“Chạy!”
Chỉ trong chớp mắt, ba Hắc Thiệt Yêu không còn muốn chiến đấu nữa, nổi sợ hãi dâng lên khiến chúng biến thành sương mù đen muốn bỏ chạy.
Đáng tiếc, tốc độ của bọn chúng có nhanh đến mấy cũng không có khả năng nhanh hơn vòng cung sấm sét.
Chẳng mấy chốc, tia sét đã giáng xuống ba con Hắc Thiệt Yêu!
Xẹt xẹt xẹt…
Lập tức, khói đen bốc lên, ba con Hắc Thiệt Yêu ngửa mặt lên trời gầm lên đau đớn!
“A!!!”
Khi âm thanh chấn động cả thành tan biến, ba con Hắc Thiệt Yêu vĩnh viễn biến mất dưới vòng cung sấm sét.
Thành Gia Nguyên rơi vào im lặng.
Bịch.
Đồng Tâm không thèm để ý đến các đệ tử đang đờ đẫn, lảo đảo ngã xuống đất, trên mặt không có chút vui mừng nào mà hai mắt dại ra, lấm bấm:
“Sư tôn, phù bảo mà sư công để lại cứ thế bị đồ nhi sử dụng rồi… Tại sao, tại sao thế tục lại gặp phải ma quái cấp hai…”
Có thể nói, nếu không có phù bảo này, đừng nói các đệ tử Luyện Khí kỳ phía sau, rất có thể tên Trúc Cơ kỳ như hắn ta cũng sẽ chết trong thế tục này ngày hôm nay.
Cùng lúc đó, Mạch Ngọc trấn, trong đại viện Tiền phủ, đối diện Lục Trường Sinh cũng là ba con Hắc Thiệt Yêu.
Khuôn mặt xấu xí của bọn chúng đầy mỉa
mai, nhìn người đàn ông mặc áo xanh đối diện với vẻ khinh thường.
Bọn chúng đoán người đàn ông mặc áo xanh trước mặt có lẽ là một đạo sĩ. Với bộ thanh sam tao nhã này, đầu đội thêm một cái mũ, đeo một thanh kiếm gổ sau lưng, thế không phải đạo sĩ thì là gì nữa?
Tại sao lại nói như vậy, bởi vì ngoài những tu sĩ thỉnh thoảng đến thế tục, còn có rất nhiều đạo sĩ chuyên trảm yêu trừ ma ở thế tục.
Nhưng bọn chúng cũng không sợ cái gọi là đạo sĩ nửa vời này. Nói trắng ra, phần lớn những đạo sĩ nửa vời này đều là tu sĩ Luyện Khí kỳ, không còn hy vọng trên con đường tu tiên mới ở ấn thế tục mà làm một đạo sĩ.
“Không, người này không phải đạo sĩ. Nếu hắn chỉ là Luyện Khí kỳ thì chúng ta nhất định có thể cảm ứng được! Nhưng mà trong nhận thức, tu vi của người này kỳ thực rất mơ hồ, không bình thường. Từ đây xem ra hắn ít nhất phải là tu vi Trúc Cơ. Hắn là tu sĩ đến từ Tiên giới!”
Đột nhiên, một con Hắc Thiệt Yêu hét lên.
Không có lý do gì bọn chúng lại không cảm nhận được tu sĩ Luyện Khí kỳ, cho nên hắn chỉ có thế là tu sĩTrúc Cơ kỳ!
Bọn chúng không nghĩ rằng tu sĩ Kim Đan đường đường lại vô duyên vô cớ đến thế tục này.
Chỉ có điều cũng không biết người đàn ông mặc áo xanh trước mặt đang ở giai đoạn nào của Trúc Cơ kỳ.
“ô, tu sĩTrúc Cơ kỳ thì như thế nào? Ba người chúng ta cho dù đối mặt với Trúc Cơ trung kỳ cũng có thể đánh một trận! Nếu tu sĩ này muốn chết thì gϊếŧ hắn đi!” Một con Hắc Thiệt Yêu vung lưỡi hung tợn nói.
“Ba tiểu yêu thực lực tương đương với nhân tu Trúc Cơ kỳ? Sao các ngươi lại đến xâm phạm thế tục một cách fâm rộ như vậy?”
Lúc này, Lục Trường Sinh vốn vẫn im lặng nhìn bọn chúng nhẹ giọng hỏi.
Theo lý mà nói, trong một thế giới cấp thấp như vậy, thỉnh thoảng có tiểu yêu Luyện Khí xuất hiện là chuyện bình thường, nhưng xuất hiện nhiều tiểu yêu Trúc Cơ kỳ như vậy lại có chút bất thường.
Lẽ nào bọn chúng không sợ khiến Tu Tiên Giới bất mãn sao?
“Há há, Tu Tiên Giới? Linh Trần Giới đã an ổn quá lâu… Yêu ma hai giới đã hình thành liên minh, chẳng bao lâu nữa sẽ thôn tính Linh Trần Giới!” Hắc Thiệt Yêu đắc ý cười nói, giọng điệu đầy hận thù: “Bây giờ… mọi chuyện chỉ mới bắt đầu thôi, hắc hắc hắc!”
Đối với việc này, hai con Hắc Thiệt Yêu còn
lại đều cho rằng không có gì, dù sao người này nhất định phải chết, lúc này nói nhảm thêm vài lời cũng không thành vấn đề!
Lục Trường Sinh khẽ gật đầu nói: “ừ, ta hiểu rồi.
Thế giới được gọi là Linh Trần Giới này sắp không còn được yên ốn nữa rồi, đây là điều hắn biết.
“Tu sĩ như ngươi không muốn hỏi xem tại sao à?!”
Nhìn thấy người đàn ông áo xanh tỏ ra thờ ơ, ba con Hắc Thiệt Yêu ngạc nhiên cực độ rồi bất mãn nói lớn!
Đây không phải là biểu cảm bọn chúng muốn thấy. Người này nghe được tin tức kinh khủng như vậy chẳng phải nên tỏ ra vô cùng hoảng sợ hay sao?
“ô, tại sao?” Lục Trường Sinh nghiêm túc hỏi.
Thái độ chiếu lệ này khiến ba con Hắc Thiệt Yêu tức giận đến mức nổi trận lôi đình!
“Gϊếŧ hắn!”
Thấy ba con Hắc Thiệt Yêu hùng hổ xông tới, Lục Trường Sinh bỗng nhiên nở nụ cười.
“Ngay cả tiên nhân chân chính cũng kính sợ ta như thần, các ngươi… rất dũng cảm.”