Hệ Thống Đánh Giấu Hoành Điếm Của Diễn Viên Quần Chúng

Chương 49: Cảnh Quay Đầu Tiên

“Trước không đến Hoành Điếm, buổi tối tôi còn có việc.”

Hơn nửa ngày, Hướng Lam mới lười nhác mà mở miệng.

Tiểu Dịch dừng lại vài giây, có chút khó xử, người đại diện Từ Huy đã nhiều lần lặp đi lặp lại, muốn cho cô ta mau chóng đi Hoành Điếm, nhưng lần này cứ kéo lại kéo, hắn cũng không rõ vì cái gì chị Hướng Lam một hai phải tới Thượng Hải tham gia cái hoạt động sớm đã được bỏ qua, còn vì thế bỏ lỡ nghi thức khởi động máy của《 Vân Cơ 》.

“Chị à, chúng ta đã đến muộn……” Tiểu Dịch thật cẩn thận mà mở miệng.

Hướng Lam trừng mắt liếc hắn một cái: “Đến trễ thì thế nào? Bảo bọn họ quay chụp cảnh diễn của người khác trước không phải được rồi sao? Bộ phim này yêu cầu nữ chính vừa khởi động máy liền đến diễn sao?

Được rồi…… Tiểu Dịch không dám nói nữa, hắn chỉ có thể ở yên trong phòng, tận khả năng giảm bớt cảm giác tồn tại của mình, yên lặng làm việc.

Ong ong……

Điện thoại vang lên, Hướng Lam nhanh chóng cầm lấy điện thoại, vừa thấy, nguyên bản trên mặt phẫn nộ cùng bực bội liền trở thành hư không, thay thế là tươi cười như tắm mình trong gió xuân.

Cô ta nhanh chóng trả lời lại mấy tin nhắn, liền đứng dậy trở lại phòng ngủ, thời điểm ra ngoài đã hóa trang cẩn thận, đương nhiên, còn có kính râm thật lớn cùng khẩu trang, làm người khác dù nhìn thấy cô ta cũng không nhận ra được.

Tiểu Dịch phản xạ có điều kiện mà đứng lên: “Chị Hướng Lam, chị đây là muốn ra cửa sao?”

Điều thứ hai Từ Huy dặn dò đó là, ngàn vạn đừng để cho Hướng Lam ra ngoài, nếu cô ta một hai phải đi ra ngoài cũng cần phải lái xe đón đưa, toàn bộ hành trình đều đi theo.

Hướng Lam gật gật đầu: “Đi ra ngoài hít thở không khí, em đừng đi theo.”

Câu này lập tức làm cho câu nói tiếp theo của Tiểu Dịch nghẹn trong cổ họng, nhưng hắn vẫn là nhớ rõ người đại diện dặn dò: “Chị ơi, chị đừng đi như vậy, vẫn là em cùng chị đi ra ngoài đi? Chị đi đâu, em lái xe đưa chị đi.”

Hướng Lam bực bội phất tay: “Ai cần cậu lo, cậu nhớ kỹ, cậu chỉ là trợ lý của tôi, không phải cấp trên của tôi, tiền lương là do tôi trả, không phải Từ Huy.”

Nói xong, liền dẫm lên giày cao gót đi ra ngoài.

Đi đến cửa khách sạn , một chiếc xe thể thao màu đỏ đã chờ ở cửa, cô ta chạy chậm hai bước, mở cửa lên xe, nhịn không được cùng người trên xe ôm lấy nhau.

Hướng Lam không biết chính là, lúc này, sớm đã có paparazzi chờ ở bên ngoài khách sạn, một màn này tuy không bị chụp phải, nhưng lúc xe thể thao phóng đi, hai chiếc xe của paparazzi theo sát sau đó.

……

Lúc này ở đoàn phim《 Vân Cơ 》, sau khi nghi thức khởi động máy kết thúc, đang gióng trống khua chiêng mà chuẩn bị cho cảnh quay chụp đầu tiên.

Nơi quay chụp là một cảnh khu trứ danh của Hoành Điếm, chính là “Thanh Minh Thượng Hà Đồ”, nơi này là căn cứ theo danh họa thời Tống《 Thanh Minh Thượng Hà Đồ 》mà kiến tạo.

Nơi này Thịnh Hạ lúc trước cũng đã tới, bất quá cô không nghĩ tới là, 《 Vân Cơ 》 ở chỗ này quay cảnh đầu tiên, vai chính thế nhưng là mình!

Phó đạo diễn Lý Uyển Bình tìm được Thịnh Hạ, giải thích: “Đợi lát nữa bên này sẽ có một ít diễn viên quần chúng đóng vai bán hàng rong, cô cưỡi ngựa từ phố bên này xuyên qua, tốc độ không cần quá nhanh, nhưng là cũng đừng quá chậm, muốn xây dựng ra hiệu quả giục ngựa chạy như bay, đương nhiên lúc hậu kỳ chúng ta cũng sẽ làm, đến ngã tư đường phía trước kia cô có thể hơi giảm tốc độ chút, sau đó rẽ phải, vẫn luôn cưỡi đến cầu Cầu Vồng bên kia.”

Thịnh Hạ dọc theo lộ tuyến cưỡi ngựa đi một lần, lại trả lời nói: “Lý đạo, tôi đã hiểu được.”

“Kế tiếp xe phun nước sẽ phun nơi này ướt đi, trước tiên cưỡi ngựa đi một lần, sau đó chúng ta lại chính thức bắt đầu quay.”

Thịnh Hạ gật đầu: “Tốt.”

Quay một cảnh lớn nhiều diễn viên quần chúng như vậy, đoàn phim thông thường đều sẽ trước tiên làm ướt mặt đất, như vậy nghe nói quay ra hiệu quả ánh sáng sẽ đặc biệt tốt.

Thịnh Hạ xem qua tình huống trên đường phố một chút, nhân viên công tác cũng dắt ngựa tới, Thịnh Hạ dùng phương pháp được dạy trong không gian rèn luyện, trước tiên cùng ngựa thành lập quan hệ tốt đẹp cùng sự tin tưởng, lại lên ngựa.

Đây là cảnh quay đầu tiên khi khai máy, tuy không có suất diễn của nam chính Lục Hằng Phong, nhưng hắn vẫn như cũ đi tới hiện trường xem xét.

Tuy rằng bộ phim này, hắn là xuất phát từ nhân tình mới nhận diễn, nhưng hắn vẫn dựa theo thói quen cùng tiết tấu của mình, mỗi một phân đoạn đều không chút cẩu thả mà hoàn thành.

Kịch bản hắn là đã sớm đọc thuộc, hắn còn muốn cùng mỗi một diễn viên đối diễn nhanh chóng quen thuộc, như vậy có thể trợ giúp hắn mau chóng tiến vào cảm giác của nhân vật.

Lúc này, hắn đang đứng ở bên cạnh nhìn động tác của thế thân nữ chính đang giao lưu với ngựa.

Trợ lý Kim Thước vì hắn chuyển đến gấp ghế cùng chén trà, thấy hắn nhìn chằm chằm vào con ngựa kia, nhịn không được nói: “Nghe nói nữ chính Hướng Lam trừ bỏ thế thân cưỡi ngựa này, còn tìm thế thân võ thuật, đương nhiên còn có văn thế, cũng không biết tổng cộng có bao nhiêu cái thế thân.”

Hắn thật sự là vì nghệ sĩ của mình mà bênh vực kẻ yếu, theo lý thuyết, lấy địa vị của Lục ca ở giới giải trí cùng với đau đớn trước kia dốc sức làm việc lưu lại, đã sớm nên tìm vài thế thân, nhưng mọi việc anh ấy đều tự tay làm lấy, những cảnh nguy hiểm đều tự mình lên diễn……

Cái này làm cho một người làm trợ lý như hắn có đôi khi đều nhìn không được.

Lục Hằng Phong quay đầu lại liếc mắt nhìn chằm chằm hắn một cái, Kim Thước lập tức biết, ánh mắt này là đang nhắc nhở hắn, thận trọng từ lời nói đến việc làm.

Kim Thước cũng không dám lại lắm miệng, tiếp tục đi làm việc.

Lục Hằng Phong đem ánh mắt lần nữa dừng ở trên người diễn viên quần chúng ở phía xa kia, lúc này tựa hồ cô đã cùng ngựa giao lưu tốt, nhảy lên ngựa, hơi hơi thích ứng hai bước, liền cưỡi ngựa chạy chậm một đường, đi theo đường chỉ định chạy một vòng.

Chờ sau khi cô trở lại, Lý đạo nói: “ Tốc độ này không được, tốc độ này thật sự là quá chậm, lần tới cô lại chạy nhanh một chút.”

Thịnh Hạ ở trên ngựa ngồi đến thẳng tắp: “Lý đạo, ông yên tâm, tôi phải làm cho con ngựa nóng người, trên mặt đất mới vừa bị ướt nhẹp, con ngựa cùng tôi cũng không thân, cho nên lần đầu tiên tốc độ mới chậm một chút.”

Một bên nói, còn không quên một bên vỗ vỗ vào dây cương con ngựa, để động viên an ủi nó.

Nói xong, cô ngồi ở trên ngựa kéo dây cương, con ngựa xoay người một cách đẹp mắt, lần này cô chạy nhanh hơn rất nhiều.

Các động tác lần này càng hoàn hảo tốt đẹp hơn, Lục Hằng Phong để ý đến, động tác trên ngựa của cô gái phi thường tiêu chuẩn cùng xinh đẹp, trang phục diễn mặc ở trên người, cùng cái cảnh tượng này cũng rất hợp.

Hắn cầm lấy chén trà nhẹ nhàng nhấp một ngụm, hắn tùy ý đánh giá tình hình xung quanh.

Hiện trường còn đang chuẩn bị bố trí, mọi người đều đang thực hiện nhiệm vụ của mình, nhưng thật ra Thịnh Hạ ở trong đó là dễ thấy nhất, bất tri bất giác, liền nhìn nhiều hai mắt.

Xem ra, lần này đạo diễn tuyển diễn viên đã bỏ ra rất nhiều công sức.

Đọc xong kịch bản, hắn trong lòng đã đối với nữ chính Uyển Thành công chúa ngây thơ hồn nhiên, lại cứng cỏi chấp nhất có một hình tượng đại khái.

Ở trong mắt hắn, khí chất của Hướng Lam cùng nhân vật cũng không phải hoàn toàn xứng đôi.

Nhưng một bộ phim, khi nhà đầu tư tìm diễn viên, thứ cần suy xét cũng không phải chỉ là vấn đề độ xứng đôi của nhân vật, còn cần để ý đến nhân khí, lưu lượng, ảnh hưởng đối với thị trường.

Bất quá, tuy rằng tuyển đến nữ chính không quá hoàn mỹ, nhưng lựa chọn được người thế thân này, thật ra cũng rất dụng tâm.

Nghĩ đến đây, Lục Hằng Phong thu hồi ánh mắt.

Lúc này bên sân, nhóm diễn viên quần chúng đóng vai bán hàng rong cùng dân thường đều vô cùng hưng phấn.

“Oa, đó là Lục Hằng Phong a! Trời, tôi cư nhiên có thể diễn ở gần anh ấy như vậy! Quả thực quá hạnh phúc!”

“Thật là Lục Hằng Phong, ai các người nói hiện tại còn không có quay chụp, tôi có thể hay không trộm đem điện thoại ra chụp vài bức ảnh?”

“Ai, vẫn là đừng, các cô đã quên khoảng thời gian trước hiệp hội xử phạt sao? Gần đây vẫn là đừng nên chụp.”

“A, thật đáng tiếc! Đây là lần đầu tiên trong đời tôi cách gần một siêu sao như vậy, cư nhiên không thể cùng anh ấy chụp ảnh chung, chẳng sợ chỉ là bản thân tôi tự chụp……”

“Các cô xem bình nước của anh ấy đi, trong lời đồn nói không sai, Lục Hằng Phong đã sớm sinh hoạt như lão cán bộ, bình nước kia là bình giữ ấm, bên trong ngâm đều là hoa cúc kim ngân cẩu kỷ gì đó.”

“Ha ha ha ha ha ha, thật vậy chăng? Tôi thật sự rất muốn đi xem thử một chút.”