Thiên Kim Thật Chăn Trâu Ở Tinh Tế

Chương 19

Trong nửa tháng kể từ lúc từ chỗ Công Lương Ủy về, Mục Tinh Thần vẫn luôn ở nông trường cũng không đi tìm Công Lương Ủy nữa, nói dễ nghe là nghiên cứu bài kiểm tra tháng.

Nhưng Công Lương Ủy thiếu kiên nhẫn trước, gọi video tìm Mục Tinh Thần.

Lúc cuộc gọi video nối máy, Mục Tinh Thần đang đánh nhau cùng đàn trâu chiến, mặt xám mày tro bầm dập, vô cùng chật vật, “Alo.”

Công Lương Ủy hoảng sợ, “Em làm sao vậy?”

“À, không có việc gì.” Mục Tinh Thần sợ Công Lương Ủy hiểu lầm, cho ông ta xem bối cảnh đằng sau mình, “Em đang ở nông trường nhà em.”

Công Lương Ủy cũng không biết Mục Tinh Thần đang làm cái quỷ gì, “Mấy ngày này em làm gì? Nhiệm vụ tháng em làm chưa?”

Mục Tinh Thần: “Em đang nghiên cứu đây.”

Dáng vẻ bầm dập này của Mục Tinh Thần nhìn thế nào cũng không giống như là đang chăm chỉ học tập, Công Lương Ủy nói: “Vậy em nói cho thầy nghe xem, em nghiên cứu ra cái gì rồi?”

Nói đến đây Mục Tinh Thần liền có hứng thú, tìm được một bóng cây mát mẻ ngồi xổm xuống, “Mạch dị năng lượng của sừng trâu chiến có chút đặc thù, không hề giống so với các mạch năng lượng khác. Trước đó vài ngày em vẫn luôn nghiên cứu điểm đặc biệt trong mạch năng lượng sừng trâu chiến, kết quả thầy đoán xem thế nào, em phát hiện ra bí mật trâu chiến!”

Công Lương Ủy: “Bí mật của trâu chiến?”

Mục Tinh Thần: “Em phát hiện lí do thân hình trâu chiến mạnh mẽ như vậy không thể không kể đến đến mạch dị năng và thuộc tính dị năng của nó.”

Công Lương Ủy: “Vậy thì sao?”

Mục Tinh Thần: “Mạch dị năng là cái gì? Là quỹ đạo tuần hoàn dị năng trong cơ thể các dị thú có thuộc tính khác nhau. Thông qua kinh nghiệm tích lũy quanh năm, dị võ sư có thể tổng kết ra mạch dị năng của các thuộc tính rồi khắc lên vũ khí dị năng, dùng để kích hoạt thuộc tính tài liệu dị năng, tăng tính năng cho vũ khí.”

“Nhưng vì sao không có ai dùng mạch dị năng đó trên người?”

“Chúng ta không thể nào bắt chước thuộc tính dị năng, nhưng có thể bắt chước mạch dị năng mà. Điều động dị năng trong cơ thể bắt chước các loại mạch dị năng khác nhau, chúng ta cũng có thể đạt được năng lực của các thuộc tính khác nhau.”

Còn có thể vì cái gì? Bởi vì đó là việc liên quan đến tánh mạng, bởi vì người khác không điên được như cô!

Râu Công Lương Ủy cũng sắp nổ dựng lên, mạch dị năng là cái gì? Sao có thể làm bừa! Một khi có điểm sai lầm, làm cho tuần hoàn dị năng trong cơ thể bị hỗn loạn, thân thể sẽ hỏng mất.

Công Lương Ủy sợ đến mức không nhẹ, “Tuần hoàn dị năng mà em cũng dám động vào? Em không sợ gặp phải vấn đề gì à?”

“Không có việc gì không có việc gì.” Mục Tinh Thần trấn an: “Em đã thử rồi, phát hiện này hoàn toàn có thể làm được. Dẫn đường dị năng của mình bắt chước mạch tuần hoàn dị năng của trâu chiến, lực phòng ngự, lực công kích, lực lượng thân thể, thậm chí là cường độ thân thể đều có thể gia tăng đáng kể.”

Nửa tháng trước cô còn bị con trâu màu xanh đâm bay, gãy mất hai cây xương sườn, hiện tại, thông qua việc thay đổi mạch dị năng, để cho dị năng không ngừng ôn dưỡng cường hóa thân thể, lực lượng và lực phòng ngự của cô lại tăng lên thêm một bước. Hiện tại cô đã có thể một mình đấu với một con trâu.

Mục Tinh Thần tin rằng chỉ cần thêm ba tháng nữa, cô có để đấu tay đôi thắng một con trâu chiến.

Mục Tinh Thần xoa xoa, “Thậm chí em còn nghĩ, nếu em dẫn đường dị năng trong cơ thể tuần hoàn theo hoa văn thuộc tính thủy, liệu mình có thể bơi lội tự do ở trong nước như cá hay không.”

“Em thử chưa?” Trái tim Công Lương Ủy cũng đang run, “Cơ thể em có sao không?”

Mục Tinh Thần nói: “Em đã thử tính toán rồi, chỉ cần cường độ thân thể đủ mạnh là có thể chịu đựng được sự đau đớn do thay đổi tuần hoàn dị năng.”

Công Lương Ủy: “Đau đến mức nào?”

Đến giờ Mục Tinh Thần nhớ lại vẫn còn cảm thấy đau, giống như mỗi một mảnh da và xương cốt đều bị lăng trì, Mục Tinh Thần chưa nói, chỉ nói: “… Cường độ thân thể này không đủ nên không thể thử, còn về sau quen là được rồi.”

Công Lương Ủy bị dọa đến sợ chết khϊếp, xụ mặt nói: “Về sau em không được làm bừa như vậy nữa.”

Mục Tinh Thần: “Em biết chừng mực.”

Công Lương Ủy lại nói: “Bài tập cho bài kiểm tra tháng của em đâu? Một tháng này em đều dành để nghiên cứu cái này à?”

Mục Tinh Thần: “Em suy nghĩ, nếu đã có thể dùng mạch dị năng thuộc tính khác trên người mình, vậy có thể áp dụng ý nghĩ này cho tài liệu được không.”

Công Lương Ủy nghe đến sửng sốt, từ khi quen biết cô nhóc này, thường thức và tư duy cố hữu của ông ta liên tục bị đánh vỡ, nhưng phương diện tài liệu dị năng này, ông ta mới là chuyên gia, “Tầm bậy! Tài liệu dị năng là vật chết, em cho rằng nó có thể tung tăng nhảy nhót, lại còn biếи ŧɦái như em à?”

“Em thử làm, hỏng mất hai mảnh tài liệu, trực tiếp nổ tung.” Mục Tinh Thần ngượng ngùng nói: “Tạm thời thất bại, cho nên chỉ có thể dùng cách truyền thống.”

Vết thương trên cổ Mục Tinh Thần chính là bị mảnh tài liệu cắt bị thương khi nổ tung.

Công Lương Ủy hừ một tiếng, “Còn chưa học đi đã muốn chạy, em cứ thành thật kiên định học xong cơ bản đi rồi hẵng làm mấy cái ý tưởng kỳ lạ đó. Đã làm xong bài tập chưa không?”

Mục Tinh Thần gật đầu như đảo tỏi, “Xong rồi, ngày mai em gửi cho thầy xem.”

Hôm sau, Mục Tinh Thần cầm bài tập tháng của mình tìm Công Lương Ủy.

Công Lương Ủy nhìn thử, vẫn là chiếc sừng trâu nho nhỏ hình trăng rằm kia, ở giữa nạm một viên đá hải tâm màu lam to bằng hạt nhãn, vô cùng xinh đẹp, “Đây là cái gì?”

Mục Tinh Thần: “Em gọi là, thiết bị giúp mưa thuận gió hoà dưỡng sinh tập thể hình an thần thư giãn giữ tỉnh táo spa chữa lành.”

“Cái gì cơ?”

Mục Tinh Thần lặp lại một lần, “Thiết bị giúp mưa thuận gió hoà dưỡng sinh tập thể hình an thần thư giãn giữ tỉnh táo spa chữa lành.”

“Đặt cái tên quỷ gì vậy!” Công Lương Ủy dựng râu, “Dị võ càng xịn càng phải đặt tên đơn giản giàu phong thái, vậy mới cách điệu hóa được, em xem lại xem em đặt cái thể loại tên gì?”

Mục Tinh Thần vô lại, “Em cảm thấy tên này khá tốt, hình tượng sinh động, vừa nghe là biết dùng làm gì.”

Công Lương Ủy lười phải nói nữa, cúi đầu nghiên cứu thiết bị chữa khỏi có tên siêu dài này. Tuy rằng tên nghe không quá đáng tin, nhưng nghiên cứu một hồi, ông ta cảm thấy thiết bị này cũng có chút thú vị.

“Cái ở giữa này là đá hải tâm à? Đá hải tâm có tác dụng an thần thư giãn, sừng trâu có thể giúp cơ thể khỏe mạnh, hai thứ hỗ trợ lẫn nhau, dùng thuộc tính của sừng trâu bổ sung công năng cho đá hải tâm, giúp nó tăng lên ít nhất…50%! Sao lại thế, làm thế nào mà em làm được?”

Công Lương Ủy vuốt râu lẩm bẩm nói: “Thường thì sừng trâu chỉ tăng được khoảng 20%-30% tính năng cho vũ khí thôi, về lý mà nói 50% là không thể nào…”

“Không phải, mạch dị năng này không đúng. Đây là…” tay phải vuốt mạch dị năng trên sừng trâu, cẩn thận cảm thụ, đột nhiên kinh ngạc nói: “…Song văn!”

Công Lương Ủy biết đứa nhỏ Mục Tinh Thần này sẽ không thành thật, an phận mà làm một dị võ bình thường và chắc chắn, nhưng khi nhìn thấy phần song văn này vẫn vô cùng ngạc nhiên, “Em lại khắc những hai tầng mạch dị năng lên sừng trâu!”

Mục Tinh Thần không phải người đầu tiên đưa loại song văn này vào sử dụng, giới dị võ đã có cách khắc hoạ này từ trước rồi. Nhưng nó có yêu cầu cực kỳ nghiêm khắc đối với năng lực cảm giác, thiết kế và năng lực khắc tay của dị võ sư, cực kỳ tốn sức, rất ít có người có thể làm được.

Mà Mục Tinh Thần vẫn là người mới, thời gian học chế tạo dị võ cho đến nay còn chưa đến hai tháng!

Trong lòng Công Lương Ủy ít nhiều có chút kiêu ngạo, “Sao lại nghĩ đến việc dùng song văn?”

Mục Tinh Thần: “Trong bút ký thầy có đề qua một câu, em cảm thấy rất thú vị.”

Công Lương Ủy vừa lòng gật đầu, “Miễn cưỡng có thể đạt tiêu chuẩn, mang đi cho người giám định của hội đấu giá hội kiểm tra rồi ra giá đi.”

Mục Tinh Thần: “Từ từ, còn có một công năng thầy không phát hiện à?”

Công Lương Ủy, “Còn có công năng gì?”

Công Lương Ủy cầm lấy thiết bị chữa khỏi tên siêu dài lên cẩn thận nhìn, lúc này mới phát hiện, ở phần đuôi của tầng hoa văn thứ hai có một hoa văn vô cùng nhỏ. Bởi vì rất nhỏ cho nên liếc mắt một cái sẽ dễ bị xem nhẹ, hơn nữa, Công Lương Ủy kinh ngạc phát hiện, đoạn hoa văn tinh tế này thế nhưng là… Mạch dị năng thuộc tính Thủy!

Quả nhiên cô nhóc này lại bày trò! Không bày trò không phải cô!

Con nhóc thúi này thật sự khắc các mạch dị năng có thuộc tính khác nhau lên tài liệu dị năng, lại còn thành công!

Công Lương Ủy lại nhìn thật cẩn thận, vẫn không thể xem như hoàn toàn thành công, bởi vì hoa văn nhỉ thuộc tính thủy này được khắc vờn xung quanh đá hải tâm, thậm chí kéo dài đến bên trong, “Em khắc cả hoa văn thuộc tính thủy lên trên mặt đá hải tâm à?”

Mục Tinh Thần gật đầu.

Công Lương Ủy hiểu rõ, “Đây là em đang đi đường cong cứu quốc à, đá hải tâm vốn mang thuộc tính thủy, tuy em khắc hoa văn này lên sừng trâu, nhưng thực tế là dẫn đường năng lượng trong đá hải tâm di chuyển trên hoa văn này, cho nên ý tưởng khắc hoa văn thuộc tính khác lên tài liệu dị thú của em chỉ xem như thành công một nửa.”

Mục Tinh Thần cười nói: “Ha ha, quả nhiên là thầy, liếc mắt một cái đã nhìn ra.”

Công Lương Ủy lấy kính lúp, cẩn thận quan sát hoa văn, “Hoa văn phòng ngự thuộc tính thủy à? Một công năng nữa là phòng ngự sao? Để thầy kiểm tra thử lực phòng ngự của nó.”

Công Lương Ủy dùng quỷ trảo công kích thiết bị chữa khỏi tên siêu dài, quỷ trảo tới gần mang theo uy thế bức người. Nhưng ngay lúc tới gần thiết bị chữa khỏi lại bị khiên năng lượng sóng gợn màu lam đột nhiên xuất hiện bắn ra ngoài. Đồng thời, một tia sáng màu lam cũng mạnh mẽ tương tự đánh lại về phía Công Lương Ủy.

Công Lương Ủy vội vàng né tránh, năng lượng màu lam xẹt qua góc áo Công Lương Ủy rơi xuống sàn nhà, đập ra một cái hố to.

Râu Công Lương Ủy run rẩy, “Mượn sức đánh sức, thế mà có thể ngăn cản đòn đánh cấp A?”

Mục Tinh Thần nói: “Mạch dị năng thuộc tính thủy cho em ý tưởng. Em cải biến một chút lên nó, tương đương với việc làm một cái cầu chì, khi công kích từ dị năng phải nhận đạt tới trình độ nhất định, cầu chì sẽ đứt, dị năng dao động hình nước gợn tạo thành khiên phòng ngự, mượn sức đánh sức, bởi vì có sừng trâu tăng thuộc tính, lực đánh ngược về có thể mạnh hơn so với lực đã chịu 20%, nhưng trong vòng 3 ngày chỉ có thể ngăn một đòn.

Trong mắt Công Lương Ủy tràn đầy vẻ kinh ngạc, miệng tấm tắc cảm thán, lúc ông ta còn trẻ cũng không làm được tác phẩm ưu tú như vậy, trò giỏi hơn thầy, học trò này thu thật xứng đáng!

Mục Tinh Thần: “Thế nào, có thể bán được 500 vạn không?”

Công Lương Ủy không thể để Mục Tinh Thần đắc ý quá, giấu vẻ vừa lòng và tự hào trên mặt đi, méo miệng, “Vậy phải xem hội đấu giá định giá ra sao.”

Tổ chức Hiệp Hội Thợ Săn lớn như vậy, mỗi năm thu mua vô số tài liệu dị năng từ thợ săn. Huống chi Hiệp Hội Thợ Săn cũng có đoàn đội đỉnh cấp của chính mình, bảo bối quý giá trong tay vô số kể, có rất nhiều vật quý dù ra giá cũng không có người bán cần được bán ra trên sàn đấu giá, bởi vậy bất kể là quy mô hay mức độ nổi tiếng của hội đấu giá Hiệp Hội Thợ Săn đều vô cùng nổi tiếng trên toàn bộ tinh tế.

Công Lương Ủy mang theo Mục Tinh Thần ngồi trong phòng khách VIP hội đấu giá, người phục vụ mang rượu vang đỏ và đồ ăn vặt lên, người phục vụ thẳng lưng, mặc đồng phục quan tâm chu đáo, “Giám đốc đã đi tìm người đánh giá tốt nhất, chuẩn bị đến ngay rồi đây ạ.”

Lấy địa vị của Công Lương Ủy ở Hiệp Hội Thợ Săn, muốn bán đồ gì, giám đốc hội đấu giá đều tự mình mang người đánh giá tới tận nơi phục vụ.

Lần đầu tiên Mục Tinh Thần nhìn thấy trường hợp này, nhìn khắp nơi như đồ nhà quê, trong miệng còn phát ra tiếng “Oa”, còn cảm thán, “Cái thảm này thật là mềm, sô pha thật mềm, bức rèm này thật là đẹp, trang trí ở đây thật là đẹp…”

Công Lương Ủy hận sắt không thành thép, nhưng cũng không ngăn cản.

Mục Tinh Thần xem xong rồi, cảm thấy không còn gì thú vị lại ngồi về trên sô pha, thấy Công Lương Ủy uống rượu vang đỏ cũng tò mò, muốn tự mình rót một ly nhưng Công Lương Ủy không cho.

Mục Tinh Thần nhún vai, chọn một miếng thịt ném vào trong miệng, nhai hai miếng mới nhíu mày, thè lưỡi, “Không ngon.”

Mục Tinh Thần lại chọn một miếng bánh quy nếm thử, hương vị cũng khó tả, yên lặng thu tay.

“Không ngon?” Công Lương Ủy: “Nơi này mời đầu bếp cấp ba sao, thực đơn còn tốt hơn so với một số nhà quý tộc nhỏ. Em chắc là chưa từng ăn cái gì tốt nên mới thấy không ngon, đồ ăn truyền thống đều như vậy.”

Mục Tinh Thần: “…”

Sao cô nhớ rõ đồ ăn truyền thống đời trước không giống như vậy mà, rốt cuộc thực đơn ở tinh tế này kém đến mức nào chứ.

Rất nhanh sau đó, giám đốc hội đấu giá và người định giá xuất hiện, cung kính nghe lời Công Lương Ủy, một câu một tiếng Công Lương tiên sinh, “Công Lương tiên sinh có tác phẩm lớn nào muốn bán ra sao ạ?”

Nói thật, giám đốc có chút hưng phấn, có chút kích động, Công Lương đại sư có địa vị hàng đầu trong giới chế tạo dị võ khắp đế quốc, không có dị năng giả nào không muốn nhận được một món vũ khí dị năng do Công Lương đại sư làm, nhưng không biết vì nguyên nhân gì, đã rất nhiều năm đại sư không có làm thêm vũ khí dị năng nào mới.

Nếu hôm nay tiên sinh thật sự muốn bán ra dị vũ khí, khi tin tức này để lộ ra ngoài nhất định sẽ oanh động toàn bộ giới dị võ.

Giám đốc chỉ hận không thể cúng bái lão tiên sinh.

Đáng tiếc Công Lương Ủy lại lắc đầu, “Đây là học sinh của tôi, cô bé làm một món đồ, muốn đánh giá.”

Giám đốc có chút thất vọng, không phải vũ khí đại sư muốn bán à, nhưng danh tiếng học trò của Công Lương đại sư cũng là một mánh lới không tồi, vì thế thái độ của giám đốc cũng không lạnh nhạt đi, vẫn nhiệt tình chiêu đãi Mục Tinh Thần, cũng gọi người định giá đến cho ông ta nhìn kỹ.

Mục Tinh Thần đưa thiết bị chữa khỏi cho người định giá, ông ta kinh ngạc, “Sừng Gugalanna!”

Người định giá hưng phấn, đã lâu rồi thứ này không xuất hiện trên thị trường, nhất định sẽ được người khắp nơi quan tâm, “Xin hỏi, bảo bối này tên là?”

Công Lương Ủy trợn trắng mắt, Mục Tinh Thần cười nói: “Thiết bị giúp mưa thuận gió hoà dưỡng sinh tập thể hình an thần thư giãn giữ tỉnh táo spa chữa lành1.”

Giám đốc và người định giá: “…, ha ha, một cái tên rất hay, vừa nghe là biết công năng của bảo bối.”

Người định giá lấy dụng cụ ra kiểm tra thuộc tính của bảo bối này, thấy chuỗi số liệu thì ngay lập tức hô không thể tưởng tượng, kích động đến mức liên tục tán thưởng, “Thật là kỳ tư diệu tưởng! Đường nét song văn này khắc thật là tinh diệu, thiết kế mới mẻ độc đáo, thật sự có phong cách riêng, có thể thấy được bản lĩnh vững chắc, quả nhiên là trò giỏi của thầy hay!”

Công Lương Ủy nghe mà khóe miệng nhếch lên, còn vui hơn cả chính mình được khen, nghe xong một hồi mới chưa đã thèm mà nói, “Được rồi, đừng nói mấy lời vô dụng nữa, đánh giá xem bao nhiêu tiền đi.”

Người định giá nói: “Nếu đặt ở hội đấu giá của chúng tôi, giá khởi điểm tôi đưa ra sẽ là 500 vạn, giá bán ra cuối cùng hẳn là không thấp hơn 800 vạn, bởi vì là học trò của đại sư ngài, chúng tôi đưa ra thêm một mức chiết khấu, chỉ rút ra 5% phí trung gian, ngài xem thế nào?”

Công Lương Ủy hỏi Mục Tinh Thần: “Bán không?”

Dù sao cô đã làm hai cái, một cái cho Mục Xuyên, một cái mang đi bán đấu giá, Mục Tinh Thần gật đầu, “Được, bán, khi nào bán đấu giá, bán sớm một chút.”

Giám đốc: “Nếu ngài cần gấp, ba ngày sau chúng tôi có một buổi đấu giá.”

Mục Tinh Thần nói: “Vậy ba ngày sau đi.”

Giám đốc gọi pháp vụ đến hoàn thành thủ tục, ký hợp đồng với Mục Tinh Thần rồi đưa cho cô một tấm thiệp mời, “Đến lúc đó ngài có thể dùng thiệp mời này để đến tham gia.”

Mục Tinh Thần: “Không cần, trực tiếp gửi tiền vào thẻ của tôi là được.”

Ba ngày sau, 817 vạn được gửi vào thẻ Mục Tinh Thần, cô lấy 510 vạn đi trả nợ, hơn 300 vạn còn lại cô chưa dùng đến, nhờ Công Lương Ủy đi tìm người có dị năng trị liệu giúp cô.

Mục Tinh Thần cho rằng với thân phận và địa vị của Công Lương Ủy, chắc chắn sẽ quen biết một số người có dị năng trị liệu.

Công Lương Ủy tò mò, “Người có dị năng trị liệu? Chữa trị cho ai?”

Mục Tinh Thần: “Anh trai em. Giá cả không là vấn đề, chỉ cần có thể mời được.”

Công Lương Ủy biết Mục Tinh Thần có một người anh trai thân thể không khỏe nhưng cũng chưa từng gặp, trầm ngâm một lát nói: “Người có dị năng trị liệu đều bị các thế lực lớn bao bọc nuôi dưỡng, cho dù là thầy cũng không dễ mà mời được, thầy giúp em nghĩ cách nhưng cũng không chắc chắn khi nào có thể tìm được.”

Mục Tinh Thần: “Được.”

Vì chúc mừng các cô trả nợ thành công, Mục Tinh Thần quyết định chi tiêu hào phóng một lần, chạy đến siêu thị lớn mua một ít rau dưa bột mì và thịt, còn cố ý mua một lọ rượu vang đỏ, mua hoa tươi, chuẩn bị tự mình xuống bếp nấu một bữa tiệc lớn để chúc mừng.

Mục Tinh Thần cảm thấy hẳn là mình biết nấu cơm, cô cảm giác thế. Ít nhất là đời trước cô biết nấu cơm, tuy rằng không biết nấu có ngon không, nhưng chắc chắn là ngon hơn so với đầu bếp ba sao của Hiệp Hội Thợ Săn.

Mục Tinh Thần tin chắc thế.

Thậm chí cho dù cô đã thật sự quên, còn có thể nướng thịt, ăn lẩu, ăn dịch dinh dưỡng và khoai nhiều năm như vậy, cô thật sự có hơi thèm mấy món này.

Mục Tinh Thần vô cùng vui vẻ về nhà, lại thấy vẻ mặt Mục Xuyên u sầu, “Sao vậy?”

Mục Xuyên một lời khó nói hết: “Trâu nhà mình lại đánh nhau rồi.

Mục Tinh Thần: “Hả?”

Cơn tức của Mục Tinh Thần ngay lập tức bùng lên, chuồng trâu cô vừa mới xây lại sẽ không sụp đấy chứ!

Mục Tinh Thần vội vàng chạy đến chuồng bò, phát hiện chuồng bò của mình vẫn còn hoàn hảo, trâu chiến đúng thật là đang đánh nhau, nhưng cũng không đánh dữ dội như hồi mới đầu đến, lại không làm bị thương đến những con vô tội, không phá hư của công.

Mục Tinh Thần thở dài nhẹ nhõm một hơi, “Chẳng phải chúng nó vẫn thường xuyên đánh nhau sao? Anh cứ quen là được rồi.”

Mục Xuyên mới vừa đuổi theo đến lại chỉ bên kia, thở hồng hộc, “Anh còn chưa nói xong mà, anh muốn nói là trâu thịt cũng đánh nhau rồi.”

Mục Tinh Thần: “Gì?”

Để tránh cho trâu chiến làm trâu thịt bị thương, cô đã nuôi tách hai đám ra, Mục Tinh Thần chuyển sang bên chuồng trâu thịt, quả nhiên, chúng nó cũng đang đánh nhau.

Mục Tinh Thần không hiểu, cái loài trâu này thích đánh nhau vậy sao?

Hiện tại cũng chưa đến mùa động dục, hơn nữa, đám trâu đực này trên cơ bản đều đã bị thiến, sao đột nhiên lại thích đánh nhau như vậy?

Trâu chiến cũng đánh, trâu thịt cũng đánh, làm cho nhà bọn họ giống như cái hội chọi trâu.

Mục Tinh Thần không biết nhiều về dê bò bằng Mục Xuyên, không hiểu, “Bọn nó bị bệnh à?”

Mục Xuyên cũng không rõ lắm, lắc đầu, “Người máy thú y đã xét nghiệm máu cho trâu thịt, không phải bị bệnh, có thể là vấn đề tâm lý?”

Mục Tinh Thần đau đầu, nông trường nào cũng vậy à? Ngoài việc ăn uống kinh doanh còn phải quan tâm đến vấn đề tâm lý của súc vật?

Mục Tinh Thần thật sự không biết gì về vấn đề sức khỏe tâm lý của trâu, “Vậy mình mặc kệ à? Bọn nó đánh nhau thế có vấn đề gì không?”

Mục Xuyên nói: “Trâu chiến thì không vấn đề gì, nhưng nếu trâu thịt bị thương sẽ không tốt cho cả sức khỏe và giá trị khi bán của chúng nó.”

Mục Tinh Thần: “Vậy phải làm sao bây giờ?”

Mục Xuyên, “Cứ tách mấy con đang đánh nhau ra trước đi?”

Mục Tinh Thần can ngăn bằng bạo lực, tách mấy con đang đánh nhau ra ném đến những chuồng bò khác nhau, “Nếu mai chúng nó lại đánh tiếp phải làm sao bây giờ? Chúng ta cũng không thể xây phòng đơn để cách ly chúng nó được.”. Hã𝙮‎ tì𝙢‎ đọc‎ tra𝘯g‎ chí𝘯h‎ ở‎ ~‎ Trù𝙢T‎ ru𝙮ệ𝘯.VN‎ ~

Mục Xuyên: “Ngày mai rồi tính sau, để anh tìm người có kinh nghiệm hỏi một chút.”

Mục Tinh Thần gật gật đầu, “Được rồi, em cũng đi tra xem.”

Mục Tinh Thần xoay người đang muốn đi, Mục Xuyên nhớ ra cái gì lại gọi cô, “Từ từ.”

Mục Xuyên đưa một túi văn kiện túi cho Mục Tinh Thần, “Vừa nãy nhân viên chuyển phát nhanh đưa đến.”

Mục Tinh Thần lấy túi văn kiện rồi mở ra, “Là giấy mời nhập học chính thức mà trường quân đội Tinh Lập gửi, chắc là ý của đội trưởng Lăng.”

Mục Xuyên: “Em có muốn đi không?”

Mục Tinh Thần nhíu mày, “Không hẳn là muốn, thật ra với em mà nói thì có đi hay không đều được.”

“Đi đi.” Mục Xuyên nói: “Em còn chưa thành niên đâu, đang tuổi ăn tuổi học, cần gì phải bước chân vào xã hội sớm như vậy.”

Mục Tinh Thần liếc mắt nhìn Mục Xuyên một cái, không nói chuyện.

Mục Xuyên vỗ vai Mục Tinh Thần, “Em tự suy ngẫm đi.”

Mục Tinh Thần cầm giấy gọi nhập học về phòng ngủ, tùy tay đặt nhập ở một bên, bắt đầu đi tra một số sách vở liên quan đến vấn đề chăn nuôi nuôi dưỡng.

Lúc trước khi mua nông trường nghĩ quá đơn giản, cho rằng chỉ dựa vào kinh nghiệm chăn nuôi nuôi dưỡng của Mục Xuyên là có thể kinh doanh nông trường. Có điều, hiện tại xem ra là cô nghĩ quá đơn giản.

Chút kinh nghiệm này của Mục Xuyên không đủ ứng phó đủ loại vấn đề phát sinh trong thực tiễn, cô cũng không thể cứ không hiểu gì mãi, đẩy tất cả mọi việc cho Mục Xuyên, vẫn phải học tập kiến thức chuyên ngành Chăn nuôi nuôi dưỡng thôi.

Mục Tinh Thần thở dài, tra thử về tình trạng trâu nhà mình trên mạng, không tìm được đáp án, vì thế chỉ có thể tự tải sách chuyên ngành trên Tinh Võng về, bắt đầu học từ đầu.

Mục Tinh Thần đọc sách mãi đến nửa đêm ngủ gật, ngày hôm sau lúc thức dậy với hai quầng thâm mắt, đầu óc vẫn còn ngốc.

Trí não chưa tắt máy, hình chiếu trên màn hình vẫn duy trì ở trang cô đọc dở tối hôm qua. Hai mắt Mục Tinh Thần vô thần nhìn chằm chằm vào sách ngẩn người, đột nhiên lại mở to mắt như thể phát hiện cái gì.

Nhà xuất bản quyển bách khoa toàn thư về chăn nuôi nuôi dưỡng này thế nhưng là trường quân đội Tinh Lập?

Tác giả sách giảng viên ngành Chăn nuôi nuôi dưỡng trường quân đội Tinh Lập?

Mục Tinh Thần nhìn mấy chữ to trên bìa sách, lại nhìn giấy gọi nhập học bị mình gác lại ở một bên, chớp chớp mắt, trường quân đội Tinh Lập còn có chuyên ngành Chăn nuôi nuôi dưỡng?

Mục Tinh Thần lại thấy trong giấy mời nhập học chỉ điền thông tin cá nhân, mà ô chuyên ngành vẫn còn để trống chờ cô điền.

Còn có loại chuyện tốt này?

Mục Tinh Thần hào hứng, có sẵn lớp để học thì việc gì phải đọc sách chay cơ chứ, đội trưởng Lăng mà nói có chuyên ngành này cô đã đi báo danh từ lâu, còn phải chờ đến giờ chắc?

Có điều, vì sao trường quân đội Tinh Lập lại có chuyên ngành Chăn nuôi nuôi dưỡng chứ?