Bị Thiết Tháp nhục nhã, trên mặt cái võ sĩ kia thật là không nhịn được, hắn cắn răng quát: "Ta muốn khiêu chiến chính là Lưu Minh Bố, ngươi là ai!”
Thiết Tháp vung tay đập ra một cái mắng: "Ta đã nói, hắn là lão đại ta, muốn so chiêu cùng hắn, trước đánh thắng ta rồi nói!”
Còn phải nói, bàn tay Thiết Tháp vốn dĩ đã lớn như cái chậu rửa mặt, kết quả một cái tát này vung qua, trực tiếp đem võ sĩ kia đánh lùi lại vài bước, bùm một tiếng ngồi xổm ở trên mặt đất.
Tôi vẫn chưa từ trong đánh lén vừa rồi phản ứng lại. Lúc này tôi hỏi:
"Người anh em, ngươi đừng vội a, ta hỏi ngươi một chút, ngươi nói danh sách Võ Thần này là cái ý gì?”
Võ sĩ tức muốn khóc, đứng lên quay đầu liền chạy, bỏ lại cho tôi một câu: "Ngươi chờ, ta sẽ còn đến khiêu chiến ngươi!”
Tôi ngược lại không phải sợ hắn khiêu chiến tôi, chính là tôi muốn biết cái gọi là danh sách Võ Thần đến tột cùng là chuyện gì?
Buổi chiều.
Tô Trinh đã trở lại, tôi vừa nhìn thấy nàng liền trực tiếp túm chặt tay nàng, phản ứng quá khích này của tôi dọa cho Tô Trinh nhảy dựng, nàng theo bản năng trốn ra sau.
Tôi nói: "Ngươi biết danh sách Võ Thần sao?”
Tô Trinh nói: "Mới vừa biết, chính là muốn nói cho ngươi, chuyện này oanh động không nhỏ.”
“Chuyện là như thế nào?” Tôi hỏi nàng.
Tô Trinh ngồi xuống, từ trong ngực móc ra một trang giấy, bên trên viết chi chít tên người, nàng nói:
"Đây là hôm nay lúc ta đi ra ngoài, ở bên ngoài nghe được một cái tin đồn, trong thiên hạ ngoài ý muốn xuất hiện một phần danh sách Võ Thần, danh sách Võ Thần này xuất hiện khiến tất cả mọi người bắt đầu bước lên con đường khiêu chiến.
“Ta đứng thứ mấy?”
“Thứ hai.”
Mẹ kiếp!
Thiếu chút nữa tôi quỳ rạp trên mặt đất, danh sách Võ Thần này là thông cáo thiên hạ, trên đó có bao nhiêu cao thủ? Con mẹ nó ai thiếu đạo đức, xếp cho tôi đứng thứ hai?
Đây không phải là tiết tấu cố ý gϊếŧ chết tôi sao?
“Thứ nhất là ai?”
Tôi vội vàng hỏi Tô Trinh, Tô Trinh lắc đầu nói: "Vị trí thứ nhất trống, tạm thời không biết ai mới là đệ nhất.”
Tôi nói: "Cho nên gần đây sẽ có rất nhiều rất nhiều cao thủ giống như măng mọc sau mưa lần lượt khiêu chiến ta?”
“Đúng!”
Bang!
Tôi vỗ một cái ở trên bàn, bởi vì dùng sức quá mạnh, rầm một tiếng, cái bàn chia năm xẻ bảy, tôi nói: "Bọn người Quỷ Vương đều ở trên danh sách sao?”
Tô Trinh đem danh sách đưa cho tôi nói: "Tự ngươi xem đi, người chúng ta biết, không biết trên cơ bản đều có, trên danh sách Võ Thần này xưa nay ghi chép lại tất cả cao thủ. Đây là ta nghe bên ngoài đồn đãi, tự mình sao chép lại.”
Tôi cầm tờ giấy kia bắt đầu nhìn kỹ, liếc mắt nhìn qua một cái liền hô to hố cha, top 10 danh sách Võ Thần, trừ bỏ vị trí thứ nhất không tên, không biết là ai, còn lại chín tên, trừ bỏ tôi ra, một người tôi cũng không quen biết.
Nhị gia Lưu Long Sơn cũng ở trên danh sách, ông bài danh hơn hai trăm, mà những cao thủ xưa nay tôi gặp được, tỷ như thủ hạ của Hỏa Vân Thương, cái nhân yêu Hàn Giang Tuyết kia cũng ở trên danh sách.
Tôi tìm hồi lâu, cũng không tìm được tên Lão Tổ, liền hỏi Tô Trinh: "Lão Tổ mạnh như vậy, như thế nào không có trên bảng?”
“Trên danh sách Võ Thần ghi lại đều là người sống, người chết đều không có ghi lại lên trên.”
Tô Trinh vừa dứt lời tôi liền nói: "Nhưng không đúng, Quỷ Vương không chết, sao cũng không trên bảng?”
Tô Trinh nói: "Khả năng Quỷ Vương chính là thứ nhất. Cũng có khả năng là để sót Quỷ Vương, danh sách Võ Thần cũng là vừa mới tái hiện giang hồ, không có khả năng ở trong khoảng thời gian ngắn thống kê đầy đủ hết, nó cần phải có một thời gian.”
Tôi khoát tay, thở dài nói: "Bỏ đi, chờ đến khi danh sách Võ Thần thống kê hoàn thành, không biết ta đã bị đánh chết mấy trăm lần.”
Hiện tại tôi rất muốn biết danh sách Võ Thần này đến tột cùng là ai làm ra, vì sao nhiều người như vậy lại đem tên của tôi phóng tới vị trí thứ hai. Đây không phải là để tôi lên lỗ châu mai, làm bia đỡ đạn sử sao? Để rồi sẽ có bao nhiêu cao thủ tới khiêu chiến tôi?
Ở cửa khách sạn thuê một chiếc xe đạp, vẫn là loại xe 28 có xà ngang. Hiện tại ở bên ngoài đã không ai cưỡi loại này xe, khi tôi còn nhỏ có cưỡi qua, lúc ấy còn chưa cao qua cái xà ngang, liền thò một chân từ bên dưới xà ngang với qua, nghiêng người mà đạp. (Lại cái xe đạp huyền thoại, chắc các bạn 9x đời đầu có biết nhỉ)
Hiện tại tôi đủ cao rồi, cưỡi xe đạp số 28 nhanh chóng rời khỏi trấn, hiện tại cái gì tôi cũng không muốn, chỉ muốn yên tĩnh, cũng muốn đừng ai tới làm phiền tôi.
Đứng ở rừng cây bên ngoài trấn, tôi thở dài một tiếng.
Cái này không phải cố ý hố tôi thì là cái gì? Bao nhiêu đầu mâu ở sau lưng chỉ vào tôi, bao nhiêu hắc thủ chuẩn bị thu thập tôi, vì sao Lưu Minh Bố tôi luôn là lập dị như vậy?
Tôi tình nguyện mình thật sự trở thành một tên ngốc, mỗi ngày chỉ cần có thể ăn uống no đủ, đó mới là sinh hoạt hạnh phúc nhất.
Khi còn nhỏ, thôn chúng tôi có cái tên ngốc, mỗi ngày đều không làm gì, dù sao có ăn có uống, ăn uống no đủ thì ngồi ở đầu thôn, nhìn đôi vịt trong con kênh ở đầu thôn ngây ngô cười ha ha.
Kỳ thật hắn rất hạnh phúc, dù sao nếu muốn nhân sinh không phiền não, trên cơ bản là chuyện không có khả năng.
Lẳng lặng đứng đó hơn hai giờ, sắc trời muộn dần tôi mới trở về, cưỡi xe đạp đi ở trên đường trong trấn tâm thần tôi có chút rối loạn, vẫn luôn suy nghĩ kế tiếp nên làm như thế nào.
Cứ nghĩ như vậy, thiếu chút nữa đυ.ng xe vào trên người một nữ tử, chỉ thấy nàng cũng đeo cái mặt nạ nửa mặt, nhưng cặp mắt dưới mặt nạ kia tôi đặc biệt quen thuộc.
“Ngươi đi xe kiểu gì!?” Nàng tức giận quát lớn một câu, tôi nghe âm thanh cảm thấy càng quen thuộc.
Tôi nói: "Ngươi là……?”
“Ta là ai ngươi quản được sao? Bằng lái xe, thẻ căn cước lấy ra cho ta xem!”
Thiếu chút nữa tôi ngã từ xe đạp xuống, tôi kinh ngạc nói: "Đại tỷ, cưỡi cái xe đạp cũng muốn tra bằng lái? Ngươi nói cho ta chỗ nào có thể thi bằng lái xe đạp? Lam Tường hay là Tân Đông Phương?”
“Vô nghĩa nhiều như vậy, muốn vào cục cảnh sát đúng không?”
Nàng một phát tháo mặt nạ trên mặt, mỉm cười ngọt ngào kiều diễm muôn phần nhìn tôi.
Giờ khắc này tôi ngây người.
Ngay sau đó, tôi khóc.
Tôi ném xe đạp xuống ôm chặt nàng la lớn:
"Lâm Hồng Nhi! Ta vẫn luôn tin tưởng nàng không chết, lần trước ở nội thành kiểm tra bằng lái xe của ta cũng là nàng, đúng không?”
Nữ cảnh sát nhào vào trong ngực tôi, gắt gao ôm lấy tôi, cũng nhỏ giọng khóc nức nở.
Tại ngã tư phố tôi ôm gắt gao nữ cảnh sát, đem đầu nàng đặt ở tôi trong l*иg ngực, hưởng thụ hương thơm nồng nàn của nàng, ôm lấy thân hình mềm mại của nàng.
“Chuyện ngươi đã từng đáp ứng với ta, còn tính sao?” Nàng ở trong l*иg ngực tôi nhỏ giọng nỉ non nói.
Tôi nói: "Chuyện gì?”
Nữ cảnh sát sửng sốt, đột nhiên dẫm một chân lên mũi chân tôi, cắn răng nói:
"Ngươi thật đáng giận a, chính ngươi đã nói qua, nói không cần đợi kiếp sau, đời này liền để ta làm bạn gái ngươi! Chính ngươi nói, nếu là ngươi đổi ý, ta liền lại chết một lần nữa!”
“Ai, đừng đừng đừng, tính tính, chuyện ta nói đương nhiên tính.”
Trong lòng vui sướиɠ sớm đã vượt qua hết thảy, tôi dựng xe đạp lên, nói với nữ cảnh sát: "Đi, tôi đưa nàng trở về.”
Nữ cảnh sát mỉm cười ngồi lên ghế sau xe đạp, tôi gảy lục lạc xe đạp vài cái. Nhớ lại khi còn nhỏ, tôi quay đầu nói với nữ cảnh sát:
"Năm đó ba ta cũng cưỡi loại xe đạp này, ta ngồi ở trên xà ngang, mẹ ta ngồi ở phía sau, một nhà ba người chúng ta trở về quê quán.”
Hai tay nữ cảnh sát ôm lấy eo tôi, dán đầu vào lưng tôi nói:
"Chỉ cần có thể đi theo ngươi, ngồi xe đạp cũng vui vẻ hơn so với ngồi trên BMW.”
Thập niên 70-80 đều là thị trấn nhỏ, thập niên 70-80 là thời đại của xe đạp xà ngang. Tôi phảng phất cảm thấy trên thế giới này không còn tiền tài, không còn ham mê giàu có, không có xe hơi, thậm chí là không có bất kỳ ai trên đường.
Giống như trong thiên địa cũng chỉ còn lại tòa trấn nhỏ này, mà trong trấn nhỏ cũng chỉ còn lại tôi và nữ cảnh sát cùng với một chiếc xe đạp này. Ngẫu nhiên tôi lại gảy xuống hai cái chuông, tiếng chuông có thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ hồi ức khi tôi còn nhỏ.
Nhớ năm đó, khi cha tôi chở theo mẹ tôi về nhà, hẳn cũng là loại này tâm tình đi?
“A Bố, về sau để ta vẫn đi theo ngươi, được không?” Nữ cảnh sát ôm lấy eo tôi, đầu dán ở trên lưng tôi nhỏ giọng hỏi.
Tôi gật gật đầu nói: " n, được.”
“Đúng rồi, nàng sao lại tới nơi này?” Tôi hỏi nữ cảnh sát.
Nữ cảnh sát nói: "Thế giới bên ngoài xuất hiện một phần danh sách Võ Thần, ngươi xếp hạng vị trí thứ hai, mà thứ nhất tạm thời còn không có xuất hiện, cho nên cơ hồ toàn bộ cao thủ đều lấy đánh bại ngươi làm mục đích. Đánh bại ngươi, bọn họ chính là đệ nhất. Ngươi sẽ rất nguy hiểm, cho nên ta vội vàng lại đây giúp ngươi.”
Tôi cảm động nói: "Cảm ơn nàng, ta đối với danh sách Võ Thần cũng là cái biết cái không, không biết là cái thằng cháu nào cố ý đem tên ta viết vào thứ hai, đây rõ ràng là hố ta.”
Nữ cảnh sát lắc đầu nói: "Không phải, danh sách Võ Thần đều là trải qua nghiêm khắc khảo cứu, cùng với một loạt sự kiện đã diễn ra mà xếp hạng, ngươi xếp hạng nhì, là bởi vì cuộc đời ngươi có một loạt truyền kỳ, cùng với ngươi sắp đạt được sức mạnh vô song.”
“Nghiệp Hỏa Kim Giao sao?”