Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 391: Trước Hỏa thần động

Thiết Tháp rất thẳng thắn, chỉ cần tôi ra lệnh một phát lập tức thực hiện. Lúc này cầm theo một cái ghế dựa vọt tới Vạn Diệp Tằm Vương. Khi hắn sắp nện vào trên người Vạn Diệp Tằm Vương, Vạn Diệp Tằm Vương vội vàng lắc mình tránh thoát.

Cơ hội tốt!

Tôi chờ chính là giờ khắc này, rút ra bút máy gây mê từ trong l*иg ngực, nhắm vào cổ Vạn Diệp Tằm Vương bắn ra.

Bút máy vèo một tiếng trên cổ cắm ở Vạn Diệp Tằm Vương, cả người hắn bắt đầu lung lay sắp đổ.

Tôi để Thiết Tháp qua đi tấn công hắn, chính là cố ý, nếu tôi sử dụng bút máy gây mê ngay từ đầu thì cơ hội chỉ có một lần, hơn nữa Vạn Diệp Tằm Vương tuyệt đối có thể tránh thoát. Nhưng để hắn phải tránh né Thiết Tháp tấn công lại bị tôi đánh lén, vậy không nhất định không thể tránh thoát.

Chỉ thấy tròng mắt Vạn Diệp Tằm Vương không ngừng trợn ngược lên như là muốn kháng cự cỗ sức mạnh gây mê kia, nhưng cuối cùng cũng không thắng nổi uy lực loại sản phẩm công nghệ cao này, chỉ một lát sau liền bùm một tiếng ngã trên mặt đất.

Tôi lấy ra chủy thủ, không chần chờ chút nào, cũng không có do dự cái gì, đem máu tươi bôi lên lưỡi dao sau đó một đao chém đầu hắn xuống.

Để tôi kinh ngạc chính là trong cơ thể Vạn Diệp Tằm Vương thế mà không có xương cốt, một mẩu xương đều không có.

Sau khi đầu bị chém xuống, thân thể hắn tựa như quả bóng cao su xì hơi, nhanh chóng khô quắt đi, trong cơ thể chảy ra chất lỏng màu xanh lục.

Cẩn thận nghĩ lại, tằm đương nhiên là không có xương cốt, Vạn Diệp Tằm Vương này không biết đã tu hành bao lâu, cuối cùng vẫn là một con tằm.

Xong việc, tôi cùng Thiết Tháp đi ra ngoài lại phát hiện rừng dâu tằm đếm không hết bên ngoài thế mà dùng mắt thường có thể thấy được tốc độ khô héo. Nguyên bản một mảnh dâu tằm xanh mượt trong phút chốc héo vàng rơi xuống.

Từng cành cây to cũng bắt đầu mục nát, đứt gãy rơi xuống đất đỏ bên dưới. Mà mảnh đất đỏ kia sau khi cành khô lá úa rơi xuống lại dần dần biến thành màu sắc bình thường.

“Thì ra chính là một tảng lớn cây dâu này cho Vạn Diệp Tằm Vương sức mạnh cuồn cuộn không ngừng, trách không được khi gia hỏa này bị đánh sẽ không đau. Thì ra không phải là không đau, mà là tiếp viện quá lợi hại.”

Tôi cảm thán một câu, sau đó dẫn theo Tô Trinh và Thiết Tháp rời đi.

Trở lại khách sạn, tôi thậm chí còn không có kịp uống một ngụm trà, thở ra một hơi, đã thấy được nữ tử tộc Bái Hỏa kia ngồi ở trong đại sảnh chờ tôi.

Tô Trinh cùng Thiết Tháp đi lên lầu, một mình tôi đi qua hỏi: "Có việc sao?”

“Nghi thức bái tế của tộc Bái Hỏa sắp bắt đầu rồi, ngươi cùng ta cùng nhau đi đến nhìn xem đi, cho dù bây giờ nhìn không thấy Nghiệp Hỏa Kim Giao, nhưng cũng có thể tiến vào Hỏa thần động.” Nàng nhỏ giọng nói với tôi.

Tôi vò đầu suy nghĩ rồi nói: "Được, vậy cùng ngươi đi nhìn xem.”

Lên lầu thu thập một chút đồ vật, nói rõ sự tình cùng tên Béo, Thiết Tháp, Tô Trinh. Tên Béo tỏ vẻ mình còn buồn ngủ, Thiết Tháp biểu thị muốn đi cùng tôi, Tô Trinh biểu thị nàng sẽ làm công tác tình báo tốt nhất.

Công tác tình báo kỳ thật rất quan trọng, Aksel Berg của Liên Xô, hay là Military Intelligence của Anh quốc đều là đại danh đỉnh đỉnh, ở trong lúc chiến tranh lập công lao hãn mã.

Tôi dặn dò ba người một phen, cuối cùng để Thiết Tháp ở lại khách sạn. Dù sao thân hắn cao hơn hai mét, cơ bắp trên người quả thực phải dùng biếи ŧɦái để hình dung, mấu chốt là hắn to lớn, toàn bộ thân hình khác hẳn với người thường.

Đi theo cái nữ tử kia đi đến Hỏa thần động tham gia nghi thức bái tế, trên nửa đường, nàng cho tôi một cái áo choàng, nói: "Khoác thêm cái áo đen này, ngươi mới có thể đi vào thuận lợi.”

Áo đen này công nghệ chế tác rất đơn giản, chính là cái loại áo choàng lớn có mũ đằng sau, mũ áo liền nhau. Ở phía sau áo choàng thêu thượng một đoàn lửa.

Tôi hỏi nàng: "Ngươi tên là gì?”

Nàng nói: "Trương Tiểu Vũ.”

“Nga, Trương Tiểu Vũ a.”

Cái tên này thật ra có chút ra ngoài dự kiến của tôi. Vốn cho rằng những mỹ nữ kinh hãi thế tục, cũng đều là có một cái tên khuynh quốc khuynh thành, nhưng cái tên này lại rất bình thường, nhưng mà cũng rất xứng với khí chất của nàng.

Sau khi chúng tôi đi ra khỏi trấn, Trương Tiểu Vũ thuê một chiếc xe ngựa, không có sai, là xe ngựa!

Chỉ có thể nói cái quốc gia thần bí này quả thực rất quái, ở chỗ này có thể nhìn thấy đồ vật cổ đại, có thể nhìn thấy đồ vật hiện đại, quả thực chính là cổ kim kết hợp.

Lúc lên xe ngựa, tôi hỏi nàng: "Rất xa sao?”

Nàng lắc đầu nói: "Không xa, ngồi xe ngựa chỉ là để che tai mắt, tận lực đừng cho nhiều người phát hiện ngươi.”

“Vì sao?” Tôi nhịn không được hỏi.

“Bởi vì kế tiếp ngươi sẽ có rất nhiều nguy hiểm, hơn nữa là nguy hiểm bất ngờ, đây là phỏng đoán trước khi tộc trưởng chết.”

Tôi sửng sốt, thầm nghĩ nguy hiểm tới bất ngờ, đó chính là dù tôi không trêu chọc người khác, người khác cũng sẽ tới đánh tôi, tới thu thập tôi? Không khoa trương như vậy chứ, trời sinh tôi có một gương mặt gợi đòn sao? Tôi không thấy vậy a.

Trong lúc tôi vừa há mồm còn chưa có kịp nói chuyện, tôi lại sửng sốt vội vàng hỏi:

"Vừa rồi ngươi nói cái gì? Tiên đoán của tộc trưởng trước khi chết?”

Trên mặt Trương Tiểu Vũ nhìn không ra bất cứ biểu tình bi thương gì, nàng ừ một tiếng nói:

"Tộc trưởng đã chết, trước khi chết suy tính cho ngươi một lần, để ta đem kết quả suy tính nói cho ngươi.”

“Cái kết quả gì?”

Trương Tiểu Vũ thở dài, kéo mành cửa sổ ra nhìn thoáng qua bên ngoài xe ngựa nói:

"Hoặc ngươi trở thành trăm vạn chi hùng, hoặc trở thành giun dế chi mệnh.”

Trăm vạn chi hùng, giun dế chi mệnh, cái khoảng cách này cũng quá lớn đi……

Sau đó chúng tôi cũng không nói gì nữa, khoảng mười phút sau xe ngựa ngừng lại. Tôi nhảy xuống xe ngựa trước, sau đó duỗi tay đỡ Trương Tiểu Vũ, để nàng dẫm lên bậc thang đi xuống.

Giờ phút này ngẩng đầu nhìn tới bốn phía xung quanh, chỉ cảm thấy núi xanh dạt dào, cây cối sum suê, chúng tôi tới chân núi một tòa núi cao.

“Hỏa thần động ở trong núi, đường còn lại chúng ta phải đi bộ.” Trương Tiểu Vũ nói với tôi.

“Không có việc gì, vậy trước đi bộ đi.”

Tôi xem ngày cử hành tế bái đầu tiên này cũng đã hấp dẫn hơn một ngàn người, đội ngũ thật dài giống như một con rồng vắt ngang qua phía trên sơn đạo, rất là đồ sộ.

Tôi cùng Trương Tiểu Vũ đi ở trên sơn đạo, mới vừa bước một chân lên sơn đạo, nàng trực tiếp cầm lấy tay của tôi, tôi sửng sốt nói: "Không có việc gì, tự ta có thể đi.”

“Không phải, ta là đang giúp ngươi, tộc trưởng trước khi chết có nói cho ta, để khi ta mang ngươi đi tế bái, nhất định phải cầm tay ngươi.”

“Vì sao?”

Trương Tiểu Vũ nói: "Bởi vì khi ta cầm lấy ai tay, là có thể cảm ứng nguy hiểm sắp đến với người đó, đây là sức mạnh đặc biệt truyền thừa ở bên trong tộc của ta.”

Cái này nghe có vẻ lợi hại, trách không được lần đầu tiên Trương Tiểu Vũ thấy tôi, căn bản không có gì sợ hãi, trực tiếp mang theo tôi đi tìm lão tộc trưởng, mà lão tộc trưởng thấy tôi cũng không sợ hãi, hoá ra bọn họ biết mình không nguy hiểm.

Đi nửa đường, tôi nói: "Vẫn là ta đi ở phía trước dẫn ngươi đi, bị một nữ hài dắt tay đi phía trước, cảm giác cứ quái quái.”

Dù sao tôi cũng là một nam nhân, lúc này dắt tay Trương Tiểu Vũ gian nan đi ở trên sơn đạo, vòng qua một mặt núi liền trực tiếp tới Hỏa thần động.

Hết thảy người làm lễ lúc này đã đứng kín từ dưới chân núi cho đến tận trên đỉnh núi, đã có rất nhiều người nhịn không được quỳ xuống dập đầu.

Ở trên vách núi đối diện, một mặt vách núi được tạc thành một cái đầu thú. Cửa vào Hỏa thần động cũng không phải lớn bình thường, tôi cảm thấy từ đáy lên đến đỉnh ít nhất cũng phải cao đến 30 tầng lầu, cảm giác như là đào rỗng cả tòa núi.

“Đó chính là Hỏa thần động, Nghiệp Hỏa Kim Giao ở Hỏa thần động.” Trương Tiểu Vũ nhìn núi lớn phương xa nói với tôi.

Tôi nhìn núi non xung quanh, mơ hồ cảm thấy nơi đây chính là địa phương khá là bí ẩn trong dãy núi Côn Luân, nơi này chưa từng bị khai thác qua.

Cái gọi là quốc gia thần bí này có thể là do sức mạnh truyền thừa nào đó ngăn cách với thế giới bên ngoài, cho nên bản đồ trên vệ tinh tìm không thấy dấu vết chủng tộc bọn họ sinh tồn, nhưng nơi này tuyệt đối là thuộc dãy núi Côn Luân.

Chủng tộc bọn họ cũng tuyệt đối sinh hoạt ở trên địa cầu, cùng chúng tôi dùng chung một cái mặt trời và mặt trăng.

Tôi dắt Trương Tiểu Vũ chạy đến Hỏa thần động, sau ba giờ đồng hồ cũng chạy tới cửa Hỏa thần động.

Những người đã tới trước chúng tôi lúc này đã quỳ gối trước cửa Hỏa thần động, hướng vào bên trong dập đầu.

Liếc mắt nhìn lại, hơn một ngàn người ăn mặc áo choàng đen quỳ trên mặt đất, rất là đồ sộ.

Tôi nhỏ giọng hỏi Trương Tiểu Vũ: "Chúng ta có thể vào xem sao?”

Trương Tiểu Vũ nghĩ nghĩ rồi nói: "Thể chất ngươi khác hẳn với người thường, chúng ta có thể đi vào xem một chút, nhưng không thể tới quá gần Hỏa thần động, bởi vì cái đồ vật kia còn không có ngủ say hoàn toàn.”

“Đồ vật gì?”