Tự Do Sau Ly Hôn

Chương 2

Người đàn ông ngồi xổm dưới chân cô, ngón tay lướt qua mông thịt đến mép qυầи ɭóŧ, sau đó thẳng tay kéo tấm vải mỏng manh kia xuống. Khoảnh khắc qυầи ɭóŧ bị kéo ra, da^ʍ thuỷ đinh nhớp bị kéo dài thành một sợi chỉ bạc da^ʍ mỹ.

Cảnh tượng trước mắt vô cùng dâʍ đãиɠ, nhưng Kiều Hân lại không hay biết gì, cô chỉ là bị hành động táo bạo của Giang Thiên làm cho sợ tới mức lấy tay che miệng lại, dù sao chỗ mà bọn họ đang ở không phải một nơi riêng tư bí mật mà thực chất là bãi đỗ xe bao nhiêu người qua lại.

Giang Thiên đang say đến hồ đồ nhìn thấy tiểu âʍ ɦộ trắng nõn xinh đẹp của người phụ nữ, hai mảnh cánh hoa béo mập không có một sợi lông, khe huyệt chặt chẽ không ngừng mấp máy đòi ăn. Huyệt nhỏ phấn nộn như vậy cũng chỉ có xử nữ mới có thể có được, vừa chặt lại vừa nhiều nước, không hề giống một thiếu phụ vừa mới ly hôn chút nào.

Người đàn ông mê mẩn vặn bung hai chân của cô ra, không chút do dự vùi đầu vào chốn tư mật, chậm rãi vươn đầu lưỡi.

“A ~ giang tổng…… Không cần ~”

Giang Thiên nếm thử một ngụm da^ʍ thuỷ của người phụ nữ, trong nháy mắt trên đầu lưỡi đã truyền đến một hương vị tanh ngọt, đó là mùi vị vừa dâʍ đãиɠ lại vừa quyến rũ.

Hắn hài lòng tách rộng đôi chân thon dài của Kiều Hân ra, lực đạo mạnh mẽ khiến hoa huyệt đang khép chặt cũng phải mở bung ra, để lộ âʍ đa͙σ phấn hồng hút mắt. Khe huyệt chật hẹp mềm mại đến không tưởng, như một lỗ sâu hun hút hớp hồn người ta vào trong đó. Người đàn ông nghiêng người về phía trước, một ngụm ngậm lấy đoá hoa ướŧ áŧ.

Kiều Hân bị kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt bức cho chảy cả nước mắt, khuôn mặt trắng nõn đỏ ửng lên như hoa đào ngày xuân. Đôi tay đặt trên đầu người đàn ông vô thức luồn vào trong mái tóc ngắn của hắn rồi siết lại thật chặt. Khoé môi đỏ tươi bật ra từng tiếng rêи ɾỉ dụ người.

"A~ đừng mà... Sướиɠ quá... Giang tổng~ Đầu lưỡi của anh liếʍ thật sướиɠ~"

Đầu lưỡi linh hoạt của người đàn ông đảo qua khe hở nhỏ hẹp, luồn vào bên trong liếʍ láp âm đế mẫn cảm của người phụ nữ. Kiều Hân bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức hai chân nhũn ra, tao huyệt càng lúc càng chảy ra thật nhiều da^ʍ thuỷ. Lỗ l*и dâʍ đãиɠ siết chặt lấy đầu lưỡi của người đàn ông, dụ dỗ hắn cắm vào sâu hơn, theo động tác liếʍ mυ'ŧ cuồng nhiệt của Giang Thiên mà phát ra tiếng nước òm ọp da^ʍ mỹ, ở trong bãi đỗ xe trống trải có thể nghe thấy vô cùng rõ ràng.

"Ưm~ haa..."