Tiểu Hamter Ở Phế Thổ Độn Lương

Chương 9

Ngày 24/09/2024

Edit: Dandan

======

Thử Thử, ngồi trên cửa sổ, một đoàn nhỏ lông xù xù nhu nhu nhuyễn nhuyễn, bồng bồng bềnh bềnh, uất uất ức ức.

Gió đêm còn đặc biệt lớn, gió vừa thổi qua, lông trên người Thử Thử đều bị thổi về một bên.

Thử Thử lúc thì dẹp dẹp, lúc thì như cục bông xoã tung.

Nhưng hết thảy những điều này cũng không thể làm Thử Thử dao động, ngược lại còn đưa lưng về phía bàn trà.

Giống như một viên đá sừng sững giữa gió lạnh —— Viên đá làm bằng lông.

Qua một hồi lâu, Thử Thử mới “ Phi ” một tiếng, phun ra nửa chiếc răng chuột nhỏ của mình.

Đúng vậy, răng của Thử Thử cậu đó, vừa rồi quá tức giận, một ngụm cắn lấy ngọc bội.

Dù sao cũng là ngọc bội được tiên nhân lưu lại từ thời thượng cổ, vẫn là có chút năng lực.

Thử Thử móc ra một chiếc gương cầm tay nhỏ, há miệng nhìn răng cửa nhỏ tuyết trắng tuyết trắng của mình bị gãy mất một nửa, ấm ức hít hít mũi.

Răng mới của Thử Thử muốn mọc lại còn phải mất vài ngày, không hổ là pháp khí của tiên nhân thượng cổ.

Sau này để dành mài răng cũng rất thích hợp, hàm răng cứng rắn như Thử Thử đều bị gãy, làm giáp đỡ đạn là chuẩn không cần chỉnh.

Nhưng ~

“ Hừ! ” Thử Thử mang thù, chờ cậu hoàn thành nhiệm vụ xong thì đi tìm vị tiên nhân kia tính sổ!

Rõ ràng là pháp khí của hắn phạm sai lầm, dựa vào đâu mà muốn tiểu Thử Thử nhỏ yếu bất lực là cậu đi sửa chữa sai lầm chứ?

Đến lúc đó Thử Thử nhất định phải chạy lên trên đầu hắn, nắm tóc hắn!

Mà phía sau Thử Thử, khí linh Khôn Thiên Nha còn kiêu ngạo nhảy dựng lên diễu võ dương oai với cậu: “ A, tên chuột yêu nhỏ nhà ngươi, dám càn rỡ cuồng vọng! Dù ngươi có bản lĩnh đến đâu, cũng chẳng làm gì được ta nhé! ”

“ Ta hiện tại là chủ nhân của ngươi. ” Thử Thử âm trầm trầm quay đầu lại, “ Ngươi tưởng ta không biết sao? ” Quơ quơ móng vuốt với đứa nhỏ hiện lên trên ngọc bội kia.

Lời này làm sắc mặt Khôn Thiên Nha một trận xanh một trận trắng, “ Dù ngươi biết thì lại làm gì được ta?! Ta... ”

Thử Thử nhào lên giơ móng vuốt cào cào cào Khôn Thiên Nha, “ Ngươi thật nghĩ là chuột gia gia của ngươi không thể làm gì ngươi sao? ”

Khôn Thiên Nha là khí linh, mà chủ nhân của Khôn Thiên Ngọc là Thử Thử, cho nên hắn căn bản không có biện pháp trốn, bị Thử Thử đè trên ngọc bội đánh đến la “ Oai oái ”.

“ Ta sẽ không giống như nguyên thân cho ngươi nhiều quyền hạn như vậy đâu, tiểu nô ɭệ chính là tiểu nô ɭệ! Ngoan ngoãn nghe lời Thử Thử ta đây đi! ”

“ Ta không, ta cứ không! Ngươi không đánh chết ta được! Ta cũng sẽ không nghe lời ngươi! ” Khôn Thiên Nha bị Thử Thử đánh đến mức trên khuôn mặt tuyết trắng đều là từng đạo vết máu, hai mắt lại tức lại giận, gắt gao nhìn chằm chằm tên chuột yêu nhỏ bé này, “ Ngươi đừng đắc ý quá sớm, ta so ngươi càng hiểu biết Khôn Thiên Ngọc! Một ngày nào đó sẽ có thể làm cho ngươi không dùng được nữa! ”

“ Ngươi nói rất đúng, ” Thử Thử nghe thế thì suy ngẫm, cảm giác cực kỳ có đạo lý, “ Lưu lại hậu hoạn đúng là không tốt lắm. ” Quả bóng lông nhỏ nhảy dựng lên, vỗ vỗ móng vuốt.

Khôn Thiên Nha sửng sốt, có chút khó hiểu nhìn tiểu chuột yêu lại lần nữa cúi đầu ngậm lấy Khôn Thiên Ngọc bài.

“ Ngươi, ngươi muốn làm gì? ” Không biết vì sao, Khôn Thiên Nha đột nhiên cả người lạnh lẽo, theo bản năng cảm thấy có chuyện gì đó không tốt sắp sửa xảy ra.

Thử Thử cũng không cho hắn cơ hội nói chuyện, cúi đầu ngậm ngọc bội trực tiếp nhảy khỏi tầng 12.

Biến hóa bất ngờ xảy ra làm tim Khôn Thiên Nha, lập tức treo cao lên, “ Ngươi muốn làm gì? Ngươi muốn làm gì?! ”

“ Chuột yêu lớn mật, ngươi, ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì? ”

Thử Thử ngại hắn dong dài, quát lớn một tiếng: “ Cấm! ”, Khôn Thiên Nha làm khí linh, lập tức không thể nói được, hắn tức giận đến mức mặt đỏ lên, bóp chặt cổ mình căm tức nhìn tiểu chuột yêu, nhưng hamster nhỏ căn bản không thèm để ý đến hắn.

Thử Thử lơ lơ lửng lửng, cứ như là một quả khinh khí cầu nhỏ, ngậm ngọc bội quỳ một gối đáp đất cực kỳ ngầu lòi.

Ánh mắt sắc bén nhìn phía trước, rất tốt, hôm nay cũng là một Thử Thử siêu ngầu ~

Sau đó Thử Thử liền thấy được mèo li hoa đột nhiên xuất hiện trước mắt...

Không khí, cực kỳ xấu hổ.

Chỉ sợ là mèo li hoa ra ngoài đi dạo cũng không nghĩ tới sẽ có bữa ăn khuya trời giáng.

Thử Thử xấu hổ ngậm chặt ngọc bội, xoay người liều mạng chạy như điên!

“ Chi chi chi! ” Cứu mạng aaa, có miêu miêu muốn ăn Thử Thử QAQ.

Mèo li hoa to lớn bụ bẫm kia quơ quơ cái đuôi, nó hình như đã ăn rất no, vốn dĩ cũng không muốn vận động sau khi ăn xong, nhưng hiện giờ nhìn đến chỉ Thử Thử khóc chít chít chạy trốn kia...

Liếʍ liếʍ miệng, chân sau giẫm xuống: “ Miêu ô! ”

“ Chi chi chi!! ” Cứu mạng!!!

Thử Thử liều mạng chạy như điên, bốn điều chân ngắn nhỏ đều chạy ra tàn ảnh rồi.

Cậu, cậu cũng không phải là đánh không lại, chỉ là theo bản năng nhìn thấy mèo liền chạy mà thôi. Thử Thử liếʍ liếʍ miệng, cảm thấy một bé tiểu chuột yêu như mình này nhìn thấy mèo liền chạy, không mất mặt, không mất mặt.

Mà chú mèo li hoa to lớn kia uyển chuyển nhẹ nhàng đuổi theo ở phía sau, nhưng mà rất nhanh, Thử Thử đột nhiên chợt lóe đi không thấy!

Tránh ở mặt sau một cục đá!

Hai điều chân sau của Thử Thử đứng trong bụi cỏ, dán sát người vào cục đá, cái miệng nhỏ không ngừng thở dốc. Mà miêu miêu lại “ Ục ục ” thò qua tới ngửi ngửi bên trái lại ngửi ngửi bên phải.

Thử Thử run rẩy móng vuốt nhỏ, ngưỡng đầu nhỏ lông xù xù, khẩn trương nuốt một ngụm nước miếng, cậu, cậu cậu đều nhìn thấy trên tảng đá lộ ra chòm râu mèo!!

Cậu, cậu, tương lai Thử Thử cậu nhất định phải tìm một động vật lợi hại hơn miêu miêu để làm tọa kỵ! Như vậy thì Thử Thử cậu sẽ không cần sợ miêu miêu!

Mèo li hoa béo màu chocolate đưa mũi đến phía trên đầu Thử Thử ngửi tới ngửi lui, Thử Thử khẩn trương che miệng lại, tránh cho việc trái tim nhỏ đang nhảy loạn bang bang bang kia chạy ra khỏi l*иg ngực.

“ Đại Hoa! Làm gì thế? Mau trở về ngủ, ta phải đóng cửa sổ rồi. ” Bỗng nhiên từ xa truyền đến tiếng gầm rú của đại bá.

“ Miêu ~ ” Đại hoa tâm bất cam tình bất nguyện lắc lắc đuôi, tiếc nuối liếʍ liếʍ miệng, “ Lộc cộc ” xoay người chạy đi.

Thử Thử lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nằm liệt dựa người vào tảng đá.

“ Chi... ” Thật là muốn mạng chó của Thử Thử mà.