Điên Cuồng Từ Xương Cốt (Nguỵ Công Tức)

Chương 3: Váy của em rất đẹp

Anh không chỉ mạnh mẽ mà năng lực giường chiếu cũng xuất sắc, lần nào cũng khiến cô lâng lâng hết cả người.

Lý Nguyên Nguyên cũng chỉ làm với chồng Thịnh Tắc Ngạn, hai người rất ngây thơ, chưa phá được lớp màиɠ ŧяiиɧ là đã xong lần đầu tiên. Thịnh Tắc Ngạn thương cô, sợ cô đau nên nói muốn để lần đầu tiên cho đêm tân hôn, Lý Nguyên Nguyên cũng xấu hổ quá chừng.

Đến tận bây giờ cô cũng không nghĩ là mình và một người đàn ông trần trụi ôm nhau, dươиɠ ѵậŧ cắm vào âʍ ɦộ, cô thở dốc dâʍ đãиɠ, lắc eo đong đưa mông phóng túng phun nuốt dươиɠ ѵậŧ thô to đáng sợ của anh.

Nước da^ʍ và tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra thấm ướt cả đệm giường, cô đã tưởng rằng chuyện liều chết triền miên ân ái chỉ có trong ảo tưởng, nhưng Thịnh Chu làm cô hoàn toàn cảm nhận được phụ nữ có thể chết vì bị dươиɠ ѵậŧ cᏂị©Ꮒ.

Hai người lại ôm nhau rồi hôn môi, Lý Nguyên Nguyên được bế vào phòng tắm rửa, tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở lại sáng nay và hôm nay đã bị lấy ra trong thời gian nửa tiếng hơn.

Cô còn dùng tay làm cho anh bắn một lần, vυ' bị mυ'ŧ sắp rách da, anh mới chịu tha cho cô.

Lý Nguyên Nguyên ra tới phòng ngủ, cô dọn dẹp đống lộn xộn trên giường rồi nhặt khăn giấy dưới đất, thay váy ra khỏi phòng ngủ.

Bên ngoài trời rất u ám, đèn trong phòng khách đã được bật lên, TV đang chiếu chương trình tạp kĩ mà Lý Nguyên Nguyên thích. Lý Nguyên Nguyên đi tới, lại thấy được bóng lưng cao ráo trong phòng bếp.

Người đàn ông để trần thân trên, quấn một chiếc khăn tắm quanh eo, buộc lỏng lẻo đến nỗi cô cho rằng nó sẽ rơi xuống bất kỳ lúc nào.

Vóc dáng tam giác, cao to mạnh mẽ.

Lý Nguyên Nguyên nhớ đến cảnh anh cày cấy trên người mình, âʍ ɦộ lại bắt đầu rục rịch. Cô bước tới, Thịnh Chu nghe thấy tiếng động bèn quay đầu lại nhìn cô gái đứng ở đó ngắm mình.

Anh nhìn người cô rồi nhìn mặt cô, màu mắt của anh thật sẫm, sâu hun hút, khi nhìn cô, cô luôn có cảm giác áp lực từ người ở địa vị cao.

“Sang đây.”

Hai chữ nhàn nhạt kia khiến Lý Nguyên Nguyên thấy lâng lâng, cô kẹp hai chân, cuối cùng vẫn bước tới cạnh anh.

Thịnh Chu cao một mét chín khiến Lý Nguyên Nguyên cao một mét bảy trông hơi lùn, khi ngẩng đầu cô chỉ có thể nhìn thấy bờ vai của anh. Người đàn ông cúi đầu phả hơi thở nóng rực vào tai cô.

“Váy của em rất đẹp.”

Mặt Lý Nguyên Nguyên đỏ ửng, cô ngẩng đầu, người đàn ông nhếch môi ngậm lấy tai cô, liếʍ ướt rồi mυ'ŧ lấy, “Phô bày ngực lớn của em yêu.”