Ta Là Omega Mang Tên Tuyệt Vọng

Chương 18: Chia

"Chuyện này bắt đầu từ khi nào rồi?" Cao đội trưởng hỏi. Máy dò có vấn đề, mọi chuyện càng thêm rắc rối."Tầm nửa tiếng trước." Người này trả lời. "Trước đó vẫn như bình thường."

Cao đội trưởng gật đầu. Anh nhìn điểm hiển thị trên máy dò một lát, lại quay đầu nhìn không gian trống trải xung quanh. Cát vàng như phủ một lớp bụi mờ lên tầng suy nghĩ.

"Cậu ra gọi đám Tống Bân lại đây cho tôi." Sau một thoáng cân nhắc anh ra lệnh. Người báo cáo chỉ đợi lúc này, anh ta nhanh chóng đáp lời, lĩnh mệnh mà đi. Một lát sau, anh ta quay lại với ba bốn người đi cùng.Những Alpha này vóc người cao lớn, thậm chí còn có người cao hơn chỉ huy của họ xêm xêm một cái đầu. Cao đội trưởng cũng không nhiều lời, ném cho một trong số họ chiếc máy dò tìm, để người báo cáo thuật lại mọi chuyện thêm một lần.

"Bây giờ mấy người các cậu, đến đó kiểm tra xem xem có chuyện gì." Sau khi để đối phương đã nắm bắt được tình hình, Cao đội trưởng liền ra lệnh. "Nhớ, dù có là chi tiết nhỏ nhất cũng phải nói lại cho tôi biết."

"Rõ!"

Đám người đến lại đi rồi. Bụi mỏng cuốn theo dấu chân họ, hình thành một đường vệt mỏng. Cũng chẳng mất bao lâu, khi máy hiển thị vị trí đánh dấu nhảy đến lần thứ ba, Cao đội trưởng liền nhận được tin tức báo về.

"Đội trưởng, chúng tôi đã đến nơi." Giọng người lính trong bộ đàm rất rõ ràng. Cao đội trưởng ngừng việc trong tay lại, thuận tiện ném cho một cậu lính bên cạnh. Nhóm anh vừa tìm thấy thêm một mảnh đá có dấu vết kỳ lạ nữa.

"Thế nào rồi?" Anh hỏi.

"Đội trưởng, chúng tôi đã rà soát một lượt, chưa phát hiện ra điều gì." Người bên kia báo cáo.

Đã xem xét phạm vi xung quanh chưa?"

" Chúng tôi đã làm. Hiện tại chưa có điểm gì lạ."

"Các cậu gửi hình ảnh cho tôi." Cao đội trưởng nói, anh nhanh chóng nhận được một tệp nhỏ. Hình ảnh tương đối rõ ràng, bốn người đang đứng trong một khu vực trống trải, quang cảnh có chút tương tự bọn họ bên này. Điểm đỏ trên bản đồ trùng với vị trí bọn họ đang đứng.

"Kiểm tra lại một lần nữa." Anh ra lệnh. "Quay lại cho tôi hướng Tây, hình ảnh hơi mờ một chút."

"Rõ."

Đám người lại tiếp tục rà soát một lượt. Cao đội trưởng thông qua màn ảnh nhỏ, chốc chốc lại nghe số liệu báo cáo về. Càng nghe, chân mày bất giác càng cau lại.

Thật đúng là chẳng có gì bất thường.

Vậy mới kỳ quái.

Mấy phút ngắn ngủi trôi qua, điểm đỏ trên bản đồ lại nhảy về trạng thái ban đầu.Các con số như trêu đùa, khiến người xem tò mò nghi vấn muốn tìm ra lời giải. Cao đội trưởng đắn đo suy nghĩ, chiếc máy dò tìm lại như trêu đùa anh, một trò đùa mập mờ khiến người ta không khỏi khó chịu.

Có lẽ anh lên tới đó xem thử?

Nên như vậy. Dù sao máy móc cũng không thể hỏng hàng loạt như vậy, Cao đội trưởng không tin vào điều đó. Anh nghiêng về giả thuyết thứ hai hơn. Nghĩ thì nghĩ như vậy, vị trí trên bản đồ lại một lần nữa tiếp tục thay đổi. Cao đội trưởng vừa định lên tiếng, ánh mắt bất chợt ngưng lại. Hai điểm đánh dấu trên bản đồ đã biến thành ba từ lúc nào, điểm đỏ chói mắt đó đang tiến sát lại gần thành viên của anh một cách nhanh chóng.

"Cẩn thận !" Cao đội trưởng chỉ kịp hô lên một tiếng, màn hình truyền tin đột nhiên trở lên rung lắc dữ dội.Cát bụi bay mù mịt, đám người bị biến cố bất thình lình làm cho trở tay không kịp, chỉ thấy mặt đất dưới chân ầm ầm rung chuyển. Một tiếng nổ lớn vang lên, cậu lính trẻ bị hất văng ra một phía, vừa ngẩng đầu, trong thiết bị truyền tin vẫn đang truyền ra tiếng hô của đội trưởng cả người bỗng nhiên lại bị một cái bóng lớn bao phủ. Cái bóng đó lớn quá, trước khi cậu ta kịp suy nghĩ điều gì, bản năng cơ thể đã phản ứng nhảy né tránh sang một bên.

"RẦM!!!"