Cơ thể y đã được huấn luyện nên trở nên quá nhạy cảm, y vẫn đang run rẩy không thể kiểm soát, những tiếng nức nở đứt quãng và bất lực thoát ra khỏi cổ họng, những đầu ngón tay trắng nõn của y đang run rẩy và hơi cong lên, Tịch Thành cố ý đặt tay lên đùi nóng bừng của y rồi vuốt ve từng chút một, thân hình cao lớn của người đàn ông che phủ cơ thể y từng chút một cho đến khi bao trùm hoàn toàn đỉnh đầu của y, cái bóng to lớn giống như thần chết khiến Tiêu Hằng run rẩy, run lên vì sợ hãi, thậm chí y còn không dám đối mặt với đôi mắt đen láy của người đàn ông phía trên đang nhìn mình lúc này.
Sự xâm phạm càng quá đáng hơn đang đến gần khiến y túm lấy tấm trải giường bên dưới và muốn trốn thoát.
Đầu ngón tay của y run rẩy, Tiêu Hằng cắn môi, trong cổ họng phát ra tiếng rêи ɾỉ đáng thương như một con thú nhỏ.
Hơi thở nóng hổi và nụ hôn ướŧ áŧ trên cổ khiến y nghẹn ngào và khóc ra tiếng.
Lòng bàn tay của Alpha vuốt ve vòng eo đang run rẩy của y rồi vuốt ve cái bụng đang co rút đang run rẩy của y, sau đó đầu ngón tay trượt từng chút một đến núʍ ѵú đang run rẩy và cương cứng , tiếp đến dùng bàn tay to lớn của anh bao phủ bộ ngực của y, dùng lòng bàn tay ấn vào núʍ ѵú sưng tấy của y rồi xoa bóp thật mạnh.
Màn dạo đầu đã bắt đầu rồi.
Sự trêu chọc, vẫn đang diễn ra một cách đáng sợ như cũ.
Bản thân y đã được định sẵn là không thể thoát khỏi trò chơi người lớn này.
Y giống như một con cá bị Alpha đóng đinh vào thớt, bị mổ bụng, lột da hay lấy xương đều tùy thuộc vào ý định của Alpha.
“Ahhh huhu...” Tiêu Hằng cắn chặt môi dưới, nhưng cũng không cản được tiếng rêи ɾỉ run rẩy trong cổ họng.
Y nhìn cánh cửa phòng ngủ cách đó không xa với đôi mắt ngấn lệ, đầu ngón tay vẫn duỗi thẳng về phía mép giường mà không hề bỏ cuộc.
Tịch Thành hôn cằm rồi hôn lên má y rồi ngẩng đầu nhìn vẻ mặt phản kháng của y và đưa tay nhéo cằm y, ép y quay mặt lại.
Ngón tay anh tay hơi dùng sức bóp môi của y ra rồi cúi đầu hôn y.
Đầu lưỡi của Alpha xông thẳng vào miệng y, vừa tiến vào đã cuốn lấy chiếc lưỡi mềm mại rồi hôn thật sâu, bàn tay to lớn của người đàn ông nắm chặt gò má của y, không cho y có cơ hội trốn thoát, Tiêu Hằng buộc phải ngẩng cổ lên để đối phương hôn đến khi mặt y đỏ bừng và gần như nghẹt thở.
Chiếc lưỡi nóng hổi tinh xảo của người đàn ông cướp đoạt và xâm phạm một cách bừa bãi trong khoang miệng mềm mại của y, nước miếng không kịp nuốt đã tràn ra theo khóe môi Tiêu Hằng rồi chảy xuống cằm, chảy đến yết hầu đang nhô lên của y.
“A Hằng.” Tịch Thành buông môi y ra rồi dùng đầu lưỡi cuốn đi hơi ẩm trên khóe môi y: “Em đã học được cách nhận biết giường của mình chưa?”
Tiêu Hằng ngước mắt nhìn người đàn ông trước mặt, má của y vẫn bị bàn tay to lớn của người đàn ông kia nắm thật chặt.
Đôi môi đang run rẩy của y đóng mở mấy lần nhưng mãi một lúc sau y mới cố gắng ép ra vài từ từ trong cổ họng khô khốc: “Học, học được...”