Thập Niên 60: Đôi Vợ Chồng Trẻ Trong Đại Tạp Viện

Chương 45: Yêu cầu bồi thường

Bắt gặp ánh mắt của cô, Lâm Tĩnh đưa tay vỗ vỗ mu bàn tay của bà ấy, muốn nói vài câu an ủi nhưng lại cảm thấy lời nói không thích hợp, cuối cùng mím môi nói: “Mẹ ngồi yên đi, để con rửa chén.”

Nói xong, Lâm Tĩnh thu dọn bát đĩa, đứng dậy đi ra ngoài.

Trương Tú Mai nhìn mặt bàn đầy dầu mỡ đến phát ngốc, có vẻ như vừa rồi bà ấy đã áp đảo Trần Phương, đè xuống những suy nghĩ nhỏ nhặt của mình, nhưng một khi những suy nghĩ đó xuất hiện, làm sao có thể dễ dàng gạt bỏ chúng?

Trần Phương này, là người không thể hoàn toàn trông cậy vào.



Sau khi Lâm Tĩnh rửa bát xong, cô cũng sẵn tiện giặt quần áo của mình và mẹ, phơi xong quần áo, cô trở về nhà với cái chậu trống không, khóa cửa lại đi vào nhà như bình thường.

Trương Tú Mai vẫn dựa vào đầu giường khâu vá như trước, nghe thấy thanh âm liền ngẩng đầu hỏi: “Quần áo giặt xong chưa?”

“Xong rồi.” Lâm Tĩnh đáp, đi tới bên giường ngồi xuống.

Thấy con gái do dự không nói chuyện, Trương Tú Mai hỏi: “Bởi vì chị dâu nên con không vui?”

“Không phải, tôi có chuyện muốn nói với mẹ.” Lâm Tĩnh lắc đầu nói.

“Hả, nói cho mẹ nghe.” Trương Tú Mai đặt công việc đang dang dở xuống, ngẩng đầu nhìn con gái.

Lâm Tĩnh không hoàn toàn là người hướng nội, trước kia Trương Tú Mai nói với cô về một xem mắt, cô không có chút thẹn thùng nào. Nhưng lần này khác với lần trước, lần trước là mẹ cô nói cho cô nghe, nhưng đây là lần đầu tiên cô nói với Trương Tú Mai là mình sẽ đi xem mắt, nhất thời không biết nên nói như thế nào.

Thấy con gái im lặng, Trương Tú Mai hỏi: “Sao vậy? Khó nói à?”

“Không.” Lâm Tĩnh lắc đầu, cười nói: “Thật ra cũng không có gì to tát, nhưng chiều nay là chủ nhiệm Chu của Liên đoàn phụ nữ đã giới thiệu cho con một người.”

“Chủ nhiệm Chu?” Trương Tú Mai có chút kinh ngạc hỏi: “Chu chủ nhiệm giới thiệu ai vậy?”

Lâm Tĩnh suy nghĩ một chút nói: “Thật ra cũng không phải hoàn toàn là do chủ nhiệm Chu giới thiệu. Còn có một người nữa, chính là hội trưởng Liên đoàn phụ nữ trong khu nhà ở gia đình nội trú, họ Hoàng, nghe nói chồng của bà ấy là người chỉ huy trong quân đội.”

Trương Tú Mai chỉ là một công nhân bình thường, cán bộ lớn nhất mà bà ấy từng tiếp xúc trong đời là xưởng trưởng, bà ấy đã rất sốc khi nghe tin vợ của một người chỉ huy trong quân đội sắp giới thiệu một người nào đó cho con gái mình: “Làm thế nào bà ấy biết con? Người bà ấy giới thiệu cho con là người như thế nào.”

“Con cũng không rõ lắm. cán sự Vương của công đoàn nói là bà ấy biết con thông qua Hội Ái Hữu” Lâm Tĩnh dừng một chút nói; “Người do chủ nhiệm Hoàng giới thiệu cho con là một quân nhân...”

Bởi vì sợ Trương Tú Mai có kỳ vọng quá cao với lần xem mắt lần này, lúc giới thiệu tình hình của đối tượng xem mắt, Lâm Tĩnh không nói rõ ràng cấp bậc của anh ấy, chỉ nói qua loa rằng anh ấy là quân nhân.