Con Rối Chi Tâm

Chương 5

“Aaa!”

“Ưm uhmm... đừng, đừng bú nữa, không, uhm... ahh!”

Tiêu Hằng liều mạng dùng tay đẩy đầu của Alpha đang vùi vào giữa hai chân của y, đôi chân thon dài thẳng tắp không ngừng đá vào tấm lưng dày cong cong của Tịch Thành một cách thiếu kiên nhẫn.

Dươиɠ ѵậŧ bị đôi môi của người đàn ông hút chặt, linh hồn bên trong như muốn bị hút ra ngoài, cảm giác ngứa ran xuyên thấu xương tủy xông thẳng lên đến đỉnh đầu, Tiêu Hằng giống như một người con gái yếu đuối bị buộc phải mở rộng hai chân để thú dữ hút vào mà không thể chạy trốn.

Đối phương đang lè lưỡi liếʍ đi liếʍ lại huyệt đạo mềm mại của y từng chút một, đồng thời liên tục dùng đầu lưỡi để chọc ghẹo và kí©ɧ ŧɧí©ɧ cơ thể y tiết ra dâʍ ŧᏂủy̠ để anh nếm thử và tận hưởng, đây một tư thế tục tĩu và khêu gợϊ ȶìиᏂ dục, Alpha cao lớn và khỏe mạnh nằm giữa hai chân y, đôi môi mỏng của anh áp vào huyệt đạo hồng hào ở giữa hai chân y và mυ'ŧ nó đến mức phát ra âm thanh rè rè, dâʍ đãиɠ của dâʍ ŧᏂủy̠ vang vọng trong căn phòng tối tăm mờ mịt khiến người ta không thể chịu nổi mà bước vào. Chiếc giường lớn ở giữa không ngừng rung chuyển và cọt kẹt trong lúc Tiêu Hằng vùng vẫy.

Cái mông của con rối nhỏ tội nghiệp bị Alpha ôm lấy một cách mạnh bạo, mυ'ŧ mát huyệt đạo của y rồi chơi đùa khiến nó tiết ra những dòng dâʍ ŧᏂủy̠ ám muội và y phải ngửa đầu hét lên.

"Uh huh! Không, không, đừng...mυ'ŧ nữa ah!!!!"

Y nói không muốn nhưng Alpha đang chôn thật chặt giữa hai chân y lại càng dùng nhiều sức lực hơn để mυ'ŧ, huyệt đạo đỏ tươi bên trong đang co rút điên cuồng dưới lực hút mạnh mẽ của anh, răng Tịch Thành ngậm chặt lấy huyệt đạo sau khi đưa lưỡi vào mấy cái một cách nhanh chóng thì cổ họng đột nhiên căng cứng, trực tràng co thắt bên trong bị lực hút hút ra ngoài rồi bị hàm răng sắc nhọn của Alpha trực tiếp mài mòn, Tiêu Hằng đá chân một cách thô bạo, hai tay đè nặng lên vai Alpha, y ngẩng đầu lên và co giật mạnh, cơ thể cũng run lên và căng cứng một hồi, gần như dươиɠ ѵậŧ giữa hai chân đã kiệt sức, đáng thương ép ra hai giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ loãng đến mức gần như trong suốt rồi sau đó không thể phun ra được thứ gì nữa.

“Aaa---!!!”

“Không, không! Không!!!”

Tịch Thành ngậm lấy huyệt đạo bị mυ'ŧ ra ngoài của y rồi liếʍ một cái, màng nhầy mỏng manh bị răng cào xước đã tê dại vì bị lưỡi liếʍ, cảm giác ngứa ngáy thấu xương kèm theo kɧoáı ©ảʍ trực tiếp đánh sâu vào tâm trí Tiêu Hằng, toàn thân Tiêu Hằng run rẩy và giãy giụa, khóc lóc la hét trên giường, y dùng cả hai tay đẩy vai Alpha, y liều mạng nắm lấy tấm ga trải giường dưới bộ quần áo bó sát để lùi lại, đôi chân mảnh khảnh của y chạy dọc không ngừng theo lưng của Alpha và cọ qua lại trên vai Tịch Thành, y dùng ngón tay kéo tấm trải giường bên dưới lên, nhìn cảnh tượng phóng đãng dâʍ đãиɠ dưới chân mình với đôi mắt đẫm lệ, khóc lóc lắc đầu, cố gắng hết sức cứu lấy phần thân dưới đang bị Tịch Thành ôm chặt và đang bị mυ'ŧ ra khỏi miệng Tịch Thành.

Tại sao có thể làm ra loại chuyện khiến người khác cảm thấy kinh tởm và khó chịu đến như vậy?

Y không thể nhìn thẳng vào phần thân dưới đang bị môi và lưỡi của Alpha hút chặt, càng khó đối mặt với sự thật rằng Tịch Thành sẽ siết chặt cơ thể y như một kẻ biếи ŧɦái rồi mυ'ŧ huyệt đạo của y một cách liều mạng đến như vậy.