm vào trong âʍ ɦộ thiếu nữ.

Những nếp gấp ở vách trong được bị căng ra, lấp đầy huyệt da^ʍ rồi thiếu nữ mới thở ra một cái đầy thoải mái.

Giang Kỳ ở phía sau cũng rên lên một tiếng.

“Bốp–” Giang Kỳ vỗ mạnh vào mông Ninh Tiếu: “Những gã khác có lớn hơn của tôi, thô hơn của tôi không?”

Ninh Tiếu không khỏi nghĩ đến lần trước bị Tống Thần Hạo làʍ t̠ìиɦ, của anh ấy quá dài, chơi vừa mạnh lại vừa tàn nhẫn, mỗi một cái đều là hưởng thụ cực hạn, là kɧoáı ©ảʍ tột cùng.

Nghĩ đến đây, huyệt da^ʍ của cô không khỏi co rút lại.

Giang Kỳ bị tiểu huyệt của cô kẹp đến da đầu tê dại: "Ưʍ... Nói đến người đàn ông khác là da^ʍ… Đừng kẹp chặt như vậy chứ."

Vào lúc này Ninh Tiếu không muốn để ý tới tâm trạng của Giang Kỳ nữa: "Thô hơn của anh, to hơn của anh nữa!”

Vừa dứt lời, thiếu niên phía sau đã dùng sức đẩy mạnh vào tới miệng tử ©υиɠ.

"A!”

Cửa tử ©υиɠ của cô bị thiếu niên đẩy một cái, Ninh Tiếu vô thức hét lên một tiếng, trong giọng nói còn mang theo một vẻ mê hoặc nồng nàn.