Chương 10: Nhà giàu số một bắt tôi cưới hắn (7)
Phàn Mộng Hoa dùng quan hệ và quyền lực tìm mua một loại thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ kiểu mới, đồng thời tìm Ôn Cẩm Như - người mới vừa vào đại học được hai tháng, đang vất vả tìm kiếm công việc làm thêm. Phàn Mộng Hoa giả vờ có lòng tốt thuê cô sinh viên nghèo đó về nhà riêng làm người giúp việc bán thời gian, đặt camera trong nhà, tìm hiểu chu kỳ kinh nguyệt và rụng trứng của Ôn Cẩm Như. Sau đó, ả chọn thời cơ thích hợp xây dựng tình huống gài Ôn Cẩm Như và Diêu Hồng uống phải nước có chứa chất kí©ɧ ŧɧí©ɧ và dễ khiến người mang thai, để bọn lên giường với nhau.
Khi gạo đã nấu thành cơm, Phàn Mộng Hoa canh thời gian mời mẹ Diêu Hồng và mẹ mình về nhà chơi, để bọn họ cùng mình bắt quả tang cảnh tượng “nɠɵạı ŧìиɧ” của Diêu Hồng.
Ả khóc lóc làm to chuyện, gán tội Ôn Cẩm Như là trà xanh bé ba, uổng công ả có lòng tốt giúp đỡ sinh viên nghèo lại làm ơn mắc oán. Diêu Hồng cũng không rõ vì sao mình lại lên giường với người giúp việc, đinh ninh cho rằng Ôn Cẩm Như là người tâm cơ đã chuốc thuốc mình, cảm thấy áy náy với Phàn Mộng Hoa, càng hết lòng bù đắp cho ả.
Bởi vì Phàn Mộng Hoa làm to chuyện gây ảnh hưởng quá xấu, Ôn Cẩm Như bị nhà trường đuổi học. Đã không còn người thân nào lại bị người xung quanh dè bỉu sỉ nhục, cô đang muốn tự sát cho xong chuyện lại phát hiện mình đã mang thai.
Cái thai trong bụng dù là ngoài ý muốn mà có, song cũng tiếp thêm động lực sống sót cho Ôn Cẩm Như. Cô ngậm đắng nuốt cay bỏ đi thật xa, quá mức vất vả nên sinh non, vượt cạn một mình, đặt tên con trai là Ôn Mẫn Sơ. Độc tố từ loại thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ tác dụng mạnh kia còn lưu lại trong cơ thể mẹ và bé, khiến nam chính vừa sinh ra đã có vết bớt xấu xí trên mặt. Ôn Cẩm Như không có bằng đại học, chỉ kiếm được việc làm tay chân mà thu nhập cũng bấp bênh. Cô không quản khó nhọc, vất vả kiếm tiền nuôi con trai, hy vọng tương lai của con sẽ có cuộc sống tốt hơn mình.
Thấm thoát mà bốn năm trôi qua, Ôn Cẩm Như cơ hồ đã quên đi hết người cũ chuyện cũ. Nhưng đáng tiếc cây muốn lặng mà gió chẳng chịu ngừng. Phàn Mộng Hoa lúc này đã sớm kết hôn với Diêu Hồng, sinh được một bé trai đủ tháng tuổi khỏe mạnh kháu khỉnh, nhỏ hơn Ôn Mẫn Sơ chỉ hai ngày tuổi, đặt tên là Diêu Thịnh. Cuộc sống vô cùng hạnh phúc, song ả vẫn chưa quên mẹ con nam chính. Ai cũng biết nam chính nữ chính trong sách thường có sức sống mãnh liệt, như con gián đánh hoài không chết, không để bụng không được.
Thông qua điều tra, Phàn Mộng Hoa biết cuộc sống của mẹ con Ôn Cẩm Như đã đi lên quỹ đạo, tuy vất vả nhưng bình yên, thậm chí còn có hy vọng khởi sắc. Phàn Mộng Hoa sao có thể trơ mắt nhìn hai mẹ con họ có cơ hội ngóc đầu lên? Chỉ bằng một cú điện thoại, Ôn Cẩm Như liền bị xe tông chết. Ôn Mẫn Sơ mới bốn tuổi rưỡi, không còn người thân họ hàng gì để nương tựa, chỉ có thể vào cô nhi viện.
Phàn Mộng Hoa chi một số tiền, lại dùng quan hệ đưa tâm phúc của mình đến làm Viện trưởng của cô nhi viện. Chưa kịp nguôi ngoai nỗi đau mất mẹ, mặt mày xấu xí vì vết bớt, tự ti cô độc, lại thêm Viện trưởng “đặc biệt chiếu cố” khiến những đứa trẻ khác ghen tị, cô lập… không khó để đoán được cuộc sống ở cô nhi viện đối với đứa trẻ như Ôn Mẫn Sơ chẳng khác gì địa ngục trần gian.