Lúc này, cách một tấm bình phong, Quý Tiêu bị doạ đến choáng váng, mặc dù hắn lớn hơn em trai cùng cha khác mẹ nhưng đến nay vẫn chưa thanh thân, chưa nhìn thấy thân thể nữ nhân bao giờ.
Bây giờ bất ngờ nhìn thấy em dâu đang cho cháu gái bú, nhất thời khiến hắn vừa thẹn lại vừa hoảng.
Người đàn ông muốn tìm một cửa sổ nhảy ra ngoài nhưng ở đây chỉ có một cửa sổ nhỏ, cộng thêm một cái giếng trời to bằng đầu người, làm sao có thể ra ngoài được đây?
Càng nghĩ càng bất an, Quý Tiểu muốn nằm xuống giả vờ ngủ nhưng khi ánh mắt bắt gặp dáng người quyến rũ của Diệu Nương, còn có cả khuôn mặt nhỏ trắng nõn phấn nộn đó, Quý Tiểu đột nhiên cứng người, không thể cử động chút nào.
Diêu Nương không chỉ sinh đẹp mà trời sinh bộ dáng phong tình quyến rũ, từ sau khi có quỳ thuỷ nàng lại càng dễ động tình hơn, dâʍ ɖị©ɧ dưới hạ thể cũng nhiều hơn, chỉ cần kí©ɧ ŧɧí©ɧ một chút hoặc tuỳ ý xoa nắn liền dễ dàng phun ra da^ʍ thuỷ.
Lúc này, con gái vừa bú sữa vừa mυ'ŧ quầng vυ', thỉnh thoảng những chiếc răng sữa của con bé lại lại cọ vào núʍ ѵú phấn nộn mẫn cảm, mang đến cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ khó tả khiến mỹ phụ không nhịn được mà vặn vẹo thân mình, bộ ngực trắng ngần kiều diễm có chút phớt hồng run run trong không khí, trông cực kỳ tươi mới kiều mị, mà phía dưới hạ thể của đã sớm động tình đến ướt đẫm một mảng dầm dề.
"Lan Nhi ngoan ~ Con đừng bú nữa, nếu còn tham lam bú sữa, bà nội sẽ đánh con đó ~"
Thật sự không chịu nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ thêm nữa, Diêu Nương đành nhéo vào đôi má trắng nõn của con gái, mím môi giả vờ nghiêm túc, sau đó kéo núʍ ѵú lại từ miệng con gái.
Nàng thực sự không nhịn được nữa, nếu tiếp tục để con gái mυ'ŧ, chắc chắn sẽ làm qυầи ɭóŧ ướt đẫm, lúc này nàng chỉ muốn nhanh chóng tìm giải toả cơn khát trong cơ thể nên đã nhanh chóng gọi nha hoàn Xuân Mai vào đem con gái ra ngoài.
Mới mυ'ŧ được một bên vυ' nhưng mẹ lại không cho ăn nữa khiến Lan Nhi tự nhiên có chút không vui, nhưng cô bé biết nếu tiếp tục không nghe lời, mẹ có thể sẽ rất tức giận, nếu vậy thì trong hai ba ngày nữa sẽ không được ăn sữa, nghĩ đến đây, cô bé dù không cam tâm tình nguyện cũng đành đi theo Xuân Mai ra ngoài.
Thấy con gái cuối cùng cũng rời đi, mỹ phụ lúc này mới yên tâm thở phào, nhất thời không phát hiện bên trong có một người đàn ông đang lẩn trốn, nàng vội vàng lục tủ tìm chiếc hộp chứa côn ŧᏂịŧ giả.
Không còn tâm trí chỉnh trang lại xiêm y cùng yếm đào lả lơi, Diệu Nương sốt ruột đưa chiếc gậy cứng màu vàng nhìn rất giống dươиɠ ѵậŧ của đàn ông lên môi liếʍ láp.
Vì chồng bị thương thế ở chỗ hiểm khiến gậy thịt không thể cứng lại được nữa, nàng mỗi ngày đều cô đơn sống như một quả phụ, nhìn thấy thứ đồ vật tục tĩu này còn thấy thân thương, trìu mến hơn cả dươиɠ ѵậŧ của chồng mình, nhịn không được mà dâʍ đãиɠ cọ sát hai chân, đói khát liếʍ láp đồ vật kia.