Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 346: Người thân ám sát


Tôi cũng không biết số di động của Quỷ Vương và Số 73, hơn nữa lúc này hơn nửa đêm, trên cơ bản cửa hàng quần áo đều đã đóng cửa, cuối cùng ở bên đường nhìn thấy một quầy hàng trên vỉa hè có bán quần đùi. Hơn nữa lại là bắt đầu đổi mùa nên bán thanh lý đại hạ giá, 8 đồng tiền một cái.

Tôi chạy tới không nói hai lời nhặt một cái mặc ở trên người, bà chủ quầy hàng đều có chút choáng váng, ngẩng đầu nhìn tôi hỏi: “Tiểu tử. Mang tiền không?”

Mang tiền cái lông, trên người tôi có thể có chỗ cất tiền sao?

Tôi nói: “Đại tỷ, trên người ta thật không có tiền, ngươi nếu là tin được ta, ta liền phái người lại đây đưa cho ngươi, được không?”

Bà chủ nhìn tôi chằm chằm, muốn nói cái gì nhưng lại thôi, tôi biết nàng là thấy được Long xà đồ đằng trên ngực tôi. Nói như nào thì xăm hình đều là côn đồ, loại người này đắc tội không nổi. Dù sao đầu trọc đâu sợ bị nắm tóc, tên côn đồ lông còn không có, chính là dám liều mạng.

“Được được được, tám đồng tiền a, nhớ lấy về cho tôi.” Bà chủ kia nói một câu với tôi, tôi quay đầu rời đi.

Đây thực sự là, hôm nay cũng có lúc phải vì tám đồng tiền mà khom lưng hứa hẹn.

Tôi bắt một cái taxi, thẳng đến tòa nhà Quỷ Vương ở, tới nơi tôi để tài xế đi cùng tôi lên lấy tiền, tài xế nghe xong đều choáng váng, nói: “Ngươi không có tiền thì ngồi xe làm gì a?”

Tôi nói: “Nhà tôi bên trên, chính là không có tiền mới phải đi lấy, ông là cùng tôi đi lấy hay là ngồi đây chờ tôi?”

Xe taxi tài xế nghĩ nghĩ, nói: “Ngươi đi lên lấy đi, ta chờ ngươi.”

Dù sao cũng hơn hai mươi khối, lúc tôi chạy đến trên lầu, không nói hai lời liền tìm đến bảo vệ trông cửa hỏi:

“Huynh đệ, có tiền không? Đưa ta một trăm!”

Bảo vệ đều đã biết tôi. Lập tức từ trong túi móc ra một chồng nhân dân tệ, hỏi: “Có đủ hay không? Không đủ ta đi lấy.”

Tôi chỉ rút một tờ rồi chạy ngược trở ra.

Trải qua một phen lăn lộn, lúc tôi trở lại phòng của Quỷ Vương, Quỷ Vương cùng Số 73 đều choáng váng.

Hai người nhìn tôi chằm chằm tựa như nhìn quái thú. Đặc biệt là Số 73, càng là lập tức chắn trước mặt Quỷ Vương, vẻ mặt nghiêm túc, dường như sợ tôi thương nhớ Quỷ Vương.

Tôi hỏi: “Các ngươi làm sao vậy? Khẩn trương như vậy làm gì?”

Quỷ Vương đối với Số 73 xua xua tay, nói: “Không có việc gì, ta biết chuyện gì phát sinh, hắn chính là Lưu Minh Bố.”

Sau đó Quỷ Vương lại hỏi tôi: “Ngươi làm sao lại chạy về trong cái bộ dạng này?”

Tôi nói: “Đừng nói nữa, ta bị bắt.”

Tôi đem chân tướng sự tình kể cho bọ họ một lần, không chờ tôi nói xong, Quỷ Vương kinh hãi nói: “Ngươi thế mà từ trong bể máu nhảy ra?”

Thấy Quỷ Vương đô trừng lớn tròng mắt, tôi nói: “Đúng vậy, máu loãng kia có lực ăn mòn rất mạnh, cơ bắp cả người tôi đều bị ăn mòn chỉ còn một bộ khung xương, nếu không phải tôi có được bộ hài cốt thủy tinh này, phỏng chừng ngay cả xương cốt cũng thành bột phấn không thừa.

Có thể nói một bể máu loãng kia tuyệt đối so với được với axít.

Quỷ Vương liên tục vỗ vỗ mu bàn tay, nói: “Ai, ai, ngươi bỏ lỡ hai lần cơ hội ngàn năm một thuở a.”

Tôi có chút nghe không hiểu lời Quỷ Vương nói, nhưng thấy hắn luôn thở dài, tôi liền hỏi: “Ta bỏ qua cái cơ hội gì? Lại còn hai lần? Nói rõ ràng một lần xem nào?”

Quỷ Vương nói: “Ngươi có được thi thể rướm máu, ngươi bị nhốt ở trong bể cá kia, mấy con cá đen kia cắn xé da thịt của ngươi, làm máu tươi chảy ra nhuộm toàn bộ bể cá ngâm thân thể ngươi.

Ở trong quá trình này Ma tâm nhanh chóng bị thôi phát, kia cỗ sức mạnh thị huyết nhanh chóng thức tỉnh, nếu lúc ấy ngươi không nhảy ra, để ma tâm đúc lại thân thể cho, ngươi có biết ngươi sẽ trở lên rất mạnh không?”

Tôi ngơ ngác hỏi: “Rất mạnh?”

“Cùng ta một đấu một, ta ở toàn thịnh thời kỳ đều không nhất định đánh thắng được ngươi.”

Mẹ nó, thật hay giả?

Quỷ Vương nói làm tôi hoàn toàn ngây ngẩn cả người, sau đó tôi vội vàng nói: “Cái này dễ làm a, lại chuẩn bị cái bể lớn, ta cắt vỡ huyết nhục của mình, để máu tươi chảy đầy là được, dù sao ta cũng dùng không hết máu tươi.”

Quỷ Vương lắc đầu nói: “Vô dụng, ma tâm thức tỉnh trăm năm khó gặp, ngươi ngâm ở bên trong huyết trì, sức mạnh ma tâm phát ra ở huyết trì, rửa sạch thân thể cho ngươi, cơ bắp ngươi đều ăn mòn ở trong nước, nhưng nếu ngươi có thể ngâm thêm nửa canh giờ, những sức mạnh ngươi phát ra ở trong nước sẽ một lần nữa tụ tập, ma tâm sẽ đúc lại thân thể cho ngươi, ngươi có Thái Tuế sống, lại có bất tử ma tâm, ngươi nghĩ lại ma tâm dung hợp vài loại sức mạnh này để đúc lại thân thể cho ngươi, sẽ là tồn tại như thế nào!”

Tôi đã hiểu, khi tôi nhìn thấy thân thể mình bị ăn mòn, tôi sợ hãi nhảy ra từ bể cá.

Kỳ thật chỉ là lúc đó ma tâm đem túi da phàm tục của tôi tiêu bớt, lại đúc lại ma thân chân chính cho tôi. Chỉ tiếc tôi chẳng những nhảy ra ngoài, lại còn đánh nát bể máu loãng kia.

Nhưng mà như vậy cũng tốt, đỡ tiện nghi cho nam tử che mặt.

Thấy Quỷ Vương còn không ngừng than thở, tôi biết tôi lại lỡ mất một cơ hội tốt ngàn năm một thuở, nhưng mà lúc này còn có một việc so với chuyện này càng quan trọng.

Tôi hỏi Quỷ Vương: “Tên Béo đâu? Ở đâu?”

Quỷ Vương nghiêng đầu nhìn thoáng qua Số 73, ý bảo để Số 73 cùng tôi nói chuyện.

“Lúc tên Béo vừa đến nơi này, đã bị ta giam giữ.”

Số 73 nói chuyện tương đối trực tiếp, tương đối ngắn gọn rõ ràng.

Tôi còn chưa nói, Số 73 tiếp tục nói: “Kỳ thật lúc ngươi bị bắt ta thấy được, nguyên bản ta muốn một đường truy đuổi qua, nhưng lại thấy được tên Béo lái xe của ngươi, đi đến nơi này của Quỷ Vương, vì phòng ngừa Quỷ Vương bất trắc, ta nhanh chóng quay trở lại, trở về đến nơi này bảo hộ Quỷ Vương an toàn, cái tên Béo kia quả nhiên có quỷ.

Nguyên lai là như thế, nói cách khác, Số 73 nhìn thấy tôi bị bắt, muốn cứu tôi nhưng cũng sợ Quỷ Vương tao ngộ bất trắc, cuối cùng vẫn là quyết định trở về bảo hộ Quỷ Vương.

Trong lòng tôi không có khó chịu, tôi cảm thấy đây mới là lựa chọn chính xác, bảo hộ Quỷ Vương, bảo hộ long đầu lão đại của chúng tôi, chúng tôi mới không dễ dàng chết đi.

“Tên Béo kia hẳn là bị tẩy não, các ngươi cẩn thận một chút, nhưng đừng để hắn bị thương.” Tôi nói với Số 73.

Số 73 ừ một tiếng, nói: “Ta biết, hắn học được bản lĩnh của hai đứa trẻ kia, có thể sử dụng ánh mắt mê hoặc người, nhưng đối với ta vô dụng. Hiện tại vừa hay, lấy hắn tới phá giải hoa chiêu của hai đứa trẻ kia.”

Số 73 làm việc xác thật kín kẽ không chỗ hở. Tôi phân phó cho một tiểu đệ của Quỷ Vương đi đưa cho bà chủ cửa hàng vỉa hè kia một trăm khối.

Sau đó hướng sang Quỷ Vương hỏi: “Kế tiếp làm như thế nào? Ta cảm thấy bằng hữu của ta đều rất nguy hiểm, ta muốn trước thông tri cho bọn họ một chút.”

Quỷ Vương nói: “Trước mắt không vội, trước tiên từ cái tên Béo này phá giải mê hoặc chi thuật, chỉ cần nắm giữ huyền cơ loại thuật số này, chúng ta liền không cần sợ hai đứa trẻ kia.”

Trong giọng nói của Quỷ Vương hơi có chút than thở. Dù sao đã từng oai phong một cõi, bễ nghễ thiên hạ, hiện giờ lại nằm trên giường bệnh, thân thể suy yếu giống như một bãi bùn, đổi lại là ai cũng đều không dễ chịu.

Cáo biệt Quỷ Vương, hơn nửa đêm tôi chạy về nhà mình, khi tôi ấn chuông cửa, bên trong truyền đến một câu: “Ai a?”

Là âm thanh của Tô Trinh, tôi nói: “Ta đã trở về, mở cửa một chút.”

Bên trong bỗng nhiên im lặng một hồi, như là đột nhiên mất đi âm thanh, tôi nói: “Các ngươi làm sao chậm như vậy a? Mở cửa a.”

Qua hơn mười phút, cửa bên trong mới mở ra, Cát Ngọc cùng Tô Trinh đứng ở cửa nhà. Biểu tình hai người có chút khẩn trương nhìn tôi.

Tôi sửng sốt cười nói: “Làm sao? Không cao hứng sao?”

Khi nói chuyện, tôi liền đẩy vào trong nhà. Đang ở khom lưng đổi dép lê, bỗng nhiên trên cổ tôi bị một dây ni lông tròng lên, đồng thời sau lưng tê rần, chỉ nghe ‘phụt’ một tiếng, một cây đao trực tiếp đâm từ sau eo vào trong thân thể tôi.

Tôi trừng mắt, mặt đầy vẻ khó có thể tin. Tôi muốn phản kháng, nhưng cổ bị siết cùng với sau eo trúng đao, tôi căn bản là không còn sức lực phản kháng.

Tôi chỉ có thể cố dùng hết sức lực quay đầu, nhìn lại Cát Ngọc cùng Tô Trinh.

Trong tay Tô Trinh đang siết chặt dây ni lông, hơn nữa lại là buộc nút trói heo, càng giãy giụa sẽ càng thít chặt.

Mà trong tay Cát Ngọc vẫn còn cầm lấy một thanh chủy thủ chói lọi, đâm ở bên hông tôi.

Tôi chịu đựng đau nhức, hỏi các nàng: “Các ngươi…… Các ngươi làm sao vậy?”

Ai ngờ này không hỏi còn tốt, mới vừa hỏi Tô Trinh cùng Cát Ngọc đồng thời cắn răng, Tô Trinh túm dây thừng vươn chân đạp lên phía sau lưng tôi, dùng sức kéo, hận không thể khiến đầu của tôi bị kéo đứt xuống.

Mà Cát Ngọc đem chủy thủ cắm thêm vào trong cơ thể tôi một đoạn, tôi cảm thấy sinh mệnh mình đều sắp đi đến cuối.

“Các ngươi rốt cuộc làm sao vậy!”

Tôi cắn răng, dùng hết một tia sức lực cuối cùng rêи ɾỉ ra những lời này.

Cát Ngọc cắn răng tức giận nói: “Đến tột cùng ngươi là ai!”