Bảo Mẫu Nhà Giàu

Chương 1

1.

"Xin chào mọi người! Tôi là dì Tần Na. Hiện tại tôi đang chuẩn bị bữa tối cho ông bà chủ. Đây là những nguyên liệu hôm nay tôi mua ở siêu thị, bao gồm cá mú sao Đông, tôm hùm Úc và..."

Trong khung hình, dì Tần Na của chúng ta đang chia sẻ cuộc sống hàng ngày của mình với tư cách là bảo mẫu trong một gia đình giàu có với hàng chục nghìn người xem trên sóng trực tiếp.

“Tôi ra ngoài mua đồ thì có tài xế tận tình đón. Xe nhìn có vẻ sang trọng, trên đầu có nhiều sao. Tôi không hiểu nhiều nhưng ngồi vào cũng khá thoải mái.”

“Phòng dành cho bảo mẫu ở tầng một, rộng 50 mét vuông, có cửa sổ kiểu Pháp và phòng tắm riêng. Một ngôi nhà như thế này ở trung tâm thành phố sẽ cho thuê năm đến sáu nghìn một tháng. Tôi sống ở đây miễn phí, và tôi cũng đã quen với việc đó rồi!”

"Tôi đã phục vụ trong gia đình này được năm sáu năm, ở đây khiến tôi cảm thấy giống như đang sống trong chính ngôi nhà của mình vậy!"

Tần Na tự hào chia sẻ về cuộc sống đời thường thoải mái của mình với vai trò bảo mẫu trong một gia đình giàu có trước ống kính.

Các bình luận trong cuộc trò chuyện trực tiếp tràn ngập sự ghen tị và khen ngợi.

"Sống trong biệt thự sang trọng, lương cao, lái xe sang đi mua đồ! Ước gì làm bảo mẫu được sướиɠ như này!"

"Cá mú sao phương Đông? Tôm hùm Úc?! Đây là bữa ăn hàng ngày của giới thượng lưu sao?"

"Một bữa ăn sánh ngang tiền lương hàng tháng của tôi luôn. Hóa ra tôi làm bục mặt cũng chẳng bằng kẽ răng của người ta huhu!"

"Gia đình giàu có còn cần bảo mẫu không? Sinh viên đại học giá rẻ muốn xin chân dọn dẹp ạ!"

"Dì chăm chỉ nên mới được trả lương cao như vậy phải không? Trông dì rất thân thiện, chắc là người lương thiện và tốt bụng!"

“Dì có vẻ không giống bảo mẫu, giống mẹ của bà chủ hơn, tỉ mỉ như vậy cơ mà.”

Nhìn thấy những lời bình luận này, Tần Na tiếp tục đập trứng nói: “Tôi hiện tại lương tháng hai mươi vạn, bà chủ rất thích món tôi nấu, cô ấy nói đồ ăn của tôi còn ngon hơn đồ mẹ cô ấy nấu.”

"Gia đình này không thể thiếu tôi được. Tôi cũng có thể được coi là mẹ của bà chủ đấy."

Dựa vào ngực Tiêu Độ - chồng tôi - để xem buổi phát sóng trực tiếp, cũng không quá coi trọng lời khoe khoang cường điệu của bà ấy.

Bụng tôi chợt kêu lên.

Tiêu Độ liếc nhìn đồng hồ, có chút không hài lòng: “Hiệu quả nấu nướng của dì này càng ngày càng thấp, bây giờ đã gần 7 giờ rồi, bữa tối vẫn chưa xong à?”

"Dì ấy muốn giao lưu với người xem trong buổi phát sóng trực tiếp nên hiệu quả nấu nướng sẽ thấp hơn một chút."

Tôi bắt đầu sự nghiệp của mình trong lĩnh vực truyền thông xã hội nên tôi cũng hiểu.

“Bảo mẫu vẫn là bảo mẫu, dù có nổi tiếng đến đâu cũng không được quên công việc chính của mình.”

Tiêu Độ không vui, anh hôn lên má tôi rồi nói: “Em đang chuẩn bị mang thai, sao có thể đói được? Anh đi nhắc dì ấy.”

Anh đi vào bếp, ngay sau đó, giọng nói của Tiêu Độ truyền qua phòng phát sóng trực tiếp trên điện thoại của tôi.

"Dì nấu nhanh chút, Nịnh Nịnh đói rồi."

Anh đứng trước cửa bếp không bước vào khung hình, chỉ có giọng nói của anh lọt vào.

Người dì vốn đang mỉm cười đọc bình luận trên sóng trực tiếp, lập tức tăng tốc đập trứng khi bị anh ngắt lời.

Khi chồng về cạnh tôi, tôi nghe thấy dì phàn nàn với người xem trong buổi trò chuyện trực tiếp:

"Tôi phải nấu nhanh, bà chủ giục rồi. Tôi sợ cô ấy nổi giận sẽ trừ lương của tôi mất."

Tôi: ?

Tôi trừ lương của bà ấy hồi nào?

2.

Chồng tôi cũng nghe câu đó, ánh mắt trở nên lạnh lùng.

"Hot trên mạng xong rồi ăn nói kiểu đó à?"

Tài khoản "Dì Tần Na" trở nên nổi tiếng sau khi tôi tình cờ quay và đăng một vài video hàng ngày về bà ấy.

Biệt thự sang trọng đã nâng cao địa vị của một bảo mẫu và trong khi các video tưởng chừng như giới thiệu cuộc sống hàng ngày của một bảo mẫu thì khán giả thực ra đang theo dõi lối sống sung túc của một gia đình giàu có.

Tài khoản này nhanh chóng thu hút được 200.000 người theo dõi.

Tôi dùng toàn bộ số tiền kiếm được thông qua tài khoản này làm tiền thưởng và cộng vào lương của Tần Na.

Bây giờ bà ấy đang ám chỉ người xem rằng tôi có thể trừ lương của bà ấy chỉ vì chuyện này?

Người xem lập tức đứng về phía Tần Na và chỉ trích tôi:

"Người giàu quả thật là hèn hạ."

“Người chăm chỉ và lương thiện như dì rất dễ bị lợi dụng”.

"Chủ gì kì vậy, nhịn đói một lúc có gì to tát đâu?"

Lúc này, Tần Na cuối cùng cũng dọn bữa tối lên.

Tiêu Độ có vẻ muốn nói điều gì đó với bà ấy, nhưng tôi đã ngăn anh lại - tôi lo ngại rằng buổi phát sóng trực tiếp vẫn đang diễn ra và tôi không muốn người xem khiến mọi chuyện đi quá xa và khiến Tiêu Độ phải chịu những lời chỉ trích không đáng có.

Tần Na xuất thân từ nông thôn, có một chị gái và một em trai.

Ban đầu tôi chọn bà ấy về làm việc tại nhà mình là vì sự giản dị và trung thực của bà ấy.

Tôi cũng thương bà vì đã bỏ học sớm và vất vả ở thành phố.

Trong thời gian ở nhà tôi, bà ấy quả thực đã rất chăm chỉ và làm mọi chuyện cũng đâu ra đó, khiến tôi rất hài lòng.

Tôi coi bà ấy gần như một thành viên trong gia đình.

Cách đây vài tháng, bà ấy kể với tôi rằng em trai bà sắp lấy vợ và cần cất nhà, bố mẹ liền quay ra xin tiền bà ấy.

Bà ấy không thể chu cấp nổi và đã nhiều lần khóc với tôi .

Là một người có ảnh hưởng về sắc đẹp với một đội ngũ được coi là hàng đầu trong ngành, tôi quyết định để đội của mình, trong thời gian tôi nghỉ thai sản, tạo một tài khoản cho Tần Na.

Bà ấy chỉ cần xuất hiện trước camera và nhóm của tôi đã lo mọi khâu, từ lập kế hoạch nội dung và vận hành tài khoản.

Toàn bộ lợi nhuận từ tài khoản này thuộc về Tần Na, giúp bà hỗ trợ tài chính cho gia đình mình.

Trong khi tài khoản thành công lên xu hướng, mọi thứ bắt đầu có chiều hướng sai sai.

Tôi phát hiện ra hai mảnh vỏ trứng trong tôm hùm và sữa trứng.

Tần Na nói: “Trong lúc nấu ăn dì phải quản lý máy quay, cho nên lỡ rơi vào, chỉ cần lấy vỏ trứng ra là có thể ăn được.”

Tôi: "... Dì Tần, dì chưa bao giờ mắc lỗi bất cẩn như vậy."

Tần Na: “Bà chủ, hiện tại tôi có 200.000 fan thích tôi, bọn họ mỗi ngày đều chờ đợi buổi phát sóng trực tiếp của tôi.”

“Trong lúc nấu ăn, dì có thể lựa chọn không phát trực tiếp.” Tiêu Độ nói.

Tần Na miễn cưỡng đáp: “Tôi phát trực tiếp nhưng vẫn nấu xong bữa mà?”

Tôi nhặt vỏ trứng ra, trấn an chồng đang muốn nổi giận lại, nói với Tần Na: "Không sao, dì xuống lầu đi."

Tần Na quay vào bếp, chồng tôi nói: “Sao em lại bao dung dì ấy như vậy? Dì ấy chỉ là một bảo mẫu, nếu làm không tốt thì chúng ta có thể tìm người khác mà?”

Tôi đút cho anh một miếng thịt tôm hùm rồi nói: “Sau khi phát sóng trực tiếp, dì ấy có thể kiếm được khá nhiều tiền. Dì ấy muốn kiếm tiền cũng không có gì sai.”

"Tiền lương và điều kiện sống mà chúng ta cung cấp cho dì ấy đã đủ tốt rồi. Nhưng dì ấy có vẻ vẫn không hài lòng." Anh nhéo má tôi. "Em tốt bụng quá đó. Đừng để bảo mẫu lợi dụng em!"

"Sẽ không đâu, em biết chừng mực mà."

Vừa ăn tối xong, Tần Na liền tới hỏi: "Bà chủ, trong buổi phát sóng trực tiếp của dì có rất nhiều người gửi quà, dì có thể kiểm tra xem lần phát sóng này dì kiếm được bao nhiêu không?"

Tôi lấy điện thoại ra cho dì xem dữ liệu nền. Bao gồm cả quà tặng và phần thưởng phát sóng trực tiếp, số tiền đã lên tới gần 30.000 tệ (~104 triệu VND).

Nhìn thấy con số này, hai mắt Tần Na sáng lên. "30.000! Dì có thể kiếm được 30.000 tệ trong một đêm ư!"

Bà ấy vui mừng đến mức quên mất chính mình, thậm chí còn làm vỡ hai chiếc đĩa đắt tiền khi đang dọn bát đĩa.