Video Tui Làm Đều Là Thiệt Đó

Chương 11

Tân Di nói: "Mời quốc vương ra lệnh!"

Lâm Vũ Thanh dùng ánh mắt nham hiểm nhìn lướt qua mọi người, gian xảo nói: "Để tôi suy nghĩ kỹ chút đã..."

Tần Tiểu Lâu chậm rãi nói: "Hôm nay nể tình nương tay, ngày sau còn có duyên gặp lại... Lâm idol nghĩ cho thật kỹ nhé."

"Được thôi, tôi nhân từ một chút vậy." Lâm Vũ Thanh đấm một phát vào lòng bàn tay, nhanh chóng đưa ra quyết định, "Số 1 và số 4 ra nhảy với nhau đi."

"Nhảy hả, dễ thôi, số 4 là tôi nè!" Hạ Nam Phong lấm lét nhìn trái ngó phải: "Số 1 là ai?"

Sở Chu bất lực đưa ra lá bài: "Là tôi."

Tân Di châm dầu vào lửa: "Nhưng mà phải nhảy bài gì đó cụ thể chứ?"

Ánh mắt Lâm Vũ Thanh lóe sáng: "Việc này cũng quy định được hả?"

Tân Di gật đầu.

"Ê ê, chơi vậy mà coi được hả!" Hạ Nam Phong thấy không vui, "Nếu không biết nhảy thì sao?"

Cô vừa nói xong thì có một staff đã nhanh chóng xách một cái máy tính bảng chạy đến, Tân Di chỉ chỉ vào nó rồi nói: "Có thể học mà."

"..." Đây là lần đầu tiên mà Hạ Nam Phong không nghĩ ra được gì để phản bác.

"Hiện tại thì tôi thấy không ổn lắm đâu." Để giấu đi sự hoảng hốt của mình, Sở Chu nâng tay lên lau mặt không ngừng, tựa như một chú rái cá nhỏ vậy, "Tôi thấy Lâm Vũ Thanh cười càng ngày càng gian rồi đó."

Cuối cùng thì Lâm Vũ Thanh cũng tiết lộ chuyện xấu do mình nghĩ ra, hệt như mấy đứa nhỏ nhà trẻ chơi khăm bạn bè, đắc thắng cười lớn: "Trouble Maker! Hai người nhảy bài này đi."

"Hình như tôi có nghe qua bài này..." Phó Tuân nghe thấy cái tên quen thuộc liền cố nhớ lại, sau đó búng tay theo giai điệu, "Phải bài này không?"

"Đúng rồi đúng rồi, chính là nó." Lâm Vũ Thanh gật đầu chỉ vào tay Phó Tuân, sau đó huýt sáo và búng tay để tạo ra khúc nhạc dạo, còn không kìm lòng được mà nhịp nhịp chân, trông cứ như mấy tên côn đồ ngạo mạn ngoài đường.

Sở Chu ngạc nhiên nhìn Phó Tuân: "Thầy Phó, ngày nào anh cũng đọc Đạo Đức Kinh vậy mà....cũng biết được khá nhiều kiến thức ở mấy lĩnh vực khác sao."

Dù sao thì phong cách của bài hát này thật sự rất sεメy và gợϊ ȶìиᏂ, trong khi Phó Tuân thì lại không có loại ham muốn này.

Phó Tuân cho ngoài tai những lời dư thừa, bắt được trọng điểm: "Sao cậu lại biết tôi đọc Đạo Đức Kinh?"

"Ặc..."

Sở Chu vừa định lên tiếng thì đã nghe Phó Tuân tự trả lời: "Chắc là cậu đã vào xem weibo của tôi."

"Ừm..."

Sở Chu còn chưa kịp thừa nhận thì Phó Tuân lại nói tiếp như thể rằng đây là chuyện thường ở huyện: "Xem weibo như thế thì cậu hẳn là fan của tôi rồi."

Mẹ nó anh ơi anh không phải là người lạnh lùng kiệm lời hả? Đừng có cướp lời tôi nhanh vậy chứ thiệt tình!

Sở Chu gào thét trong lòng xong thì thở dài, chuẩn bị giải thích một chút: "Thật ra là vì...vì tôi..."

Thôi dẹp mẹ đi.

"Đúng vậy, tôi là fan của thầy Phó." Sở Chu mỉm cười gật đầu khôn khéo thừa nhận.

Phó Tuân bày ra nét mặt "Tôi biết mà" cùng ánh mắt thì ra là vậy, lại còn có dáng vẻ "đã sớm quen với việc mình ưu tú vậy rồi", không hiểu sao mà trông anh có hơi vui vẻ, vỗ vỗ vai Sở Chu xem như là khích lệ bạn fan nhỏ này: "Nhảy tốt nhé."

"Ừa, ừa, hai người nhảy lẹ đi!" Lâm Vũ Thanh không ngại chuyện lớn đứng một bên xem náo nhiệt.

Hạ Nam Phong phất tay với Lâm Vũ Thanh, dở khóc dở cười: "Tên Lâm Vũ Thanh này, có phải nhóc thấy CP của chị chưa đủ nhiều phải không! Chị sợ mình sẽ bị fan bạn gái của nhóc Sở mắng cho đấy."

Sở Chu không nhịn được mà tự cười nhạo chính mình, nói ra sự thật: "Chị yên tâm, có khi fan bạn gái của tôi không nhiều lắm đâu..."

Tân Di bị sự thật thà của Sở Chu chọc cười: "Phải tự tin lên chứ Sở Chu!"

"Không sao đâu." Ánh mắt Hạ Nam Phong kiên định, vươn tay vờ bao bọc Sở Chu, "Sau này công chúa Nam Phong chị đây sẽ là fan bạn gái của hoàng tử mùa xuân cưng đó!"

Phó Tuân lại thấy khó chịu lần nữa: "Em còn chưa quên vụ này à."

"Khụ khụ." Tân Di nhận thấy đám người này nhiều chuyện quá, vì thế nên đã kịp thời kéo tiết tấu về, "Hai đứa nhảy được không, có muốn xem qua video hướng dẫn nhảy trước không?"

Hạ Nam Phong đã biết nhảy bèn nói: "Không cần đâu! Bạn tôi đã nhảy cho tôi xem bài này khá nhiều lần rồi, cô ấy cũng có dạy tôi nữa."

Sở Chu cũng lắc đầu một cái: "Tôi cũng không cần xem."

"Tối lắm! Vậy thì tiếp theo chuẩn bị——"

Tân Di búng tay một cái rõ kêu.

"Lên nhạc!"

-