Hệ Thống Đánh Giấu Hoành Điếm Của Diễn Viên Quần Chúng

Chương 42: Lục Hằng Phong

Thịnh Hạ nhìn trên bàn bên cạnh có một cái mũ giáp, sau khi mang lên cũng không nặng, hơn nữa còn vừa vặn dán sát vào đầu cô, rất thoải mái, lúc này màn hình trước mắt cô chợt lóe, lại nhìn về phía trong phòng nơi có cái trang bị lắp yên ngựa lúc nãy, cô ngây ngẩn cả người.

Trước mắt cô thế nhưng thật sự xuất hiện một con ngựa đang sống sờ sờ màu hạt dẻ! Nó đang khom lưng cúi đầu, muốn ăn cỏ trên mặt đất.

Đồng cỏ, con ngựa……

Thịnh Hạ theo bản năng đem mũ giáp tháo xuống, trong phòng lại khôi phục nguyên trạng. Oa, thật sự quá tiên tiến!

Nguyên lai cái mũ giáp có thể bắt chước được hiệu quả chân thật khi cưỡi ngựa, cũng không biết khi cưỡi lên cùng bên ngoài có cái gì khác nhau không.

Thịnh Hạ làm theo hệ thống nhắc nhở mang mũ giáp lên, trèo lên ngựa.

Làm cho cô không nghĩ tới chính là, thời điểm cô bước lên bàn đạp, con ngựa phát ra tiếng phì phì trong mũi, thân mình hơi lắc lư, Thịnh Hạ bị dọa sốc.

Độ mô phỏng này…… Có thể nói là giống như thật, cô gần như cho rằng chính mình đang cưỡi ngựa thật đâu.

Sau khi cô cưỡi lên ngựa, liền có một huấn luyện viên giả lập đi đến bên cạnh cô, giảng giải cho cô hiểu lên xuống ngựa như thế nào là chính xác, cùng với cách chính xác khi tiếp cận một con ngựa.

Huấn luyện viên giảng giải vô cùng kỹ càng tỉ mỉ, Thịnh Hạ rất nhanh liền nắm giữ được phương pháp lên xuống ngựa cùng điều chỉnh yên ngựa đúng cách.

Tiếp theo đó là các dáng ngồi cơ bản và phương pháp khống chế ngựa, huấn luyện viên nắm ngựa đi về phía trước, để Thịnh Hạ ở trên ngựa học cách làm như thế nào dần dần khống chế thăng bằng của cơ thể. Tốc độ của ngựa từ ban đầu tản bộ, sau đó đến chạy chậm, toàn bộ hành trình đều có huấn luyện viên nắm dây hỗ trợ khống chế.

Nhưng cho dù là như thế, Thịnh Hạ vẫn mệt đến chịu không nổi.

Một giờ huấn luyện kết thúc.

【 Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành lần đầu tiên huấn luyện cưỡi ngựa, điểm đạt được: 60 điểm. Đánh giá: chấp nhận được, thỉnh ký chủ không ngừng cố gắng. 】

【 Chú ý: Lần thứ hai huấn luyện cưỡi ngựa yêu cầu tố chất thân thể ký chủ đạt: độ linh hoạt 5, thể lực 5. Hiện tại ký chủ độ linh hoạt độ 4, thể lực 3, thỉnh ký chủ trước tiên tham gia chương trình học, tăng lên tố chất thân thể rồi lại tiến hành huấn luyện chuyên nghiệp. 】

Thịnh Hạ mệt đến eo mỏi lưng đau, nhìn đến tin tức này cũng không tức giận nổi, nguyên lai huấn luyện chuyên nghiệp đối với thân thể còn có yêu cầu như vậy……

Bất quá đúng là, nếu tiến hành học thể dục dụng cụ, trượt ván, này đều là những môn cần vận động mạnh, không có tố chất thân thể nhất định đúng là không hoàn thành được.

Không nghĩ tới cưỡi ngựa cũng đối với thân thể cũng yêu cầu cao như vậy.

Thịnh Hạ sau khi rời khỏi không gian, lại ở trên quyển sổ nhỏ viết vài câu: Bất luận thành công gì đều đến từ nỗ lực, muốn nắm chắc cơ hội lần này, thì phải khổ công luyện tập mới được.

Cũng không biết có phải hay không do ảo giác của cô, sau khi liên tục luyện tập mấy ngày, cô phát hiện chính mình một hơi leo lên 5 tầng lầu cũng không cảm thấy mệt mỏi, trước kia lên cầu thang, đi đến lầu 4 phải dừng lại nghỉ một lát, nếu không sẽ thở không nổi, ở trong không gian nội tiến hành huấn luyện thể năng thật đúng là rất hữu hiệu.

……

Lúc này nhà sản xuất phim《 Thiên cơ 》,Tần Nham đang gọi cho người bạn Dương Nhiễm của mình.

“Ai chị ơi, đứa em này là thật sự gặp phải việc khó rồi,《 Thiên cơ 》 nguyên bản định ra nam chính là lưu lượng tiểu sinh Tiêu Nghị, nhưng là bởi vì nữ chính chậm chạp không đến đoàn phim, nên cứ trì hoãn mãi, hiện tại Tiêu Nghị bên kia lịch trình cũng không dời lại được, phim mới của hắn đều đã bắt đầu quay, bây giờ căn bản không có thời gian lại quay bộ phim này.”

Tần Nham đối với lời mình muốn nói tiếp theo thập phần không có nắm chắc, chính là người hắn có thể tìm đều đã tìm, hiện tại bộ phim này đã sắp bắt đầu khởi quay, nếu nam chính không định xuống, tổn thất phía sau sẽ rất lớn.

Chỉ là…… Đối phương có nguyện ý tiếp hay không, hắn thật đúng là một chút nắm chắc đều không có.

Tần Nham nói tới đây, cực kỳ thấp thỏm mà mở miệng nói: “Chị à, chuyện này vốn không nên nói với chị, nhưng là em thật sự không có biện pháp, chị xem Lục Hằng Phong nhà chị có thể nhận vai nam chính《 thiên cơ 》này đượchay không, em đã nghĩ qua, hình tượng của anh ấy cùng bộ tiên hiệp này vô cùng phù hợp, trước đây anh ấy cũng chưa từng đóng qua phim tiên hiệp, muốn hay không tới thử xem?”

Nói xong, Tần Nham xoa xoa mồ hôi trên trán.

Loại thời điểm như thế này, kỳ thật hắn hẳn là nên đi tìm một nam nghệ sĩ có địa vị thấp hơn chút, nhưng hắn làm nhà sản xuất, hiểu rõ ràng tính tình của tư bản, vài vị đó chỉ thích người có độ nổi tiếng cùng địa vị, thực lực cùng kỹ thuật diễn bây giờ đều chỉ là thứ yếu.

Hiện giờ người phù hợp yêu cầu hắn đều điều tra qua, toàn bộ đều bận lịch trình, chỉ có Lục Hằng Phong, lúc trước sau khi ở Liên hoan phim Cannes đi thảm đỏ xong liền cùng công ty quản lý xin nghỉ ngơi, chỉ có hắn, muốn kỹ thuật diễn có kỹ thuật diễn, muốn nhân khí có nhân khí, muốn địa vị cũng có địa vị.

Đương nhiên…… vai diễn này với hắn mà nói, thật sự là có chút ủy khuất.

Nếu không phải Tần Nham ỷ vào lúc trước khi Lục Hằng Phong xuất đạo đã cùng hắn hợp tác qua, hơn nữa hắn có thể cùng người đại diện Dương Nhiễm nói chuyện được, thì cho hắn thêm mười lá gan hắn cũng không dám nói chuyện bằng khẩu khí này.

Dương Nhiễm lúc này đang cùng phòng kinh doanh mở họp, sau khi nhận được cuộc điện thoại này, trầm ngâm một hồi, cũng không có lập tức trả lời, chỉ nói: “Đợi lát nữa chị liên lạc với em sau.” Liền cúp điện thoại.

Tần Nham nghe điện thoại truyền đến âm thanh “Đô đô……”, buông điện thoại, lòng bàn tay đều có chút ra mồ hôi.

Lúc trước khi hắn mới vừa quen biết Lục Hằng Phong, anh vẫn là một thiếu niên mười ba tuổi, hắn lúc ấy là nhà sản xuất của bộ phim điện ảnh 《 Đại Võ Đang 》, mà hắn tự mình phỏng vấn Lục Hằng Phong, anh đóng vai nam chính khi còn thiếu niên, cũng là bộ phim này, giúp Lục Hằng Phong đạt được giải thưởng vòng nguyệt quế cho vai nam phụ xuất sắc nhất, trở thành diễn viên nhỏ tuổi nhất dành được giải thưởng này, kỷ lục đến nay vẫn chưa bị phá vỡ, hiện giờ đã mười mấy năm qua đi, đối phương còn có nhớ được chính mình hay không, Tần Nham trong lòng một chút tự tin đều không có.