Tiểu Phu Lang Thiên Sát Cô Tinh

Chương 17

Hơn nữa, bà và Miêu Thu Liên rất ít khi qua lại với nhau, đối với tiểu bối tất nhiên lại càng không quen. Hơn nữa, Cố Lan Thời chưa lập gia đình, không giống bọn họ sẽ ngồi cùng một chỗ nói chuyện phiếm ở cửa thôn, nếu tùy ý xuất đầu lộ diện, dễ dàng tạo chuyện để người khác nói.

Năm nay Cố Lan Thời rút ngắn thời gian, người trong thôn nói Miêu Thu Liên nuôi một Song Nhi đẹp mắt, bà không phải chưa từng nghe qua, nhưng không để ý. Song nhi so với nữ nhân cho dù tốt, thì có thể có có con tốt sao? Sau này không phải đều là muốn gả cho nhà người khác.

Tấn Bằng nhà bọn họ lớn lên gọi là tuấn tú, ở trong mắt bà, cưới một người vợ giống như thiên tiên mới xứng đôi.

Nhưng sau đó âm thầm nhìn lại, Lý Hương Cúc ngược lại cảm thấy nhi tử nói không sai, bộ dáng quả thật tốt, huynh đệ nhiều, nhà cũng không nghèo, lúc này mới chậm rãi chấp nhận.

Bà nhìn chằm chằm làm Cố Lan Thời đỏ mặt, Cố Lan Sinh chuyển hướng nói: "Nhà thím năm nay thu hoạch không tệ, nãy con đi ngang qua, thấy lúa lớn rất tốt.”

“Ai u chỗ nào, ta xem a, năm nay trồng dày hơn rồi." Lý Hương Cúc mặt đầy tươi cười, hiển nhiên cực kỳ cao hứng, nói:"Năm ngoái bảo thúc ngươi gieo ít hạt giống, không nghe, đi nhổ cỏ cũng không dễ đi đâu.

“Một tháng này, lúa đã lớn, có cỏ cũng không lẫn đi đâu được ạ." Cố Lan Sinh thuận miệng nói một câu.

“Cũng không phải, nếu không vì trong ruộng nhiều việc như vậy thì Tấn Bằng cũng đã đi làm được trong trấn rồi." Lý Hương Cúc nhắc tới con trai, ánh mắt đều không giống nhau.

Cố Lan Sinh thuận thế hỏi thăm: "Chuyện Tấn Bằng thế nào rồi ạ?”

Lâm gia muốn cầu thân, hắn ta làm đại ca chắc chắn phải quan tâm, những cái khác không nói, trước tiên hỏi thăm rõ ràng Lâm Tấn Bằng, năm ngoái nghe nói Lâm gia muốn tìm cho Lâm Tấn Bằng một công việc tốt trên trấn, làm một người kiểm tra sổ sách trong quán ăn.

Lâm Tấn Bằng từng đọc sách, ghi sổ tính sổ đều được, vẽ mấy nét trên sổ sách, mỗi tháng đều có tiền công lấy, so với làm nông tốt hơn nhiều. Đây là một trong số đó. Nếu có thể hòa hợp tốt với bên trên và tìm được một số mối quan hệ, thì tất cả các loại tiền bạc và lợi ích sẽ đến.

Cố Lan Sinh nghe người ta nói qua một chút, trong lòng đại khái nắm chắc, nếu thật sự có thể làm sổ sách, Lan Ca Nhi nhà bọn họ gả đi cũng sẽ không chịu khổ.

“A, nó à, không có tiền đồ." Lý Hương Cúc ngoài miệng nói như vậy, trên mặt cơ hồ cười thành một đóa hoa nếp nhăn, nói: "Hai ngày trước, Cữu gia của nó nhờ quan hệ trấn trên, vừa mời cơm vừa tặng lễ, làm cho người ta vui vẻ đồng tình. Hôm nay đi qua đó, chính là đi theo người làm sổ sách cũ học việc, học chút gì đó về sau an cư lập nghiệp, nghe Cữu gia của nó nói, cũng không tệ, chờ người làm sổ sách cũ nghỉ hưu thì Tấn Bằng sẽ lên thay thế.”