Quyết định chủ ý này, Quỷ Vương bắt đầu cùng Số 73 lên kế hoạch, mà tôi thì đi kiếm mấy cục đá giả, cất vào trong xe của mình, chuẩn bị 12 giờ đêm nay đi trạm vận chuyển hành khách Tây Xương tìm nam tử che mặt đổi tên Béo trở về.
Mặc kệ nói như thế nào, hắn cũng là bằng hữu của tôi.
Mà vào khoảng 7 giờ tối, Trần Vĩ gọi điện thoại cho tôi nói: “Lão đệ, ngươi xong rồi.”
Tôi nói: “Làm sao vậy?”
“Bởi vì trên đại hội yêu cầu giám đốc các trạm vận chuyển hành khách đi lên phát biểu cảm nghĩ, ngươi vắng mặt. Quản lý cao tầng của công ty đều rất tức giận. Muốn lấy lý do này để khai trừ ngươi, nhưng mắt kính gọng vàng ra sức bảo vệ ngươi, hiện tại vấn đề rất nghiêm trọng.” Trần Vĩ nhỏ giọng nói.
Tôi nói: “Không có việc gì, thật không cho ta làm, ta sẽ đi.”
Trần Vĩ nói: “Cái kia thật ngại a, ngươi vẫn là tới một chuyến đi, hội nghị còn chưa có xong đâu, phỏng chừng còn phải một giờ, ngươi chạy tới làm kiểm điểm, về sau hai anh em ta còn có thể công tác cùng nhau, ngươi nói như vậy có tốt hơn không.”
Trần Vĩ cùng tôi giống nhau, trên cơ bản là ở trong cuộc sống không bằng hữu gì, tôi còn tốt, còn có mấy người có thể trở thành với nhau bằng hữu.
Trần Vĩ thì không giống. Hắn giao lưu tất cả đều là một ít bạn nhậu, ở bên nhau trên cơ bản không chuyện gì tốt, hơn nữa khi xảy ra vấn đề, có nguy hiểm thì chạy so với thỏ còn nhanh hơn.
Cẩn thận nghĩ lại, vẫn là đi thôi.
Lái xe đến nửa đường, bỗng nhiên chuông di động vang lên, tôi mở ra xem thì là một tin nhắn. Người lạ gửi.
“Bên trong vận tải Vạn Dặm, có người muốn gϊếŧ ngươi, nhớ kỹ, nếu có người đối với ngươi chớp mắt ba cái, nhất định phải rút chủy thủ đâm chết hắn!”
Nhìn thấy tin này, tôi cả kinh, vội vàng nhắn trả lời, hỏi: “Ngươi là ai?”
“Người thao túng Hỏa Nha.”
Tựa hồ hắn biết tôi thường xuyên gọi hắn như vậy, cho nên liền trả lời một câu như vậy.
Tôi vội vàng gọi qua, nhưng lại có nhắc nhở đã tắt máy, nhưng mà hắn lại vẫn có thể nhắn cho tôi tin nhắn nữa như bình thường.
Hắn nói: “Bên trong vận tải Vạn Dặm có người muốn ngươi chết. Ngươi nhớ lấy, nếu ai đối với ngươi chớp mắt ba lần, chính là kẻ muốn gϊếŧ ngươi. Ngươi cần phải ở trước khi hắn ra tay xử lý hắn, bằng không ngươi nhất định phải chết.”
Trong lòng tôi khẩn trương, đem xe dừng ở ven đường, từ ống quần rút ra chủy thủ, đem chủy thủ giấu ở trong ống tay áo trái, thuận tiện tôi có thể nháy mắt rút ra chủy thủ công kích.
Trái tim bang bang nhảy liên hồi, cách tòa nhà của vận tải Vạn Dặm càng gần, trái tim tôi càng đập lợi hại.
Đến cuối cùng, tôi đỗ xe ở bãi đậu xe rồi xuống xe.
Tôi nhìn thoáng qua bốn phía, sắc trời rất là tối tăm, sắp đen hẳn, tôi đi thẳng tới tòa nhà.
Khi tới cửa tòa nhà, tôi thấy trong phòng hội nghị im ắng, giống như không có người nào.
Hơn nữa ở bãi đỗ xe lúc nãy, những cái siêu xe cũng đều đã đi rồi, vị trí trống không rất nhiều.
Đây là đại hội đã xong rồi đi? Nếu không mà nói, những cái siêu xe đó đều đi đã đâu vậy?
Chính là nghĩ như vậy, tôi liền đi tới trước cửa phòng, vừa lúc nhìn thấy mắt kính gọng vàng cùng Quỷ thúc đứng ở cửa trò chuyện với nhau, tôi khẩn trương thiếu chút nữa đã rút chủy thủ.
Nhìn thấy tôi đến, hai người rất là kinh ngạc, nhưng mà rất mau, mắt kính gọng vàng kia liền cười nói với tôi: “Ai, huynh đệ, hôm nay trong hội nghị, ta vẫn luôn tìm ngươi đây! Sao không có tới a.”
Khi nói chuyện, hắn vỗ vỗ bả vai tôi, vẻ mặt rất thân thiện.
Tôi gãi gãi đầu nói: “Thật xin lỗi a, hôm nay thân thể không thoải mái, ta rời đi trước, nếu thật sự làm cho quản lý cao tầng tức giận mà nói, ta đây liền từ chức đi.”
Mắt kính gọng vàng cùng Quỷ thúc đồng thời sửng sốt, hai người nhìn thoáng qua nhau, chớp đôi mắt, nói: “Không có a?”
Nói thật, khi hai người bọn họ đồng thời chớp mắt, tôi cơ hồ muốn dùng chủy thủ đi gϊếŧ người, nhưng tôi nhịn xuống, bởi vì cao nhân thao túng Hỏa Nha nói với tôi, phải là chớp mắt ba lần.
Hô hấp của tôi càng ngày càng nặng, tôi không biết có phải hai người bọn họ hay không, dù sao tôi vẫn cứ sợ hãi nhìn chằm chằm vào hai người bọn họ.
Mắt kính gọng vàng còn tưởng rằng thật sự muốn khai trừ tôi, liền ôm bả vai tôi nói:
“Ngươi nghe ai nói nhảm? Sau khi quản lý cao tầng cùng công ty nước Mỹ trao đổi xong, liền từng người rời đi, ở đâu mà tức giận, chấn động cái gì, không có việc gì.”
Quỷ thúc cũng cười nói: “A Bố, có đồ đệ ta che chở ngươi, ở vận tải Vạn Dặm ai cũng không chạm vào ngươi được một chút.”
Quỷ thúc nói những lời này, rốt cuộc để tôi biết địa vị mắt kính gọng vàng ở trong công ty đến tột cùng cao bao nhiêu, tôi phỏng chừng hắn đều là lão tổng.
Hai người có việc, cùng tôi hàn huyên vài câu liền rời đi.
Tôi đẩy cửa phòng họp ra, nhìn thấy mấy người vệ sinh đang quét tước phòng họp, cảm thấy rất là kinh ngạc.
Không phải Trần Vĩ nói 8 giờ mới kết thúc sao?
Tôi nhìn đồng hồ một chút, bây giờ mới là 7 giờ rưỡi, dựa theo tình cảnh trước mắt này mà nói, Trần Vĩ lừa tôi.
Nhìn xung toàn bộ phòng họp, chỉ có vài người quét rác, cái khác nhìn không tới, tôi đứng ở dưới cái biểu ngữ màu đỏ kia thầm nghĩ: “Cái gọi là tiên đoán, kỳ thật đều là rắm cho, chỉ là gạt người.”
Khi tôi đang muốn rời đi, bỗng nhiên một người quét rác bên cạnh ngẩng đầu, hỏi tôi: “Ngươi có chuyện gì sao?”
Tôi lắc đầu, nói: “Không có việc gì.”
Hắn tiếp tục quét rác, nhưng khi chúng tôi đối thoại một câu ngắn gọn này, khiến tôi đối hắn sinh ra chú ý.
Trong phòng hội nghị này, tổng cộng có sáu bảy người đang quét rác, mấy người còn lại đều là nữ, duy nhất hắn là nam.
Mấy người còn lại đều là mặc bảo trang, duy nhất hắn mặc một thân âu phục, hơn nữa là âu phục đại hội hôm nay.
Nhưng diện mạo hắn tôi lại là chưa gặp qua, không biết là ai.
“Huynh đệ, mượn cái bật lửa.” Tôi ngậm trong miệng một điếu thuốc, hỏi xin hắn tý lửa, hắn thò tay vào trong túi tìm bật lửa, có thể là lúc hắn dùng chổi quét rác, lực quét quá lớn cho nên lên bốn phía đều bụi mờ mịt một mảnh, rất sặc mũi.
Bởi vì tôi sặc mũi mới muốn mượn bật lửa hút thuốc, trong khi hắn tìm bật lửa, tôi phát hiện hắn chớp chớp đôi mắt.
Mà khi đưa cho tôi bật lửa, hắn lại chớp mắt, tay của tôi rõ ràng run rẩy một chút.
Cuối cùng lúc hắn cất bật lửa vào trong túi, lại bởi vì bốn phía bụi mù nên chớp lần thứ ba mắt.
Nguyên lai là hắn!
“Phốc!” Tôi trực tiếp phun ra thuốc lá trong miệng, từ trong tay áo rút ra chủy thủ đâm hắn.
Nhưng không chờ tôi rút chủy thủ ra, chỉ nghe ‘phụp’ một tiếng, hắn đã từ trong l*иg ngực rút ra một thanh chủy thủ, cắm vào trong bụng tôi trước.
“Lão đệ, đừng trách ta!”
Người nọ vừa nói xong câu đó, tạch một cái liền tóm xuống mặt nạ da người trên mặt, âm thanh nói chuyện cũng biến thành âm thanh nguyên bản của Trần Vĩ.
“Trần ca?! Vì sao ngươi phải làm như vậy?!”
Tôi cắn răng, che lại vết thương trên bụng, chủy thủ hắn cắm ở trên bụng tôi, căn bản không có ý định rút ra.
Trần Vĩ cắn răng nói: “Lão đệ, ta mẹ nó mới là giám đốc vận tải Vạn Dặm, ngươi một cái đầu đất dựa vào cái gì làm giám đốc? Dựa vào cái gì?”
Mặt tôi vặn vẹo, thống khổ nói: “Đây…… Đây là chủ ý của cao tầng, cùng ta không quan hệ……”
“Là chủ ý của cao tầng không giả, cùng ngươi không quan hệ cũng không giả, nhưng ngươi chắn đường tài lộ của ta, liền cùng ngươi có quan hệ! Biết ta làm giám đốc một năm có thể kiếm bao nhiêu tiền không? Một năm tôi có thể mua một chiếc siêu xe trăm vạn, hiện tại biết một năm ta có thể kiếm bao nhiêu tiền không? Ba vạn không đến, ta con mẹ nó mới là giám đốc, ngươi hiểu hay không!”
Trong mắt tôi rưng rưng, rốt cuộc hiểu ra một cái chân lý.
Người chết vì tiền chim chết vì mồi, bạn nhậu, vĩnh viễn chỉ có thể là bạn nhậu.
Tôi nhớ rõ khi còn nhỏ học qua một cái chuyện ngụ ngôn, một ông lão cùng một con rắn.
Cái con rắn kia bị đông cứng ở trên mặt tuyết, ông lão đem con rắn nhét vào trong l*иg ngực. Khi con rắn được ấm tỉnh, một ngụm đem lão ông cắn chết.
Trên mặt Trần Vĩ lộ ra nụ cười đắc ý, hắn nói: “Ngươi chết, ta mới có thể tiếp tục làm giám đốc, hiểu không?”
Mấy người quét rác xung quanh đều lẳng lặng đứng ở tại chỗ, không kêu một tiếng, hiển nhiên đều đã bị Trần Vĩ thu mua.
Tôi không biết Trần Vĩ cho các nàng bao nhiêu tiền, nhưng loại đồ vật này thật sự có thể thông sát hết thảy, bao gồm cái gọi là lương tri cùng với tín ngưỡng.
“Trần ca, tâm ta rất đau.” Trần Vĩ đâm chính là bụng tôi, tôi lại nói tâm rất đau, Trần Vĩ khinh thường hừ một tiếng, sau đó ngoài cười trong không cười nói:
“Lão đệ, an tâm đi thôi, ngày lễ ngày tết ta sẽ đốt cho ngươi nhiều tiền giấy, ngươi đừng hận ta, ta gϊếŧ ngươi chỉ có thể trách ngươi cản đường tài lộ của ta.”
Lúc trên mặt Trần Vĩ còn treo mỉm cười, tôi lấy thế sét đánh không kịp bưng tai rút ra chủy thủ, ‘phụt’ một tiếng, đâm vào bụng hắn, mỉm cười nói:
“Trần ca, ngươi có khả năng không biết, hiện tại ta không phải dùng chủy thủ bình thường là có thể gϊếŧ.
Chúng tôi thân mặc âu phục, mỉm cười, dùng chủy thủ đâm đối phương, sau lưng vẫn là cái biểu ngữ kia, tiên đoán, vẫn diễn ra.
Tử Thần, chung quy giáng lâm……