Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 8: Quảng Trường Lăng Hư

Lý Phong buồn rầu lắc lắc đầu, hắn tắm rửa một chút, thay một bộ quần áo, đi ra ngoài.

Đi vào đại sảnh, lúc này Vương Nhu đang dẫn Tiểu Vũ đi xem hai con thỏ nhỏ trong l*иg sắt.

Đây là Lý Thiên Dương bắt ở ngoài về.

Nhìn thấy Lý Phong, hai mắt cô bé sáng lên, không xem thỏ con nữa, reo lên một tiếng, nhanh chóng chạy về phía Lý Phong.

"Ca ca."

Giọng nói mềm mại vang lên, Lý Phong cảm thấy đây là âm thanh dễ nghe nhất trên đời này.

"Tiểu Vũ, chậm một chút." Hắn nhanh chóng tiến lên ôm lấy em gái mình.

Lúc hắn tu luyện ở trong đình viện, Lý Thiên Dương, Vương Nhu không cho Tiểu Vũ đến tìm mình.

Đương nhiên, tuy rằng vẫn luôn tu luyện, nhưng mà Lý Phong vẫn sẽ rút ra một ít thời gian để thả lỏng một chút.

"Ca ca, lần trước huynh nói sẽ dẫn muội đi ra ngoài chơi." Cô bé ôm cổ Lý Phong, làm nũng nói.

"Được, ca ca dẫn muội đi ra ngoài."

Lý Phong sờ sờ đầu Tiểu Vũ, cưng chìu nói.

"Mẹ, con mang Tiểu Vũ đi ra ngoài một chút ạ, một hồi sẽ về." Lý Phong nhìn về phía Vương Nhu, cười nói.

Thấy Vương Nhu gật đầu, Lý Phong ôm em gái mình, bước ra ngoài.

"Nham Thạch?"

Chưa đi được xa, Lý Phong lại nhìn thấy phía trước có một vị thanh niên, đúng là Lý Nham Thạch.

Lúc này Lý Nham Thạch đang ủ rũ bước đi.

Gọi hai tiếng, Lý Nham Thạch mới phản ứng lại, trên mặt cậu ta miễn cưỡng nở một nụ cười, đi tới, nói: "Ngũ ca."

"Nham Thạch ca ca."

Tiểu Vũ nhìn thấy Lý Nham Thạch, nhỏ giọng gọi một tiếng.

"Tiểu Vũ muội muội ngoan."

Trên mặt Lý Nham Thạch nở nụ cười thật thà, lấy ra một món đồ chơi nhỏ, đưa cho cô bé chơi.

"Mặt đệ sao vậy?"

Nhìn Lý Nham Thạch, Lý Phong tò mò hỏi. Lúc này trên mặt Lý Nham Thạch rõ ràng có hai vết bầm.

"A. . . Đi đường bị ngã." Nghe được Lý Phong hỏi, Lý Nham Thạch gãi gãi đầu nói.

"Bị ngã?"

Lý Phong nhíu mày, xem dáng vẻ của Lý Nham Thạch hiển nhiên là đang nói dối. Nhưng mà thấy Lý Nham Thạch không muốn nói, hắn cũng không hỏi nhiều.

Nói vài câu, Lý Nham Thạch nhìn về phía Lý Phong, hiếu kỳ nói: "Ngũ ca, mấy ngày nay không thấy huynh đi ra, thực lực của huynh thế nào?"

Trên thực tế không có bao nhiêu người biết được Lý Phong đột phá đến tầng thứ tư Luyện Thể cảnh, hơn nữa mấy ngày này Lý Phong vẫn luôn điên cuồng tu luyện, bế quan không ra, Lý Nham Thạch cũng không biết.

"Vẫn được, đã đạt tới tầng thứ tư Luyện Thể cảnh." Lý Phong cười nói.

Hiện tại hắn không định nói với bất kỳ ai về tin tức mình đột phá đến tầng thứ năm.

"Tầng thứ tư?"

Nghe vậy, Lý Nham Thạch lập tức mỉm cười, nói: "Chúc mừng Ngũ ca."

Cậu ta suy nghĩ một chút, hai mắt bỗng nhiên sáng ngời, nói: "Ngũ ca, gần đây trên chợ xuất hiện rất nhiều cửa hàng mới mở, ta đang đi xem một chút, đồ của những cửa hàng này đều rất rẻ, lại còn đang làm hoạt động, thậm chí một vài hoạt động có cơ hội lấy được linh dược, Ngũ ca có hứng thú đi dạo không?"

Tu luyện ngoại trừ sự cố gắng, thì tài nguyên cũng rất quan trọng, linh dược đối với bọn họ mà nói có lực hấp dẫn rất lớn.

"Linh dược?" Nghe vậy, trong lòng Lý Phong vừa động.

Trên thực tế, lúc trước hắn đã nghe Lý Nham Thạch nói về những cửa hàng mới mở ở chợ, chỉ là hắn không có hứng thú.

Nhưng mà hiện tại, hắn vô cùng khát vọng với linh dược.

Nhìn thấy vẻ mặt của Lý Phong, Lý Nham Thạch biết Lý Phong động tâm, lại nói: "Ngũ ca, coi như thả lỏng thể xác và tinh thần một chút đi, tu luyện nhiều rồi, ngẫu nhiên thả lỏng một chút, nhất định sẽ có lợi hơn."

"Nham Thạch, hình như đệ rất muốn ta đi ra ngoài, có mục đích gì?" Lý Phong nhìn chằm chằm thanh niên trước mặt, ra vẻ nghiêm túc nói.

Nghe vậy, Lý Nham Thạch gãi gãi đầu, cười hắc hắc nói: "Ngũ ca, có vài hoạt động cần ít nhất là tu luyện giả Luyện Thể cảnh tầng thứ tư đảm bảo, bằng không không tham gia được."

"Còn có quy tắc này?" Lý Phong sửng sốt.

Hắn suy nghĩ một chút, dưới ánh mắt chờ mong của Lý Nham Thạch, gật gật đầu.

"Ca ca. . ." Nhìn thấy Lý Phong gật đầu, cô bé lập tức túm thật chặt Lý Phong.

Cô bé biết Lý Phong sẽ không mang bé đi ra ngoài.

"Tiểu Vũ, muội ngoan ngoãn ở nhà, ca ca có chuyện đi ra ngoài một chút, đợi trở về sẽ mang muội đi chơi." Lý Phong nhìn về phía cô bé, dỗ dành.

Bên ngoài nhiều người hỗn tạp, hiển nhiên không có lợi đối với thân thể của Tiểu Vũ.

Dỗ hơn nửa ngày, cô bé mới miễn cưỡng buông Lý Phong ra, nhưng mà Lý Phong cũng hứa hẹn vài điều kiện.

. . . . . .

Quảng trường Lăng Hư, nằm ở khu vực trung tâm của quận Hoang Lâm.

Mà trong ba gia tộc lớn của quận Hoang Lâm thì nhà họ Lý chiếm phía Đông của khu vực trung tâm, nhà họ Triệu chiếm cứ phía Nam, nhà họ Trịnh chiếm cứ phía Bắc.

Phần lớn quận Hoang Lâm đều là rừng rậm, núi non, mà ở khu vực trung tâm lại là đất bằng, ba gia tộc lớn đều ở vào khu vực trọng yếu nhất của quận Hoang Lâm!

Mất hơn nửa giờ, Lý Phong và Lý Nham Thạch mới đến Quảng trưởng Lăng Hư.

Xung quanh quảng trường vang lên tiếng thét to không dứt, có bán binh khí, có bán linh thảo thông thường.

Trên thực tế, linh dược nhất phẩm cũng không phải là cấp thấp nhất, còn có rất nhiều linh thảo có đẳng cấp thấp hơn, chưa tới nhất phẩm, nhưng mà những thứ này ẩn chứa rất ít linh lực, có loại chỉ có một tia linh lực mà thôi.

"Thật đúng là phồn vinh." Lý Phong đi ở trên đường, tùy ý nhìn về phía bốn phía.

"Hả?"

Bỗng nhiên Lý Phong nhìn về phía một chỗ, nơi đó rất là náo nhiệt, tất cả mọi người đều vây quanh ở nơi đó.

"Ngũ ca, nơi đó là cửa hàng nhà họ Tôn mới khai trương." Lý Nham Thạch giới thiệu.

Lý Phong gật đầu, quận Hoang Lâm rất lớn, tuy rằng nhà họ Lý, nhà họ Triệu, nhà họ Trịnh là thế lực lớn nhất, nhưng mà cũng không phải không có các gia tộc nhỏ khác.

Trong đó, nhà họ Tôn là một gia tộc nhỏ, bên trong gia tộc này chỉ có một vị Tiên Thiên cảnh.

"Cửa hàng này bán đủ loại đồ, binh khí phổ thông, dược dịch,v.v…, nhưng nếu mua hàng đạt tới ba mươi lượng bạc, sẽ có cơ hội được chọn một tảng đá, trong những tảng đá này có một số là trống không, nhưng mà có một số bên trong có đồ vật, thậm chí có linh dược nhất phẩm." Lý Nham Thạch nói, trong mắt của cậu ta tràn đầy vẻ nóng bỏng.

"Hai ngày trước có một người chiếm được một gốc cây linh dược nhất phẩm ở trong đó."

"Thì ra là thế." Lý Phong nghe Lý Nham Thạch nói, gật gật đầu.

Đây là một thế giới lấy thực lực làm chủ, mà thực lực tăng lên, tài nguyên tu luyện tuyệt đối là một nhân tố chiếm cứ rất lớn, cho nên trên cơ bản những gia tộc linh dược đều là tự dùng, có rất ít người lấy ra bán.

Linh dược bên trong dược viên của nhà họ Lý đều cung cấp cho người trong tộc, chưa bao giờ bán ra bên ngoài.

Cách đó không xa, một người người đàn ông trung niên nhìn về phía bên này, nhìn thấy Lý Nham Thạch, liền vội vàng đi tới, trên mặt đầy tươi cười, nói: "Lý công tử."

Vừa dứt lời, nhất thời ánh mắt mấy người xung quanh liền nhìn lại đây.

"Thanh niên này là người nhà họ Lý?"

"Không biết là vị công tử nào của nhà họ Lý?"

Trên mặt mấy người xung quanh đều lộ ra một tia kính sợ.

Người nào không biết, ở quận Hoang Lâm, nhà họ Lý chính là một tồn tại khổng lồ.

Lý Nham Thạch thường xuyên tới nơi này, hiển nhiên người đàn ông trung niên biết thân phận của cậu ta.

Nhìn thấy ánh mắt kính sợ của những người xung quanh, thân hình Lý Nham Thạch thẳng hơn rất nhiều.

"Ta mua hai món binh khí này." Lý Nham Thạch nhìn về phía người đàn ông trung niên, đưa tới ba mươi lượng bạc.

"Lý công tử, không biết bên cạnh có bằng hữu là tu luyện giả Luyện Thể cảnh tầng thứ tư không? Nếu có, có thể chọn một tảng đá." Người đàn ông trung niên cười hỏi.

"Thì ra cần Luyện Thể cảnh tầng thứ tư chính là nhà họ Tôn?"

Trong lòng Lý Phong nghĩ, trên người tản ra dao động khí thế tầng thứ tư.