Tôi nghiêng người tránh thoát đồng thời đã sớm chuẩn bị phản kích, lập tức rút ra chủy thủ từ sau eo, tạch một tiếng, chém tới bờ vai của hắn.
Một chiêu này tôi đã tính toán từ lâu. Sở dĩ thời gian lâu như vậy tôi không có động thủ, chính là để chờ hắn ra tay trước, tôi lại phản đòn!
Giống như trong tiên đoán của tôi, một đao này trực tiếp chém vào bờ vai của hắn, thậm chí tôi cắn răng hung hăng đem chủy thủ rạch xuống, trực tiếp cắt tới vị trí trái tim hắn!
Một kích phải chết!
Rút ra chủy thủ, tôi cười lạnh nói: “Các ngươi tự xưng là người thông minh. Sẽ luôn chết dưới thông minh của mình.”
Tôi đang muốn xoay người rời đi, bỗng nhiên tên Lưu Minh Bố giả này hắc hắc cười nói: “Phải không?”
Quay đầu nhìn lại, thân hình hắn bị cắt ra thế mà nhanh chóng khép lại, tốc độ khép lại này so với Thái Tuế sống của tôi còn lợi hại hơn!
Nguyên lai gia hỏa này chính là tên Lưu Minh Bố giả thứ ba!
Hắn chính là tên đánh không vỡ, gϊếŧ không chết kia, so với hai tên trước càng khó xơi.
Sau khi thân thể hắn khép lại hoàn toàn, hắn cười nói với tôi:
“Không tồi a, đều nói ngươi đần muốn chết. Một chiêu vừa rồi đúng thật là ngoài dự kiến của ta, ta bắt đầu sinh ra hứng thú với ngươi.”
Tôi tập trung tinh thần. Nhược điểm của gia hỏa này, trước mắt Quỷ Vương và Số 73 cũng chưa điều tra ra được, cũng không ai biết nên đối phó hắn như thế nào.
Hắn lại công kích lần nữa, tôi lùi lại nửa bước tránh thoát đồng thời cũng vươn chủy thủ đâm hắn, hắn căn bản không tránh né, trực tiếp tiếp chủy thủ của tôi.
Một đao này trực tiếp từ cằm hắn đâm vào, sau đó chọc ra từ tròng mắt hắn. Tôi có thể cảm nhận được rõ ràng, người này căn bản là không có xương cốt!
Cả người hắn mềm giống như một bãi bùn, chủy thủ rất dễ dàng có thể đâm vào. Nhưng khi tôi rút chủy thủ ra, miệng vết thương trên người sẽ nhanh chóng khép lại. Có thể nói, mặc kệ tôi tổn thương hắn như thế nào, đến cuối cùng hắn vẫn là lông tóc bình yên.
Thể lực của tôi là có hạn trong một thời gian nhất định. Cứ như vậy đánh tiếp mà nói, phỏng chừng tôi sớm muộn gì cũng sẽ mệt chết ở trên tay hắn.
Tuy rằng trong cơ thể tôi cũng có Thái Tuế sống, có thể trợ giúp tôi khôi phục vết thương, nhưng tốc độ khôi phục vết thương so ra kém hắn rất nhiều.
Không bao lâu, trên người tôi đã bị đâm ra đầy vết thương, quần áo đều bị máu tươi dính ướt. Hắn chém liền hai đao, đuổi đánh tôi đồng thời nói:
“Chà chà, thi thể rướm máu quả nhiên danh bất hư truyền a, máu tươi bất tận là sức mạnh chung cực mỗi một cao thủ đều mong đợi. Thứ tốt này vì sao lại bị tên ngu ngốc như ngươi đoạt được cơ chứ?”
Hắn tràn đầy tiếc nuối, nhưng tôi biết đằng sau tiếc nuối chính là ý niệm toàn lực gϊếŧ chết tôi.
Tôi nhớ rõ đã từng nhìn qua một câu nói, nói rất có đạo lý.
‘Thất Phu Vô Tội, Hoài Bích Kỳ Tội’ không có thực lực sở hữu kỳ bảo, đây chính là tai họa.
Tôi có được nhiều bảo vật thần kỳ như vậy, nhưng lại không cách nào sử dụng, đây chính là tai họa của tôi.
Khi tôi sắp chống đỡ không nổi nữa, bỗng nhiên nghe được một tiếng súng từ phương xa, một phát viên đạn bắn vào trong đầu Lưu Minh Bố giả.
Viên đạn này xuyên thấu qua đầu hắn, miệng vết thương nhanh chóng khép lại, hắn cười nói:
“Tới giúp đỡ? Rất tốt, vậy thì bồi ngươi cùng nhau xuống địa ngục đi!”
Tôi đã kiệt sức, tôi dùng tới sức mạnh Long xà đồ đằng cũng khó có thể ngăn cản hắn, hắn giống như một cái máy được rót đầy nhiên liệu, một khi bắt đầu hoạt động là có thể cung cấp vô hạn sức mạnh mạnh mẽ.
Tôi liên tục bị đánh lui về phía sau, vết thương trên người càng ngày càng nhiều, đến cuối cùng máu tươi cơ hồ là chảy thành dòng, hắn quát lớn lên một tiếng:
“Đem bảo vật đều giao cho ta đi! Ta sẽ để cái tên Lưu Minh Bố này trở thành thần thoại! Ha ha ha ha……”
Ngữ khí đầy táo bạo, hắn một chưởng ấn ở trên đỉnh đầu tôi, lập tức tôi cảm thấy trong lòng bàn tay hắn truyền đến một cỗ hấp lực, máu cả người tôi đều chảy ngược, toàn bộ chạy ngược hướng lên đầu.
Tôi nhớ tới trải nghiệm khi ở Tây Song Bản Nạp hấp thụ Hỏa Trung Lô, hôm nay Lưu Minh Bố giả này cũng chơi một chiêu đồng dạng.
Có lẽ hắn thật sự biết ký ức sâu trong đầu tôi.
Khi tròng mắt tôi đều sắp bành trướng rơi ra khỏi hốc mắt, bỗng nhiên bên cạnh bay ra một người, một chân đá vào trên vai Lưu Minh Bố giả, đem hắn đá bay.
Nữ cảnh sát tới!
“A Bố, ngươi thế nào?” Nữ cảnh sát nâng tôi lên, tôi cảm thấy hai chân đều có chút đứng không vững.
Tên Lưu Minh Bố giả thứ ba cười nói: “Kêu một nữ nhân tới hỗ trợ a? Cho rằng như vậy là có thể chạy thoát sao?”
Khi hắn nói chuyện, chậm rãi đi tới chúng tôi, lúc này nữ cảnh sát cúi đầu nhỏ giọng ở tôi bên tai nói:
Bấm quảng cáo ủng hộ mình với nhé
“Quỷ Vương vừa mới thông tri Số 73 tới tìm ta, nói tìm được biện pháp gϊếŧ tên Lưu Minh Bố thứ ba rồi.”
Tôi cả kinh nhìn về phía nữ cảnh sát, nàng tiếp tục nói:
“Muốn gϊếŧ hắn rất dễ dàng, dùng ma diễm của ngươi hút đi sức mạnh của hắn! Dùng sức mà hút, hung hăng mà hút.”
Nói xong những lời này với tôi, nữ cảnh sát lại dùng sức gật gật đầu, ý là: “Ngươi có thể làm được!”
Tôi cắn răng chờ thân thể khôi phục, mà nữ cảnh sát lại cùng Lưu Minh Bố giả quần chiến, cung cấp thời gian nghỉ ngơi quý giá cho tôi.
Vừa rồi đều dùng hết thể lực, Long xà đồ đằng đẫ bơi trở về trước ngực tôi.
Nghỉ ngơi khoảng năm phút, thể lực nữ cảnh sát cũng tiêu hao không sai biệt lắm, lúc này đối với tôi đánh một ánh mắt, tôi vội vàng gật đầu.
Nàng nhanh chóng chạy tới tôi, giả vờ đánh không lại bỏ chạy.
Khi nàng chạy đến trước mặt tôi, hét lớn một tiếng: “Động thủ!”
Bỗng nhiên nữ cảnh sát trước mặt tôi đã không thấy, thay vào đó là tên Lưu Minh Bố giả kia, chính hắn đều choáng váng, không biết vì sao đột nhiên mình bị thay đổi vị trí.
Mà tôi một tay hóa trảo, ra tay như điện chộp vào trên vai Lưu Minh Bố giả, nghiến răng phát ra ma diễm trong cơ thể, bắt đầu dùng sức hấp!
“A –!”
Lưu Minh Bố giả bùm một tiếng quỳ trên mặt đất, ngửa mặt lên trời thét dài, thân thể hắn giống như là một quả bóng cao su xì hơi, đang dần dần sụp đổ.
“Có những lúc, có một số người quá thông minh lại không tốt!”
(edit: lại ra vẻ dạy đời, ghét)
Tôi cắn răng hung dữ nói một câu, đẩy nhanh tốc độ hấp thu, hận không thể lập tức hút hắn thành một tấm da người.
Thân thể Lưu Minh Bố giả sụp đổ tốc độ rất mau, đột nhiên hắn hét lớn:
“Đừng gϊếŧ ta! Đừng gϊếŧ ta! Ta dùng một bí mật cùng ngươi trao đổi, một bí mật ngươi tuyệt đối muốn biết! Một bí mật tuyệt đối đáng giá trao đổi!”
Tôi cùng nữ cảnh sát liếc nhìn nhau, nữ cảnh sát gật gật đầu, ý là nghe hắn nói. Dù sao Số 73 còn mai phục ở bên ngoài, vẫn luôn dùng súng ngắm nhắm chuẩn hắn, hơn nữa lúc này hắn nguyên khí đại thương, cũng không lật nổi bao nhiêu sóng gió.
Tôi buông lỏng tay ra, bùm một tiếng hắn ngã trên mặt đất, giống như là một quả bóng cao su bị xả đi rất nhiều hơi, thân thể hắn sụp đổ rất nhiều, mặt mũi cũng sụp đổ nhiều, mặt bên trái trực tiếp lõm vào. Thoạt nhìn giống như một tấm da trẻ em.
“Nói nghe một chút?” Tôi cúi đầu hỏi hắn.
“Thất tinh Ma Thư, kỳ thật giấu ở trên bốn người chúng ta! Ngươi có nghĩ ra không?” Tên Lưu Minh Bố giả thứ ba cao giọng nói.
Tôi ừ một tiếng, rất tự nhiên nói: “Đương nhiên biết.”
“Vậy ngươi lưu ta một mạng, ta nói cho ngươi làm sao mới có được Thất tinh Ma Thư, như thế nào?” Hắn bắt đầu cùng tôi cò kè mặc cả.
Tôi cười nói: “Không thành vấn đề.”
“Trong cuộc đời ngươi bị mất đi ba ngày, cũng chính là ba ngày này sẽ thay đổi tất cả mọi chuyện vốn dĩ sẽ xảy ra, phương thức Thất tinh Ma Thư hiện thế một lần nữa cũng thay đổi, bốn người chúng ta chính là bốn khối thiên thạch cuối cùng. Ba cuốn Thất tinh Ma Thư trước nằm trên tam khối thiên thạch kia, bốn cuốn sau phân đều trên người mỗi chúng ta.”
Lúc hắn nói chuyện, âm điệu rất quái lạ, giống như yết hầu hắn cũng bị bẹp xuống, đem dây thanh quản làm hỏng.
Nhưng tôi vẫn nghe hiểu, tôi nói: “Phần của ngươi đâu? Giao ra đây.”
“Rất đáng tiếc, phần của ta cùng với hai tên đã chết kia đều bị tên Lưu Minh Bố cuối cùng đoạt đi rồi.”
“Ý ngươi chính là nói cho ta, bốn quyển Thất tinh Ma Thư, toàn bộ tập trung ở trên người tên Lưu Minh Bố cuối cùng kia?”
Hắn nói: “Đúng! Chính là như vậy, tin tức này có thể đổi mạng ta không!”
“Có thể — cái rắm!”
Tôi khinh thường nhìn hắn một cái nói: “Chờ ta gϊếŧ tên thứ tư, ta tự nhiên có thể lấy được Thất tinh Ma Thư, cũng tự nhiên có thể lợi dụng thất tinh Ma Thư điều tra ra ba ngày biến mất trong đời ta kia, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì.”
“Tên Lưu Minh Bố cuối cùng, ngươi gϊếŧ không chết hắn! Ai cũng gϊếŧ không được hắn! Hơn nữa liền tính ngươi có được phương pháp có thể gϊếŧ chết hắn, ngươi cũng vĩnh viễn không thể gϊếŧ chết hắn!” Hắn cắn răng, chém đinh chặt sắt nói.
Tôi thật ra hứng thú liếc mắt nhìn nữ cảnh sát một cái, lại cúi đầu hỏi hắn: “Ngươi nói thật ra vì sao?”
“Bởi vì nếu ngươi gϊếŧ tên Lưu Minh Bố cuối cùng, chính ngươi cũng sẽ chết!”