Tiểu Phu Lang Thiên Sát Cô Tinh

Chương 11

Thôn Tiểu Hà dựa núi gần sông, cùng mấy thôn khác chiếm cứ một mảnh đồng bằng rộng lớn dưới chân núi, người dân đời đời sinh sôi phát triển, ruộng đất khai khẩn cũng càng ngày càng nhiều, mà không phải tất cả ruộng đất đều gần bờ sông.

Hai mươi mấy năm trước, thôn bọn họ có lão nhân dẫn đầu trù tính tiền, ở địa phương cách sông ngòi xa phân biệt đào hai cái giếng nước, như thế xách nước tưới đất cũng không cần chạy quá xa, người trong thôn có cách sông xa, cũng có thể đi lấy nước giếng ăn uống, lúc ấy thôn Tiểu Hà mỗi hộ đều có tiền, nhiều năm như vậy tới nay, chỉ cần là thôn bọn họ, mỗi người đều có thể đi lấy nước.

Dù lấy nước không có vấn đề gì, nhưng không tránh được có người bắt nạt người, trong nhà quá nghèo, hoặc là có ít huynh đệ, ít nhiều đều sẽ bị bắt nạt. Người ta huynh đệ nhiều, chặn giếng nước chính là không cho lấy, khi bị bắt nạt cũng không có biện pháp, chỉ có thể đi đường xa ra đến bờ sông.

Cố Lan Thời đã mười lăm, có chút lòng vòng nhưng vẫn hiểu. Cậu vớt cây ngải cứu dại đã tửa sạch ra vẩy nước, đặt lên một tấm sạp trúc khác, nói: "Hai huynh đệ Triệu gia cũng không phải người tốt gì, lúc trước không phải thường bắt nạt nhà Mai Ca Nhi sao. Bọn họ quen bắt nạt người khác, ngay cả vợ chồng trong nhà cũng thích khi dễ người khác, thấy Bùi Yếm chỉ có một người, ý xấu liền nảy lên. Lần này hay lắm, đá trúng một tảng đá cứng, người ta chân trần không sợ đi giày, lớn lên cao như vậy cũng không phải cải trắng.”

“Nói là nói như vậy, hai người bọn họ lúc ấy không ở bên giếng, tự nhiên không thấy được tình cảnh Bùi Yếm cùng người Triệu gia đánh nhau. Mà lúc đó trong nhà cũng đều bận rộn tưới nước, chỉ có thể nghe người khác nói thôi, còn tưởng rằng là trận chiến nam tử bình thường đánh nhau.”

“Sôi rồi. "Trúc ca nhi nói.

Cố Lan Thời liếc nhìn nồi lớn bốc hơi trắng, mở miệng: "Ninh thêm chút nữa là được rồi.”

“Vâng" Trúc ca nhi đứng dậy cầm bát đặt lên bếp, mở miệng nói: "Nói như vậy, Triệu gia cũng đáng đời.”

“Không." Cố Lan Thời rửa rau xong, đứng trước thớt cắt nụ, dặn dò cậu bé: "Bất luận Bùi gia hay Triệu gia, việc này đệ cũng đừng nói với người ngoài.”

“Đệ biết rồi." Trúc ca nhi gật đầu đáp ứng.

Biết đệ đệ ở bên ngoài sẽ không nói lung tung, cũng cùng người trong nhà tâm sự, Cố Lan Thời vẫn rất yên tâm, cậu đem tất cả nụ gai chia ra hai nửa, tay đang bận rộn, nghe thấy âm thanh của phụ thân cậu là Cố Thiết Sơn, xông ra bên ngoài gọi: "Phụ thân?"