Những Cô Công Chúa Ngây Thơ

Quyển 1 - Chương 2: Làm cô bé quàng khăn đỏ dễ chịu

Cô bé ngây thơ không biết tại sao mình lại đi tiểu trước khi sữa được hút ra, cô cảm thấy vô cùng xấu hổ, nhưng cô cũng cảm thấy cảm giác tuyệt vời như vậy thật thoải mái.

Cô bé quàng khăn đỏ rêи ɾỉ, lưỡi của bố cô đột nhiên cho núʍ ѵú vào sâu trong miệng rồi mυ'ŧ mạnh.

“Ồ, bố ơi, a a a a a …”

Một cảm giác đau nhức và tê dại dâng trào khắp người cô bé, bộ ngực sưng tấy của cô bị bố cô hút ra, sữa phun vào miệng hắn như một đài phun nước.

Cảm giác phun ra dễ chịu khiến vùng đi tiểu của Cô bé quàng khăn đỏ vô cùng đau nhức, cô không biết rằng ở sâu bên trong đang co ép liên tục, phun ra thứ dâʍ ɖị©ɧ trơn trượt.

“Con gái yêu, sữa của con ngọt quá, ngọt gấp trăm lần so với bất kỳ ai trong nhà…”

Bố của Cô bé quàng khăn đỏ hút hết sữa trên bộ ngực nhỏ nhắn của cô chỉ trong vài ngụm, hắn liếʍ sữa ở khóe miệng, rồi liếʍ sạch giọt sữa cuối cùng rỉ ra khỏi núʍ ѵú nhỏ cũng cứng ngắc không kém gì những viên sỏi.

"Ồ...cảm ơn bố, vυ' của con thực sự không còn đau nữa."

Cô bé quàng khăn đỏ có chút xấu hổ khi được khen, nhưng lúc này cô bé có một bên ngực khác sưng tấy khó chịu nên vội vàng đưa bộ ngực đó vào miệng bố.

Cô bé quàng khăn đỏ đã từng trải qua không còn sợ hãi nữa và có thể yên tâm tận hưởng niềm vui được bú √υ'.

Trong tiếng kêu ngọt ngào êm ái, sữa lại được bố hút cạn, Cô bé quàng khăn đỏ ưỡn ngực, trong ngực không còn sữa nhưng cô vẫn không đành lòng rút vυ' ra khỏi tay bố và cái miệng ướt của bố.

Thật là thoải mái.

Hơn nữa, sau khi ngực hết đau, Cô bé quàng khăn đỏ lại có nỗi lo mới: “Bố ơi, sao bố hút sữa của con mà phía dưới của con lại đi tiểu?”

"Kỳ quái, con rõ ràng không còn có thể đái dầm nữa."

Nhìn thấy đứa con gái ngây thơ của mình, bố của Cô bé quàng khăn đỏ vô cùng phấn khích, hắn cắn lấy núʍ ѵú nhỏ tội nghiệp trong miệng và mυ'ŧ mạnh hai lần, khiến cơ thể mềm mại của Cô bé quàng khăn đỏ run lên.

Bấy giờ hắn mới chịu buông vật nhỏ sáng bóng ra: “Đây là nước ép từ việc bú √υ'. Cô bé quàng khăn đỏ đã lớn rồi.”

"Nào, cởϊ qυầи ra, bố sẽ giúp con ăn hết dâʍ ɖị©ɧ. Lúc đó Cô bé quàng khăn đỏ sẽ dễ chịu hơn."

"Thật tuyệt vời, cảm ơn bố. Con xấu hổ đến mức tưởng mình đã tè dầm." Cô bé quàng khăn đỏ ngây thơ đang định cởϊ qυầи áo thì nghe thấy tiếng mẹ đi ra ngoài đã trở về.

Bố cô, vốn định giúp cô uống dâʍ ɖị©ɧ, đã nhanh chóng kéo quần và chỉnh lại áo cho cô, nhỏ giọng nói với cô bé: “Cô bé quàng khăn đỏ con đừng để mẹ biết chuyện. Đây là bí mật giữa con và bố, được không?” ?"

Cô bé quàng khăn đỏ mỉm cười ngọt ngào, cô thích nhất những bí mật!

“Được rồi bố!” Cô bé quàng khăn đỏ gật đầu đồng ý rồi đi theo bố để chuẩn bị cho bữa tiệc sinh nhật hôm nay.