Tôi từ trong tay Tô Trinh tiếp nhận con bạch tằm kia, nhìn so với ngón tay cái còn thô to hơn.
Bạch tằm ở trong lòng bàn tay tôi thống khổ mấp máy, tôi hỏi: “Cái này chính là Thiên Diệp Tằm Vương?”
Tô Trinh ân một câu, nói:
“Bản thể Vạn Diệp Tằm Vương ta cũng tìm được rồi, chẳng qua tầng kén bên ngoài bản thể hắn thật sự quá cứng. Ta phá không vỡ, cho nên chỉ có thể mang ra bản thể Thiên Diệp Tằm Vương, có thứ này, về sau chúng ta liền có vốn liếng đàm phán.”
Lời này là chân lý, bắt lấy nhược điểm bọn họ, muốn nói như thế nào thì là như thế đó.
Thiết Tháp hỏi tôi: “Nàng chính là con mèo kia sao?”
Tôi ừ một tiếng, nói: ” n. Nàng là bằng hữu của ta.”
Thiết Tháp nói: “Mẹ ta thường nói, là bạn tốt nên giúp bạn không tiếc cả mạng sống, đối xử chân thành.”
“ n, mẹ ngươi nói rất đúng.”
Ba người chúng tôi cùng nhau về khách sạn, tôi lại thuê thêm một gian phòng, để một mình Thiết Tháp một gian, tôi cùng Tô Trinh ở một gian. Vào trong phòng, tôi hỏi nàng:
“Gần đây bên ngoài có tin tức gì hay không?”
Tô Trinh rót một chén nước nói: “Tạm thời không có động tĩnh gì lớn. Nội thành hết thảy đều bình thường.”
“Bọn họ đều khỏe chứ?”
“Đều tốt, Cát Ngọc, Tây Trang đại thúc, Nhị gia, đều khá tốt, chẳng qua mọi người đều rất nhớ ngươi.”
Nói tới đây thời điểm, Tô Trinh có chút ngượng ngùng.
Tôi hỏi nàng: “Ngươi không thoải mái sao?”
Tô Trinh lắc đầu nói: “Ngược lại không phải, chính là lúc trước bị bốn tên Lưu Minh Bố giả quấy loạn mọi chuyện, ta đã từng xuống tay với ngươi, ta vẫn rất xấu hổ.”
Vừa nghe như vậy, tôi cười ha ha nói: “Không, các ngươi làm đúng lắm! Nên như vậy, như vậy mới là tốt nhất, nếu như các ngươi lòng dạ đàn bà, nhất định sẽ gây thành đại họa.”
Tô Trinh ân một câu, cũng không nói gì khác.
Tôi nói: “Gần đây sức mạnh của Nghiệp Hỏa Kim Giao sẽ suy yếu, có một vị nữ tử trong tộc Bái Hỏa nói sẽ giúp ta lấy được Nghiệp Hỏa Kim Giao, còn việc có gϊếŧ Quỷ Vương hay không thì tùy ta quyết định.”
Tô Trinh nhỏ giọng hỏi tôi: “Ngươi thật sự tính toán gϊếŧ Quỷ Vương sao?”
Tôi lắc đầu nói:
“Cái này ta thật không biết, đều nói Quỷ Vương muốn hại ta. Không biết là ta khờ không cảm giác được, hay là ta quá nhân từ, ta vẫn cảm thấy Quỷ Vương sẽ không đến mức gϊếŧ ta.”
“Nói vậy cũng không phải, ta có thể cảm giác được Quỷ Vương là một người có thể làm chuyện vì đại nghĩa diệt thân. Dưới tình huống không xúc phạm lợi ích của hắn, khả năng sẽ không có chuyện gì. Nhưng nếu là xúc phạm ích lợi của hắn, vậy cũng thật khó nói.” Tô Trinh nói với tôi.
“ n, không nói chuyện khác nữa, trước mắt tạm thời chờ tham gia nghi thức tế bái của tộc Bái Hỏa đi.”
Nói xong, tôi cùng Tô Trinh cáo biệt rồi chuẩn bị trở về phòng mình.
Tô Trinh hỏi tôi: “Đại khái nghi thức tế bái còn bao nhiêu ngày nữa?”
Tôi nói không biết, Tô Trinh lại nói: “Nếu không vội, ta phải chạy trở về một chuyến.”
“Làm gì?”
“Gọi cứu binh.”
Tôi nghĩ nghĩ rồi nói: “Hẳn là không vội đi, đến lúc đó nữ tử tộc Bái Hỏa kia sẽ nhắc nhở ta.”
Về tới phòng mình, tôi mở ra cái hộp nhỏ trong ngực, tôi biết đêm nay nhất định sẽ là một đêm không ngủ.
Vạn Diệp Tằm Vương nhất định sẽ vì đồ đệ của mình tới tìm tôi.
Chẳng sợ Vạn Diệp Tằm Vương không tới, ít nhất Thiên Diệp Tằm Vương chắc chắn sẽ tới.
Tôi không ngủ, châm một ngọn nến ngồi ở chính giữa phòng, tùy tiện mở ra mấy quyển sách ngồi xem.
Sau nửa đêm, ngoài cửa sổ bắt đầu nổi gió. Khi tôi đang muốn đóng cửa sổ, bỗng nhiên từ ngoài cửa sổ bắn vào hai sợi tơ lụa màu trắng, giống như muôn vàn sợi tơ bện vào nhau, cột ở bên trên cửa sổ, phía dưới có một người bay lên.
Tập trung nhìn lại đúng là Thiên Diệp Tằm Vương, mà những sợi tơ trắng đó đúng là từ tay áo hắn bắn ra, tôi cười nói:
“Làm như là người nhện vậy, thật ra ngươi có thể đi cửa chính a.”
Thiên Diệp Tằm Vương không để ý tôi nói móc, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: “Có thể đem tằm linh của ta cho ta không?”
Tôi nói: “Ngươi nói câu này, giống như ta thiếu nợ ngươi vậy, nói cho liền cho? Nghĩ ta là ai a? Là Lôi Phong sao? Hay là Jesus a?”
Thiên Diệp Tằm Vương hẳn là không biết về Lôi Phong cùng Jesus, hắn thấp hèn nói với tôi:
“Chỉ cần ngươi đem tằm linh cho ta, giữa chúng ta có cái vấn đề gì đều dễ nói chuyện.”
Tôi ừ một tiếng nói: “Đơn giản, cái tên Béo kia ở đâu?”
“Tên Béo nào?”
“Lăn! Tin hay không tôi lập tức huỷ hoại ngươi?”
Vừa thấy gia hỏa này giả bộ ngớ ngẩn với tôi, tôi lập tức nổi giận, lão hổ không phát uy, khinh tôi là mèo bệnh?
Thiên Diệp Tằm Vương vội vàng cúi đầu cung kính nói:
“Ta đã biết, cái tên Béo kia hiện tại hẳn là rời khỏi khu vực này, trở về ngoại giới, trong thời gian ngắn ta cũng không liên lạc được.”
Tôi lắc đầu nói: “Đừng cùng ta nói những lời vô dụng đó, liên hệ được hay là liên hệ không được đều là chuyện của ngươi, trước mắt ta muốn nhìn thấy hắn, ngươi nghĩ cách đem hắn tìm trở về cho ta, chỉ đơn giản như vậy thôi, hiểu không?”
Hắn còn muốn nói cái gì, tôi nói thẳng: “Không còn sớm, ta cũng đã chờ ngươi đến nửa đêm rồi, nhiệm vụ đã nói rất rõ ràng, còn cần ta nói lại sao?”
Tôi hạ lệnh đuổi khách, trong miệng Thiên Diệp Tằm Vương lẩm bẩm hai câu, muốn nói cái gì lại nhịn xuống, cuối cùng vẫn là từ cửa sổ nhảy xuống, biến mất ở cuối phố.
Xem ra bắt lấy nhược điểm người khác thật đúng là một chuyện vô cùng sảng khoái, quả thực chính là không đánh mà thắng, thao túng bất luận kẻ nào.
Mà gia hỏa này cũng là nóng lòng phải cầm về tằm linh bản thể, thế mà sáng sớm hôm sau đã trói gô tên Béo mang lại đây cho tôi.
Ở trong phòng khách sạn, tên Béo không ngừng giãy giụa, trong miệng nhét một khối vải, muốn mắng cái gì nhưng chung quy không có mắng ra khỏi miệng.
Tôi đối với Thiên Diệp Tằm Vương nói: “Tốt, ngươi đi về trước đi, ta hỏi chuyện hắn, hỏi xong tự nhiên sẽ đưa trở về cho ngươi.”
Thiên Diệp Tằm Vương rời đi, tôi rút miếng vải ra khỏi miệng tên Béo, nói: “Ngươi khiến ta đau lòng!”
Tên Béo cắn răng, vẻ mặt bất khuất nói:
“Là ngươi làm ta thương tâm trước, Trần Vĩ ngươi đều có thể gϊếŧ, huống chi là ta đây? Đại huynh đệ, đừng trách ta, ta cũng là vì tự bảo vệ mình, chúng ta đều là người giống nhau, không phải sao?”
Tôi rất đau lòng, tôi nói: “Ta vì Quỷ Vương làm việc, chuyện này không giả, nhưng ta thật sự không có tính toán muốn gϊếŧ ngươi.”
“Nhiều lời vô ích, nằm ở trong tay ngươi, ta chấp nhận, muốn động thủ thì nhanh ra tay, đừng nhao nhao nói mù, hai mươi năm sau lão tử vẫn là một trang hảo hán.”
Tôi cười lạnh một tiếng nói: “Được, rất tốt, ngươi còn có nguyện vọng gì, nói đi ta thỏa mãn cho ngươi.”
Tên Béo nhìn ra ngoài cửa sổ nói: “Cửa thôn quê nhà ta ở hướng đông, từ cửa thôn đi về hướng đông 30 bước, ta có chôn một rương bảo bối, ngươi đào bảo bối kia ra đưa cho mẹ ta, để bà an ổn lúc tuổi già, được không?”
“Ta không tham tài, thứ này tôi nhất định sẽ đưa cho mẹ ngươi, yên tâm đi chết đi.”
Khi nói chuyện, tôi từ sau eo rút ra chủy thủ, nhưng ngoài cửa sổ khách sạn bỗng nhiên có người ném vào một quả lựu đạn khói chế tác thủ công.
Khi hai nửa lựu đạn vỡ ra, lập tức toàn bộ phòng tràn ngập sương khói, vừa mở mắt, hai mắt liền cay xè chảy nước, trong hoảng loạn, tên Béo la lên một tiếng: “Các ngươi là ai!”
Chờ sau khi sương khói tan đi, tên Béo đã biến mất không thấy.
Thiết Tháp ngây ngốc ở bên cạnh, cuối cùng mới nói: “Vừa rồi quả lựu đạn kia là ai ném?”
“Ta nào biết! Khẳng định là Thiên Diệp Tằm Vương đem hắn cứu đi!”
Nói xong, tôi tức giận không thôi, vỗ một cái vào trên bàn.
Màn đêm buông xuống, Thiết Tháp đang nằm ở trên giường ngủ, tôi lại lặng lẽ bò đến bên người Thiết Tháp, tiến đến bên tai hắn nhỏ giọng gọi: “Thiết Tháp, tỉnh tỉnh, Thiết Tháp, tỉnh tỉnh.”
Thiết Tháp mông lung mở mắt, mơ mơ màng màng hỏi tôi: “A Bố, làm gì vậy? Hơn nửa đêm rồi.”
Tôi vội vàng dựng ngón tay trước miệng, nói: “Suỵt! Đêm nay mang ngươi đi đào bảo bối, đi không?”
Thiết Tháp cả kinh, đột ngột ngồi thẳng dậy hỏi tôi: “Đào bảo bối? Đào bảo bối gì?”
Tôi hắc hắc nhỏ giọng cười nói: “Đi cùng ta ngươi sẽ biết, thế nào, muốn lại làm một vố lớn hay không?”
Thiết Tháp ừ một tiếng nói: “Được, không ngủ, ta hiện tại liền đi.”
Chúng tôi thay y phục dạ hành, lúc rời khỏi khách sạn chúng tôi không đi đường lớn mà là luôn đi lòng vòng ở đường nhỏ. Mới đi không bao lâu, Thiết Tháp nhỏ giọng hỏi tôi:
“A Bố, lối này hình như là đi chỗ Thiên Diệp Tằm Vương a.”
“Đúng vậy, chính là đi đào bảo bối kia.”
“A? Thiên Diệp Tằm Vương còn có giấu bảo bối sao?”
Tôi đắc ý cười nói: “Chuyện ngươi không biết còn có rất nhiều, đêm nay đi theo ta một chuyến, ngươi sẽ rõ ràng những việc ta làm.”
Đến khi Thiết Tháp đi theo tôi tới gần kiến trúc mái vòm, tôi nói với Thiết Tháp: “Cửa lớn kiến trúc mái vòm này là hướng nam đi?”
Thiết Tháp ừ một tiếng, tôi nói: “Ngươi hiện tại đi về phía trước 30 bước, để tôi nhìn xem đại khái có thể đi bao xa.”
Sau khi chờ hắn đi xong, tôi cũng đi 30 bước, thân hình hai tôi có khác biệt, nhưng 30 bước này cách nhau nhiều nhất chỉ có khoảng ba mét.
Tôi nhìn cửa chính kiến trúc mái vòm, sau đó suy tính hướng đông nam, lại suy tính khoảng cách 30 bước, cuối cùng chỉ vào một mảnh khu vực trong rào tre, nói: “Đi! Đào chỗ kia, nhất định có dấu đồ vật chúng ta muốn!”