Số lượng sưu tầm như này, chắc chắn là phòng của một fan chân chính.
Đây là ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu tôi.
Nhưng tại sao Cố Nhược Đình lại ở đây?!
Cố Nhược Đình đang nhìn tôi không chớp mắt.
Nhưng thứ phản chiếu trong đôi mắt đen của hắn không phải là hình bóng tôi trong vòng tay hắn mà là một con búp bê bông lớn hơn lòng bàn tay.
Con búp bê bông này trông cũng rất quen, nó là món đồ đầu tiên không lâu sau khi tôi ra mắt được một fan khai đoàn đặt mua cho tôi, số lượng rất ít.
Thật tiếc là con búp bê bông này đã sớm không xuất bản nữa, ngay cả chính tôi cũng không mua được.
Chuyện quái gì thế này?!
Nhiều thứ khó nói đến mức tôi không biết nên bắt đầu châm chọc từ đâu.
Cố Nhược Đình... Sao hắn trông giống như một fan hâm mộ của tôi vậy?!
Bất quá, cảnh tượng trước mắt lại quá chân thực, không hề giống đang mơ.
Điều làm tôi lo lắng nhất lúc này không chỉ là cảnh tượng xung quanh trong căn phòng này, mà là hiện tại tôi rốt cuộc đang tồn tại như thế nào.
Tôi không bỏ cuộc nhìn chằm chằm Cố Nhược Đình vài giây, nhưng trong mắt hắn tôi vẫn không tồn tại, chỉ có con búp bê bông giống tôi mà thôi.
Đợi đã, nghĩ tích cực mà xem, có lẽ tôi đã biến thành một con ma mà Cố Nhược Đình không nhìn thấy chăng?
Tóm lại, không thể là con búp bê bông này...
Cố Nhược Đình bên này lại làm động tác nhỏ từng cái từng cái.
Hắn đột nhiên duỗi ngón tay ra nhéo mặt tôi, cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi, rồi gọi bằng giọng khàn khàn và trầm thấp: "Lộ Lộ".
Giọng nói quen thuộc này...
Tôi tên là Sở Lộ Lộ, Lộ Lộ là biệt danh của tôi, mà vai diễn tôi đóng với Cố Nhược Đình lần này cũng có tên phát âm giống tôi, gọi là Lộ Lộ.
Chẳng qua Cố Nhược Đình ngoại trừ khi chúng tôi còn rất nhỏ gọi tôi bằng biệt danh, những lúc khác hắn luôn gọi đầy đủ tên của tôi.
Vì vậy, hôm nay lúc quay cảnh hôn, tôi đã phải nghe mười lần!
Nhìn khuôn mặt tuấn tú đó càng ngày càng phóng đại trước mắt, tôi mơ hồ đoán được hắn định làm gì.
Chếc tiệt!
Thằng nhóc nhà ngươi sẽ không...
Tôi không thể lùi lại, chỉ có thể đứng nhìn hắn tiến tới hôn, lấy đi nụ hôn đầu tiên của mình.
Hắn có đôi môi tuyệt đẹp, môi mỏng vừa phải, từng được cư dân mạng bình chọn là người đàn ông bọn họ muốn hôn nhất.
Sau khi nếm thử, tôi cảm thấy ánh mắt của mọi người thực sự rất tinh tường, lần bầu chọn này thực sự không có thuỷ quân đâu.
Trước khi kịp tiếc nuối nụ hôn đầu tiên của mình, tôi thực sự cảm thấy có chút hưởng thụ nụ hôn này.
Nụ hôn của Cố Nhược Đình rất nhẹ nhàng, giống như lông vũ nhẹ rơi trên môi, giống như hắn đang ôm một báu vật quý hiếm nào đó, như thể chỉ cần một lực nhỏ nhất cũng có thể làm tôi gãy vụn.
Hai má tôi nóng bừng, chợt nghĩ đến một vấn đề quan trọng - Cố Nhược Đình có thể hôn búp bê của tôi, vậy tại sao trước mặt tôi lại khó diễn như vậy?!
Tôi vô thức ngước mắt lên nhìn Cố Nhược Đình, lập tức tim đập loạn nhịp.
Ngoại trừ lúc diễn, Cố Nhược Đình ngoài đời là kẻ rất lạnh lùng, như thể không có gì có thể ảnh hưởng đến tâm trạng của hắn.