Buổi tối, Cao Duật Vân theo lời mời của Thái Đức Hải tới nhà hắn uống rượu.
Thái Đức Hải đích thân ra tiếp đón.
"Vào thôi, Tuấn Kiệt đang chờ bên trong."
Cao Duật Vân lạnh nhạt không trả lời, đi theo hắn ra sân vườn. Phải đến khi thấy Lâm Tuấn Kiệt, sắc mặt mới vui vẻ lên.
"Tuấn Kiệt. Xin lỗi ta bắt đệ phải chờ rồi."
Cao Duật Vân tới không thể gọi là muộn, y đến là vựa kịp giờ hẹn. Tại thấy Lâm Tuấn Kiệt đã đến trước, thấy người mình yêu phải chờ mình mà không đọng đũa nên trong lòng không giấu nổi sót sa.
"Không sao đâu Cao huynh, ta cũng vừa mới tới thôi."
Lâm Tuấn Kiệt mỉm cười, phẩy tay không để ý chuyện nhỏ này. Nhìn không giống một kẻ đuổi theo tình yêu mà đã tới sớm tận một canh giờ.
Thái Đức Hải không vạch trần lời nói dối của Lâm Tuấn Kiệt, hắn cho gia nhân mang rượu thịt lên.
Lâm Tuấn Kiệt nhận lấy bình rượu liền rót ra chén cho cả ba.
"Duật Vân, ngươi ở biên cương sống không tốt sao, nhìn cơ thể đã ốm xuống mấy vòng rồi."
Thái Đức Hải gắp miếng thịt gà rút xương vào chén Cao Duật Vân, đầu đũa đánh lên cây đũa của y ngăn y gắp ra ngoài.
Cao Duật Vân trợn mắt trừng trừng nhìn Thái Đức Hải, hắn không thua kém nhìm chằm chằm lại.
"Nào nào. Uống rượu thôi."
Lâm Tuấn Kiệt đặt chén rượu xuống cho hai người đồng thời ngăn họ chuẩn bị chảm nhau.
Cao Duật Vân thu mắt lại hạ đũa, nâng chén rượu lên cạn với Lâm Tuấn Kiệt rồi ngửa cổ uống hết.
Thái Đức Hải nhìn cần cổ trắng nỏn hạ lên xuống, bên khoé môi hồng chảy xuống hàng rượu dài, hắn thu tầm mắt cạn chén rượu với Lâm Tuấn Kiệt.
Lâm Tuấn Kiệt nhìn bầu không khí giằng co giữa cả hai, chỉ biết bất lực nhìn.
Rõ là trước đây quan hệ huynh đệ của bọn họ tốt lắm. Từ lúc Cao Duật Vân tỏ tình Lâm Tuấn Kiệt mọi chuyện liền thay đổi, mối quan hệ huynh đệ không còn đơn thuần. Cao Duật Vân xem Lâm Tuấn Kiệt là người y yêu, Lâm Tuấn Kiệt xem Cao Duật Vân là huynh đệ, xem Thái Đức Hải là đối tượng thầm thương. Cao Duật Vân nhìn ra được tình cảm Lâm Tuấn Kiệt dành cho Thái Đức Hải mà hắn cứ lúc mặn lúc ngọt, tâm ý không rõ ràng khiến y vô cùng khó chịu. Thế là từ lúc đó Cao Duật Vân xem Thái Đức Hải như tình địch, nói chuyện còn không thèm nói chỉ toàn động thủ.
Bầu không khí giữa cả bả cứ bứt rứt khó chịu, Lâm Tuấn Kiệt cố khấy động cũng không cứu vãn được. Nói chuyện với Cao Duật Vân thì chắc chắn y sẽ rất nhiệt tình trả lời nhưng cậu không có hứng nói chuyện với y. Nói chuyện với Thái Đức Hải thì hắn chỉ trả lời quan loa đối phó, tâm trạng của cậu cũng trùng xuống.
Lâm Tuấn Kiệt chọt chọt miếng thịt gà thơm ngon bị bầu không khí này làm cho vô vị. Nếu như chỉ có cậu và Thái Đức Hải thì cảnh này đâu diễn ra.
Cao Duật Vân uống rượu cũng luôn tay như sợ miệng rãnh rỗi phải tiếp chuyện.
Thái Đức Hải chẳng nói gì, khi ăn thịt gà nướng khi uống rượu cũng chẳng buồn để tâm tới bầu không khí nhàm chán này.
Đến đêm khuya, cả Cao Duật Vân và Lâm Tuấn Kiệt đều đã say mèm. Lâm Tuấn Kiệt mệt mõi gục xuống bàn, miệng cứ lẩm bẩm câu từ vô nghĩa.
Cao Duật Vân đỏ bùng cả mặt, đôi mắt vô thần. Vậy mà tấm lưng vẫn thẳng tấp như không chuyện gì có thẩy lay chuyển.
Thái Đức Hải uống hết chén rượu cuối cùng, mặt hơi đỏ nhưng thần sắc tỉnh táo, tay chân vẫn hoạt động nhanh nhẹn.
Thấy hai người bạn của mình thần trí bay sạch, Thái Đức Hải búng tay liền có gia nhân tới đỡ lấy hai vị khách quý đưa về gian phòng cho khách nghỉ ngơi. Còn hắn đi tắm rửa cho sạch mùi rượu nồng.
Rượu này lúc ủ trong bình thì rất thơm, sau khoản thời gian tiếp xúc với không khí lại gây ra một mùi nồng gắt mũi.
Lần sau phải né chỗ bán rượu này.
Thái Đức Hải tắm xong chỉ quấn đại áo choàng lên, đai áo chỉ quấn bừa vô cùng lỏng lẽo chỉ giữ được tà áo che đi thứ giữ hạ thân, chứ còn cơ ngực, cơ bụng và đôi chân dài đều lộ ra hết.
Hắn về phòng mình, một mùi thơm thảo dượng trong phòng áp vào người hắn. Tầm mắt mong chờ nhìn vào vị nam nhân say khước trên giường - Cao Duật Vân.
Thái Đức Hải bình thản bước đến bên giường, leo lên người Cao Duật Vân, khuôn mặt chẳng che dấu thích thú.
Sắc mặt Cao Duật Vân ửng hồng, hơi thở nóng hổi, quần áo trên thân đã xộc xệch không chỉnh tề lộ ra lớp áσ ɭóŧ bên trong.
Chóp mũi hạ ngay cần cổ Cao Duật Vân, Thái Đức Hải tham lam ngửi mùi thơm ngọt lịm toả ra từ người y.
Thứ rượu Cao Duật Vân uống là rượu do Thái Đức Hải ủ, rượu này rất thơm bên trong có chứa thuốc kí©ɧ ɖụ© nhẹ đủ khiến Cao Duật Vân phải dục tiên dục tử đêm nay.
Mới đầu Thái Đức Hải để Lâm Tuấn Kiệt rót rượu cậu ta mang tới, đợi đến khi Lâm Tuấn Kiệt say thì đổi thành hắn rót rượu. Lâm Tuấn Kiệt tửu lượng rất kém hết một bình, thần trí đã không rõ ràng rồi. Cao Duật Vân thấy người mình thương say đương nhiên không để cậu ta rót rượu nữa, cũng không từ chối hắn rót rượu. Suy cho cùng Cao Duật Vân ghét hắn nhưng không đề phòng hắn.
Cao Duật Vân bị đầu mũi cọ cho ngứa ngáy, cơ thể nóng bức cảm nhận được luồng khí mát mẻ ở trên, đôi tay vòng qua cổ Thái Đức Hải kéo hắn vào người, cái đầu dụi dùi vào cần cổ hắn trông rất thoải mái.
Thái Đức Hải cũng ôm lấy Cao Duật Vân, hôn lên cần cổ y, chậm rãi hôn liếʍ.
"ha... nữa đi..."
Cao Duật Vân thoải mái đến mức thở ra hơi dài thoã mãn, cơ thể y trở nên tham lam đòi hỏi nhiều hơn.
Đôi tay Thái Đức Hải thuần thục cỡi hết đồ trên người cả hai ra, cho làn da tiếp xúc lẫn nhau tăng độ thân mật.
"Mèo con tham lam."
Hắn mắng yêu, hôn lên trán Cao Duật Vân, đôi môi chậm rãi đi xuống hôn lên mi tâm, đầu mũi và đôi môi hồng hào đang thèm khát một vật gì đó thoả mãn nó.
Môi lưỡi giao nhau, Thái Đức Hải lấy đi vị ngọt đôi môi trao đi kɧoáı ©ảʍ cho Cao Duật Vân.
Nhận được cảm giác sung sướиɠ kì lạ, Cao Duật Vân chủ động đáp lại, y bắt chước cách làm của Thái Đức Hải, từ từ làm theo.
Thái Đức Hải phì cười trước sự vụng về đáng yêu này. Hắn hôn thêm một cái rồi tiếp tục xuống cần cổ tạo thêm nhiều ấn ký của Thái Đức Hải lên người Cao Duật Vân.
Đây là bằng chứng người này là của hắn.
Y thuộc về hắn.
Duật Vân mãi mãi thuộc về hắn.
Du͙© vọиɠ trong người đốc thúc hắn cuồng nhiệt hơn, từng chỗ đi qua đều để lại ấn ký. Núʍ ѵú bị ngậm trong miệng trêu đùa, nó ngại ngùng dựng đứng trong chiếc lưỡi ranh ma.
Nơi đó mang lên một luồng điện tê dại, Cao Duật Vân luồn tay vô tóc Thái Đức Hải, lúc vò lúc kéo.
Trong lúc mυ'ŧ núʍ ѵú, hạ thân cả hai liên tục cọ vào nhau, hai dươиɠ ѵậŧ bị ép giữa hai cái bụng ấm áp, dươиɠ ѵậŧ to lớn hơn đè ép ma sát lên dươиɠ ѵậŧ nhỏ hơn, tiểu dươиɠ ѵậŧ chịu không nổi rỉ ra nước giống bị bắt nạt tới khóc.
"Ngứa... mặt sau ngứa quá..."
Bây giờ trong đầu Cao Duật Vân chẳng còn gì ngoài kɧoáı ©ảʍ và sự khó chịu bức rức bên trong tiểu huyệt.
"Dang chân ra, ta gãi giúp em."
Trong thuốc kí©ɧ ɖụ© hắn điều chế có pha thêm số chất đặc biệt nhằm kí©ɧ ŧɧí©ɧ mặt sau, nó vừa gây ngứa vừa chảy chút nước nên khiến Cao Duật Vân rất khó chịu.
Cao Duật Vân nghe lời nói dịu dàng bên tai, đôi chân dang ra đủ rộng cho Thái Đức Hải thưởng thức mỹ cảnh.
Thân dưới Cao Duật Vân trắng nỏn nà đầy đặn thịt, trên người chỉ toàn lông tơ mềm mịn, chạm vào mềm mại mịn màng rất sướиɠ tay. Tiểu Dươиɠ ѵậŧ trắng hồng bị Đại dươиɠ ѵậŧ bắt nạt chảy cả nước vẫn ngẩn cao đầu kiêu ngạo, hòn dái tròn đều cân đối rõ nét, còn bên dưới... là tiểu cúc hoa e ấp trong quả đào căng mộng.
Hắn lấy gối lót dưới mông cho Cao Duật Vân, bàn tay đỡ lấy bên mông tách khe mông ra. Cúc huyệt se khít, nếp gấp đều đặn bị nước của dươиɠ ѵậŧ chảy ngang làm cho sáng bóng. Tay kia lấy một lượng lớn thuốc mỡ bôi lên tiểu huyệt, dù trong thuốc kí©ɧ ɖụ© có khả năng tăng tiết nước nhưng cơ thể Cao Duật Vân vẫn là nam nhân, lượng nước tiếng ra không thể nhớt và nhiều như nữ nhân, cố chấp đâm vào chỉ gây thương tổn cho y.
"Ha~"
Cao Duật Vân rên dài thảo mãn khi ngón tay Thái Đức Hải đi vào, ngón tay đi qua điểm nào đều cạ qua rất đã ngứa. Y lại không ý thức được tiếng rên đó cũng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn rất nhiều, để tránh gây tổn thương cho y hắn phải cắn răng nhẫn nhịn.
Ngón tay rút ra đâm vô rất mượt mà, Thái Đức Hải bắt đầu nhét ngón thứ hai vào mới chính thức mở ra trang đầu cuốc sách dạo đầu.
Hai ngón chen chúc nhau ấn ấn khắp nơi trên vách thịt, khi vào sâu hết ngón tay mới thấy điểm gồ lên, hắn nhẹ nhàng xoa nắn điểm gồ rồi ấn vào.
"Ah~"
Tuyến tiền liệt lần đầu bị đâm rất bất ngờ mang lại xúc cảm kì lạ chưa từng xuất hiện trên cơ thể mình, Cao Duật Vân mở bừng mắt khỏi giấc ngủ. Đôi mắt mê mang nhìn Thái Đức Hải quỳ giữa chân mình, chẳng biết hắn đang làm gì lại khiến cơ thể thật sung sướиɠ. Đôi môi y không ngăn được tiếng rên rĩ thích thú.
Thái Đức Hải nhìn vẻ mặt ngây ngô, đôi mắt mê mang không tỉnh táo của Cao Duật Vân đã biết y tỉnh giấc nhưng thần trí không có, cơ thể và cả cảm tính đều chìm trong du͙© vọиɠ làm sao lý trí có thể đánh lại.
"Em không ngủ tiếp sao?"
Hắn tiến lên hôn lên môi y, ánh mắt thâm tình vô cùng dịu dàng nhìn ái nhân, bàn tay bên dưới đã nhét ngón thứ ba vào mở rộng.
Cao Duật Vân thần trí mê mang, còn chẳng nhớ rõ người trước mặt là ai, y chỉ biết người này mang đến cho y cảm giác rất an toàn dường như y rất tính nhiệm hắn. Bản thân lại không chán ghét sự đυ.ng chạm của hắn hẵn là người thân cận của mình rồi.
"Không muốn."
"Vậy chúng ta cùng thức tới sáng, em đồng ý không?"
"Ừm."
Cao Duật Vân rất thật thà gật đầu. Thái Đức Hải không thể ngăn được trái tim đang nhảy loạn trong ngực, hắn vừa yêu vừa hạnh phúc vuốt mái tóc mềm mượt ra sau, hôn lấy đôi môi mềm.
Bàn tay bên dưới rút ra, qυყ đầυ to lớn liền thế chỗ chặn cái miệng đang nhóp nhép. Hắn bôi thêm thuốc mở lên thân Đại dươиɠ ѵậŧ chậm rãi đẩy vào, sợ Cao Duật Vân khó chịu, hắn nắm lấy Tiểu dươиɠ ѵậŧ vuốt ve.
Cao Duật Vân cong người lên, cảm giác bị khai mở bên dưới rất kì lạ, rõ là cảm thấy khó chịu nhưng lại không nỡ đẩy ra. Y co rút ngón tay bám lấy ga giường bấu víu vào nó.
Đại dươиɠ ѵậŧ vừa to vừa dài hơn ngón tay nhiều, lần đầu của Cao Duật Vân mà phải đón nhận thứ này không biết là hên hay xui.
Da đầu Thái Đức Hải tê rần, Đại dươиɠ ѵậŧ được tiểu huyệt ôm siết, bên trong mềm mại vừa ấm nóng, du͙© vọиɠ bên trong người được thoả mãn không khỏi kích động muốn di chuyển trừu sáp.
Thái Đức Hải không thể chơi liều, nãy dạo đầu cho y, hắn đã biết đây là lần đầu của y. Lần đầu đã phải đón nhận con quái vật của hắn, tuy tiểu huyệt đã ăn trọn tới góc rễ nhưng vẫn phải chờ thích ứng nếu không sau đó cả hai chẳng còn sung sướиɠ gì.
Hắn nắn bóp Tiểu dươиɠ ѵậŧ, tay tia trêu đùa hạt đậu khiến Cao Duật Vân thở gấp, cái bụng săn chắc cơ múi nhấp nhô, bên trong tiểu huyệt uốn lượn co bóp Đại dươиɠ ѵậŧ sung sướиɠ râm ran.
Cao Duật Vân cũng rất tận hưởng kɧoáı ©ảʍ này, đầu ngực nhô cao cọ vào lòng bàn tay đòi hỏi, Tiểu dươиɠ ѵậŧ chảy ra cả dề dịch trắng trong suốt nhiểu nhão hết cả tay, đôi tay y đặt trên bụng hắn sau mỗi kɧoáı ©ảʍ kéo tới là cào một đường vô cùng kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
Thái Đức Hải cuối người xuống ép Đại dươиɠ ѵậŧ chui sâu vô, thân trên cả hai giáp vào nhau, hắn tự nhiên trậm lặng lạ thường chỉ ngắm khuôn mặt y.
"Mèo con. Em có yêu ta không?"
Cao Duật Vân ngơ ngác nhìn Thái Đức Hải, y không hiểu yêu là gì, thần trí mơ hồ khiến y trông không khác gì kẻ ngốc. Trong đầu y chỉ nghĩ nếu y không làm hài lòng người nam nhân này, hắn sẽ rất đau lòng.
"Yêu."
"Mèo con, Ta yêu em."
Thái Đức Hải làm sao lại không biết Cao Duật Vân chỉ đang bị du͙© vọиɠ thuần tuý điều khiển nhưng hắn vẫn từ lừa người dối lòng, kích động ôm hôn ái nhân trong lòng. Hạ thân bắt đầu đâm rút.
"Ah~"
Qυყ đầυ to lớn đi theo tần suất ra vào mãnh liệt ma sát với tuyến tiền liệt, Cao Duật Vân rên rĩ ôm lấy Thái Đức Hải.
Tiểu huyệt nhỏ bé mở căng hết cỡ đón nhận Đại dươиɠ ѵậŧ ra vào, nó vừa khép lại đã bị đâm cho mở ra rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ chủ nhân của nó.
Thái Đức Hải ngậm lấy đôi môi Cao Duật Vân, thân thể hắn đè áp trên thân thể tuyệt mỹ. Chưa bao giờ hắn thấy thoả mãn từ du͙© vọиɠ thể xác như bây giờ, đôi khi trái tim hắn sẽ nhói lên cảnh cáo.
Cảnh Duật Vân chỉ đang bị thuốc của ngươi điều khiển.
Cảnh Duật Vân không hề thuộc về ngươi.
Khi y tỉnh táo sẽ không bao giờ ngã vào lòng ngươi, mặc ngươi định đoạt.
Bớt ảo tưởng lại đi.
Cảnh Duật Vân không hề yêu ngươi.
...
Thái Đức Hải dùng nụ hôn và Đại Dươиɠ ѵậŧ phát tiết những lời đang rù rì trong tai hắn.
Cao Duật Vân bị đâm sung sướиɠ tới đỏ hoe cả mắt, trên nhãn cầu còn đọng một lớp sương lấp lánh.
Cảnh đẹp này làm sao thoát khỏi mắt kẻ si tình.
Thái Đức Hải đan bàn tay mình vào tay Cao Duật Vân áp xuống giường, hắn ở phía trên thưởng thức mỹ nhân đang phát dục vì mình, phía dưới hưởng thụ sự sung sướиɠ từ vách thịt mềm mại siết chặt.
"ư.... a..."
Không còn môi Thái Đức Hải chặn lại, tiếng rên vang lên rõ ràng hâm nóng không khí tăng thêm năng lượng cho hạ thân trừu sáp.
Cao Duật Vân đón nhận sung sướиɠ tê dại cả người, bụng dưới nóng lên bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi trắng đυ.c trên bụng.
Tiểu huyệt sau khi lênh đỉnh càng siết chặt như muốn giữ luôn Đại dươиɠ ѵậŧ bên trong mình, Thái Đức Hải bị ép tới bắn ra trong người y.
Vuốt mái tóc loã xoã trước mặt ra sau, Thái Đức Hải vừa được thoả mãn xong lại thèm khát muốn tiếp, hắn liếʍ mép ngắm Cao Duật Vân sau cơn thuỷ triều cả người run rẩy, bàn tay đang nắm tay hắn bấu chặt. Khuôn mặt nhiễm một màu sắc dục kí©ɧ ŧɧí©ɧ Đại dươиɠ ѵậŧ ngẩn đầu trong không gian ấm áp.
Bàn tay dịu dàng xoa đi hàng nước mắt trên má Cao Duật Vân, y mở mắt nhìn lên người phía trên. Ánh mắt cưng chiều lại chiếm hữu của hắn cuốn lấy y.
Cả hai trầm mê nhìn nhau như viên nam châm hút lấy nhau, từ từ tiến lại gần hôn lấy đối phương. Cao Duật Vân ôm lấy cổ Thái Đức Hải như sợ hắn rời đi, hắn lại điên cuồng quấn lấy lưỡi y như sợ y chạy mất.
Đại dươиɠ ѵậŧ đã lên nòng, Tiểu dươиɠ ѵậŧ ngẩn đầu đón chờ làn sóng mới.
Mười ngón tay ấy vẫn nắm chặt lấy nhau, không cho đối phương rời đi, không cho đối phương chạy đi.
Đêm đó người duy nhất tỉnh táo trong bộ ba Tam Giác Vàng tưởng là tỉnh táo nhất lại là kẻ say nhất trong mem tình.