Xóm Em Có Vong Phải Làm Sao

Chương 6

Chương 5.2: Chuyện bùa ngải
Như e đã kể, những gì e kể với mấy thằng bạn nhậu xứ mù này cũng gần như những gì kể với các bác. Mấy thằng cứt cứt này thằng nào thằng nấy khề khà nói e hoang tưởng vs cả nhát vía này nọ, dm nó thử như em xem có đái ra quần ko, hay được mấy chén rượu vào lại bố thánh bố ông zời cũng chẳng bằng miếng thịt chó bố ăn. Duy chỉ có một thằng vẻ mặt có vẻ trầm ngâm có phần đăm chiêu nghĩ ngợi về những gì e kể, hắn là Tám bạn bè hay gọi lắn là Tám Bều hay tám **** cũng dc, bữa nay đóng cửa cửa hàng qua nhà hắn nhậu mừng mới tậu dc con xe mới.

Thằng này tầm 3 chọc tuổi, ko vợ con gì, có lẽ vì trông hắn khá dị, lạnh lùng và có vẻ hơi khùng nhưng có lẽ lí do chính là vì hắn “chơi ngải”, nuôi ngải vẽ bùa kiểu như fap sư ấy, cơ mà hắn chỉ chuyên về ngải nhiều hơn là bùa, có dây dưa gì đấy với phái Nam Tông thì phải. Mấy cái bùa ngải này cũng loằng ngoằng, ngoại đạo như e ko biết được ngoài mấy cái uống rượu vào hắn phọt ra (tất nhiên ko phải đống nôn nhé) thì cũng chỉ dừng ở mức nghe đồn. Những lúc “trà dư, tửu hậu” mà có thằng kể về bùa ngải huyền bí này cũng thú vị lắm.

Về cơ bản thì ngải là mấy cái cây có củ éo gì ấy ở trên rừng , ko phải “chi Ngải”(Artemisia) nhé, do tồn tại ở vùng núi sâu chướng khí lâu năm và có tính chất đặc biệt – nói mẹ là ma tính đi cũng dc vì các thể loại ma quỷ rất thích cư ngụ ở mấy cái cây này.

Các bác có nghe câu “quỷ cây đa, ma cây gạo” bao giờ ko, vì quỷ lâu năm và cũng pro ma nên mới ngụ dc cây đa có bác còn bảo “Thần cây đa, ma cây gạo” ếu biết đằng nào mà lần. Ví dụ sinh động , hồi chăn trâu cắt cỏ e đã được chứng kiến tận mắt… quê e một vùng nông thôn ven sông Hồng Vĩnh Phúc (Lc, Yl, Vp), đồng bằng rộng , thường thì trẻ con chạc tuổi em hồi đó 12- 15 tuổi chia team chăn trâu khắp các cánh đồng có khi ham chơi trưa cũng chẳng buồn về, nghịch ngợm đủ trò, đào chuột, tát cá, trộm ngô khoai sắn… nhưng cứ trưa đến là cả lũ lại tụ về khu vực giữa cánh đồng, phần vì tụ tập share chiến lợi phẩn, phần vì nắng, mà cả cánh đồng mênh mông này có duy nhất một cái cây gạo 500 năm tuổi.

Khỏi phải nói về hình dánh xù xì kỳ quái của cái cây này, nó ko có lá nhưng cái bóng to lớn của nó đủ để che mát cho là đám trẻ bọn e, gần như cả năm nó ko có lá, chỉ có một vài phiến lá nhỏ ở đầu mỗi cành, cơ mà tháng 3 hàng năm vẫn nở hoa đỏ một góc trời và tụi trẻ trâu bọn e lại được dịp hái hoa bẻ nhụy . Ban đầu là lấy que lấy gậy liệng, sau đó thì rủ nhau trèo, tất nhiên là ko phải ôm chèo lên, cả chục thằng bọn e mới ôm nổi nó, nhưng ko khó khăn gì để bám theo những mấu xùi ra từ cái thân cổ thụ này.

Chuyện bắt đầu khi một thằng mắc tiểu tất nhiên lũ trẻ bọn e dù quá quen với cái cây này nhưng cũng chưa bao giờ quên lời dặn từ các bô lão trong làng – “buổi trưa ko dc đi một mình gần cây gạo, ko được chặt phá gốc, và tuyệt nhiên ko dc tè vào nó”. Trong chúng bạn hay có những thằng thích thể hiện và hay tỏ ra cứng, ở đây là thằng Tú mập, dù cả lũ đã can ngăn đuổi nó xuống đi chỗ tiểu chỗ khác nhưng …

“sợ éo gì mà sợ, bọn nhát loz” nó vừa nói vừa tè,

ban đầu nó tè ngắn, rồi tè xa, tè ba bước rồi tưới ướt cả từ trên xuống dưới cái mảng gốc phía nó đứng. Nó vẫn cười hả hê và lấy làm khoái trí lắm, khi mà cả lũ bạn tròn mắt nhìn nó làm cái việc anh hùng xuất chúng này, cho đến khi cả lũ leo xuống một cách dễ dàng thì nó chẳng hiểu làm sao cứ đứng trên một cái mấu lồi ra rồi cứ ôm mãi cái thân cây đại bự, rồi nó khóc, nó éo xuống được dù cái chỗ nó đứng chỉ cần bước chân sang 1 bước là cái lối mấy thằng vẫn đi lên đi xuống như đi cầu.

Biết có biến bọn e điều ngay 2 thằng phi xe đạp hộc tốc về làng cầu cứu, gặp ông Già xin ông 3 thẻ nhang, rồi ông bày cho câu khấn “blah blah….” Em éo nhớ nhưng đại ý là phận con cháu tuổi nhỏ bồng bột, xin các bậc tiền nhân tha tội, hứa từ sau ko thế và sẽ cúng đền sau. Cúng xong mấy thằng vái lia lịa được 1 lúc thì thằng kia mò xuống, ngồi thở hổn hển vì sợ, vì ôm cây và phơi nắng quá lâu, nó còn xón cả ra quần nữa sợ thì sợ nhưng ko đứa nào nhịn nổi cười vì cái mặt nghệt như tây dẫm phải cứt chó của thằng này.

Vẫn nói về sự hấp dẫn của cây cỏ, cây chuối, cây duối, cây đề đều thu hút vong hồn tới ngụ, đặc biệt là cây chuối hột, e nghe đâu đó có một dạng tương tự nuôi ngải mà người ta sử dụng cây chuối hột, đó là phép luyện cây chuối hột thành tinh, cũng cùng nguyên lý với nuôi ngải nhưng dùng cây chuối làm cây thu hút tinh linh, nuôi một em kiểu như nuôi vợ ấy (bắt đầu liên quan đến Duyên Âm chưa các bác) nói chung là dùng cây chuối hột, đất sét từ khe ngón chân của mình nặn hình nhân ủ ở gốc chuối hột, ngày ngày ra niệm chú cốt là để nịnh nàng này về phục vụ mình, nói nôm na là tán gái cơ mà chỉ có điều gái này là tinh linh.

Dễ thấy nhất là cây duối, ma có thể các thím ko thấy nhưng rắn thì miễn bàn, đặc biệt rắn lục vs rắn ráo thích ở cây duối cực kì, thằng nào thèm ăn duối thò tay lên hái quả, xui xẻo mà gặp rắn lục nó táp cho 1 phát thì 7 bước thăng thiên Hay cây tóc tiên lại thu hút cóc, cóc thích ngồi giữa bụi tóc tiên, cả giun đất nữa cũng thích, nhổ bụi tóc tiên lên tha hồ mồi câu cá, cơ mà éo hiểu vì sao đúng ko.

Bật mí các bác luôn, tóc tiên tím cũng là một loài ngải đấy ^^. Sở dĩ người ta dùng ngải vì nó thu hút các tinh linh, nhưng sao ko dùng mấy cây kia, xin thưa với các bác là các bác có bấng dc cây đa cây gạo về nhà mà chăm chút cả năm cả tháng như chăm người tình ko, hay có đủ rảnh để ngày ngày sáng sớm bò ra gốc chuối ở nơi vắng vẻ để mà niệm chú vs cả yểm bùa ko. Mấy cái ngải củ này nhỏ mà có ma lực cũng ghê gớm lắm, nên lắm bác mới mắc công mò rừng sâu núi thẳm tìm về.

Lại nói tiếp chuyện Tám *** không rõ do đâu hăn nuôi ngải, nhưng ko ít lần ng ta thấy hắn bán ngải cho người ta, có lẽ là ngải xin phú quý, ngải chữa bệnh hay cũng có thể là ngải yêu gì đấy. Lúc nhậu, hắn còn kể có lần mất con chó, dù đã hô cả làng ra đuổi bắt nhưng bọn trộm chó quá nhanh vày chạy mất, hắn cay lắm, dù nhiều ng biết đích thị thằng Lâm *** với một thằng nữa, nhưng ko bắt dc tận tay, ko làm gì dc. Hắn đâm ra thù, “chó nhà tao mần răng hắn đi làm cái trò đó, tao nói rồi, đừng có đùa với thằng Tám này”, đúng là Lâm L gặp Tám B thì chỉ có tắt điện . Hắn kể bữa hắn sai ngải đi trù thằng Lâm L cũng được mấy tháng rồi và thằng Lâm thì một tháng nay đang nằm chờ chết…..

Miếng thịt chó em đang ăn bỗng trở nên mặn đắng, ngẫm đã có không biết bao nhiêu người phải đi hôm về khuya, xả thân liều mình, không tiếc xương máu, thậm trí là đánh đổi cả tính mạnh để em có được miếng thịt chó như ngày hôm nay…. RIP các anh, những người vì chó quên thân vì dân phục vụ!

Em cũng đéo tin cái mặt thằng Tám B này lắm, vì cái mái tóc bổ đôi cái kiểu râu đéo có nhưng lại nuôi dài cố ra vẻ già dặn lắm, trông không đảm bảo tí nào. Thằng Lâm L mắc nghiện mấy năm, rồi sida kiểu éo gì chả chết, cần éo gì ma mãnh với ngải nghẽo gì của Tám Bìu. Bữa nay mấy anh hem tụ tập nhà nó ăn thịt chó, nghe nó kể chuyện bùa ngải mặt thằng nào thằng nấy há hốc như chó xem tát ao, được dịp Tám Bìu kể về các nàng ngải của hắn, rằng hắn vui lắm vì có ngải làm bạn, rằng hắn chẳng vợ con gì nhưng hắn ko cô đơn vì hắn có rất nhiều nàng ngải, có nàng hắn đã chăm nuôi và theo hắn từ mấy năm nay rồi.

Hắn tự hào khoe các nàng ngải của hắn, đặc biệt 2 chậu ngải hắn cực kỳ cưng phụng đó là Nàng Thăm và ngải Cô Tiên (ngải Chúa Xiêm) mà theo hắn kể thì 2 nàng này có công năng cực mạnh trong việc chiêu tài và tình duyên. Tìm được hai nàng ngải này đã khó, luyện ngải lại càng kỳ công và khó nhọc hơn.Dò hỏi thì hắn cũng bắt đầu kể sơ qua về cái vụ bùa ngải này.

Đầu tiên khi tìm thấy phải bấng về lúc sáng sớm còn hơi sương, lúc mà tinh khí đất trời còn tụ trong củ rất nhiều, mang về đặt vào chậu đất nung để trồng, đất để trồng ngải cũng phức tạp có các loại nguyên liệu tượng trưng các nguyên tố trong ngũ hành (đất núi, diêm sinh, sắt, gỗ mục, muối biển), tùy các thầy lại có công thức riêng nhưng chung chung thì là vậy.

Đoạn tiếp theo làm gì e éo nhớ, đến đoạn luyện ngải giờ dậu (giờ gà vào chuồng này :3 ) bày chậu ngải cùng mâm đồ cúng ra, gạo rang, trứng gà, muối trắng, nước lạnh, rượu … lấy 3 cái trứng gà rồi vẽ bùa lên đó chủ đích là xem sẽ luyện ngải này thành ngải gì, ngải cầu tài, cầu duyên, chữa bệnh, hay thậm trí ngải độc ngải hại người cũng được. Sau đấy đọc chú thỉnh ngải về, cũng éo quan tâm nó đọc thế nào nhưng đại khái là dụ linh đến ngụ trên cây ngải.

Liên tục như thế tầm một tháng nếu thấy thấp thoáng có bóng ẩn hiện thì là đã có nàng nào đó vào đây rồi, vấn đề tiếp theo là nịnh nọt các nàng ở lâu dài và phục vụ cho mình. Và đến tận hôm nay em mới biết lí do tại sao Tám Bìu ko lấy vợ, vâng vì hắn chơi ngải, mà ngải e ấp như con gái ấy, nói mẹ là ma nữ đi cũng dc, theo e nghĩ thì là như thế đấy, luyện chuối tinh hay luyện ngải cũng là kết lấy một cái duyên âm, nó mà thấy thằng luyện ngải thân mật với cô nào thì tập xác cmn định dước họa vào thân đã đành, người kia cũng bị họa lây. Thế nên người ta nói luyện ngải viết bùa lợi ít hại nhiều, ko khéo dước họa.

Về cái vụ em nằm thấy rắn, và các hiện tượng lạ khác, hắn nghi là có kẻ đang cố tình chọc phá, vì cty e thì sếp nợ nhiều và cũng có cạnh tranh xích míc rất nhiều, hắn đã từng chứng kiến người ta trù yểm nhau như thế, nhưng đích thị là trù yểm cả cái gian hàng này chứ ko yểm riêng ai. Hắn mách cho e cách tránh họa cho riêng e, bằng cách cầu cẩn ông địa của nhà này

nhờ ông ra tay che trở, cúng tỏi và khấn Nôm một bài đại ý là kẻ xa xứ đến ngụ tại đây ko có ý xâm phạm, gặp nạn chỉ mong bình an và hứa sẽ tạ. Hỏi sao lại cúng tỏi, hắn giải thích vì anh tài anh địa pháp lực có hạn thôi nên phải cúng thêm tỏi để làm giảm sức mạnh có mấy con quái đang bu quanh cái nhà này chỉ trực gank.

Tám Bìu còn bảo khi hắn luyện ngải, ko bao giờ hắn ăn tỏi ăn hành hay bất cứ thứ gì trong ngũ vị tân cả (hành, hẹ, tỏi, kiệu, hưng cừ), kể cả người theo phật hay bất cứ đạo giáo nào đều kiêng chúng, éo biết tại sao nhưng em dự là giảm công lực em thì càng ăn càng thấy sung. Ko định troll hắn đâu, nhưng rượu vào ngứa ngáy, lại thêm cái vụ lúc chiều đèo nhau vào đồi mua rượu, Tám Bìu đèo e qua bãi phân trâu hắn cố tình liệng xe, khiến chân em xúc nguyên một xúc ngập chân toàn phân là phân, hắn cười ha hả khoái trí lắm. Đã thế bố troll lại, để cảm ơn câu chuyện huyền bí vừa rồi của hắn cùng với cách hắn chỉ, e cuốn cho hắn một miếng thịt chó lá mơ cuộn thêm miếng tỏi.

Thật sự sai lầm khi sắp tàn cuộc nhậu, Tám Bìu nhả vội miếng thịt chó vừa ăn, tu một hơi rượu và cố moi cho bằng hết cái miếng đang ăn, thấy vậy e cũng biết ko phải hắn đùa, và thật sự hắn ko đùa. Cuộc vui tàn ngay sau đó ít phút, kết thúc bằng câu “làm ơn mắc oán, ăn cháo đá bát… mày đã thích đùa thì tao chiều”, có giải thích làm sao thì cũng ko hạ được cơn giận trong lòng Tám Bìu, biết vậy e cũng chỉ biết đứng dậy ra về, hy vọng sau cơn say hắn sẽ thông cảm cho mình…

Sau hôm đó, Tám Bìu ít ghé qua gian hàng, nhưng cũng ko vì thế mà e cô đơn. Đêm đêm cứ tầm 3h – 5h sáng vẫn có tiếng dép loẹt quẹt đi lại trong từ nhà xuống bếp, đều như vắt chanh tầm 30’ một lần. Đóng cửa phòng ngủ, dù đã sợ suýt vãi ra quần 1 lần nhưng vẫn ko thể ngừng sợ hãi, chỉ biết đóng cửa phòng ngủ, trùm chăn kín đầu mà cố mà ngủ thôi.

Trong đầu vẫn văng vẳng câu nói của Tám bìu, phải chăng là nó chơi đểu mình như mình sai con Cầm chơi đểu thằng đệ hồi xưa… mẹ chó… hơi tí đã dỗi… phắc 1 tuần mất ngủ vì cái tiếng đấy, quyết định gọi thằng bạn từ Yên Thành, Nghệ An qua chơi cho đỡ tủi. Thằng này tên Dũng , hay gọi là Dũng Ruồi người nhỏ nhưng có vẻ cứng, gọi qua đàm đạo ba thứ chuyện giời ơi đất hỡi đến đủ thứ quái quỷ trên đời nghe chừng cũng thú vị lắm. Nhưng đéo ngờ thằng này còn chim teo hơn mình =.= 4h sáng, lại cái tiếng bước chân loẹt quẹt dưới qua bếp, tiếng người sờ bát đũa, rồi cả tiếng người xả nước ở giếng nữa, rõ mồn một. Thằng ruồi chỉ biết ôm mình,

“nhà này còn ai nữa hả mày”,

cũng đành chêu nó câu

“ơ thế mày nghĩ 2 tháng nay tao sống một mình ở đây dc à”….

“Đậu xanh rau má … lúc tối tao với mày ăn nhậu xong đóng cửa rồi mà“ ….

=)))) hôm nay thì được cười hả hê 4h sáng như ma làm vì lâu lắm mới có được thằng bạn đến sợ cùng mình …

Hôm Tám Bìu qua chơi, mình cũng tức, vì thằng này đang thuộc diện tình nghi số 1, mỗi thế mà chơi đéo gì chơi rõ ác. Nhìn thấy cái mặt nó đéo nói gì, lừ lừ cầm mẹ lon nước ngọt ban tờ anh địa tu một hơi ….

“Ơ cái đệt, bố còn chưa cúng…”

“Ơ, đéo biết, tí tao mua trả, cơ mà mày đéo cũng tỏi à, anh bảo mày từ hôm nào rồi mà”….

Cái lịch mệ thằng này, vừa đấm vừa xoa à …

“Thôi ông đéo phải giả vờ tốt bụng đâu, chơi ngải ông chơi một mình đi tôi đéo muốn dính, đừng bày cái trò ma mãnh đấy với tôi, tôi cũng đéo sợ đâu” (thật ra sợ vl ra, chả nhẽ khoe bố cũng có đệ Cầm nhé, cơ mà con dở hơi cám lợn này thì làm được cái gì, thằng này fap sư cơ mà)

“Đạch mợ mài, có thằng nó trù cty mài chứ bố đéo rảnh nhé, giúp đéo cảm ơn lại còn nhắm mồm … phấc ”

……

Nhờ phước anh địa, nhờ ơn thằng Bìu giờ thì Cũng là tạm bợ sống sót trở về, em lừa được một ông 84 ở cty ngoài HN vào thay, hy vọng ông này cứng hơn mình, nhìn mặt xăm trổ chắc ma nó sợ mẹ rồi, e cũng phần nào bớt áy náy. Trước lúc về Tám Bìu còn đưa em một cái vỏ hộp rượu tây, nói nhớ giữ cẩn thận, sẽ có lúc mày cần đến, và có gì liên lạc chỗ anh em thấy thằng bạn phúc thì vui, thấy thằng bạn họa thì giúp… rằng mày ko biết là phúc hay họa nhưng nếu cẩn thận sẽ tốt hơn, có khi say này vẻ vang thằng bạn được nhờ…. Vâng thằng bạn hơn gần chục tuổi đấy, đáng ra phải gọi bằng anh, đáng ra là một tiền bối, nhưng vì quý nhau ở cái chân tình, sống với nhau bằng tấm lòng là đủ, bỏ cái lễ nghĩa tầm thường mấy thằng chén chú chén anh đập bỏ, bát bạn bát bè tựa vào nhau… ngẫm mà quý tấm lòng người xa xứ được chỗ dung chân.

———————